Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1831 Chiến Thương quyết định

- A!

Tiếng kêu thảm thiết thê lương, linh hồn của Quỷ Minh lão tổ trong nháy mắt tiêu tan, U Minh Quỷ Khí không ngừng ngưng tụ, trong nháy mắt nổ tung ra.

- Hô!

Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên giáng lâm, lực lượng Võ Hồn tản mát, cũng trong nháy mắt bị thôn phệ không còn một mống.

Đến đây, bốn đại cường giả của Vô Lượng Sơn, tất cả đều vẫn lạc, không một may mắn sống sót.

- Rầm!

Rất nhiều cường giả Thiên Vẫn thành đứng ngạo nghễ phía chân trời, lúc này mới dồn dập phản ứng lại, từng cái từng cái sợ hãi tản ra, nhìn chăm chú về phía một bóng người trong đó.

Thân ảnh ấy, xinh đẹp tuyệt luân, mờ ảo độc lập, mới đầu mọi người hoàn toàn chìm đắm ở trong Diệp Huyền cùng đám người Quỷ Minh lão tổ chiến đấu, bởi vậy không có chú ý.

Cho lúc này, mọi người mới dồn dập phát hiện, vừa nãy đột nhiên ra tay, dĩ nhiên là một mỹ nữ dung mạo cực kỳ tuyệt mỹ, phảng phất như tiên tử hạ phàm.

Nàng lẳng lặng đứng ở trong hư không như thế, liền có một loại di thế độc lập, khí chất bồng bềnh như tiên tỏa ra, phảng phất như thiên địa vạn vật ở trước mặt dung nhan mỹ lệ của nàng, đều mất đi sắc thái.

- Người này là ai?

- Nữ tử thật đẹp.

- Cõi đời này có tiên tử mỹ lệ như vậy sao.

- Các nàng đến tột cùng là cường giả thế lực nào? Phiêu Miểu cung sao? Vừa nãy một chưởng kia, càng trực tiếp đánh nát Quỷ Minh lão tổ, người này đến tột cùng là thần thánh phương nào?

Đoàn người truyền ra từng trận ồ lên, không ít người nhìn Dao Nguyệt Vũ Đế cùng đám người Lý Hiểu Dung, Công Chủ Thanh, dồn dập suy đoán.

Ở Thiên Huyền đại lục, thế lực nữ tử trứ danh nhất, không thể nghi ngờ chính là một trong bảy đại tông môn Phiêu Miểu cung, bởi vậy mọi người ở đây ngay lập tức nghĩ đến, cũng là Phiêu Miểu cung.

- Không phải Phiêu Miểu cung, ta đã thấy người Phiêu Miểu cung, các nàng đều là thân mặc đồ trắng, cùng đám người trước mặt có chút khác nhau.

Nhưng có cường giả quen thuộc Phiêu Miểu cung, trực tiếp nói.

- Dao Nguyệt Vũ Đế, là Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt Vũ Đế!

Lúc này trong đám người, có một lão giả kinh ngạc thốt lên, trong mắt mang theo khó có thể tin.

- Cái gì? Nàng chính là Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt Vũ Đế?

- Huyền Vực đệ nhất nữ Vũ Đế?

- Trăm năm trước được xưng nữ tử xinh đẹp nhất Huyền Vực?

Đoàn người thoáng chốc xao động lên, truyền ra từng trận kinh ngạc.

Nguyệt Thần cung, chỉ cần là người thế lực lớn, không có chưa từng nghe nói, cũng coi như là một thế lực hàng đầu trong Huyền Vực lục trọng.

Mà thành danh của nó, cũng là bởi vì cung chủ Dao Nguyệt Vũ Đế, trăm năm trước có tên gọi Huyền Vực đệ nhất nữ Vũ Đế, Huyền Vực đệ nhất mỹ nhân.

Nguyệt Thần cung, cũng là do nàng sáng lập, tuy vẻn vẹn thành lập hơn trăm năm, nhưng khi đó chỉ dùng mấy chục năm, liền trở thành thế lực hàng đầu của Huyền Vực, danh tiếng có một không hai.

Chỉ có điều trăm năm trước, Dao Nguyệt Vũ Đế đột nhiên mất tích bí ẩn, trở thành một tông mê án, từ đó về sau, Nguyệt Thần cung liền rất ít đi lại ở Huyền Vực, thanh thế cũng từ từ rơi xuống.

Nhưng dù vậy, trừ một chút Vũ Đế trẻ tuổi, hết thảy cường giả Vũ Đế thế hệ trước, hầu như đều nghe nói qua Dao Nguyệt Vũ Đế, nhưng người từng gặp nàng, lại cực kỳ ít ỏi.

- Không sai, là nàng, chính là nàng.

Lão giả kia ánh mắt kích động, thân hình run rẩy:

- Năm đó Huyền Vực đại hội, ta từng ở dưới liếc nhìn qua Dao Nguyệt Vũ Đế một chút, chắc chắn sẽ không nhận sai.

Trong lòng lão giả kia, hiện ra tình cảnh hơn trăm năm trước, Huyền Vực đại hội, bóng người Dao Nguyệt Vũ Đế cao quý từ trên trời giáng xuống, đi vào đại điện hội nghị, vẻn vẹn là liếc nhìn qua một chút, cũng khắc sâu ở trong lòng hắn, suốt đời khó quên.

- Dao Nguyệt Vũ Đế, chúng ta đi thôi.

Diệp Huyền liếc nhìn rất nhiều cường giả ở Thiên Vẫn thành, đi tới trước mặt Dao Nguyệt Vũ Đế.

Vốn, sau khi nhìn thấy Chiến Thương xuất hiện, hắn là không chuẩn bị để Dao Nguyệt Vũ Đế ra tay, không ngờ thời khắc sống còn, Dao Nguyệt vẫn phải ra tay rồi.

Có điều như vậy cũng không có gì, ngược lại Dao Nguyệt Vũ Đế ra tay, cũng ở trong kịch bản của hắn.

Dao Nguyệt Vũ Đế gật gù, nhìn đám người Lý Hiểu Dung nói:

- Các ngươi lát nữa đều đi theo ta.

- Vâng.

Đám người Lý Hiểu Dung áp chế lại nghi hoặc trong lòng, đều không có hỏi dò.

- Chiến Thương, đón lấy mục đích của chúng ta, chính là tiến công Vô Lượng Sơn, nếu ngươi có hứng thú, có thể liên thủ với chúng ta, cùng diệt Vô Lượng Sơn kia.

Diệp Huyền bí mật truyền âm cho Chiến Thương.

Thực lực của Chiến Thương, tuyệt đối vượt lên Vũ Đế tam trọng đỉnh phong bình thường, nếu có hắn ra tay, tiến công Vô Lượng Sơn tỷ lệ thành công, sẽ lại tăng lên một thành.

- Hừ, Bổn tôn chủ sẽ cùng tên nhà ngươi liên thủ?

Chiến Thương hừ lạnh nói, mắt lộ ra sát khí, hận đến hàm răng nghiến kèn kẹt.

Nếu hỏi người hắn muốn giết nhất, Diệp Huyền tuyệt đối xếp hạng thứ nhất.

- Ngươi có thể không cùng thiếu gia ta liên thủ, có điều Vô Lượng Sơn kia chính là một trong bảy đại tông môn, cường giả đông đảo, ngươi thân là người Phệ Hồn tộc, muốn tăng cao thực lực, thôn phệ cường giả càng mạnh, tu vi khôi phục cũng càng nhanh a.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười:

- Nếu như ngươi một thân một mình, không hẳn có thể ở Vô Lượng Sơn ngang ngược, nhưng nếu cùng chúng ta...

Diệp Huyền cười nhạt, cũng không có tiếp tục nói hết, mà ngừng một chút nói:

- Đương nhiên, nếu ngươi không muốn cùng thiếu gia ta liên thủ, thiếu gia ta cũng sẽ không cưỡng cầu, nếu như ngươi muốn tìm thiếu gia ta tỷ thí, thiếu gia ta luôn sẵn sàng tiếp đón.

- Chúng ta đi thôi.

Nói chuyện câu nói sau cùng, Diệp Huyền nhìn đám người Dao Nguyệt Vũ Đế, Hạ Vũ Tôn gật gù.

- Xoạt xoạt xoạt...

Lúc này, ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, đám người Diệp Huyền, Hạ Vũ Tôn, Dao Nguyệt Vũ Đế dồn dập bay lượn ra, bạo vút về phía quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, trong nháy mắt biến mất ở hư không.

- Tiêu diệt Vô Lượng Sơn?

Ánh mắt của Chiến Thương hơi chuyển động, ánh mắt biến ảo không ngừng.

- Nghe nói Vô Lượng Sơn này là một trong bảy đại tông môn của Nhân tộc, trong đó cường giả tất nhiên rất nhiều, hơn nữa Huyền Diệp kia tu vi lại tăng lên nhanh như vậy, còn có nữ tử Nhân loại kia, khí tức trên người quá mạnh mẽ, muốn kích giết bọn họ, độ khó không thấp a.

- Đã như vậy, không bằng theo bọn họ, cắn nuốt hết thảy linh hồn cường giả của Vô Lượng Sơn, đến lúc đó tu vi của Bổn tôn chủ chắc chắn tăng nhanh như gió, lại đi diệt Huyền Diệp, chẳng phải là bắt vào tay sao?
Chương 1832 Dịch Hàn Vũ Đế (1)

Hơi suy nghĩ, khóe miệng Chiến Thương lập tức lộ ra một nụ cười, ở Thiên Âm Cốc lâu như vậy, hắn mạnh mẽ vẻn vẹn là thân thể cùng tu vi, cường độ linh hồn bản nguyên chân chính, cũng không hề tăng lên bao nhanh.

Vì lẽ đó hắn cảm giác ý niệm này của mình, không thể nghi ngờ là biện pháp rất tốt, nghĩ tới đây, hắn liền nhanh chóng đuổi theo đám người Diệp Huyền.

- Tiêu Dao, vừa nãy Hắc y nhân kia đến tột cùng lai lịch ra sao? Ta xem người này khí tức vô cùng quỷ dị, không giống như người bình thường.

Trong bay lượn, Dao Nguyệt Vũ Đế truyền âm cho Diệp Huyền, hơi nhíu mày.

- Hắc y nhân vừa nãy kia gọi Chiến Thương, là viễn cổ Phệ Hồn tộc, có thể thông qua thôn phệ linh hồn của cường giả mà lớn mạnh, vì lẽ đó sau này thời điểm ngươi gặp phải hắn, nhất định phải cẩn thận linh hồn của hắn công kích. Ngoài ra, hắn nên hấp thu lượng lớn Ma khí ở Cổ Ma Chi Địa, còn có Tuyệt Âm Chi Thủy, vì lẽ đó công kích thuộc tính Âm cũng vô cùng đáng sợ, Quang Nguyệt Võ Hồn của ngươi đối với hắn có tác dụng khắc chế nhất định, hơn nữa Thần Âm Cầm của ngươi cũng có thể trực tiếp công kích linh hồn, còn ta, ngươi liền yên tâm, tên này muốn đoạt xá ta cũng không phải một lần hai lần, nếu ta đơn giản liền có thể đoạt xá như vậy, lại há có thể sống đến hiện tại?

- Phệ Hồn Tộc? Cõi đời này vẫn còn có một chủng tộc như thế?

Dao Nguyệt Vũ Đế kinh ngạc nói.

- Hừm, vì lẽ đó ta mới nghĩ biện pháp kéo hắn vào đội ngũ của chúng ta, có hắn, chúng ta tiến công Vô Lượng Sơn tỷ lệ thành công tất nhiên sẽ tăng lên, này là một sức chiến đấu không kém gì Vũ Đế tam trọng đỉnh phong nào.

Diệp Huyền nói, khóe miệng đột nhiên mỉm cười, ánh mắt liếc nhìn phía sau:

- Nó đến rồi.

- Bạch!

Trong hư không, một bóng người trong nháy mắt xẹt qua, xuất hiện ở bên cạnh đám người Diệp Huyền.

- Chiến Thương, ngươi cân nhắc được rồi sao?

Diệp Huyền tự tiếu phi tiếu nói.

- Hừ, Vô Lượng Sơn kia cùng Bổn tôn chủ có thâm cừu đại hận, đã như vậy, Bổn tôn chủ liền cùng tiểu tử ngươi liên thủ, trước tiên diệt Vô Lượng Sơn lại nói. Còn nữa nói trước, Bổn tôn chủ là người muốn tự tay giết ngươi, nếu tiểu tử ngươi bị người Vô Lượng Sơn đánh giết, Bổn tôn chủ chẳng phải là thiệt thòi lớn rồi.

Chiến Thương cười lạnh nói, vẻ mặt ngạo nghễ.

Diệp Huyền cười nhạt, cũng không vạch trần Chiến Thương.

Mọi người hăng hái bay lượn, rất nhanh thì trở lại quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh.

- Diệp thiếu, Hạ Vũ Tôn, các ngươi trở về?

Đám người Diệp Huyền vừa hạ xuống Huyền Quang Các, đám người Hoàng Phủ Tú Minh liền vọt ra.

- Sư... Dao Nguyệt cung chủ!

Nhìn thấy Dao Nguyệt Vũ Đế ở bên người Diệp Huyền, Hoàng Phủ Tú Minh lập tức sửng sốt, tiếp theo trên mặt lộ ra vẻ kích động, suýt chút nữa hô sư mẫu.

- Ngươi là... Hoàng Phủ Tú Minh?

Dao Nguyệt Vũ Đế sửng sốt một chút, nhưng vẫn nhận ra Hoàng Phủ Tú Minh.

- Chính là đệ tử, Hoàng Phủ Tú Minh bái kiến Dao Nguyệt tiền bối.

Hoàng Phủ Tú Minh liền quỳ xuống một chân, kích động nói.

Năm đó hắn có thể bái Diệp Huyền làm thầy, cùng Dao Nguyệt Vũ Đế nói chuyện là thoát không ra quan hệ

- Đứng lên đi.

Dao Nguyệt Vũ Đế khoát tay, một nguồn lực lượng vô hình lập tức ngăn cản Hoàng Phủ Tú Minh, nâng hắn dậy.

- Đi vào lại nói.

Đám người Diệp Huyền ở dưới rất nhiều thế lực nhìn kỹ, trực tiếp tiến vào Huyền Quang Các.

Rất nhanh, ở ngoài Thiên Vẫn thành phát sinh tất cả, cấp tốc truyền tới quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh.

Cường giả các thế lực lớn nhận được tin tức đều trố mắt ngoác mồm.

Quỷ Minh lão tổ, Vu Thiên Vũ Đế, Cuồng Ngục Vũ Đế, Đạo Nhất các chủ, mấy tên này, cái nào không phải cường giả tiếng tăm lừng lẫy ở Huyền Vực lục trọng, uy chấn thiên hạ.

Mà bây giờ, bốn người bọn họ ở trong quá trình tiến công Diệp Huyền, dĩ nhiên tất cả đều vẫn lạc, không một may mắn còn sống sót, mà người của Huyền Quang Các không mất một sợi tóc, kết cục này, sâu sắc chấn động tâm linh của mỗi người.

Dù rất nhiều thế lực ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, đối với thực lực của Huyền Quang Các đã có chuẩn bị, nhưng vào giờ phút này, bọn họ mới tỉnh ngộ lại, mình vẫn là đánh giá thấp thực lực của Huyền Quang Các.

Đây tuyệt đối là một quái vật khổng lồ cực kỳ mạnh mẽ.

Bất tri bất giác, rất nhiều thế lực ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, trong lòng đối với Huyền Quang Các càng thêm kiêng kỵ.

Mà Thiên Vẫn thành phát sinh, tin tức cũng bằng tốc độ kinh người, ở trong Huyền Vực truyền bá ra.

Trong Huyền Quang Các, đám người Diệp Huyền tụ tập một đường.

- Diệp thiếu, chúng ta chuẩn bị làm như thế nào?

Hoàng Phủ Tú Minh ở một bên, cung kính hỏi.

Chuyện đến nước này, bọn họ là hoàn toàn phục Diệp Huyền.

Thông qua chiếm cứ trụ sở của Vô Lượng Sơn ở quãng trường giao dịch, Diệp Huyền từng điểm từng điểm mài nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn như thế.

Một tên Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, ba tên Vũ Đế tam trọng, cho dù là đối với thế lực như Vô Lượng Sơn mà nói, cũng tuyệt đối là một tổn thất cực lớn, cho bọn họ một đòn trầm trọng.

- Sau đó sao?

Trong con ngươi của Diệp Huyền bắn ra một đạo hàn mang ác liệt:

- Là trực tiếp tiến công Vô Lượng Sơn bản bộ.

- Cái gì, tiến công Vô Lượng Sơn bản bộ?

Tất cả mọi người thất kinh.

- Không sai.

Diệp Huyền gật gù, lãnh đạm nói:

- Mặc dù Vô Lượng Sơn là một trong bảy đại tông môn, nhưng sức chiến đấu đỉnh phong của nó cũng sẽ không nhiều, trên lý thuyết, chúng ta chí ít đã tiêu diệt vượt qua một nửa sức chiến đấu cao cấp của Vô Lượng Sơn, hiện tại duy nhất khó khăn, chính là Vô Lượng Sơn có thể sẽ có một ít lực lượng ẩn giấu, hoặc là thủ sơn đại trận của bọn họ.

- Có điều những cái này đối với chúng ta mà nói, đã không còn là vấn đề.

- Sức chiến đấu cao cấp của chúng ta, đã vượt lên Vô Lượng Sơn, trước thực lực tuyệt đối, chúng ta chỉ cần hung hăng trấn áp tới là được.

Diệp Huyền tràn đầy tự tin nói.

- Sức chiến đấu cao cấp, đã vượt lên Vô Lượng Sơn sao?

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, dù trong lòng còn có chút thấp thỏm, nhưng xuất phát từ tín nhiệm đối với Diệp Huyền, vào giờ phút này, cũng đã không còn người có chút dị nghị.

- Diệp thiếu, vậy chúng ta lúc nào xuất phát?

Hoàng Phủ Tú Minh ngưng giọng nói.

- Hiện tại!

- Cái gì?

Mọi người giật mình, này cũng quá nhanh đi.

- Vô Lượng Sơn dù sao gia đại nghiệp đại, hơn nữa đối phương rất có thể cùng Thánh Thành, Chấp Pháp điện có một số cấu kết, chúng ta nhất định phải ở thời điểm đối phương còn không phản ứng lại, phát động một đòn sấm sét.
Chương 1833 Dịch Hàn Vũ Đế (2)

Diệp Huyền híp mắt nói:

- Hơn nữa tiến công Vô Lượng Sơn, sự tình trọng đại, Vũ Đế phổ thông đi vào không những không có bất kỳ tác dụng, ngược lại sẽ ảnh hưởng chúng ta, vì lẽ đó lần hành động này, ít nhất cũng phải là Vũ Đế nhị trọng mới có thể tham dự.

- Diệp thiếu.

Hoàng Phủ Tú Minh lập tức đứng lên, nếu như nhất định phải Vũ Đế nhị trọng mới có thể tham gia, như vậy chẳng phải là ngay cả hắn cũng không thể tham gia sao.

- Yên tâm đi, hiện tại ngươi đã đạt đến cửu giai nhất trọng đỉnh phong, chiếm được nhiều Huyền Quả như vậy, để cho mấy người các ngươi đột phá đến nhị trọng, thiếu gia ta vẫn có không ít nắm chắt.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười.

Ở dưới tình huống không có ai biết, ban đêm hôm ấy, đoàn người Diệp Huyền lặng yên rời đi quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, lướt về phía Vô Lượng Sơn bản bộ.

Huyền Vực lục trọng, trên một mảnh núi cao vạn trượng.

Cung điện liên miên tráng lệ đứng vững, kéo dài không dứt, hình thành một mảnh cung điện xa hoa, nguy nga kỳ tuấn, dị thường hoa lệ.

Toàn bộ sơn mạch, Huyền khí dồi dào, mây trắng lượn lờ như Tiên cảnh.

Nơi này chính là bản bộ của một trong bảy đại tông môn Vô Lượng Sơn.

Khi tin tức đám người Quỷ Minh lão tổ vẫn lạc, truyền quay lại Vô Lượng Sơn, toàn bộ sơn môn chấn động, tất cả thành viên của Vô Lượng Sơn đều tức giận ngơ ngác.

Lúc này, ở trong cung điện, một Vũ Đế tam trọng đang cung kính đứng ở trước vòng xoáy yêu dị.

- Dịch Hàn thái thượng Nguyên Lão, bây giờ các sự vụ của tông môn, liền tạm thời giao cho ngươi xử lý.

Trong vòng xoáy không gian, một thanh âm lạnh như băng vang lên.

- Sơn chủ đại nhân, lão hủ nghe lệnh, chỉ là lão hủ đã nhiều năm không quản lý sự vụ tông môn, xử lý sự vụ như thế nào, kính xin sơn chủ đại nhân nói rõ.

Lão giả này, đã từng là một tên Nguyên Lão hộ pháp của Vô Lượng Sơn, trăm năm trước sau khi về hưu, vẫn ở mật địa của Vô Lượng Sơn khổ tu, nhiều năm như vậy cũng đột phá đến tam trọng.

Bây giờ tin tức đám người Quỷ Minh lão tổ vẫn lạc truyền ra, Vô Lượng Sơn bị ép bất đắc dĩ, chỉ có thể để một ít cường giả đã mai danh ẩn tích xuống núi, tọa trấn Vô Lượng Sơn.

- Ngươi lập tức gọi tất cả cường giả tông môn trú đóng ở các nơi trở lại tông môn, bản tọa hoài nghi Huyền Quang Các kia sẽ ra tay đối với từng trú điểm của Vô Lượng Sơn ta, còn hành động sau đó, chờ bản tọa xuất quan, sẽ báo cho ngươi.

Thanh âm lạnh lùng không mang theo một tia cảm tình, chậm rãi vang lên.

- Vâng, sơn chủ đại nhân, nhưng mà...

Dịch Hàn Vũ Đế do dự một chút, cuối cùng vẫn cắn răng một cái, tức giận nói:

- Sơn chủ đại nhân, Huyền Quang Các kia công nhiên giết Vô Lượng Sơn ta nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ sơn chủ đại nhân không vì các cường giả Vô Lượng Sơn ta báo thù sao? Ngài là sơn chủ của Vô Lượng Sơn ta a.

Sơn chủ mệnh lệnh, khiến cho hắn khó có thể lý giải.

Bây giờ Vô Lượng Sơn sớm đã trở thành đối tượng cho các thế lực lớn của Huyền Vực thảo luận, mấy phó sơn chủ cùng Thái thượng Nguyên Lão bị giết, đã để danh tiếng của Vô Lượng Sơn ở Huyền Vực xuống dốc không phanh.

Nhưng sơn chủ đại nhân những năm này vẫn đang bế quan nghe được tin tức dĩ nhiên thờ ơ không động lòng, điều này làm cho Dịch Hàn Vũ Đế cảm thấy phẫn nộ cùng không cam lòng.

- Ngươi là đang hoài nghi mệnh lệnh của bản tọa sao?

Một thanh âm lạnh như băng nương theo một luồng khí tức kinh khủng, từ trong vòng xoáy không gian kia bỗng dưng lao ra, trong nháy mắt rơi vào trên người Dịch Hàn Vũ Đế.

Dịch Hàn Vũ Đế chỉ cảm thấy linh hồn run rẩy, oành một tiếng liền quỳ trên mặt đất, cả người ở dưới luồng áp lực này sợ hãi, mồ hôi lạnh tràn trề, không ngừng run rẩy nói:

- Thuộc hạ không dám.

- Hừ, Huyền Quang Các kia dám giết cường giả của Vô Lượng Sơn ta như thế, bản tọa tự nhiên sẽ để bọn họ nợ máu trả bằng máu, thế nhưng hiện nay bản tọa đang lúc bế quan thời khắc mấu chốt, hơn nữa Huyền Quang Các kia lai lịch bí ẩn, sau lưng còn liên lụy Nguyệt Thần cung, bản tọa đã thông báo Thánh Thành Chấp Pháp điện, điều tra ra lai lịch của đối phương, đến lúc đó bản tọa sẽ đích thân ra tay, triệt để xóa đi, chuyện này, ngươi không cần bận tâm.

Thanh âm lạnh như băng lạnh lùng nói.

- Ngươi đi xuống trước đi, có chuyện quan trọng gì, cứ thông báo ta.

- Vâng!

Dịch Hàn Vũ Đế nơm nớp lo sợ lùi ra, sau khi ra ngoài mới phát hiện mình đã một thân mồ hôi lạnh.

Mà sau khi Dịch Hàn Vũ Đế rời đi, hai bóng người một đen một vàng đột nhiên xuất hiện ở trong cung điện.

Chính là Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế trước ở Hải tộc cùng Diệp Huyền giao thủ.

- Khà khà, Nghiêm Vương sơn chủ, có muốn hai chúng ta thay ngươi diệt Huyền Quang Các kia hay không?

Dưới đấu bồng màu đen, Ma Huyết Hồn Đế gằn giọng cười nói, thanh âm mang theo tà ý cùng dữ tợn, lại có loại cảm giác cười trên sự đau khổ của người khác.

- Các hạ sẽ tốt bụng như vậy?

Trong vòng xoáy, vang lên tiếng cười lạnh lẽo xem thường.

- Lão phu luôn lấy giúp người làm niềm vui, có điều, nếu muốn lão phu ra tay, điều kiện ngươi đáp ứng vị đại nhân kia, phải thêm một ít.

Ma Huyết Hồn Đế hê hê cười nói.

- Hừ, bản tọa liền biết Thánh Thành các ngươi là lòng tham nhất, có điều, hiện tại bản tọa sắp xuất quan, làm sao cần các ngươi hỗ trợ, đúng là điều kiện Thánh Thành ngươi đáp ứng bản tọa, tựa hồ hiện tại còn không làm được a.

Thanh âm lạnh như băng kia nói.

- Ngươi cũng biết, năm đó Cổ Ma Chi Địa bị đánh vào không gian, muốn câu thông, độ khó tự nhiên không phải lớn một cách bình thường, có điều...

Ma Huyết Hồn Đế cười gằn nói:

- Nếu ngươi lại lấy lực lượng kia, dành cho lão phu một ít, lão phu nói không chắc có thể triệt để câu thông, như vậy kế hoạch của ngươi, không phải cũng có thể thi hành càng nhanh hơn sao? Cớ sao không làm!

- Hừ, chó mất chủ, cũng xứng cùng bản tọa bàn điều kiện, các hạ đi Hải tộc thâu đồ vật, cũng chật vật mà về, ngay cả Thánh Thành cũng không thể quay về, chỉ có thể tạm cư ở Vô Lượng Sơn ta, ngươi nói, bản tọa dựa vào cái gì cùng ngươi giao dịch.

Thanh âm lạnh như băng kia xì cười một tiếng, mang theo xem thường.

- Ngươi...

Ngữ khí của Ma Huyết Hồn Đế giận dữ, cả người tỏa ra khí tức âm lạnh, như núi lửa trước khi phun trào.

- Cho ngươi một lời khuyên, muốn cùng bản tọa giao dịch, chờ ngươi trước tiên hoàn thành nhiệm vụ, khống chế Thiên Ma kính lại nói sau, đến lúc đó bản tọa không ngại, triệt để giải trừ Hồn độc trên người ngươi, để tu vi của ngươi tiến thêm một bước.
Chương 1834 Tiến công Vô Lượng Sơn

Thanh âm lạnh như băng kia cười gằn, sau đó trong nháy mắt thu lại, mà vòng xoáy trong đại điện kia, cũng lập tức mất đi.

- Cái tên này...

Ngữ khí của Ma Huyết Hồn Đế toả ra hàn ý.

- Đế sư, ngươi đã sớm biết tính cách của hắn, cần gì phải tự bôi xấu, huống chi, dựa vào chúng ta xác thực còn không có tư cách cùng hắn bàn điều kiện, trừ khi là đại nhân đến đây, mới có tư cách này.

Vô Song Vũ Đế ở một bên lạnh lùng nói.

- Kim Diện, chẳng lẽ đời này ngươi muốn trở thành nô lệ của vị kia?

Ma Huyết Hồn Đế xì cười một tiếng:

- Ngươi đừng nói, ngươi không muốn tiến thêm một bước?

Nói xong lời này, Ma Huyết Hồn Đế bước vào hư không, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, chỉ có thanh âm ở trong cung điện vang vọng:

- Đi thôi, chúng ta trước tiên đi bế quan, Huyền Quang Các đột nhiên bốc lên kia, lão phu luôn cảm giác, Huyền Vực này tựa hồ sắp thay người lãnh đạo rồi.

Vô Song Vũ Đế mặt không hề cảm xúc, bước vào hư không, ở trong nháy mắt thanh âm hạ xuống cũng biến mất theo không gặp.

Một bên khác.

- Dịch Hàn Vũ Đế, sơn chủ đại nhân hắn nói thế nào?

Sau khi Dịch Hàn Vũ Đế trở lại nơi mình bế quan, vài bóng người khí tức mạnh mẽ hạ xuống, mở miệng dò hỏi.

- Sơn chủ đại nhân để chúng ta thu lại đệ tử tông môn, tạm thời không muốn gây sự với Huyền Quang Các, hắn đã để Chấp Pháp điện điều tra lai lịch của đối phương, nói chờ hắn xuất quan, sẽ đích thân ra tay, xoá bỏ Huyền Quang Các.

- Tại sao lại như vậy?

- Sơn chủ đại nhân dĩ nhiên buông tha Huyền Quang Các kia?

Vài tên Thái thượng Nguyên Lão ẩn cư của Vô Lượng Sơn, vẻ mặt khó có thể tin.

- Gần đây hơn trăm năm, sơn chủ đại nhân hầu như không hỏi thế sự, đối với Vô Lượng Sơn ta quan tâm cũng thiếu rất nhiều, hắn đến cùng còn có phải là Vô Lượng Sơn sơn chủ không.

Một tên Thái thượng Nguyên Lão phẫn nộ nói.

- Xuỵt, ngươi muốn chết sao, để sơn chủ đại nhân nghe được mà nói, không muốn sống phải không?

Một lão giả khác liền ngắt lời hắn, mắt lộ sợ hãi.

- Hơn nữa mệnh lệnh của sơn chủ đại nhân cũng không sai, trước tiên điều tra ra lai lịch của đối phương, chúng ta ra tay tự nhiên càng thêm chắc chắn, hiện tại ngay cả Quỷ Minh cũng chết, nếu lại tổn thất hai cường giả, Vô Lượng Sơn ta liền thật sự xong.

- Ai, chỉ có thể như vậy, mặc kệ Huyền Quang Các kia lai lịch ra sao, chờ có cơ hội, lão phu nhất định phải triệt để tiêu diệt, giết chết tất cả mọi người.

Vài tên cường giả phẫn nộ thở dài vài tiếng, lẫn nhau dồn dập tản đi.

Những ngày kế tiếp, các thế lực lớn trong Huyền Vực, hoàn toàn phóng tầm mắt ở Vô Lượng Sơn, muốn nhìn một chút Vô Lượng Sơn ở sau khi mấy người Quỷ Minh lão tổ vẫn lạc sẽ có hành động gì.

Nhưng làm tất cả mọi người đều nghi hoặc chính là, Vô Lượng Sơn dĩ nhiên không có động tĩnh gì, trái lại các cường giả phái ra ngoài dồn dập được triệu về.

Điều này làm cho các thế lực lớn đều cảm thấy khó có thể tin.

Lẽ nào Vô Lượng Sơn đường đường một trong bảy đại tông môn, sẽ nuốt giận vào bụng như thế hay sao?

Thế nhưng, coi như là bọn họ không tin nữa, Vô Lượng Sơn trong mấy ngày kế tiếp, vẫn không có động tĩnh gì, phảng phất như căn bản chưa từng xảy ra chuyện này.

Ngày này, bên ngoài Vô Lượng Sơn mấy vạn dặm, trên một mảnh hoang dã.

Ầm ầm!

Hư không bỗng dưng phá nát, một phi thuyền khổng lồ từ bên trong bay ra, trên phi thuyền, phù văn lưu chuyển, hào quang ngàn vạn, mang theo khí tức kinh người, giáng lâm ở trên hoang dã.

- Đây là phi thuyền gì? Lại có thể qua lại hư không.

- Khí tức thật khủng bố, lẽ nào là kết quả luyện kim thời đại viễn cổ sao?

Một ít cường giả đi ngang qua, dồn dập kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn phi thuyền giữa bầu trời, kinh hồn bạt vía.

Ở dưới ánh mắt của bọn họ.

Xèo xèo xèo.

Từng tiếng xé gió kịch liệt vang lên, từ trong phi thuyền kia, đột nhiên bay ra rất nhiều bóng người.

Những bóng người này, mỗi một cái trên người đều tỏa ra khí tức khủng bố, chí ít cũng là Vũ Đế nhị trọng, trong đó khí tức mấy đầu lĩnh càng hồn hậu, vừa xuất hiện, phảng phất như hóa thành duy nhất của vùng thế giới này, giống như hằng tinh, toả ra tia sáng chói mắt.

Trong đó đầu lĩnh, lại là một thanh niên mặc trường bào màu xanh, chỉ thấy hắn vung tay lên, phi thuyền khổng lồ qua lại hư không kia trong nháy mắt tiêu tan không gặp, chợt thân hình nhóm người này loáng một cái, phút chốc biến mất ở cuối chân trời, bạo vút về phía xa xa.

Nơi nào đến nhiều cường giả như vậy?

Cường giả ở trên hoang dã thấy tình cảnh này dồn dập biến sắc, vùng đất này tới gần Vô Lượng Sơn, ở phụ cận xuất hiện cường giả đỉnh phong thường thường đều là người Vô Lượng Sơn, thế nhưng đám người kia, bọn họ ở phụ cận lang bạt trước đây dĩ nhiên chưa bao giờ thấy.

- Đầu lĩnh kia thật trẻ tuổi, nhưng khí tức trên người kinh khủng như vậy, Huyền Vực chúng ta có cường giả như vậy sao?

- Còn có Hắc y nhân bên cạnh hắn, khí tức trên người thực sự là đáng sợ, mới vừa rồi bị hắn nhìn một chút, linh hồn của ta phảng phất như đông lại.

- Đúng rồi, các ngươi nhìn thấy nữ tử tuyệt mỹ bên người thanh niên kia sao? Huyền Vực chúng ta lúc nào xuất hiện một nữ Vũ Đế kinh diễm như thế?

- Tổ hợp thật cổ quái, hơn nữa phương hướng bọn họ đi tựa hồ là Vô Lượng Sơn, lẽ nào là cường giả Vô Lượng Sơn mời đến sao?

- Vô Lượng Sơn? Ồ, khuôn mặt mấy người này, như thế nào cùng Huyền Quang Các đánh giết đám người Quỷ Minh lão tổ tương tự như vậy, nữ Vũ Đế kinh diễm kia, chẳng lẽ là Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt Vũ Đế?

Vài tên cường giả tụ tập, nghị luận sôi nổi, nói nói tầm đó, thanh âm mấy người đều nhỏ đi, từng cái từng cái trong ánh mắt lộ ra kinh hãi.

- Nhanh, nhanh đi thông báo thế lực khác.

- Trời ạ, chẳng lẽ Huyền Quang Các này muốn tiến công Vô Lượng Sơn sao?

- Trời ạ.

Rất nhiều cường giả lộ vẻ khiếp sợ, từng cái từng cái tản ra, hầu như mỗi người đồng loạt lấy ra thẻ ngọc truyền tin, liên tiếp phát sinh tin tức.

Bọn họ đều dự liệu được, tựa hồ có đại sự kinh thiên, ngày hôm nay muốn phát sinh ở Vô Lượng Sơn.

Vèo vèo vèo!

Đám người Diệp Huyền tự nhiên không biết cử động của mình, ở trên vùng hoang dã đến tột cùng gợi ra náo động thế nào, nhưng bọn họ cũng không nghĩ ẩn giấu, mọi người bay lượn, rất nhanh, một sơn mạch kéo dài liền xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Trung ương dãy núi kia, một ngọn núi xuyên vào mây trời, phía trên ngọn núi, lâu vũ đứng vững, nguy nga bàng bạc.

Chính là Vô Lượng Sơn.
Chương 1835 Máu chảy thành sông (1)

- Nơi này chính là Vô Lượng Sơn sao?

Diệp Huyền, Dao Nguyệt Vũ Đế, Hạ Vũ Tôn, Chiến Thương, đám người Hoàng Phủ Tú Minh,… nhìn phía trước quần thể kiến trúc nguy nga kia, những cung điện này trong lúc đó, còn có rất nhiều võ giả bay lượn, trong con ngươi mọi người, đều lộ ra vẻ lạnh lẽo.

Vô Lượng Sơn, qua nhiều năm như vậy làm vô số chuyện xấu, hôm nay, chắc chắn sẽ vì bọn họ đã từng làm mà trả giá thật lớn.

- Động thủ đi, hôm nay Vô Lượng Sơn, sẽ xoá tên khỏi Thiên Huyền đại lục.

Thanh âm lạnh như băng từ trong miệng Diệp Huyền truyền ra, ánh mắt của hắn lạnh lùng, nhắm ngay ngọn núi hùng vĩ phía trước, nhẹ nhàng vung tay lên.

Vèo vèo vèo!

Mười mấy tên cường giả đỉnh phong, thoáng chốc như châu chấu, bạo vút về phía Vô Lượng Sơn.

- Người nào? Dám xông vào Vô Lượng Sơn ta.

Đám người Hoàng Phủ Tú Minh cử động, lập tức kinh động cường giả bảo vệ ở ngoại vi Vô Lượng Sơn, mấy tên Vũ Hoàng trưởng lão bay lên, tức giận quát, đằng đằng sát khí.

Chỉ là không chờ bọn họ dứt tiếng, Hạ Vũ Tôn dĩ nhiên đấm ra một quyền.

- Xì xì!

Long khí khủng bố, hóa thành một kim sắc trường hà, trong nháy mắt oanh bọn hắn thành bột mịn.

- Tự tiện xông vào Vô Lượng Sơn ngươi? Hừ, hôm nay chúng ta không chỉ muốn xông, còn muốn diệt Vô Lượng Sơn ngươi.

Hạ Vũ Tôn đằng đằng sát khí nói, ánh mắt đỏ như máu.

Vô Lượng Sơn này, những năm qua ở Thiên Huyền đại lục làm xằng làm bậy, giết chết qua bao nhiêu võ giả, diệt qua bao nhiêu gia tộc cùng thế lực, mà những trưởng lão, cường giả này, chính là đồng lõa của bọn họ, trên tay nhiễm máu tươi, hầu như đếm không xuể, đám người Hạ Vũ Tôn lại sao sẽ nhân từ.

- Cái tên nhà ngươi, sau đó sự tình động thủ để Bổn tôn chủ đến.

Chiến Thương hú lên quái dị, từ trong đám người lao ra, trong nháy mắt đi tới bên người vài tên Vũ Hoàng trưởng lão vẫn lạc kia, một đạo tâm ý vô hình âm lạnh tỏ khắp, từng tia khí tức linh hồn phá nát, bị hắn hút vào trong cơ thể.

- Hê hê, thật ngon.

Vẻ mặt Chiến Thương say sưa không ngớt, linh hồn của những Nhân loại Vũ Hoàng này đối với tu vi của hắn, kỳ thực cũng chẳng có bao nhiêu tăng lên, nhưng linh hồn thoải mái, lại làm hắn cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Chủ phong của Vô Lượng Sơn, thời khắc này đối với hắn mà nói, Chủ phong trước mặt kia, thật giống như một bữa tiệc lớn mỹ vị, tràn ngập dụ hoặc.

- Các ngươi rốt cuộc là ai?

- Ở Vô Lượng Sơn ta ngang ngược, biết nơi này là nơi nào sao?

- Đáng chết, chết cho ta!

Động tĩnh của nơi này, lập tức kinh động vô số trưởng lão, đệ tử cùng cường giả của Vô Lượng Sơn phía dưới, từng cường giả nhất thời phóng lên trời, khí thế hùng hổ, thần thái hung hăng.

Vô Lượng Sơn thân là một trong bảy đại tông môn, sừng sững Huyền Vực gần vạn năm, vẫn không có tao ngộ tình huống kẻ địch xông sơn, bây giờ nhìn thấy có người dám ở sơn môn kích giết trưởng lão của bọn họ, lập tức trêu đến một ít cường giả nổi giận lên tiếng, dồn dập phóng lên trời.

Ầm ầm!

Những cường giả này không chờ đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền, liền đã phát động công kích, trong phút chốc, đạo đạo Huyền Nguyên ngập trời che đậy thiên địa, điên cuồng kéo về phía Hạ Vũ Tôn.

- Hừ.

Hạ Vũ Tôn hừ lạnh một tiếng, vừa mới chuẩn bị động thủ.

- Để Bổn tôn chủ đến.

Chiến Thương hú lên quái dị, thân thể hóa thành một màn trời, chụp vào rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn phía dưới, dòng lũ công kích ngập trời rơi vào Ma khí, vẻn vẹn chỉ thổi bay mấy tia khí lưu màu đen, sau đó liền bao phủ lại mười mấy tên cường giả phóng lên trời kia.

- A!

- Không!

- Xì xì!

Tiếng kêu thảm thiết thê lương, mười mấy tên cường giả của Vô Lượng Sơn trước nhất lướt ra vẻ mặt hoảng sợ, linh hồn bị một sức hút vô hình trong nháy mắt thôn phệ không còn một mống, từng cái từng cái trừng lớn hai mắt, hóa thành thi thể rơi xuống.

- Ha ha ha, thật thoải mái, thật thoải mái.

Chiến Thương hưng phấn kêu to liên tục.

- Giết!

Dưới thanh âm lạnh như băng, đám người Hoàng Phủ Tú Minh dọc theo sơn mạch của Vô Lượng Sơn, giết về phía Chủ phong, hết thảy trưởng lão cùng đệ tử ven đường nỗ lực ngăn cản, dồn dập kêu thảm thiết vẫn lạc.

- Người nào, ở Vô Lượng Sơn ta ngang ngược.

Đột ngột...

Rất nhiều tiếng gào thét vang lên, khí tức mạnh mẽ tràn ngập, rất nhiều cường giả từ xung quanh Chủ phong của Vô Lượng Sơn lao ra, trong nháy mắt ngăn ở trước mặt đám người Hoàng Phủ Tú Minh.

Những bóng người này, mỗi một cái đều tỏa ra khí tức cực kỳ khủng bố, hiển nhiên đều là cường giả Vũ Đế, trong đó, còn không thiếu hộ pháp Nguyên Lão.

Một tên hộ pháp Nguyên Lão trong đó, tính khí táo bạo, trong nháy mắt xuất hiện một thanh trường kiếm, trường kiếm thông thiên, xuyên qua mây xanh, mang theo kiếm khí ác liệt, như một đạo cự trụ kinh thiên, ầm ầm nghiền ép về phía đám người Diệp Huyền.

Ầm!

Kiếm quang mang theo lĩnh vực trấn áp tất cả nhị trọng, chém về phía đám người Chiến Thương.

- Hê hê, cái này có chút thực lực.

Chiến Thương hú lên quái dị, xòe bàn tay ra, lĩnh vực Vũ Đế nhị trọng nhất thời phát sinh tiếng phá nát, phảng phất như không chịu được Chiến Thương thúc đẩy, oanh nát tan ra, tiếp theo bàn tay của Chiến Thương vỗ lên kiếm quang.

Oanh ầm!

Kiếm quang trong phút chốc chia năm xẻ bảy, bị ma lực đáng sợ oanh nát, như mưa bụi đầy trời, nổ tan không trung.

- Hê hê!

Tiếp theo Chiến Thương hú lên quái dị, trực tiếp đánh về phía Vũ Đế nhị trọng kia.

- Không được!

Vũ Đế nhị trọng kia ở dưới Ma khí của Chiến Thương, cả người cứng ngắc như sắt, ngay cả nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích, cái trán trong nháy mắt bốc lên mồ hôi lạnh.

Vũ Đế Nguyên Lão khác cũng đều biến sắc, vội tới trợ giúp.

- Xèo xèo xèo!

Các loại công kích cường hãn, như tên lạc xẹt qua chân trời, khuấy lên hư không, hóa thành dòng lũ, trong nháy mắt đi tới trước người Chiến Thương.

- Hê hê, phá cho ta!

Chiến Thương cười một tiếng, vỗ ra một chưởng, rầm rầm rầm, tiếng oanh kích đinh tai nhức óc không dứt bên tai, đối mặt rất nhiều cường giả Vũ Đế công kích, thân hình hắn bất động, dĩ nhiên không mất một sợi tóc.

- Chết!

Sau đó bàn tay cực lớn của hắn, trong nháy mắt bao phủ lại tên Vũ Đế nhị trọng kia, Ma khí biến ảo ra dáng dấp dữ tợn, sau đó dùng sức sờ một cái.

- A!

- Xì xì!

Vũ Đế nhị trọng ở dưới Chiến Thương ràng buộc, thân thể không thể động đậy, một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể hắn, oanh hắn thành mảnh vỡ, hóa thành bột mịn.

Một luồng lực lượng linh hồn nồng nặc tràn vào trong cơ thể Chiến Thương, khiến cho hắn khoan khoái gọi ra tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK