Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 481 Diệp Huyền ban cho (1)

Qua thật lâu mọi người mới kịp phản ứng, tiếng nghị lâận vang lên như cái chợ, từ trong sơn cốc truyền ra bên ngoài.

- Vỡ rồi, Kim Bằng vũ hồn của Loan Hồng vỡ rồi.

- Cùng là vũ hồn hạng nhất, Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền lại có thể đánh nát Kim Bằng vũ hồn của Loan Hồng

- Đánh nát và đánh bại chính là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau đấy.

- Cuối cùng vì sao Lam Tinh thảo vũ hồn lại đột nhiên mạnh lên như thế? Hoàn toàn vượt qua lẽ thường ah.

Tất cả mọi người không thể bảo trì bình tĩnh được nữa, sắc mặt ửng hồng.

- Không, điều đó không có khả năng!

Loan Hồng là người bị đả kích nhất, vẻ mặt khó có thể tin, hai mắt đỏ bừng, thì thào tự nói.

- Ta vui lòng nhận năm mươi khối huyền thạch trung phẩm này ah.

Diệp Huyền đi xuống lôi đài thu hồi huyền thạch, cũng không để ý tới Loan Hồng, hắn đặt mông ngồi xuống.

- Tốt, Diệp Huyền đã dùng phương thức đối chiến chứng minh thực lực của hắn, hiện tại còn có kẻ nào không hài lòng hay không?

Chúc Thiên Lam cũng khôi phục từ trong khiếp sợ, hắn nhìn Diệp Huyền thật sâu, đột nhiên ánh mắt của hắn nhìn sang đám người và hỏi.

Vào lúc này nội tâm của hắn vô cùng khiếp sợ không cách nào hình dung, Diệp Huyền lại có thể cô đọng ra Lam Tinh thảo vũ hồn hạng nhất, một khi chuyện này truyền đi, đừng nói là liên minh mười ba nước, cho dù là cả đại lục Thiên Huyền cũng sinh ra oanh động cực lớn.

Trong nội tâm Tả Nhất Minh thập phần không cam lòng nhưng chuyện đã tới mức này, hắn cũng không thể tránh được, chỉ phải gật đầu nhận thua.

Về phần các đại sư khác cũng chấn động và gật đầu, không có ai dị nghị.

Lúc này vũ hồn của các tuyển thủ cũng được kiểm tra xong, kết quả cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người nơi đây.

Lần phù quang đại hội lần này, đạt được quán quân chính là Lưu Vân quốc Diệp Huyền.

Đứng thứ hai là Vô Thương quốc Loan Hồng.

Đứng thứ ba là Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh.

Từ thứ tư tới thứ mười theo thứ tự là Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề, Mục Chấn quốc Chu Lương, Hắc Lâm quốc Bạch Khởi, Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh, Đông Thăng quốc Đinh Lam, Thiên Kim quốc Từ Bác Minh, và Lưu Vân quốc Vân Ngạo Tuyết.

Thành tích của Vân Ngạo Tuyết thậm chí vượt qua Lưu Vân quốc Hà Từ Đình và Hỏa Ô quốc Trần Tước Minh, đạt được thứ mười, ngược lại trở thành thớt hắc mã lớn nhất.

Trừ chuyện đó ra, tuyển thủ thứ mười một và năm mươi cũng được lựa chọn ra từng người.

Cuối cùng tính thống nhất với nhau, lần này Lưu Vân quốc đoạt quán quân, cũng là người thắng lớn nhất.

Trong top năm mươi có sáu người thuộc về tuyển thủ Lưu Vân quốc.

Hơn nữa những người khác đoạt được mười mươi bảy danh ngạch, bởi vì Diệp Huyền đoạt được mười lăm danh ngạch, Vân Ngạo Tuyết thứ mười có ba danh ngạc.

Tổng danh ngạch có thể tiến vào phù quang bí cảnh là hai trăm, trong đó Lưu Vân quốc đoạt được bốn mươi danh ngạch, cũng là một phần năm tổng quân số, thành tích này là đầu tiên trong nhiều năm tổ chức phù quang bí cảnh, hơn nữa Lưu Vân quốc cũng nổi danh từ đây.

Mà bởi vì Dạ Phồn Tinh xuất hiện, Đông Thăng quốc cũng thành người thắng thú hai sau Lưu Vân quốc.

Lúc trước Thiên Kim quốc thường đoạt đệ nhất, lần này chỉ đứng hàng thứ ba làm người ta thổn thức không thôi.

Trừ chuyện này ra, dĩ vãng các tiểu quốc như Vô Thương quốc, Mục Chấn quốc, Hắc Lâm quốc có rất ít danh ngạch, hiện tại các tiểu quốc khác hâm mộ bọn họ.

Đặc biệt là Vô Thương quốc, dĩ vãng bọn họ chỉ đạt được ba bốn danh ngạch mà thôi, mà lần này bởi vì một mình Loan Hồng đã mang cho Vô Thương quốc đạt chín danh ngạch, các vương quốc khác hâm mộ không nhỏ.

- Được rồi, phù quang đại hội lần này dừng ở đây, còn ba ngày nữa sẽ mở phù quang bí cảnh, mọi người nên chờ đợi, vương quốc đạt được danh ngạch cũng có thể an bài lựa chọn người tiến vào phù quang bí cảnh, đến lúc đó sẽ xuất phát cùng lúc, đương nhiên, trong ba ngày này các vị có thể trao đổi với nhau nhiều hơn, chúng ta sẽ căn cứ lệ cũ tổ chức giao dịch hội loại nhỏ dùng cung cấp mọi người trao đổi thứ mình cần thiết.

Tuy liên minh mười ba nước ở cùng một khu vực nhưng vương quốc khác nhau có vật phẩm khác nhau, huống chi luyện hồn sư khác nhau cần thiết bảo vật cũng khác nhau cực lớn, bởi vậy mỗi lần diễn ra giai phù quang đại hội cũng là lúc luyện hồn sư liên minh mười ba nước sẽ tiến hành trao đổi bảo vật với nhau.

- Ha ha ha, Diệp Huyền, lúc này đều nhờ có ngươi tranh thủ nhiều danh ngạch cho Lưu Vân quốc chúng ta như vậy, nhìn vẻ mặt tái nhợt củađaám người Tả Nhất Minh đúng là đại khoái nhân tâm ah, ha ha ha.

Tại nơi đóng quân của Lưu Vân quốc, gương mặt Khô Trần trưởng lão đầy hưng phấn và liên tục cười to.

Rất nhiều trưởng lão và cường giả hồn sư tháp tới nơi này cũng tụ tập chào hỏi Diệp Huyền nhiệt tình không thôi, đặc biệt là những trưởng lão có được danh ngạch đều kích động gương mặt đỏ bừng.

Lưu Vân quốc với tư cách là một trong năm đại cường quốc, kỳ thật danh ngạch phù quang đại hội lúc trước nhiều lắm có hai mươi danh ngạch đã tạ ơn trời đất, bởi vậy người tiến vào bên trong vô cùng đơn giản.

Lần này Diệp Huyền tính thêm cả hắn đã đạt được mười bảy danh ngạch, từ đó hắn thành người thắng lớn nhất trong đại hội lần này.

Mười bảy danh ngạch đại biểu Lưu Vân quốc có thể có thêm mười bảy cường giả đi vào phù quang bí cảnh, có thêm một cường giả sẽ có thêm một phần lực lượng, có thêm một phần tài liệu, đối với Lưu Vân quốc mà nói đây là tài phú cực lớn.

Trừ những cường giả này ra, Hà Từ Đình các đệ tử thiên tài nhìn Diệp Huyền với ánh mắt khác hẳn với những lần trước kia.

Cho dù bọn họ đầy ngạo khí, có không phục, Diệp Huyền biểu hiện trong phù quang đại hội lần này đã thuyết phục bọn họ.

Một ngàn lẻ năm mươi điểm, không mất điểm nào trong đại hội, thành tích như vậy chỉ xuất hiện lần đầu teien trong phù quang đại hội suốt mấy trăm năm qua, cũng sáng tạo kỳ tích.

- Diệp Huyền, nơi này là hai mươi lăm khối huyền thạch trung phẩm, ngươi nhận lấy đi.

Hưng phấn qua đi, Khô Trần tại trước mắt bao người xuất ra hai mươi lăm khối huyền thạch trung phẩm đưa cho Diệp Huyền.

- Ta không thể thu.

Diệp Huyền liên tục khoát tay.

- Có cái gì không thể thu.

Khô Trần cười ha ha:

- Những huyền thạch trung phẩm này ta thắng được từ gia hỏa Tả Nhất Minh kia, tổng cộng năm mươi khối, ngươi ta một nửa, nếu như không có ngươi ta cũng không thắng được nhiều huyền thạch trung phẩm như thế, ngươi nên nhận đi.

- Việc này không thể được.

Vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng kiên quyết, tuy Khô Trần có được số huyền thạch trung phẩm này là vì hắn nhưng Diệp Huyền biết rõ trong quá trình đó Khô Trần cũng bốc lên nguy hiểm to lớn.
Chương 482 Diệp Huyền ban cho (2)

Hôm nay Khô Trần thắng xuất ra một nửa đến, thế hắn thua thì sao?

Trải qua nhiều khúc chiết như vậy, Diệp Huyền cũng nhìn ra Khô Trần là người đáng kết giao, mà hắn đánh bạc với Loan Hồng và đạt được năm mươi khối huyền thạch trung phẩm tự nhiên không thể lấy huyền thạch của Khô Trần.

Khô Trần kiên trì hồi lâu, thấy Diệp Huyền kiên quyết như thế cho nên bất đắc dĩ bỏ qua.

- Diệp Huyền, ngươi tới đây một chút.

Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư đang chờ tại nơi đóng quân, nàng gọi Diệp Huyền đi vào, Khô Trần cũng theo sát phía sau.

Đông Phương Ngôn Ngữ đóng cửa lại và nói:

- Diệp Huyền, ngươi hôm nay quá lỗ mãng, Lam Tinh thảo vũ hồn, ta không biết ngươi làm thế nào ngưng luyện ra, nhưng không nên bộc lộ trên đại hội như thế.

Vẻ mặt Khô Trần cũng ngưng trọng, gật đầu nói:

- Diệp Huyền, chuyện này ta cũng phải nói với ngươi, nói thật, Lam Tinh thảo vũ hồn của ngươi quá mức dọa người, Lam Tinh thảo vũ hồn đã bị rất nhiều đại sư trên đại lục nghiên cứu qua nhưng chưa từng cô đọng vũ hồn ngoài trung đẳng, nhưng ngươi ngưng luyện ra Lam Tinh thảo vũ hồn lại có thể dễ dàng xé rách Kim Bằng vũ của Loan Hồng, việc này truyền ra ngoài, chỉ sợ hội sẽ tạo thành sóng gió trên đại lục.

Trong mắt Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần lúc này xuất hiện một tia lo lắng.

Tuy Diệp Huyền đạt được chức quán quân nhưng cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn đã đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió, chỉ sợ sẽ chọc tới phiền toái không cần thiết.

Mấu chốt nhất là, nếu truyền đến đại lục, đưa tới một ít cường giả luyện hồn sư sẽ có phiền toái không cần thiết.

Lam Tinh thảo vũ hồn có nhược điểm, nó là vũ hồn thực vật tái sinh, đây cũng là ưu điểm của nó, ưu điểm khác chính là võ giả không có phản ứng kỳ dị với nó.

Trên đại lục có rất nhiều võ giả sau khi cắm vũ hồn vào đều có một vấn đề là độ phù hợp, một ít vũ hồn sau khi cắm vào thân thể võ giả không cách nào phù hợp, thậm chí sẽ phát sinh phản kháng kỳ lạ, làm cho võ giả bạo thể mà vong, số lượng này không phải là ít.

Mà vũ hồn thực vật rất ít khi xảy ra tình huống như thế.

Bởi vậy trong lịch sử mới có nhiều luyện hồn đại sư tiến hành nghiên cứu Lam Tinh thảo vũ hồn như thế.

Một khi Diệp Huyền nghiên tin tức Lam Tinh thảo vũ hồn hạng nhất truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ làm cho đại lượng cường giả chú ý, trước mặt những cự đầu chân chính, cho dù Lưu Vân quốc muốn bảo trụ Diệp Huyền cũng rất khó khăn.

- Diệp Huyền, ngươi nói thực cho ngươi biết ta, Lam Tinh thảo vũ hồn của ngươi thực sự đáng sợ như vậy? Có thể dễ dàng cô đọng và phổ cập ra ngoài?

Nội tâm Khô Trần hiếu kỳ không thôi.

Diệp Huyền đã dám cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, tự nhiên có đạo lý của hắn.

Biết rõ hai người quan tâm mình nên hắn cười nhạt một câu.

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Khô Trần đại sư, các ngươi yên tâm đi,Lam Tinh thảo vũ hồn đặc thù cho nên ta biết rõ, lực hấp dẫn của nó không lớn như các ngươi suy nghĩ đâu, chỉ có điều so với vũ hồn hạng nhất thì nó có ưu thế hơn.

Trên đại lục chí cao huyền vực, kỳ thật đã sớm nghiên cứu ra không ít phương pháp cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, nhưng mà liên minh mười ba nước nằm ở nơi vắng vẻ cho nên không biết mà thôi.

Hơn nữa Lam Tinh thảo vũ hồn mạnh hơn nữa cũng chỉ là vũ hồn trụ cột mà thôi, cho dù cường đại hơn nữa cũng sẽ không giúp người nắm giữ nó trở thành cự đầu chân chính trên đại lục.

- Về phần tính phổ cập, ta cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn yêu cầu rất cao, cho dù ngưng luyện ra, võ giả cũng rất khó thừa nhận, nếu giảm cường độ của nó còn nhất đẳng đạt tới cấp độ giống Loan Hồng cô đọng Kim Bằng vũ hồn thì không khó khăn gì.

Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng và Khô Trần liếc nhau, trong mắt của bọn họ xuất hiện hào quang khiếp sợ và hưng phấn.

Mặc dù bọn họ sớm biết Diệp Huyền là yêu nghiệt, vào lúc này hai người vẫn bị thực lực của Diệp Huyền làm khiếp sợ.

Lam Tinh thảo vũ hồn sánh ngang cường độ Loan Hồng cô đọng ra Kim Bằng vũ hồn đối với tất cả vương quốc trong liên minh mười ba nước chính là tài phú làm cho người ta phải đỏ mắt.

Trong một vương quốc có bao nhiêu thiếu niên có được thiên phú võ học nhưng không có vũ hồn? Gần như vô số, đối với bọn họ mà nói khó khăn nhất chính là cắm vũ hồn cường đại vào.

Diệp Huyền phổ cập Lam Tinh thảo vũ hồn sẽ cải biến hiện trạng hiện tại.

Nghĩ lại mà xem, một vương quốc có được nhiều thiếu niên thiên tài đều cắm Lam Tinh thảo vũ hồn vào trong người, một khi chờ bọn họ phát triển sẽ mang lại bao nhiêu lợi ích cho quốc gia đây?

Nếu như tiến hành bồi dưỡng, trong mấy chục năm sau sẽ làm cho trụ cột Lưu Vân quốc trở thành vương quốc mạnh nhất trong liên minh mười ba nước cũng không phải không có khả năng.

Nhưng Lam Tinh thảo vũ hồn quan trọng như vậy, bọn họ cũng không nên yêu cầu Diệp Huyền, cố tình muốn trao đổi cũng không có đồ vật có giá trị sánh ngang nên ngại mở miệng.

Bởi vậy trong nội tâm hai người cảm khái không nhỏ, chỉ có thể vùi sâu ý niệm này vào trong lòng mà thôi.

Cho dù hai người không có mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của hai người thì nội tâm cũng có không ít suy đoán.

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Khô Trần hội trưởng, ta ngưng luyện Lam Tinh thảo vũ hồn sẽ không có ý niệm giấu diếm trong lòng, Lưu Vân quốc mạnh lên đối với ta mà nói cũng là một chuyện thập phần có lợi, bởi vậy ta sẽ nói cho hai vị phương pháp cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, xem như ta làm chút cống hiến với hồn sư tháp đi.

Lam Tinh thảo vũ hồn đối với liên minh mười ba nước mà nói nặng như thái sơn, nhưng đối với Diệp Huyền mà nói lại không đáng kể chút nào, trong đầu hắn có không ít cách điều chế loại vũ hồn này, thậm chí còn cường đại hơn Lam Tinh thảo vũ hồn còn nhiều vô số kể, lấy ra một loại cũng không có gì.

Mặc dù hắn chuẩn bị rời khỏi liên minh mười ba nước nhưng người nhà hắn vẫn còn ở đây, Lưu Vân quốc cường đại, gia tộc của hắn càng an toàn, hắn sẽ càng an tâm.

Diệp Huyền mới mở miệng, hai người đều kinh ngạc đến ngây người.

- Diệp Huyền, ngươi này...

Đông Phương Ngôn Ngữ trợn mắt há hốc mồm.

- Không được, việc này không được.

Khô Trần liên tục khoát tay.

Đây là một phần hậu lễ, hắn căn bản không cách nào thừa nhận hậu lễ này.

Chờ Khô Trần bình tĩnh lại, hắn không thể tiếp được lễ nặng như vậy.

- Được rồi, Khô Trần hội trưởng, không cần nhiều lời, ta ý đã quyết.&
Chương 483 Địa hỏa (1)

Diệp Huyền khoát khoát tay, Khô Trần là bằng hữu đáng giá thâm giao nhưng có đôi khi lại lề mề, so ra mà nói Hoa La Huyên quyết đoán hơn nhiều.

Tại Lưu Vân quốc, Diệp Huyền cũng chỉ có quan hệ thân mật với hai vị này mà thôi.

Khô Trần cười khổ nói:

- Diệp Huyền, đây cũng không phải ta không thu, mà là thật sự quá trân quý, còn nữa, cho dù ngươi nói cho ta biết, phục vụ cuối cùng chính là Lưu Vân quốc, được ích là chúng ta nhưng không có đạo lý bảo ngươi nhường không như thế.

Đông Phương Ngôn Ngữ cũng gật gật đầu:

- Diệp Huyền, Khô Trần nói đúng, ngươi đã cống hiến cho vương quốc, mọi người đều rõ như ban ngày, trong phù quang đại hội lần này, ngươi tìm cho vương quốc nhiều danh ngạch như thế, nếu trực tiếp cầm phương pháp cô đọng của ngươi, lương tâm của chúng ta sẽ gây khó dễ.

- Như vậy đi, ngươi có yêu cầu gì cứ nói với chúng ta, chỉ cần chúng ta có thể làm được sẽ không từ chối, ta nghĩ với tư cách luyện hồn sư, ngươi cũng biết giá trị của cách điều chế.

Tâấy hai người kiên trì, Diệp Huyền cũng không từ chối, cười nói:

- Nếu như thế cứ như vậy đi, ta muốn đạt được hai thành tiền lời của Lam Tinh thảo vũ hồn, mọi người đạt được bảo vật gì trong phù quang bí cảnh, ta có thể lựa chọn trước một phen.

- Hai thành lợi ích quá ích, tối thiểu phải là ba thành lợi ích.

Khô Trần thốt ra.

Đông Phương Ngôn Ngữ gật gật đầu:

- Khô Trần nói đúng, hai thành quá ít, phải ba thành, hơn nữa ba thành thuần lợi nhuận. Về phần bảo vật trong phù quang bí cảnh không cần phải nói, chuyện này ta có thể làm chủ, trừ chính ngươi thu được bảo vật không cần nộp lên, những người chúng ta đạt được bảo vật, ngươi có thể tùy ý lựa chọn hai thành trong đó, thế nào?

Các luyện hồn sư têến vào phù quang bí cảnh đều đạt được bảo vật, kỳ thật có một phần ba sẽ phải nộp lên cho vương quốc, còn có một phần ba cần nộp lên hồn sư tháp, bản thân chỉ có thể lưu lại một phần ba.

Về phần đồ vật nộp lên đều là do hồn sư tháp Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng làm chủ.

Hiện tại Đông Phương Ngôn Ngữ lại cho Diệp Huyền tùy ý chọn lựa hai thành, rất hiển nhiên là phần của vương quốc và của hồn sư tháp.

Cho dù làm như vậy, trong nội tâm Đông Phương Ngôn Ngữ vẫn ảo não vì chiếm tiện nghi của Diệp Huyền.

Trong phù quang bí cảnh có không ít bảo vật trân quý nhưng cũng chỉ có thể tác dụng lên một phần nhỏ người, không cách nào cải biến thực lực chỉnh thể của một vương quốc, nhưng Lam Tinh thảo vũ hồn thì khác, nó đủ làm cho một vương quốc nhanh chóng trở thành cường quốc thiên thu vạn đại.

Giá trị trong đó, ai thắng ai yếu, cho dù ngu ngốc cũng có thể nhìn ra.

- Diệp Huyền, nếu ngươi hùng hồn như thế, lão phu lại giấu dốt chỉ sợ cũng phải xấu hổ, lần trước phù quang bí cảnh mở ra, lão phu trong lúc vô tình bắt đến một đạo khí tức hỏa diễm rất mạnh, ngọn lửa kia là hỏa diễm khủng bố nhưng vì nguyên nhân nào đó nên ta không thể cẩn thận thăm dò, ta chỉ vẽ địa hình ở gần đó, nghe nói ngươi còn là một luyện dược sư, lúc này nếu như cần thì ngươi đi thăm dò đi.

Đông Phương Ngôn Ngữ làm như nghĩ đến cái gì, nàng móc một tấm địa đồ giao cho Diệp Huyền.

Bản đồ này thập phần đơn sơ, hiển nhiên là vẽ thô sơ giản lược nhưng vẫn có thể nhìn ra địa hình to lớn của nó.

- Địa hỏa?

Diệp Huyền cau mày suy nghĩ.

Luyện dược sư luyện chế đan dược, trừ yêu cầu cực lớn với huyền thức ra, yêu cầu lớn nhất chính là khống chế hỏa diễm trên người.

Một gã luyện dược sư có hỏa diễm càng mạnh, năng lực luyện chế đan dược cũng càng đáng sợ.

Nói chung bản thân luyện dược sư vốn có huyền hỏa là hỏa diễm chủ yếu, bởi vậy tuyệt đại đa số luyện dược sư đều muốn đạt được hỏa diễm bên ngoài cho mình sử dụng

Mà một trong những hỏa diễm từ bên ngoài là yêu hỏa của một ít yêu thú, đây là thường thấy nhất, tiếp theo chính là địa hỏa trời sinh đất nuôi, lại lên cao hơn chính là thiên hỏa đã sinh ra linh trí.

Trong đó có thể có được một loại yêu hỏa cũng đủ bao trùm trên đại đa số luyện dược sư rồi, đạt được một loại địa hỏa càng là chuyện đáng giá ước mơ tha thiết.

Bởi vậy nghe được có tin tức địa hỏa, thần sắc Diệp Huyền lúc này thay đổi liên tục.

Đông Phương Ngôn Ngữ gật gật đầu:

- Đúng vậy, lúc ấy lão phu mơ hồ cảm nhận được khí tức địa hỏa khủng bố dưới lòng đất nhưng khí tức thập phần yếu ớt, cho dù cảm nhận một tia của nó cũng đủ làm ta cảm thấy sợ hãi, cho nên ta dám đoán chắc, đây tuyệt đối là khí tức địa hỏa nào đó. Nhưng mà phù quang bí cảnh thập phần bao la, hơn nữa truyền tống tùy cơ hội, lúc này ngươi có thể tìm được nơi ta tới lần trước hay không còn không biết được.

Một tấm địa đồ có tin tức của địa hỏa, tuy không cách nào so sánh với giá trị của Lam Tinh thảo vũ hồn nhưng hắn cảm thấy có thành ý hơn một chút.

Thấy Đông Phương Ngôn Ngữ đã tỏ vẻ như thế, Khô Trần tự nhiên không muốn chiếm tiện nghi, hắn cũng mang năm mươi khối huyền thạch trung phẩm thắng được từ Tả Nhất Minh đưa tới lần nữa

- Việc này, Diệp Huyền, trên người của ta không có bảo vật gì, năm mươi khối huyền thạch trung phẩm là tâm ý của ta, ngươi cũng đừng từ chối, nếu không ta tình nguyện không muốn phương pháp luyện chế Lam Tinh thảo vũ hồn của ngươi.

Khô Trần đúng là người cương trực.

Diệp Huyền bất đắc dĩ phải nhận lấy.

Rồi sau đó Diệp Huyền giảng thuật quá trình cô đọng Lam Tinh thảo với hai người.

Sau khi Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần nghe xong liền cảm thấy quá kỳ diệu.

Thời điểm Diệp Huyền cô đọng thì bọn họ không cảm thấy gì, không nghĩ tới thời điểm giảng thuật lại có nhiều điểm mấu chốt như thế, mỗi một chủng tài liệu gia nhập vào đều có tác dụng của nó, hơn nữa thời cơ và phương pháp cũng không thể có sai lầm.

Làm cho hai người sợ hãi thán phục là, tài liệu luyện chế Lam Tinh thảo vũ hồn không hà khắc, dùng tài lực của Lưu Vân quốc đủ sức chèo chống tất cả.

Đột nhiên Đông Phương Ngôn Ngữ như nghĩ tới cái gì đó và nói:

- Diệp Huyền, ta nhìn ngươi thời điểm cô đọng gia nhập tài liệu không phải như thế, số lượng cũng không ít như vậy...

Nàng chưa nói xong liền sững sờ, ánh mắt phức tạp nhìn Diệp Huyền, đột nhiên cười:

- Tốt cho Diệp Huyền, thì ra thời điểm thi đấu ngươi đã sớm có chuẩn bị, biểu thị nội dung đều là giả, ha ha, ta vốn còn lo lắng ngươi biểu hiệu ra trong thi đấu, tài liệu cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn cũng bị người ta phục chế, hiện tại xem ra là ta lo lắng dư thừa.

Diệp Huyền nghĩ sâu tính kỹ làm cho Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần sợ hãi thán phục không thôi.
Chương 484 Địa hỏa (2)

- Đúng thế, Diệp Huyền, có chuyện ta cần khuyên ngươi một chút.

Thần sắc Đông Phương Ngôn Ngữ lúc này vô cùng ngưng trọng.

- Lần này trong liên minh mười ba nước chúng ta xuất hiện rất nhiều hắc mã, nhưng theo ta quan sát lai lịch đám người Vô Thương quốc Loan Hồng rất có vấn đề, ngươi gây náo động trên đại hội như thế cũng phải cẩn thận.

Khô Trần cũng nhắc nhở:

- Hội trưởng nói đúng, ngươi không chỉ cẩn thận Loan Hồng, trong phù quang bí cảnh gặp được luyện hồn sư của Hỏa Ô quốc và Đông Thăng quốc cũng phải cẩn thận một ít, ta sợ đám người Tả Nhất Minh ra ra tay với ngươi.

Diệp Huyền gật gật đầu, ánh mắt bình tĩnh.

Trao đổi qua đi, ba người cũng đi ra khỏi mật thất.

Chưa đi ra ngoài rất xa, một đám trưởng lão và luyện hồn đại sư hồn sư tháp Lưu Vân quốc lập tức vây quanh bọn họ.

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, lúc này bốn mươi danh ngạch Lưu Vân quốc của chúng ta nhiều hơn lúc trước hơn hai mươi người, danh ngạch trong đó quyết định như thế nào?

- Đúng vậy a, còn ba ngày phù quang bí cảnh mới mở ra, có lẽ nên sớm quyết định danh ngạch thôi.

Không ít luyện hồn đại sư thần sắc kích động và hỏi thăm.

Đại đa số bọn họ là luyện hồn sư tam phẩm sơ kỳ, dựa theo thực lực có bài danh mười mấy trong vương quốc.

Phù quang đại hội lúc trước, bởi vì chỉ có được chừng hai mươi danh ngạch, bọn họ không ôm hi vọng tiến vào trong phù quang bí cảnh.

Nhưng lần này đám người Diệp Huyền đột nhiên bộc phát làm danh ngạch của Lưu Vân quốc bạo tăng, lúc này nội tâm của bọn họ rục rịch.

- Các vị, ta hiểu tâm tình của các vị, tuy danh ngạch Lưu Vân quốc chúng ta trong phù quang đại hội lần này tăng nhiều, hoàn toàn là vì Diệp Huyền, bởi vậy Diệp Huyền có được mười bảy danh ngạch, ta sẽ lưu cho chính hắn, nói cách khác, chỉ cần Diệp Huyền đề danh ngạch sẽ được thông qua, không có bất kỳ hạn chế gì.

Xoạt!

Đông Phương Ngôn Ngữ vừa nói ra lời này, các luyện hồn sư trong nơi đóng quân Lưu Vân quốc lập tức hưng phấn.

- Diệp Huyền đại sư, ta chính là hồn sư tháp Mai Da của La Hành tỉnh, luyện hồn sư tam phẩm sơ kỳ, ngươi xem ta có tư cách đi vào phù quang bí cảnh hay không?

- Diệp Huyền đại sư, ta là đệ tử Tiết gia trong vương quốc, có thể mượn nơi nói chuyện?

- Diệp Huyền đại sư...

- Ai nha, đừng lách vào ah.

- Tên khốn nào cầm gậy chọc vào mông ta thế, lại chọc có tin ta phế nó hay không?

- Khốn kiếp, biến thái!

Trong đại sảnh loạn thành một bầy, tất cả luyện hồn sư đều lao về phía Diệp Huyền, người lách vào người, người dán người, cảnh tượng rối loạn tới cực điểm.

- Diệp Huyền, chuyện danh ngạch giao cho ngươi, những luyện hồn sư các nơi trong vương quốc đều có bảo vật, ngươi ngàn vạn đừng khách khí.

Đông Phương Ngôn Ngữ nói bên tai Diệp Huyền, chợt hắn cười ha ha rời khỏi đại sảnh.

Nhìn đám luyện hồn sư không ngừng chen lấn tới trước mặt hắn, Diệp Huyền cũng bị bọn họ nhao nhao nhức đầu.

- Đều yên tĩnh cho ta.

Toàn trường lập tức tịch yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.

- Được rồi, ai muốn đạt được danh ngạch thì phải liệt danh sách cho ta, căn cứ danh sách ta sẽ phân phối danh ngạch.

Thái độ của Diệp Huyền với Khô Trần là bởi vì đối phương đáng giá thâm giao, đối với luyện hồn sư và trưởng lão khác trong hồn sư tháp sẽ không khách khí như vậy, muốn danh ngạch có thể, trực tiếp cầm tài liệu ra đây.

Không ít luyện hồn sư nghe xong liền cầm giấy bút ra, bọn họ đều ghi lại các loại tài liệu, tất cả đều ghi vào phía trên, có luyện hồn sư hận không thể viết quần lót mình vào, sợ Diệp Huyền không chọn trúng mình.

Căn cứ nhiều lần tổ chức đại hội, luyện hồn sư tiến vào phù quang bí cảnh không chỉ đạt được đại lượng tài liệu vô cùng trân quý, hơn nữa khí tức trong phù quang bí cảnh nghe nói thích hợp với luyện hồn sư tu hành, rất nhiều luyện hồn sư đi vào phù quang bí cảnh đều đạt được đột phá trong thời gian ngắn, nó có lực hấp dẫn không thể kháng cự với các luyện hồn sư đang đứng nơi đây.

Trải qua lựa chọn liên tục, Diệp Huyền mới từ hơn trăm người chọn ra mười bảy người, mười bảy người nơi này đều trả cái giá lớn, cũng nhét đầy trữ vật giới chỉ của Diệp Huyền.

Nhưng những luyện hồn sư này không ai tức giận, ngược lại vui sướng hài lòng.

- Diệp Huyền đại sư, lão phu có một đứa con gái như hoa như ngọc, nếu như ngươi muốn, sau khi trở lại vương quốc, lão phu lập tức đưa tới cửa gặp ngươi.

Một ít luyện hồn sư càng muốn tặng nữ nhân cho Diệp Huyền, cái gì con gái thất đại cô bát đại di, cái gì cô em vợ ah, cái gì chị dâu ah, tất cả đều đi ra.

Diệp Huyền nghe xong cũng phải đổ mồ hôi lạnh.

Dùng thực lực và thiên phú của Diệp Huyền, tương lai chắc chắn phong sinh khởi thủy trong liên minh mười ba nước, nếu nữ nhi của bọn họ có thể trèo lên người Diệp Huyền đại sư, đến lúc đó còn buồn hay sao.

Trong vài ngày kế tiếp có vài luyện hồn sư tiến hành đại hội giao dịch, Diệp Huyền cũng không có tham gia, hắn im lặng trong gian phòng của mình và yên lặng tu luyện, hơn nữa hắn còn tiến hành chuẩn bị.

Từ ngày trọng sinh tới nơi, thực lực của Diệp Huyền tăng lên rất nhanh nhưng hắn biết rõ trong một ít bí cảnh thường thường có nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, muốn đứng ở thế bất bại phải chuẩn bị đầy đủ mới được.

Hắn kiếp trước gặp không ít nguy hiểm các loại, tự nhiên biết rõ đạo lý đề phòng khi chưa xảy ra.

So với Lưu Vân quốc bên này vô cùng sinh động, các vương quốc khác không có tốt như vậy.

Nơi đóng quân của Đông Thăng quốc.

Tất cả cường giả có tư cách tham gia vào phù quang bí cảnh đang tụ tập trong mật thất của Tả Nhất Minh.

- Các vị, lần này đi vào phù quang bí cảnh lần này chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó chính là phải nhìn chằm chăm vào Lưu Vân quốc Diệp Huyền, bất cứ kẻ nào có được tin tức của hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất truyền tin tức cho trưởng lão của vương quốc, đều minh bạch chưa?

- Hiểu.

- Rất tốt, tất cả mọi người chuẩn bị một chút, Dạ Phồn Tinh, ngươi đến chỗ của ta một chút.

Tả Nhất Minh nhìn Dạ Phồn Tinh và lãnh đạm nói ra.

- Vâng, hội trưởng.

Dạ Phồn Tinh cười nhạt một tiếng, hắn cũng không chối từ, đi theo Tả Nhất Minh đi vào gian mật thất.

- Dạ Phồn Tinh, lúc này Đông Thăng quốc chúng ta có thể đạt được nhiều danh ngạch như thế, công lao của ngươi không thể bỏ qua.

Tả Nhất Minh nhìn chằm chằm vào Dạ Phồn Tinh, trong mắt toát ra thâm ý.

- Hội trưởng đại nhân khen nhầm, Đông Thăng quốc có thể đạt được thế tự hôm nay, hoàn toàn là vì hội trưởng đại nhân ngươi chỉ đạo có phương pháp, ta chỉ làm việc mình nên làm.
Chương 485 Bí cảnh mở ra

Khóe miệng của Dạ Phồn Tinh cười nhạt, nói:

- Làm việc mình nên làm? Ha ha.

Tả Nhất Minh cười nhạt một tiếng, ánh mắt thâm thúy:

- Lão phu cũng không ngờ rằng trong Đông Thăng quốc lại có thiên tài giống như ngươi, thật làm cho lão phu chấn động ah, nếu như lão phu không có nói sai, tạo nghệ luyện hồn sư của ngươi cũng không thua kém ta bao nhiêu cả.

- Hội trưởng đại nhân nói quá lời, tạo nghệ của tại hạ làm sao có thể so sánh với đại nhân được.

Dạ Phồn Tinh nhàn nhạt nói ra, hắn không kiêu không nóng nảy.

- Thật không?

trong mắt Tả Nhất Minh bắn ra hào quang.

- Ta và ngươi đều là người thông minh, tak hông biết lai lịch của ngươi, cũng không muốn biết, trong phù quang đại hội lần này, ngươi xem như lập đại công cho Đông Thăng quốc, cho nên thu hoạch trong phù quang bí cảnh ngươi có thể lấy đi năm thành, nộp lên trên năm thành, yêu cầu này không tính là quá phận chứ?

- Bảo vật nộp cho vương quốc là chức trách của mỗi người chúng ta, về phần hội trưởng đại nhân nói lúc trước, đệ tử cũng có chút không hiểu rõ lắm.

Dạ Phồn Tinh làm ra bộ dạng nghi hoặc.

- Được rồi, đừng giả vờ trước mặt ta, ta nói cái gì thì ngươi hiểu rõ ràng. Lão phu có một lời khuyên, cũng có lẽ là cảnh báo, mặc kệ ngươi có lai lịch gì, có bối cảnh gì, chỉ cần không nguy hại tới Đông Thăng quốc, ta cũng không so đo, nểu lão phu biết rõ ngươi làm ra chuyện nguy hại lợi ích Đông Thăng quốc, đến lúc đó cũng không nên trách lão phu không khách khí.

Trong mắt Tả Nhất Minh bắn ra một tia lệ quang, toàn thân của ta sát khí nồng đậm.

- Được rồi, ngươi đi xuống đi.

Khẽ vung tay một cái, Tả Nhất Minh hạ lệnh trục khách.

Chờ Dạ Phồn Tinh rời đi, hai gã lão giả đứng phái sau cửa đi ra ngoài, chính là hai phó hội trưởng hồn sư tháp của Đông Thăng quốc.

- Hội trưởng, tiếp tục giữ người này lại làm nội tâm của ta cảm thấy bất an.

- Lý Hạc phó hội trưởng nói đúng, người này tuổi còn trẻ nhưng có tạo nghệ luyện hồn học còn hơn cả ta, chỉ sợ kẻ phía sau hắn lai lịch không nhỏ, giữ lại, tương lai tất có biến hóa.

Hai người lúc này nói ra lo lắng của mình.

Trong mắt Tả Nhất Minh có hàn quang bắn ra ngoài, ngưng trọng nói ra:

- Các ngươi cũng biết thì ta làm sao không biết, trong phù quang đại hội lần này chẳng những xuất hiện dị số là Dạ Phồn Tinh, Lưu Vân quốc Diệp Huyền, Vô Thương quốc Loan Hồng cũng có lai lịch thần bí, tạm không thể hành động thiếu suy nghĩ, huống chi giữ lại Dạ Phồn Tinh, tạm thời có lợi với Đông Thăng quốc chúng ta. Chuyện hàng đầu của chúng ta hiện tại chính là bắt Lưu Vân quốc Diệp Huyền, Lam Tinh thảo vũ hồn của hắn có quan hệ trọng đại với Đông Thăng quốc chúng ta, nhất định phải đạt được.

- Hội trưởng anh minh.

Hai người đều gật đầu.

- Lý Hạc, hai người các ngươi nên hảo hảo điều tra lai lịch của Dạ Phồn Tinh, nhớ kỹ không nên đánh rắn động cỏ, có phát hiện gì phải kịp thời báo cho ta biết. Mặc kệ hắn đến từ thế lực nào, một khi hắn có bất kỳ hành vi nào nguy hại tới Đông Thăng quốc thì chúng ta phải trảm thảo trừ căn.

Tả Nhất Minh nói chuyện mang theo sát khí.

Không chỉ có Đông Thăng quốc, các vương quốc khác cũng chú ý tới biểu hiện nghịch thiên từ đám người Loan Hồng.

Có thể trở thành hội trưởng hồn sư tháp của các quốc gia không ai không phải kẻ thông minh và tâm cơ, tâm như gương sáng, bọn họ làm sao không biết đám người Loan Hồng xuất hiện đều vượt quá bình thường.

Lực chú ý của đại đa số người đều tập trung lên người của Diệp Huyền.

Diệp Huyền ở trên đại hội cô đọng ra Lam Tinh thảo vũ hồn làm rất nhiều người rung động thật sâu, đồng thời nhìn thấy trong đó ẩn chứa tiềm lực thật sâu, bọn họ cũng có mưu đồ gì đó.

Thời gian ba ngày thoáng qua tức thì, trong nháy mắt cũng tới thời gian mở phù quang bí cảnh.

Vào sáng sớm tất cả mọi người sớm tụ tập trong sơn cốc.

Lúc này mặt trời lên cao, vào sáng sớm, phía trước sơn cốc có cột sáng chói mắt xuất hiện, một tia hào quang như ruy băng xuyên qua bầu trời, nó không ngừng lưu chuyển trong sơn cốc.

- Phù quang bí cảnh sắp mở ra.

Đám người lúc này bạo động.

- Các vị yên tĩnh, mặc dù đại đa số người cũng biết các hạng mục cần chú ý trong phù quang bí cảnh, có một số việc ta cần phải giảng thuật. Phù quang bí cảnh vô cùng bao la, mấy trăm năm qua cường giả liên minh mười ba nước vào trong đó hơn mười lần, nhưng cũng không thể hoàn toàn dò xét bí cảnh, bởi vậy có thể thấy được nó mênh mông cỡ nào.

- Thời gian bí cảnh mở ra là một tháng, tiến vào là tùy cơ, một tới thời gian một tháng, tất cả mọi người sẽ bị tự động truyền tống ra ngoài. Trừ chuyện đó ra, trong phù quang bí cảnh có một tiểu truyền tống trận bảy màu, một khi gặp được nguy hiểm, các vị ngàn vạn không nên do dự, nhanh chóng tiến vào truyền tống trận và rời đi.

- Cuối cùng cho các vị lời khuyên, tuy phù quang bí cảnh là thiên đường của luyện hồn sư, có được rất nhiều kỳ trân dị bảo, bên trong lại có nguy hiểm vô cùng to lớn, theo công tác thống kê, mỗi một lần phù quang bí cảnh mở ra sẽ có một phần tư tổng số người vẫn lạc trong đó, thời điểm nhiều nhất là một phần ba, cho nên hi vọng các vị nên cẩn thận, không nên hành động lỗ mảng.

- Được rồi, không cần nói nhảm nhiều lời, bí cảnh sẽ mở ra vào nửa canh giờ sau, các vị nên kiên nhẫn chờ đợi trong đội ngũ của mình.

Lúc hắn giảng thuật, Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào hào quang bảy màu trước mặt, đột nhiên trong mắt có một tia hào quang xuất hiện.

Đối với bí cảnh gì đó hắn tự nhiên hiểu rõ, cái gọi là bí cảnh, trên cơ bản đều là tiểu không gian do cường giả hoặc là tông môn thời viễn cổ hoặc là thời kỳ thượng cổ lưu lại.

Vì sao chúng hình thành cho tới nay vẫn là bí ẩn.

Mà bí cảnh cũng phân chia đẳng cấp, căn cứ đẳng cấp khác nhau mà mức độ nguy hiểm cùng bảo vật bên trong cũng có khác nhau.

Sở dĩ Diệp Huyền bị phù quang bí cảnh hấp dẫn cũng bởi vì nơi này từng xuất hiện một ít bảo vật ngay cả trên đại lục cũng xem như không tồi..

Hôm nay nhìn thấy tình huống bí cảnh mở ra, lúc này hấp dẫn ánh mắt của Diệp Huyền.

Trong rất nhiều biện pháp phân biệt đẳng cấp của Diệp Huyền, biện pháp đơn giản nhất chính là nhìn cảnh nó mở ra.

Bởi vì bất cứ bí cảnh nào đều là tiểu không gian độc lập, bí cảnh càng cường đại thì độ phù hợp càng cao, xác xuất bị người phát hiện cũng càng thấp.

Thời điểm phù quang bí cảnh xuất hiện không hề có dấu hiệu, từng đạo hào quang gây ra động tĩnh không lớn, dường như không có gì khó lường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK