Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1606 Hoang Thiên Tháp

- Ha ha, thoải mái!

Vẻn vẹn mười mấy hô hấp, thì có gần mười tên tinh thần thể bị hắn chém giết.

Dần dần, tốc độ chém giết của Diệp Huyền càng lúc càng nhanh, lượng lớn tinh thần thể dồn dập vẫn lạc, không phải đối thủ của hắn.

Vui sướng, quá sướng rồi.

Diệp Huyền hoàn toàn chìm đắm ở trong cảm giác giết chóc, nhận biết không gian bốn phía, nhận biết lĩnh vực bản thân sử dụng, triệt để hòa vào ở trong đó.

Đối với lĩnh vực, bây giờ Diệp Huyền chỉ có một cảm giác, là mỹ lệ.

Chính là mỹ lệ, thấu triệt.

Trước đây Diệp Huyền chỉ dựa vào thạch châu thả ra lĩnh vực, nhưng chân chính làm sao hình thành lĩnh vực, bất kể là kiếp trước kiếp này, hắn đều không có tự mình trải nghiệm qua.

Thế nhưng hiện tại, ở dưới sự giúp đỡ của Thí Luyện Tháp, hắn hoàn toàn là lợi dụng lực lượng không gian bản thân hình thành lĩnh vực, này cùng trước đó dùng thạch châu thả ra lĩnh vực, là hai loại cảm giác tuyệt nhiên không giống.

Thật giống như, tương tự cầm lấy một bàn ủi, trước đây Diệp Huyền là mang theo găng tay cầm lấy, căn bản không cảm giác được nhiệt lượng của bàn ủi, mà hiện tại Diệp Huyền là dùng hai tay của mình cầm lấy, loại cảm giác nóng bỏng kia trực tiếp lan truyền vào đầu óc của hắn, khiến cho hắn lĩnh ngộ thế giới này có bản chất thăng hoa.

Bất tri bất giác, thời gian một nén nhang trôi qua.

Tầng thứ chín hơn 200 tên tinh thần thể, tất cả đều vẫn lạc ở trong tay Diệp Huyền.

- Hô!

Thở ra một hơi, thương thế trên người Diệp Huyền cấp tốc khỏi hẳn, lẳng lặng đứng ở trong Thí Luyện Tháp.

Trong thế giới mông lung, rỗng tuếch.

Diệp Huyền nhẹ nhàng trôi nổi ở đây, Thí Luyện Tháp cũng không có bài xích hắn ra ngoài, cũng không có động tĩnh gì, điều này làm cho hắn khẽ cau mày.

Sau khi nhìn đến hoa văn thần bí trên cửa lớn của Thí Luyện Tháp, Diệp Huyền vẫn suy đoán, Thí Luyện Tháp này có thể là một loại Huyền bảo nào đó mạnh mẽ hay không, vì lẽ đó hắn cũng rất chờ mong, sau khi đột phá tầng thứ chín, đến tột cùng sẽ xuất hiện cái gì? Sẽ có bí pháp gì hiển hiện hay không.

Nhưng mà cảnh tượng trước mặt làm hắn hơi thất vọng, xem ra Thí Luyện Tháp này, vẻn vẹn là một địa phương thí luyện, ở sau khi hắn thông qua tầng thứ chín, cũng không có bất kỳ tình huống gì khác thường.

Nhưng mà trong lòng Diệp Huyền không có bất kỳ thất vọng, Thí Luyện Tháp này rõ ràng là một địa phương để người ta lĩnh ngộ lĩnh vực, chỉ là lĩnh ngộ ra lĩnh vực, liền kinh người hơn bất kỳ bảo vật cùng truyền thừa gì.

Chỉ có điều, dĩ vãng thí luyện đều là sau khi thất bại tự động được đưa đi, nhưng lúc này đây, mình phải làm sao mới có thể đi ra ngoài? Lẽ nào là tự chủ rời đi sao?

Trong lòng Diệp Huyền khẽ động, đang chuẩn bị chủ động để cho mình đi ra ngoài, đột ngột...

- Ầm ầm!

Một luồng lực lượng vô hình giáng lâm, không gian mông lung cấp tốc tản đi, một đường viền thần bí phơi bày ra.

- Đây là...

Diệp Huyền ngắm nhìn bốn phía.

Trong không gian vô tận, một đại điện rộng lớn mà thần bí đột nhiên xuất hiện, trong cung điện có từng cây cột xông thẳng vào mây trời, căn bản không nhìn thấy phần cuối.

Ở trên không cung điện, là bầu trời sao diễn biến vô tận, vô số đại tinh lít nha lít nhít, óng ánh vạn trượng, khiến cho người chấn động theo.

Mà ở bốn phía đại điện, tựa hồ là một mảnh Man Hoang thế giới vô tận, một loại khí tức cổ xưa không tên tản mát.

Ở trong không gian thần bí này, dĩ nhiên xuất hiện một cung điện cực lớn, điều này làm cho Diệp Huyền triệt để bối rối.

- Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi xông qua Thí Luyện Tháp tầng thứ chín sát hạch.

Một thanh âm cổ xưa, hùng vĩ vang lên, chính là thanh âm vẫn ở trong Thí Luyện Tháp vang vọng.

- Đó là?

Diệp Huyền nhìn lại.

Chỉ thấy ở đại điện xa xa, chẳng biết lúc nào khoanh chân ngồi một bóng người, một lão giả có chòm râu màu tím buông xuống, lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, cả người có vẻ khá mục nát, nhưng mà từ trên người hắn, lại tràn ngập ra một luồng uy thế vô tận, khiến cho người sợ hãi, không tự chủ được thần phục.

Uy thế như thiên địa vô tận, tuy không hung hăng, lại làm cho người không hề có lòng phản kháng.

- Uy thế thật khủng khiếp.

Trong lòng Diệp Huyền kinh ngạc, luồng áp lực này, kinh thiên động địa, bất kể là kiếp trước kiếp này, Diệp Huyền xưa nay không có từng trải qua uy thế đáng sợ như thế, thậm chí hắn xông qua vô số cấm địa, cũng không có cảm nhận được luồng áp lực nào kinh khủng như vậy.

Thí Luyện Tháp này đến tột cùng là nơi nào? Làm sao sẽ xuất hiện một đại điện thần bí như thế, lão giả kia là ai?

Trong lòng Diệp Huyền cực kỳ kinh ngạc, Huyền bảo trên đời này, hắn gặp quá nhiều rồi, bất kể là Trấn Nguyên Thạch hay Hạo Quang Đại Thiên Kính, thậm chí một ít Huyền bảo cửu giai kiếp trước của hắn, đều cực kỳ nghịch thiên, như Hạo Quang Đại Thiên Kính, võ giả tinh thần thể cùng Thí Luyện Tháp này như thế, cũng có thể tiến vào bên trong tu luyện, thậm chí ngay cả công pháp sai lầm cũng có thể hiển hiện ra, là một loại chí bảo tu luyện.

Nhưng xưa nay Diệp Huyền chưa từng nghe nói, trong một Huyền bảo nào đó sẽ xuất hiện một đại điện thần bí như vậy, nếu như nói cung điện này là giả lập ra, như vậy không khỏi cũng quá mức kinh người đi.

- Người trẻ tuổi.

Thanh âm cổ xưa hồn hậu kia từ trong miệng lão giả truyền ra, hắn ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn về phía Diệp Huyền, trong con ngươi có một tia vui mừng.

- Lão phu ở trong Hoang Thiên Tháp này đã chờ đợi vô số năm, rốt cục đợi được một người trẻ tuổi có thể xông qua Thí Luyện Tháp chín tầng.

Hoang Thiên Tháp? Là tên của Thí Luyện Tháp sao? Diệp Huyền thất kinh, lão giả tản mát ra uy thế, khiến cho hắn có loại cảm giác cực kỳ nhỏ bé, tuy hôm nay tu vi của hắn gần như chỉ ở bát giai tam trọng, nhưng đủ để cùng Vũ Đế nhị trọng tiến hành giao chiến, cho dù là Vũ Đế tam trọng, cũng không thể làm hắn cảm giác được nhỏ bé như vậy.

Diệp Huyền chí ít hiểu rõ một chút, uy thế của lão giả này tuyệt đối ở trên Vũ Đế tam trọng, lẽ nào là Thánh cảnh trong truyền thuyết?

Thời khắc này, nội tâm Diệp Huyền ầm ầm ầm nhảy lên.

- Đến đây đi.

Lão giả thần bí nhìn Diệp Huyền hơi mỉm cười nói.

Diệp Huyền do dự một chút, vẫn đi về phía lão giả kia, ở trong cung điện bát ngát như thế, Diệp Huyền như một con kiến nhỏ bé.

Mà chờ đi tới trước mặt lão giả kia, lúc này Diệp Huyền mới phát hiện, lão giả này dĩ nhiên cao tới ba bốn mét, chỉ là ngồi ở chỗ đó, thân cao cũng không kém Diệp Huyền.

- Tiền bối.

Diệp Huyền cung kính hành lễ.
Chương 1607 Dẫn Đạo Thuật (1)

Ngồi đi.

Vị tồn tại tràn ngập mạnh mẽ, khí tức cổ xưa này, chỉ mặt đất bên cạnh nói.

Lúc này Diệp Huyền khoanh chân ngồi ở một bên.

- Lão hủ biết trong lòng ngươi tràn ngập nghi hoặc.

Lão giả khẽ mỉm cười:

- Ngươi có thể xem ta là Thủ Hộ giả của Hoang Thiên Tháp, mà ta xuất hiện, là bởi vì ngươi thỏa mãn điều kiện sơ cấp nhất mà chủ nhân đã từng định ra.

Điều kiện sơ cấp nhất?

Diệp Huyền lập tức phản ứng lại, đối phương chỉ hẳn là Thí Luyện Tháp tầng thứ chín sát hạch.

Hắn vốn cho rằng cái gọi là chín tầng thí luyện, chính là Thí Luyện Tháp thiết trí, như Hạo Quang Đại Thiên Kính của mình, bây giờ nhìn lại, căn bản không phải như thế, mà là có người thiết trí như vậy.

Như vậy người thiết trí này mục đích là gì?

Diệp Huyền nhìn về phía lão giả, khí tức trên người lão giả kia, chất phác thâm trầm, phảng phất như không giống đến từ vị diện này, như vậy chủ nhân mà lão giả nói tới lại đáng sợ đến mức nào?

Trên thế giới này thật sự có Thiên giới tồn tại sao? Là cường giả Thánh cảnh sao, nếu không cõi đời này sao có thể có Vũ Đế đáng sợ như thế? Hơn nữa chế tạo ra Huyền bảo kinh người như vậy?

Kiếp trước Diệp Huyền cũng là một tên Luyện Khí đại sư cửu giai, Huyền bảo cửu giai cũng không phải là không thể luyện chế, nhưng Thí Luyện Tháp này tuyệt đối đã vượt qua phạm trù Huyền bảo cửu giai.

Lão giả nhìn thấy nghi hoặc trong mắt Diệp Huyền, nhưng không giải thích, chỉ mỉm cười nói:

- Hoang Thiên Tháp này, là chí bảo của chủ nhân, sau đó chủ nhân vẫn lạc, Hoang Thiên Tháp này lưu lạc thiên địa vô tận, ở trong vết nứt không gian bồng bềnh, lúc này mới đến nơi đây.

- Thí Luyện Tháp... Không, Hoang Thiên Tháp, không phải ngàn năm trước Lam Quang học viện viện trưởng ở một di tích viễn cổ nào đó đoạt được sao?

Diệp Huyền nghi ngờ nói.

Dựa theo Lam Quang học viện giảng giải, Thí Luyện Tháp là ngàn năm trước người đầu tiên nhận chức viện trưởng của Lam Quang học viện ở thời điểm rèn luyện đoạt được, cuối cùng đặt với trong học viện, cung cấp các học viên tiến hành kiểm tra cùng tu luyện sử dụng, nhưng nghe lão giả này nói, Hoang Thiên Tháp thật giống như là mình đi tới nơi này, điều này làm cho Diệp Huyền ngờ vực không ngớt.

- Ngươi là nói tên tiểu tử ngàn năm trước kia sao?

Lão giả cười nhạt:

- Hoang Thiên Tháp xác thực là hắn từ một không gian vỡ vụn nào đó mang về, có điều, thiên phú của tiểu tử kia còn không bằng ngươi, ngay cả chín tầng sát hạch trụ cột nhất của chủ nhân cũng không thông qua, làm sao có thể mang ra Hoang Thiên Tháp, hoàn toàn là lão phu cố ý khống chế Hoang Thiên Tháp, muốn hắn mang ra không gian vỡ vụn kia mà thôi.

- Dù sao lão phu ở trong không gian vỡ vụn kia, đã đợi hơn vạn năm, mà ý nghĩa lão phu tồn tại chính là thay chủ nhân xem xét truyền nhân chân chính, đương nhiên sẽ không ở trong một không gian vỡ vụn chờ thờì gian quá dài.

Trong lòng Diệp Huyền giật mạnh, hơn vạn năm? Nói cách khác lịch sử của Hoang Thiên Tháp này, chí ít cũng trên vạn năm, mà cái gọi là không gian vỡ vụn kia, nên chính là di tích viễn cổ mà viện trưởng đầu tiên của Lam Quang học viện đi lịch luyện kia.

Lão giả tiếp tục nói:

- Ngươi xông qua sát hạch chủ nhân thiết trí, có tư cách thành đệ tử của chủ nhân, nhưng cũng chỉ là có tư cách, muốn thực sự trở thành đệ tử của chủ nhân, ngươi còn phải nắm giữ Dẫn Đạo Thuật mà chủ nhân lưu lại.

Dẫn Đạo Thuật?

Lúc này Diệp Huyền cuối cùng cũng đã rõ ràng, Thí Luyện Tháp chín tầng sát hạch dĩ nhiên chỉ là một sát hạch bước đầu, mà mục đích bước đầu sát hạch, chính là chủ nhân của Thí Luyện Tháp này vì sàng lọc đệ tử, chỉ là muốn làm đệ tử của hắn, ngoại trừ thông qua sát hạch, còn phải nắm giữ Dẫn Đạo Thuậtgì đó.

- Ngươi có thể xông qua chủ nhân bố trí chín tầng sát hạch, đủ để đại biểu thiên phú của ngươi rất tốt, dù sao chủ nhân sát hạch ở trong nhiều năm như vậy, người có thể thông qua đều ít ỏi.

Lão giả nói:

- Có điều có thể nắm giữ Dẫn Đạo Thuật hay không, liền xem vận mệnh của ngươi, nhìn rõ.

Lão giả đột nhiên vung tay lên.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Vô số ánh sáng từ các phương vị khác nhau bao phủ xuống, nhất thời ở bốn phía đại điện đồng thời hiện ra văn tự to lớn, những văn tự này trôi nổi ở giữa không trung, như vô số tinh thần, tự tự châu ngọc, tỏa ra cầu vồng óng ánh.

Mỗi một phù văn, đều tỏa ra uy thế kinh người, vẻn vẹn là kiểu chữ tản mát ra khí tức, liền làm Diệp Huyền không thể nhìn thẳng, thậm chí chỉ có thể từng chữ từng chữ đi quan sát, bởi vì trong mỗi một chữ ẩn chứa uy thế quá đáng sợ.

- Này chính là Dẫn Đạo Thuật mà chủ nhân lưu lại.

Lão giả cảm khái nói:

- Một khi ngươi có thể luyện thành Dẫn Đạo Thuật của chủ nhân, liền có thể trở thành đệ tử của chủ nhân, đồng thời thu hồi Hoang Thiên Tháp này.

- Thu hồi Hoang Thiên Tháp?

Diệp Huyền ngạc nhiên.

- Không sai.

Lão giả gật gù:

- Dẫn Đạo Thuật không chỉ là chủ nhân sát hạch thu đồ đệ nhập môn, đồng thời cũng là cơ sở bí pháp tế luyện Hoang Thiên Tháp này, chỉ cần ngươi luyện thành Dẫn Đạo Thuật, liền có thể ở mức độ thấp nhất khống chế Hoang Thiên Tháp, đương nhiên, ngươi cũng chỉ có thể thu hồi Hoang Thiên Tháp, mà không cách nào khống chế Hoang Thiên Tháp, muốn khống chế Hoang Thiên Tháp, ngươi nhất định phải khống chế bí pháp chân chính của chủ nhân.

- Nhớ kỹ, ngươi chỉ có sáu tháng tu luyện Dẫn Đạo Thuật này, một khi ngươi tu luyện thất bại, ký ức của ngươi ở trong Thí Luyện Tháp đều sẽ bị toàn bộ xóa đi.

- Bắt đầu đi, ngươi chỉ có sáu tháng.

Lão giả râu tím ầm ầm nói.

- Chậm đã.

Diệp Huyền nhất thời gấp lên:

- Ta không thể ở đây chờ sáu tháng, hơn nữa ở trong sáu tháng này, nhục thể của ta ở bên ngoài làm sao bây giờ?

Diệp Huyền không nhịn được có chút lo lắng, dựa theo lão giả râu tím này nói, độ khó của Dẫn Đạo Thuật hiển nhiên cực cao, trong thời gian ngắn không cách nào tu luyện, nhưng hiện tại đám người Hoàng Phủ Tú Minh đều chờ ở bên ngoài, hơn nữa cơ thể mình còn ở bên ngoài.

Lần này hắn đến Mộng Cảnh Bình Nguyên, tin tức tất nhiên đã truyền ra ngoài, một khi Vô Lượng Sơn phái cường giả đến, hắn còn vây ở trong Thí Luyện Tháp, đám người Hoàng Phủ Tú Minh tất nhiên sẽ rơi vào trong nguy hiểm.

Lão giả râu tím lắc đầu nói:

- Ngươi thông qua Hoang Thiên Tháp chín tầng sát hạch liền không thể đi ra ngoài, trừ khi ngươi tu luyện thành Dẫn Đạo Thuật, hoặc là đợi nửa năm sau sát hạch thất bại, ngươi bị xóa đi ký ức đưa ra Hoang Thiên Tháp, ngoài ra, trên đường không có bất kỳ biện pháp nào rời đi.
Chương 1608 Dẫn Đạo Thuật (2)

- Còn cơ thể ngươi, hiện tại thân thể ngươi đã không chỉ là ý niệm, mà là thân thể hoàn chỉnh của ngươi.

Diệp Huyền sửng sốt một chút, chợt liền nhận biết thân thể một chút, vừanhận biết, cả người hắn không khỏi cả kinh, nguyên bản hắn còn chỉ là ý niệm, không biết lúc nào ngay cả thân thể cũng tới trong thế giới thần bí mênh mông kia, trong đầu trôi nổi Thiên Hỏa, tam đại Võ Hồn.

Diệp Huyền cả kinh không phải chuyện nhỏ, ở Thiên Huyền đại lục, Huyền bảo lại đáng sợ cũng chỉ có thể làm cho ý niệm của võ giả tiến vào bên trong, nhưng hôm nay thân thể của mình dĩ nhiên cũng vào đại điện thần bí, lẽ nào trong Thí Luyện Tháp này thật sự có một mảnh cung điện mênh mông như thế sao?

Tựa hồ rõ ràng Diệp Huyền khiếp sợ, lão giả râu tím lạnh nhạt nói:

- Ngươi không cần giật mình, trong Hoang Thiên Tháp, tự thành một giới, bản thân ngươi nhìn thấy đều là thật, vì lẽ đó cái này cũng là một trong những nguyên nhân ngươi muốn thu lấy Hoang Thiên Tháp, nhất định phải khống chế Dẫn Đạo Thuật.

- Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều vấn đề, nhưng ở trước khi ngươi nắm giữ Dẫn Đạo Thuật, lão hủ ta sẽ không mở miệng.

- Người trẻ tuổi, thời gian của ngươi không nhiều, bắt đầu đi.

Lão giả bình tĩnh nói.

- Đáng chết.

Trong lòng Diệp Huyền cay đắng, hắn không nghĩ tới sau khi thông qua chín tầng sát hạch dĩ nhiên sẽ đối mặt tình huống như vậy, nếu như sớm biết như vậy, hắn chắc chắn sẽ không lựa chọn tới tham gia Thí Luyện Tháp sát hạch, chí ít sẽ không chọn hiện tại tham gia sát hạch.

- Không được, ta nhất định phải mau chóng nắm giữ Dẫn Đạo Thuật, mới có thể thu lấy Thí Luyện Tháp, rời đi nơi đây, bằng không một khi chờ cường giả của Vô Lượng Sơn đến, đám người Hoàng Phủ Tú Minh rất có thể sẽ rơi vào nguy cơ.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng nghiêm nghị, hắn biết rõ, lấy tính cách của Hoàng Phủ Tú Minh, một khi không thấy mình đi ra ngoài, tuyệt đối sẽ không một mình rời đi.

Hơn nữa trong lòng Diệp Huyền cũng rõ ràng, đây là sau khi mình sống lại một hồi kỳ ngộ to lớn nhất.

Bất kể là Thí Luyện Tháp hay lão giả này, đều cho Diệp Huyền một loại cảm giác hết sức đáng sợ.

Lần này một khi được kỳ ngộ, mình liền có cơ hội hiểu rõ cảnh giới sau Vũ Đế, thậm chí Thiên giới trong truyền thuyết kia.

- Thành công.

- Nhất định phải thành công.

Trong lòng Diệp Huyền yên lặng thì thầm:

- Vì mình, cũng là vì đám người Hoàng Phủ Tú Minh.

Hắn không nói nhảm nữa, cấp tốc ngồi khoanh chân, bắt đầu tìm hiểu Dẫn Đạo Thuật ở trước mặt.

Từng cái từng cái phù văn, từ từ ấn vào mi mắt Diệp Huyền.

- Công pháp thật đáng sợ.

Trong lòng Diệp Huyền âm thầm khiếp sợ, vẻn vẹn là quan sát đến một phần nội dung trong đó, liền làm Diệp Huyền triệt để kinh hãi.

Dẫn Đạo Thuật này dĩ nhiên là một loại tu luyện linh hồn bí thuật, từ xưa đến nay, Diệp Huyền từng trải qua rất nhiều công pháp, có tu luyện Huyền Thức, cũng có tu luyện Hồn lực, thậm chí bao gồm Võ Hồn, nhưng chưa từng có một loại có thể tu luyện linh hồn.

Ở Thiên Huyền đại lục, linh hồn phảng phất như một loại đồ vật chỉ theo tu vi võ giả tăng lên, mà tùy theo tăng lên.

- Hơn nữa ngoại trừ linh hồn ra, Dẫn Đạo Thuật này còn có bộ phận tựa hồ có quan hệ tới áo nghĩa không gian, chẳng trách Thí Luyện Tháp sát hạch, là vì để cho võ giả khống chế áo nghĩa không gian, một khi tu luyện thành Dẫn Đạo Thuật, liền có thể khống chế Thí Luyện Tháp.

Bí pháp kết hợp linh hồn cùng áo nghĩa không gian, Diệp Huyền vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.

- Khó, quá khó khăn, Dẫn Đạo Thuật này quả nhiên rất khó, bằng không phía trước không đến nỗi bố trí chín tầng sát hạch, mà trong năm tháng vô tận không có người có thể thành công.

Diệp Huyền xem xét tỉ mỉ bí pháp trước mặt, bên cạnh lão giả râu tím đồng thời nói:

- Tu luyện Dẫn Đạo Thuật này yêu cầu vô cùng hà khắc, người tu luyện tốt nhất là linh hồn tinh khiết, nói cách khác linh hồn không có lột xác qua, ngoài ra, còn phải nắm giữ áo nghĩa không gian nhất định.

Diệp Huyền lẳng lặng nghe, đồng thời ngưng thần quan sát hết thảy ký tự, vô số văn tự không ngừng tràn vào đầu óc của Diệp Huyền, ký ức của Diệp Huyền đáng sợ đến mức nào, nhưng cũng tiêu hao nửa nén hương thời gian, mới ghi nhớ toàn bộ những văn tự này.

- Bắt đầu đi.

Diệp Huyền không có chút do dự, trực tiếp chìm đắm ở trong tu luyện, đầu óc bắt đầu nhanh chóng thôi diễn nội dung của Dẫn Đạo Thuật.

Vù!

Trên người hắn đột nhiên dâng lên ánh sáng mông lung, một luồng sóng linh hồn vô hình tản mát ra.

- Nhanh như vậy liền tu luyện? Đúng là thẳng thắn.

Lão giả râu tím hơi sững sờ, nhìn ngũ giác của Diệp Huyền hoàn toàn phong bế, khẽ thở một hơi:

- Nếu người này thật có thể nắm giữ Dẫn Đạo Thuật là tốt rồi, bao nhiêu vạn năm, từ khi chủ người vẫn lạc, vô số thiên tài đã nếm thử Dẫn Đạo Thuật này, nhưng không có một cái thành công.

- Người này tỷ lệ thành công... Ai!

Lão giả thở dài một hơi.

Hắn chỉ là tuần hoàn quy định chủ nhân lúc trước bố trí, nếu như có thể, hắn cũng hi vọng Diệp Huyền có thể nắm giữ Dẫn Đạo Thuật, như vậy hắn cũng không cần vô số năm, vẫn yên lặng chờ đợi như vậy.

Thời điểm Diệp Huyền bị vây ở trong Thí Luyện Tháp, tu luyện Dẫn Đạo Thuật.

Ngoài Thí Luyện Tháp.

Đám người Hoàng Phủ Tú Minh thì rơi vào trong lo lắng.

Nhìn thấy Diệp Huyền chậm chạp không từ trong Thí Luyện Tháp đi ra, mới đầu đám người Hoàng Phủ Tú Minh còn không có gì, dù sao một số cao thủ ở trong Thí Luyện Tháp thí luyện hai ba canh giờ cũng không phải chuyện không thể nào.

Mà khi Diệp Huyền qua nửa ngày vẫn không đi ra, mấy người Hoàng Phủ Tú Minh không nhịn được có chút nóng nảy.

Thiên phú của Diệp thiếu xác thực kinh người, nhưng Thí Luyện Tháp càng đi về phía sau, độ khó càng cao, coi như Diệp thiếu ở mặt trước tiêu hao thời gian rất lâu, nhưng đến mấy tầng cuối cùng, một khi không kiên trì được, thường thường trong nháy mắt sẽ bại trận.

Mà bây giờ Diệp thiếu dĩ nhiên qua nửa ngày thời gian cũng không đi ra, đây cơ hồ là sự tình không thể xuất hiện.

- Hoàng Phủ Tú Minh, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Huyết Kiếm Vũ Đế cau mày nói.

- Ta cũng không rõ ràng.

Hoàng Phủ Tú Minh lắc đầu một cái, sắc mặt cũng khó coi:

- Căn cứ ghi chép, Lam Quang học viện chúng ta ngàn năm qua, một tên thiên tài xông Thí Luyện Tháp cao nhất, cũng chỉ tiếp cận tầng thứ tám, mà thời gian hắn thí luyện là hơn hai canh giờ, tuy thiên phú của Diệp thiếu tuyệt đối trên những thiền tài kia, nhưng đợi lâu như vậy, điều này cũng...

- Hay là Diệp thiếu khá đặc thù, chúng ta chờ một chút đi.

Nhĩ gia ở một bên nói.
Chương 1609 Tả Đồng đến (1)

- Hừm, chờ một chút.

Mọi người cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể tiếp tục chờ xuống.

Thời gian từng chút trôi qua.

Rất nhanh, một ngày trôi qua.

Diệp Huyền vẫn không đi ra.

Lúc này coi như đám người Hoàng Phủ Tú Minh ngu si, cũng rõ ràng Diệp Huyền ở trong Thí Luyện Tháp hẳn là xảy ra vấn đề rồi.

Bọn họ vội vàng đi vào trong phòng thí luyện, lại phát hiện trước đại môn của Thí Luyện Tháp không có một bóng người, nhục thân của Diệp Huyền cũng không có.

Làm sao có thể?

Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh cả kinh.

Thí Luyện Tháp sát hạch, trong tình huống bình thường vẻn vẹn là ý thức tiến vào, nhục thân sẽ ở lại ngoài Thí Luyện Tháp, cái này cũng là nguyên nhân lúc trước Cửu Trần vẫn tọa trấn ở ngoài Thí Luyện Tháp, chính là muốn bảo vệ nhục thân của học viện.

Nhưng hôm nay, nhục thân của Diệp Huyền không ở đây, lẽ nào trước hắn không có tiến vào Thí Luyện Tháp?

Không, không thể, ngày hôm qua mọi người rõ ràng đều tận mắt thấy Diệp Huyền đi vào thí luyện thất, hơn nữa vẫn chưa hề đi ra, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Lẽ nào Diệp thiếu thật xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?

Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh đến lúc này cũng không thể tin được, Thí Luyện Tháp sừng sững Lam Quang học viện đã gần ngàn năm, ngàn năm qua, có vô số thiên tài đã tiến vào trong đó lang bạt, đều bình yên vô sự, làm sao đến phiên Diệp thiếu, liền xảy ra vấn đề?

Hoàng Phủ Tú Minh đưa tay chống đỡ ở trên cửa đá Thí Luyện Tháp, vù, một nguồn lực lượng vô hình xuất hiện, bài xích cả người hắn ra ngoài.

- Không đúng, nhất định phải là người ba mươi tuổi trở xuống mới có thể tiến vào Thí Luyện Tháp.

Hoàng Phủ Tú Minh phản ứng lại, thân hình loáng một cái, xuất hiện ở trong Lam Quang Thành, nắm lên một võ giả chừng hai mươi tuổi trở lại trước Thí Luyện Tháp.

- Đưa tay phải của ngươi lên cửa đá.

Hoàng Phủ Tú Minh lớn tiếng quát.

Võ giả kia hoàn toàn không biết mục đích mà Hoàng Phủ Tú Minh mang mình đến là gì, sợ đến cả người run rẩy, trong lòng run sợ đưa bàn tay chống đỡ ở trên cửa đá.

Vù!

Cửa đá hơi phát sáng, tỏa ra một nguồn lực lượng vô hình, bài xích võ giả tuổi trẻ kia ra ngoài.

- Thí Luyện Tháp bài xích võ giả tiến vào, chứng minh bên trong còn có người sát hạch.

Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh mừng như điên.

Nếu trong Thí Luyện Tháp còn có người thí luyện, như vậy người thí luyện tất nhiên là sư tôn.

- Lại tiếp tục kiên trì chờ một chút.

Ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh kiên định nói.

Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia đều là lần thứ nhất biết Thí Luyện Tháp, nghe được Hoàng Phủ Tú Minh giải thích, trái tim bọn họ cũng để xuống, kiên trì chờ đợi.

Nhưng mà ba ngày trôi qua.

Năm ngày trôi qua.

Mười ngày trôi qua.

Một tháng thời gian trôi qua.

Diệp Huyền vẫn không thể từ trong Thí Luyện Tháp đi ra.

Có điều, ngoại trừ Diệp Huyền chưa hề đi ra, sau đó Hoàng Phủ Tú Minh cũng tìm mấy võ giả tuổi trẻ, để bọn họ nỗ lực tiến vào Thí Luyện Tháp sát hạch, nhưng không ngoại lệ đều thất bại.

- Hoàng Phủ Tú Minh, chúng ta không thể chờ đợi thêm nữa, cường giả của Vô Lượng Sơn không bao lâu nữa sẽ tới, đến thời điểm chúng ta ở lại chỗ này chỉ có một con đường chết.

Huyết Kiếm Vũ Đế nghĩ đến một vấn đề hiện thực.

Thời gian một tháng, đã đầy đủ Vô Lượng Sơn làm ra phần lớn phản ứng, cường giả của Vô Lượng Sơn, lúc nào cũng có thể xuất hiện.

- Không, chúng ta không thể đi, vạn nhất Diệp thiếu ở bên trong, chờ cường giả của Vô Lượng Sơn vừa đến, Diệp thiếu lại vừa vặn đi ra, hắn tất nhiên sẽ rơi vào trong nguy hiểm.

Hoàng Phủ Tú Minh lắc đầu kiên định nói.

Nếu không ai có thể đi vào Thí Luyện Tháp, nói rõ sư tôn còn ở trong Thí Luyện Tháp, tuy hắn không hiểu Diệp Huyền ở trong Thí Luyện Tháp đến tột cùng gặp chuyện gì, tại sao lâu như vậy đều không thể đi ra, nhưng hắn chắc chắn sẽ không ném Diệp Huyền một người rời đi.

Ngàn năm qua, Thí Luyện Tháp đều chỉ có công năng thí luyện, Hoàng Phủ Tú Minh không tin trải qua vô số sóng gió sư tôn sẽ vẫn lạc ở đây.

- Hoàng Phủ Tú Minh, ta rõ ràng ý của ngươi, nhưng chúng ta ở lại chỗ này căn bản không giúp được bất kỳ cái gì, chỉ có thể hấp dẫn Vô Lượng Sơn chú ý.

Huyết Kiếm Vũ Đế ngưng tiếng nói:

- Đến thời điểm, ngược lại sẽ mang đến phiền phức cho Diệp thiếu.

- Huyết Kiếm nói không sai.

Nhĩ gia cũng gật đầu nói:

- Chúng ta trước đánh giết Vô Lượng Sơn Thiên Phương Vũ Đế cùng rất nhiều Vũ Hoàng, Vô Lượng Sơn nhận được tin tức, tuyệt đối sẽ phái Vũ Đế càng mạnh hơn lại, hơn nữa rất có thể sẽ có Tả Đồng Vũ Đế xuất hiện, đến thời điểm đó chúng ta ở lại chỗ này, chỉ là hấp dẫn mục tiêu cho Diệp thiếu.

- Không sai, luận thực lực, Diệp thiếu ở trên ba người chúng ta, chỉ cần cường giả của Vô Lượng Sơn không chú ý tới đây, hắn vừa ra Thí Luyện Tháp, tuyệt đối có năng lực rời đi, chúng ta ở lại chỗ này trái lại là phiền toái.

Ở dưới Nhĩ gia cùng Huyết Kiếm Vũ Đế luân phiên khuyên bảo, Hoàng Phủ Tú Minh rốt cục gật gật đầu.

Mắt hắn sáng lên, trầm giọng nói:

- Các ngươi nói không sai, chúng ta lưu lại, xác thực sẽ trở thành mục tiêu cho Vô Lượng Sơn, nếu như đối phương có cường giả đến, ngay lập tức sẽ giáng lâm Lam Quang Thành cùng Lam Quang học viện, chúng ta phải nghĩ một biện pháp, để bọn họ dời đi chú ý.

Ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh lấp loé, trong đầu dâng lên từng biện pháp.

Cùng ngày, đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở Lam Quang học viện biến mất gần một tháng, đột nhiên giáng lâm Minh Nguyệt đế quốc, ở đế đô của Minh Nguyệt đế quốc trắng trợn giết chóc một phen, sau đó lần nữa biến mất không gặp.

Năm đó trong mười thế lực lớn của Mộng Cảnh Bình Nguyên, Huyền Cơ Tông kể cả Minh Nguyệt đế quốc, Cửu Dương Tông, ở Cổ Dương Thành vây giết cường giả mấy thế lực lớn còn lại.

Sau đó âm mưu của ba thế lực lớn bị Diệp Huyền nhìn thấu, trong đó Cửu Dương Tông bị mấy thế lực lớn liên thủ diệt, Huyền Cơ Tông cũng bị Kim Lân suất lĩnh Yêu tộc Lang Hoàng điện công phá, chỉ có Minh Nguyệt đế quốc hoàn chỉnh bảo tồn lại.

Vì lẽ đó sau khi Vô Lượng Sơn giáng lâm, thiết lập tổng cứ điểm ở Minh Nguyệt đế quốc, đám người Thiên Phương Vũ Đế chính là đóng quân ở Minh Nguyệt đế quốc.

Trước đám người Diệp Huyền hung hăng ra tay, chém giết đám người Thiên Phương Vũ Đế, một nhân vật lưu thủ ở Minh Nguyệt đế quốc nhất thời sợ đến hồn phi phách tán, ngay lập tức rời đi, cho rằng đám người Diệp Huyền tiếp đó sẽ động thủ với Minh Nguyệt đế quốc.
Chương 1610 Tả Đồng đến (2)

Không ngờ đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở sau khi đánh giết Thiên Phương Vũ Đế liền mất tích bí ẩn, ròng rã một tháng thời gian không thấy tăm hơi, thời điểm những cường giả Vô Lượng Sơn đang ở Minh Nguyệt đế quốc cho rằng an toàn, dồn dập trở lại Minh Nguyệt đế quốc, đám người Hoàng Phủ Tú Minh lại đột nhiên xuất hiện, giết Minh Nguyệt đế quốc không còn manh giáp.

Tin tức này truyền ra, toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên lần thứ hai náo động.

Một ít cường giả biết bối cảnh của đám người Thiên Phương Vũ Đế đều âm thầm khiếp sợ, Thiên Phương Vũ Đế vẫn lạc, sau lưng Vô Lượng Sơn tất nhiên sẽ tức giận, phái Vũ Đế càng mạnh hơn đến đây, đám người Hoàng Phủ Tú Minh lại vẫn dám ở lại Mộng Cảnh Bình Nguyên, chẳng lẽ không sợ chết sao?

Bọn họ vĩnh viễn không nghĩ tới, dựa theo kế hoạch đám người Diệp Huyền đã định, sau khi xông xong Thí Luyện Tháp, bọn họ sẽ rời Mộng Cảnh Bình Nguyên, đi tới Vô Tận hải Hắc Long cung, không ngờ Diệp Huyền lại bị khốn trong Thí Luyện Tháp.

Đám người Hoàng Phủ Tú Minh vì dời đi Vô Lượng Sơn chú ý, chỉ có thể ở Mộng Cảnh Bình Nguyên trắng trợn giết chóc.

Trong Thí Luyện Tháp.

Diệp Huyền đang hoàn toàn chìm đắm ở trong tu luyện.

Trong cơ thể hắn, lực lượng linh hồn nhanh chóng lưu chuyển, hình thành từng sợi tơ vô hình, những sợi tơ này xuyên thấu mỗi một vị trí của thân thể hắn, hình thành một bộ đồ án quỷ dị.

Thân thể của hắn toả ra tinh mang, lực lượng không gian mông lung quanh quẩn, ngăn cách tất cả xung quanh.

Dẫn Đạo Thuật này thực sự quá khó khăn, Diệp Huyền không biết tình huống ngoại giới như thế nào, chỉ có thể dốc hết toàn lực đi cảm ngộ Dẫn Đạo Thuật, điên cuồng tu luyện.

Bên cạnh Diệp Huyền, lão giả râu tím kia lẳng lặng nhìn Diệp Huyền chìm đắm trong tu luyện.

- Dẫn Đạo Thuật của chủ nhân đối với võ giả yêu cầu cực cao, đặc biệt ở tu vi, linh hồn cùng áo nghĩa không gian, có yêu cầu rất lớn, trong đó tu vi càng thấp, cường độ linh hồn càng cao, áo nghĩa không gian càng mạnh, xác suất tu luyện thành công liền càng lớn.

- Về mặt tu vi, càng thấp càng tốt, một khi đạt đến Vũ Đế, tỷ lệ thành công sẽ trong nháy mắt hạ thấp không chỉ gấp mười lần, tu vi của người này ở Vũ Hoàng, vẫn tính không có vượt qua yêu cầu, hơn nữa lực lượng linh hồn của hắn cũng khá mạnh, nếu áo nghĩa không gian có thể thông qua chủ nhân sát hạch, miễn cưỡng cũng coi như đạt tiêu chuẩn, hiện tại liền xem thiên phú cùng sức lĩnh ngộ của người này ra sao.

Lão giả râu tím mắt lộ ra chờ mong, mấy chục ngàn năm qua, võ giả thông qua chín tầng sát hạch, tu luyện Dẫn Đạo Thuật đếm không xuể, nhưng không có một người thành công, trong đó thiên tài ưu tú hơn Diệp Huyền cũng không phải số ít.

Lão giả râu tím đã quen cô quạnh, cực kỳ khát vọng có thể vì chủ nhân tìm được một truyền nhân thích hợp, nhưng hắn chỉ có thể dựa theo quy định chủ nhân bố trí, yên lặng chấp hành.

Mà ở sau một tháng Diệp Huyền tu luyện Dẫn Đạo Thuật.

Ầm ầm!

Bên ngoài khu vực Mộng Cảnh Bình Nguyên, một đạo uy thế khủng bố đột nhiên giáng lâm, Tả Đồng Vũ Đế từ Hỗn Loạn Chi Thành một đường điên cuồng chạy đi, rốt cục giáng lâm Mộng Cảnh Bình Nguyên.

- Ba người Diệp Huyền chết tiệt, quả nhiên đi tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, không chỉ giết Thiên Phương Vũ Đế của Vô Lượng Sơn ta, lại vẫn dám ở lại không đi, trắng trợn ở Mộng Cảnh Bình Nguyên thực thi phá hoại.

Tả Đồng Vũ Đế chỉ có một con mắt, cắn răng lên tiếng, ánh mắt dữ tợn, sát cơ nồng nặc từ trong cơ thể hắn phóng thích, kinh thiên động địa.

Tả Đồng Vũ Đế từ Hỗn Loạn Chi Thành tới, sớm ở trên nửa đường liền chiếm được tin tức đám người Diệp Huyền ở Mộng Cảnh Bình Nguyên trắng trợn giết chóc.

Trong lòng hắn lo lắng, kết quả toàn lực chạy đi, rốt cục ở sau một tháng đến Mộng Cảnh Bình Nguyên.

Đi tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, chuyện thứ nhất hắn làm, chính là giáng lâm Minh Nguyệt đế quốc, đồng thời liên hệ cường giả của Vô Lượng Sơn vẫn còn ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên.

Vèo vèo vèo!

Nửa ngày sau, mấy tên cường giả Vũ Hoàng xuất hiện ở trước mặt Tả Đồng Vũ Đế.

- Tả Đồng hộ pháp đại nhân, nửa tháng trước, đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở Minh Nguyệt đế quốc trắng trợn ra tay, đánh giết rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn ta, sau đó mười ngày trước, bọn họ lại xuất hiện ở Huyền Cơ Tông, san bằng Huyền Cơ Tông, đồng thời phá hủy Truyền Tống trận của tông ta lưu lại ở Huyền Cơ Tông, năm ngày trước, bọn họ lại xuất hiện ở Cửu Dương Tông, phá huỷ tất cả trụ sở ở đó.

- Ngoài ra, mấy năm trước, thời điểm tông ta khống chế Mộng Cảnh Bình Nguyên, từng gieo xuống hồn phù khế ước cho rất nhiều thế lực cường giả ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, nhưng trong nửa tháng này, đoàn người Hoàng Phủ Tú Minh đã giải trừ tất cả, theo thuộc hạ biết, rất nhiều thế lực ở Mộng Cảnh Bình Nguyên đã ký một lá thư tố cao đưa lên Huyền Vực, nói Vô Lượng Sơn ta không để ý quy củ của Huyền Vực, chiếm lấy Mộng Cảnh Bình Nguyên, đồng thời trắng trợn giết chóc.

Vô Lượng Sơn còn sót lại vài tên cường giả vừa xuất hiện, liền báo cáo tất cả tình huống mới nhất.

- Vậy đám người Hoàng Phủ Tú Minh, hiện tại người ở nơi nào?

Tả Đồng Vũ Đế híp mắt nói.

- Cái này thuộc hạ liền không biết, thuộc hạ chỉ biết, bọn họ một lần cuối cùng xuất hiện, là ba ngày trước ở Mộng Cảnh Bình Nguyên Hạo Thiên đế quốc.

- Hạo Thiên đế quốc sao?

Ánh mắt của Tả Đồng Vũ Đế lạnh lùng, trầm tư nói:

- Đám người Hoàng Phủ Tú Minh này, mục đích đến tột cùng là gì?

Hắn rất nghi hoặc, hành động của đám người Hoàng Phủ Tú Minh, chuyện này căn bản là đang tìm cái chết, nếu đối phương biết rõ Mộng Cảnh Bình Nguyên là Vô Lượng Sơn hắn khống chế, sau khi bọn họ đánh giết Thiên Phương Vũ Đế, Vô Lượng Sơn bọn họ nhất định sẽ phái cường giả đến, nhưng đám người Hoàng Phủ Tú Minh vẫn cứ ở lại Mộng Cảnh Bình Nguyên, chuyện này căn bản là hành động tìm chết.

- Là có mục đích bất đắc dĩ gì, hay là nói, bọn họ có nắm chắc đánh chết cường giả của Vô Lượng Sơn chúng ta phái tới?

Tả Đồng Vũ Đế yên lặng trầm tư, trong lòng bay lên một tia cảnh giác.

Dù sao thời điểm ở Hỗn Loạn Chi Thành, đám người Diệp Huyền từng có chiến tích đánh giết Tử Đao Vũ Đế, tuy thực lực của Tử Đao Vũ Đế không bằng hắn, nhưng so với hắn không kém bao nhiêu, đối phương ngay cả Tử Đao Vũ Đế cũng có thể đánh giết, vạn nhất hắn rơi vào trong bẫy rập, chỉ sợ cũng phải nguy hiểm.

- Trước tiên không công khai lộ diện, trong bóng tối tìm hiểu tin tức về bọn họ, hiện tại mấu chốt nhất, là tìm ra vị trí của đám người Hoàng Phủ Tú Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK