Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1666 Ra biển săn giết (1)

Hơn nữa Y Ba Vũ Đế này còn có một tính cách vô cùng trọng yếu, là trừng mắt tất báo, bất kỳ người nào dám đắc tội hắn, bất luận tu vi cao thấp, thân phận tôn ti, hắn đều nhớ mãi không quên, nghĩ tất cả biện pháp cũng muốn báo thù.

Điều này cũng làm cho ở Thiên Hải Thành, người bình thường đều không muốn cùng Y Ba Thương Hội giao thiệp, tương tự cũng không muốn đắc tội hắn.

Mà cái đặc điểm này của hắn, dĩ nhiên để những thủ hạ của hắn trở nên cực kỳ kiêu ngạo.

- Hai tiểu tử ngoại lai, dám ở Thiên Hải sân bãi giết người của Y Ba Thương Hội ta, hơn nữa còn ở ngay trước mặt các ngươi, cố ý giết người, chuyện này truyền ra ngoài, Y Ba Vũ Đế ta không giết người này, sau đó mặt mũi để vào đâu?

Y Ba Vũ Đế nghe được Diệp Huyền giết người, càng thêm trắng trợn không kiêng dè, còn nói ra “hiện tại mới là không nể mặt mũi”, càng tức giận đến xanh mặt, thân thể phẫn nộ run rẩy.

- Mấy tên rác rưởi các ngươi, tại sao đến hiện tại mới thông báo ta, chuyện này nên ngay lập tức đánh thức lão phu từ trong bế quan, tại chỗ đánh giết hắn, cho hắn biết thủ đoạn của Y Ba Vũ Đế ta.

Phía dưới mấy Vũ Hoàng nơm nớp lo sợ nói:

- Đại nhân, chúng ta không phải sợ quấy rối ngươi tu luyện sao?

- Được rồi, phế thoại không cần nói, hai tiểu tử kia đi nơi nào?

Trong con ngươi Y Ba Vũ Đế bắn ra một đạo sát cơ lạnh lẽo.

Tuy mấy Vũ Hoàng không dám động thủ với Diệp Huyền, nhưng tung tích của Diệp Huyền cùng Kim Lân bọn họ lại hết sức lưu ý, chỉ chốc lát sau, Y Ba Vũ Đế đã đi tới cửa lớn của Húc Nhật Thương Hội.

- Hai tiểu tử giết quản sự của Y Ba Thương Hội ta đâu, để bọn họ lăn ra đây gặp ta.

Y Ba Vũ Đế gầm lên, ở trên sân bãi vang vọng, nhất thời hấp dẫn rất nhiều người vây xem.

- Xem, là Y Ba Vũ Đế.

- Hai tiểu tử giết quản sự của Y Ba Thương Hội muốn xui xẻo rồi, xem điệu bộ này của Y Ba Vũ Đế, là muốn xuống tay ác độc a?

- Chà chà, đắc tội ai không được, lại đắc tội Y Ba Vũ Đế, cái gọi là cường long không ép địa đầu xà, hai tiểu tử kia nhìn dáng dấp cũng là có đại bối cảnh, nhưng ở Thiên Hải Thành, là long thì cuộn lại, là hổ cũng phải nằm úp sấp a.

Quản sự của Húc Nhật Thương Hội nhìn thấy Y Ba Vũ Đế, vội vàng đi lên phía trước, khom người nói:

- Ngọn gió nào thổi Y Ba Vũ Đế ngài tới chỗ chúng ta a? Không biết ngày hôm nay Vũ Đế đại nhân đến đây là vì chuyện gì?

Húc Nhật Thương Hội cũng là một trong thập đại thương hội, hơn nữa xếp hạng thứ bảy, thực lực còn ở trên Y Ba Thương Hội, bởi vậy tuy quản sự kia thấp thỏm trong lòng, nhưng cũng không quá sợ.

- Ít nói nhảm, giao hai tiểu tử ngày hôm qua giết quản sự của Y Ba Thương Hội ta ra đây, bằng không bổn Đế liền vọt vào Húc Nhật Thương Hội bắt người.

- Thực sự xin lỗi, Y Ba Vũ Đế đại nhân, hai người kia đã theo phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội chúng ta ra biển rồi.

- Chuyện khi nào?

- Chính là ngày hôm qua.

Y Ba Vũ Đế ngẩn ra, hắn không nghĩ tới Diệp Huyền cùng Kim Lân lại chạy nhanh như vậy, ngày hôm qua mới vừa giết thủ hạ của hắn, dĩ nhiên liền ra biển.

- Hai tiểu tử này cho rằng ra biển liền chạy thoát sao? Hừ, bổn Đế muốn giết bọn họ, căn bản không cần chờ bọn hắn trở về.

Huyền Thức của Y Ba Vũ Đế quét qua Húc Nhật Thương Hội, phát hiện xác thực không có bóng người của Diệp Huyền cùng Kim Lân, căn bản không kiên trì chờ đợi, thân hình hắn loáng một cái, trong nháy mắt liền biến mất ở trên đường chân trời, bạo vút về phía Vô Tận Hải.

- Giết người của Y Ba Thương Hội ta, cho dù đuổi tới chân trời góc biển, bổn Đế cũng phải giết bọn họ.

Ầm ầm gầm lên ở trên bầu trời Thiên Hải Thành, bóng người của Y Ba Vũ Đế đã biến mất ở trước mặt chúng nhân.

- Cái tên điên này.

Giờ khắc này trong các đại thương hội của Thiên Hải Thành, từng cường giả Vũ Đế cũng dồn dập thu hồi ánh mắt, không nói gì lắc đầu.

Còn những dân thường kia, thì thở dài lắc đầu, ở trong lòng bọn họ, hiện tại Diệp Huyền cùng Kim Lân đã là hai người chết.

Hai ngày, thoáng cái liền qua, phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội cũng thuận lợi đến Linh Sa hải vực.

- Nơi này chính là Linh Sa hải vực sao?

Từ trong phi thuyền đi ra, Diệp Huyền ngóng nhìn biển rộng dưới chân, sóng biển dâng trào bắn lên hơn mười trượng, ánh mắt mê ly.

Kiếp trước kiếp này, hắn là lần đầu tiên tới Vô Tận Hải, có thể cảm nhận được ở dưới mặt biển vô tận, ẩn giấu lực lượng kinh khủng.

Vô Tận Hải, mênh mông vô ngần, không có ai biết đến tột cùng bao la đến mức nào, chỉ biết đây là một địa vực nguy hiểm, vùng cấm của Nhân tộc.

- Trăm năm trước, Doanh Thai Nguyệt từng tới nơi này sao?

Diệp Huyền đứng lặng phía chân trời, trong lòng lặng lẽ.

Thời khắc này, hắn phảng phất như nhìn thấy một nữ tử tuyệt thế tung bay, như điều khiển Ngũ Thải Tường Vân, ở vùng biển vô tận này bay lượn.

Nàng là tuyệt mỹ như vậy, phảng phất như Thánh Nữ Thiên giới xuống trần, thế gian vạn vật ở trước mặt nàng, đều mất đi màu sắc.

- Chư vị, nơi này chính là Linh Sa hải vực, mục đích của chúng ta chuyến này. Nơi này xung quanh mấy vạn dặm hải vực, đều từng được cường giả của Húc Nhật Thương Hội ta sưu tầm qua, sẽ không có Hải tộc cùng hải tặc mạnh mẽ qua lại.

Lúc này...

Vũ Hoàng đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội đứng trên tàu, thanh âm truyền tới bên tai mỗi người:

- Các ngươi có nửa tháng thời gian, ở vùng biển này sưu tầm bảo vật, có thể tổ đội, cũng có thể độc hành, nhưng nhớ kỹ, nửa tháng sau nhất định phải ở đây hội hợp, quá hạn không chờ.

Dứt tiếng, người này còn cố ý liếc nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân, hỏi:

- Hai người các ngươi, nhớ không?

- Chúng ta?

Diệp Huyền cười nhạt, không tỏ rõ ý kiến.

Đối phương nguyện ý chờ thì chờ, ngược lại nửa tháng sau, hắn là chắc chắn sẽ không về đây.

Người kia thấy thần thái của Huyền Diệp xem thường, khẽ cau mày, vừa mới chuẩn bị nói.

Đột ngột...

Ầm ầm!

Một luồng uy thế khủng bố đột nhiên giáng lâm xuống, uy thế đáng sợ kia phảng phất như một ngọn núi lớn trong nháy mắt trấn áp ở trên người tất cả mọi người ở đây.

- Hai tiểu tử giết người của Y Ba Thương Hội ta ở nơi nào?

Đồng thời một tiếng hét ầm ầm phẫn nộ từ phía chân trời truyền đến, tiếp theo vèo một cái, một bóng người bá đạo đột nhiên xuất hiện, lấp loé mấy lần, liền xuất hiện ở trước phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội, ánh mắt lạnh lẽo bạo ngược, gắt gao nhìn kỹ mọi người ở đây.
Chương 1667 Ra biển săn giết (2)

- Là Y Ba Vũ Đế.

- Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.

Tất cả mọi người sắc mặt đại biến, nhìn cường giả ở Thiên Hải Thành uy danh hiển hách kia, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi.

Lúc này, lực lượng lĩnh vực của Y Ba Vũ Đế bao phủ lại mỗi người, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều cảm giác khó thở, Huyền Nguyên ngưng trệ.

Trong đó không ít võ giả, ánh mắt đều thương hại nhìn về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân.

Trải qua hai ngày chạy đi, tuyệt đại đa số võ giả trong phi thuyền cũng đều nghe nói hành động của Diệp Huyền cùng Kim Lân ở Thiên Hải sân bãi.

Có không ít người vì lá gan của hai người, mà cảm thấy kính phục.

Chỉ là mọi người không nghĩ tới chính là, vì thay một quản sự của thương hội mình báo thù, Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế sẽ đuổi tới Linh Sa hải vực.

Tính cách trừng mắt tất báo như vậy, quả thực so với truyền thuyết chỉ hơn chứ không kém.

- Chính là các ngươi?

Y Ba Vũ Đế cười lạnh một tiếng, khóe mắt lộ ra vẻ dữ tợn, hắn liếm liếm đầu lưỡi, cười gằn nói:

- Ta tưởng là nhân vật như thế nào, hóa ra là hai tiểu tử chưa dứt sữa, giết người đền mạng, vậy thì chết đi cho ta.

Y Ba Vũ Đế một chưởng trực tiếp đánh tới Diệp Huyền cùng Kim Lân, căn bản không cho hai người cơ hội nói chuyện, thậm chí ngay cả đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội ở một bên, cũng căn bản không kịp xen mồm.

Ầm ầm!

Một Huyền Nguyên Thủ Chưởng to lớn xuất hiện ở trong thiên địa, phảng phất như đập con ruồi, đập về phía Diệp Huyền cùng Kim Lân, Vũ Đế nắm giữ lĩnh vực, càng ràng buộc Diệp Huyền cùng Kim Lân chặt chẽ.

- Hai người này, xong!

Trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ thương hại.

Trên bầu trời, Huyền Nguyên Thủ Chưởng to lớn trong nháy mắt đập trúng Diệp Huyền cùng Kim Lân.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang rền, nước biển phía dưới vọt thẳng lên trăm trượng, uy thế đáng sợ bắn mạnh ra, tất cả mọi người ở đây giống như trang giấy trong gió, chập chờn không ngớt.

Tất cả mọi người tiếc nuối nhìn vị trí nước biển nổ tan, vừa nãy hai người kia, ít nhất cũng là Vũ Hoàng tam trọng, nhưng ngàn không nên, vạn không nên đắc tội Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.

Trong tiếng thở dài, hơi nước tản đi, bọt nước rơi ra.

Thời điểm hư không lần nữa khôi phục bình tĩnh, con ngươi của tất cả mọi người đều trong nháy mắt lồi ra, bao quát Y Ba Vũ Đế ở bên trong cũng giống như vậy.

Trong hư không, Diệp Huyền cùng Kim Lân miệng hơi cười lẳng lặng đứng ở nơi đó, tựa hồ vừa nãy cái gì cũng không có phát sinh.

- Chuyện này...

Tất cả mọi người con ngươi trợn tròn.

- Y Ba Vũ Đế, vừa nãy ngươi là gãi ngứa cho chúng ta sao?

Ngay cả Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong như Tả Đồng Vũ Đế, cũng thương không được Diệp Huyền, chỉ bằng chút tu vi của Y Ba Vũ Đế, ở trong mắt Diệp Huyền giống như giun dế, coi như đứng để hắn giết, e là cũng giết không được a.

- Các ngươi... Không thể...

Y Ba Vũ Đế mặt lộ kinh sợ, trong lòng cảm thấy một tia không ổn.

- Vạn dặm xa xôi tới giết ta, xem ra các hạ đối với hai chúng ta, là oán niệm rất sâu a.

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, trong tròng mắt trực tiếp lướt ra một tia lưu quang khủng bố.

- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!

- Vù!

Một luồng hồn lực vô hình trong nháy mắt đi vào đầu óc của Y Ba Vũ Đế.

Lúc trước thời điểm Diệp Huyền ở bát giai đỉnh phong, Băng Hỏa Song Bạo liền có thể trực tiếp đánh giết Vô Lượng Sơn Hồng Vận Vũ Đế, bây giờ đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, uy lực của Băng Hỏa Song Bạo có chất tăng lên, dễ dàng liền diệt linh hồn của Y Ba Vũ Đế.

- Ta...

Trong tròng mắt của Y Ba Vũ Đế mang theo vẻ hoảng sợ tuyệt vọng, một câu cũng không kịp nói ra, đã hồn phi phách tán.

Một chưởng nát tan thân thể Y Ba Vũ Đế, thu hồi không gian giới chỉ của đối phương, Diệp Huyền cùng Kim Lân xoay người lóe lên, đã biến mất ở phía chân trời, tốc độ nhanh chóng, so với Y Ba Vũ Đế trước đó còn đáng sợ hơn nhiều lắm.

Vù vù!

Trên vùng biển vô tận, cuồng phong vẫn thổi, sóng biển vẫn bao phủ.

Nhưng bao quát đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội ở bên trong, lúc này tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn bóng người Diệp Huyền rời đi, từng cái từng cái đầu óc hoàn toàn bối rối.

Đường đường một trong Thiên Hải Thành thập đại thương hội Y Ba Thương Hội hội trưởng, Y Ba Vũ Đế cửu giai nhất trọng, ở dưới ánh mắt của Diệp Huyền, dĩ nhiên liền vẫn lạc.

Chuyện này...

Tất cả mọi người đều cảm thấy khó có thể tin cùng không thể nào tiếp thu được.

- Cửu Thiên Vũ Đế, vừa nãy hai người kia tuyệt đối là Cửu Thiên Vũ Đế.

- Chỉ có Cửu Thiên Vũ Đế mới có thể ở dưới Y Ba Vũ Đế công kích không mất một sợi tóc.

- Thật đáng sợ, một cái ánh mắt đánh giết Y Ba Vũ Đế, hai người kia là Vũ Đế nhị trọng sao?

Tất cả mọi người đều cảm giác trong lòng chấn động dữ dội, vẻ mặt khó có thể tin.

Đặc biệt là đầu lĩnh của Húc Nhật Thương Hội, dọc theo đường đi trong bóng tối đã cảnh cáo Diệp Huyền cùng Kim Lân mấy lần, như vậy hồi tưởng lại, sau lưng không khỏi chảy mồ hôi lạnh.

Vũ Đế nhị trọng, cường giả như vậy, coi như ở toàn bộ Thiên Hải Thành, cũng chỉ có ba thương hội đứng đầu mới nắm giữ, thực lực như vậy, muốn tiêu diệt toàn bộ Húc Nhật Thương Hội bọn họ, cũng dễ như ăn cháo.

- Hai người này rõ ràng là Cửu Thiên Vũ Đế, vì sao lại thông qua phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội chúng ta đi tới Linh Sa hải vực?

Đồng thời trong lòng Vũ Hoàng đầu lĩnh kia, cũng bốc lên một tia nghi hoặc.

- Lẽ nào bọn họ là muốn tránh Thương Minh phong tỏa?

Đột nhiên trong lòng hắn hơi động.

Căn cứ Thương Minh quy định, bất kỳ Cửu Thiên Vũ Đế nào muốn đi vào Vô Tận Hải, phải được Thương Minh phê duyệt, mà đối phương thông qua phi thuyền của Húc Nhật Thương Hội bọn họ, liền không cần phiền phức như vậy, chỉ cần giấu diếm được Thương Minh Vũ Đế phong tỏa hải vực là xong.

- Không được, tin tức này ta phải ngay lập tức thông báo Thương Minh.

Hắn liền trở lại phi thuyền, bắt đầu đưa tin.

Lúc này.

Diệp Huyền cùng Kim Lân, đã đi tới hải vực ngoài mấy ngàn dặm.

- Căn cứ trên địa đồ biểu hiện, ở hướng đông nam của Linh Sa hải vực này, có một Bành Hồ Đảo, hòn đảo này năm đó chính là địa vực Hắc Long cung khống chế.

Diệp Huyền dọc theo địa đồ biểu thị, một đường lao về phía Bành Hồ Đảo.

Tốc độ của hắn cùng Kim Lân nhanh chóng biết bao, chỉ một lát, cũng đã bay ra phạm vi Linh Sa hải vực, tiến vào vùng biển mà Húc Nhật Thương Hội chưa từng thăm dò qua.
Chương 1668 Kinh người chân tướng

Mà sau gần ba canh giờ, hắn cùng Kim Lân ở rất xa liền thấy Bành Hồ Đảo.

Mà thời điểm hai người bọn họ tới nơi này, cả người triệt để sửng sốt.

Đây là một hòn đảo chu vi mấy ngàn dặm, không hề lớn, nhưng tuyệt đối không thể nói nhỏ.

Ở trong tài liệu của Tiểu Đông, Bành Hồ Đảo là một hòn đảo trung chuyển giữa Thiên Hải Thành cùng Hắc Long cung, nhân khẩu mấy triệu, kinh tế mậu dịch hưng thịnh, hết sức phồn hoa cùng náo nhiệt.

Nhưng hôm nay, hiện ra ở trước mặt Diệp Huyền cùng Kim Lân, là một toà hòn đảo triệt để hoang phế.

Toàn bộ tiểu đảo, đổ nát thê lương, không một bóng người.

Loạch xoạch!

Rơi vào phía trên hòn đảo nhỏ, phóng tầm mắt nhìn tới, đâu đâu cũng có phòng ốc tổn hại, phía trên mọc đầy rêu xanh, ở dưới gió biển cùng nước mưa bào mòn, đã kinh biến đến mức hoang vu cùng vứt bỏ, trên vách tường đâu đâu cũng có vết đổ nát.

Từ trên trời cao nhìn xuống, hòn đảo nguyên bản hình bóng bầu dục, trung tâm bị đánh xuống một khối, địa phương tách ra kia khá bóng loáng, có một loại khí thế đáng sợ mơ hồ tỏ khắp.

- Bành Hồ Đảo này, tuyệt đối trải qua một trận đại chiến.

Ánh mắt của Diệp Huyền nghiêm nghị.

Trên cả hòn đảo nhỏ, đâu đâu cũng có vết rạn nứt bộc phát, hố sâu không ngớt, hiển nhiên chỉ có đại chiến thảm liệt mới có thể hình thành, mà khe sâu bị đánh ra mấy trăm dặm kia, tất nhiên là một cường giả tuyệt thế nào đó, sử dụng tới công kích đáng sợ gây nên.

Một chiêu khủng bố kia, làm cho toàn bộ tiểu đảo chia ra làm hai, đoạn mất một góc.

Công kích đáng sợ như thế, chí ít cũng là Cửu Thiên Vũ Đế.

- Lẽ nào là năm đó cường giả của Thiên Hải Thành cùng Hắc Long cung đại chiến đưa đến?

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể nghĩ ra một đáp án như thế.

- Chúng ta đi chỗ khác nhìn.

Diệp Huyền cùng Kim Lân cắt phá trời cao, lao về phía phúc địa do Hắc Long cung khống chế.

Chỉ là bọn hắn liên tục đi tới mấy tiểu đảo đã từng bị Hắc Long cung khống chế, phát hiện cũng đã là một mảnh đổ nát thê lương, không còn sót lại bất cứ thứ gì.

Diệp Huyền không khỏi cảm thấy một tia nghi hoặc, dựa theo mình từ Thiên Hải Thành được tin tức, năm đó Hắc Long cung cùng Hải tộc cấu kết, muốn tiến công Thiên Hải Thành, như vậy vùng biển này nên vẫn nằm ở dưới sự thống trị của Hắc Long cung mới đúng.

Nhưng hôm nay nhìn thấy cảnh tượng, cùng tình báo mà Diệp Huyền thu được tuyệt nhiên không giống.

Hay là nói, tuy năm đó Hắc Long cung cùng Hải tộc cấu kết, nhưng cũng ở trong quá trình tiến công Thiên Hải Thành bị trọng thương, chỉ có thể lui giữ khu vực hạch tâm?

Trong lòng suy đoán như thế, Diệp Huyền cùng Kim Lân tiếp tục lao về phía khu vực hạch tâm mà Hắc Long cung khống chế.

Đúng lúc này, một tiếng xé gió đột nhiên truyền vào tai bọn họ.

Trên mặt Diệp Huyền nhất thời lộ ra vẻ hưng phấn, cuối cùng cũng coi như gặp phải người, nhưng chợt sắc mặt của hắn lập tức biến đổi.

- Đi!

Hắn cùng Kim Lân liếc mắt nhìn nhau, đồng thời chìm vào trong nước biển.

Chỉ chốc lát sau, một đội ngũ thân mặc áo giáp, cầm trong tay lợi khí, giống như hộ vệ từ trên mặt biển lướt tới.

Tuy đội hộ vệ có hình thái Nhân loại, nhưng dáng dấp cùng Nhân loại tuyệt nhiên không giống, từng cái từng cái con ngươi lồi ra ngoài, như Yêu tộc biến hóa thành người hình vậy.

Diệp Huyền ngay lập tức nhận ra, đây là Hải tộc Bỉ Mục Ngư tộc.

Những Hải tộc này nghênh ngang bay lượn ở trên mặt biển, tựa hồ là đang đi tuần.

- Hừ, vùng biển này đã là thiên hạ của Hải tộc chúng ta, đại nhân mỗi ngày còn để chúng ta tuần tra, thực sự là tẻ nhạt đến cực điểm a.

- Đúng đấy, mỗi ngày ở đây tuần tra, còn không bằng ở trong cung tu luyện vui sướng, hiện tại Nhân tộc nào không có mắt, dám đi tới vùng biển này, quấy rối kế hoạch của các đại nhân.

- Chờ một chút đi, lại quá mấy tháng, chờ thời điểm thay ca chúng ta liền ung dung.

Thời điểm đội Hải tộc này đang đi tuần, không nhịn được một bên ai oán nói.

- Được rồi, đừng nhiều lời như vậy, đều lên tinh thần cho ta, các ngươi đều quên sao, lần trước mấy võ giả Nhân tộc chạy đến khu vực này, suýt chút nữa liền bị bọn họ xông đến trong cung, tức giận đến Anh Túc đại nhân suýt chút nữa không phế bỏ mấy tiểu tử kia, đều lên tinh thần cho ta.

Đầu lĩnh hộ vệ lạnh giọng quát lên.

Đội Hải tộc hộ vệ này vừa nói, một bên biến mất ở phía chân trời.

- Lẽ nào Hắc Long cung thật cùng Hải tộc liên thủ?

Dưới nước, Diệp Huyền cùng Kim Lân lặng yên lộ ra bóng người, lấy tu vi của bọn họ muốn tránh thoát đội tuần tra tu vi cao nhất mới Vũ Hoàng nhất trọng kia, tự nhiên là quá đơn giản.

- Cùng đi lên xem một chút.

Tìm nửa ngày cũng không phát hiện tin tức của Hắc Long cung, trong lòng Diệp Huyền hơi động, cùng Kim Lân trong bóng tối theo chi đội ngũ Hải tộc kia.

Giả như Hắc Long cung thật cùng Hải tộc cấu kết, vậy hắn từ trong tay Hải tộc này nhất định có thể được một ít tình báo.

Chi đội ngũ Hải tộc này vẫn ở trên mặt biển tuần tra, hơn nữa Diệp Huyền quỷ dị phát hiện, khu vực chi Hải tộc tuần tra này tuần tra, chính là lĩnh vực ngoại vi năm đó Hắc Long cung chưởng quản.

- Điện hạ, chúng ta theo như vậy tới khi nào?

Vẫn theo cả ngày, chi Hải tộc này vẫn đang đi tuần, để Kim Lân khá không nói gì, loại cảm giác vẫn ẩn ở dưới nước biển kia, khiến cho cả người hắn cảm thấy không thoải mái.

Cũng may, Cửu Thiên Vũ Đế nắm giữ lĩnh vực, hoàn toàn có thể ở xung quanh hình thành một bình phong, ngăn trở nước biển ăn mòn, cùng trên đất bằng hầu như không khác nhau gì cả.

Diệp Huyền hơi trầm tư, vốn hắn muốn chi Hải tộc này mang theo bọn họ đi tới Hắc Long cung hoặc căn cứ Hải tộc, có điều theo như thế, xác thực quá lãng phí thời gian.

Ai biết Hải tộc này lúc nào mới sẽ thay ca trở lại.

- Kim Lân, giết Hải tộc khác, nhớ lưu lại tên thủ lĩnh là được.

- Vâng.

Kim Lân cười hì hì, hắn đã sớm kiềm chế không nổi rồi.

Ầm ầm!

Một đạo kim sắc đột nhiên từ trong nước biển lướt ra, cấp tốc đánh úp về phía đội ngũ Hải tộc tuần tra.

- Người nào?

Đội ngũ Hải tộc kia giật nảy cả mình, dồn dập quay đầu lại, nhưng không chờ bọn hắn có phản ứng, một đạo lưu quang kim sắc đã xuyên thấu đầu hết thảy đội viên bọn hắn.

Phốc phốc phốc...

Chỉ nghe thanh âm giống dưa hấu nổ tung vang lên, đầu lâu của hơn mười tên cường giả Hải tộc trong nháy mắt nổ tung, chỉ còn dư lại đầu lĩnh Vũ Hoàng nhất trọng, sợ hãi nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân từ trong nước biển bay ra.
Chương 1669 Phong Giới đại trận (1)

Chỉ một chiêu, hơn mười tên thủ hạ của hắn liền trong nháy mắt vẫn lạc, loại thủ đoạn này làm hắn kinh ngạc đến ngây người, thần thức của hắn vội vàng rót vào trong không gian giới chỉ, hiển nhiên là muốn đưa tin.

Nhưng Diệp Huyền sao sẽ cho hắn cơ hội.

Phốc!

Một vệt sáng xẹt qua, trực tiếp chặt đứt cánh tay của hắn, mà không gian giới chỉ trong tay hắn cũng cấp tốc rơi vào trong tay Diệp Huyền, đồng thời một luồng không gian lĩnh vực khủng bố ràng buộc thủ lĩnh Hải tộc này, khiến cho hắn động cũng không được, ngay cả Huyền Nguyên trong cơ thể cũng khó mà điều động.

- Muốn đưa tin?

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, đi lên phía trước.

Sắc mặt Hải tộc thủ lĩnh kia tái nhợt, vẻ mặt hoảng sợ, sợ hãi nói:

- Nhân tộc Vũ Đế, các ngươi rốt cuộc là ai? Đến lĩnh vực Hải tộc ta muốn làm gì?

- Muốn làm gì?

Diệp Huyền cười lạnh:

- Chúng ta chính là người của Thiên Hải Thành Thương Minh, muốn sưu tầm vị trí của Hắc Long cung, nói đi, Hắc Long cung ở nơi nào?

Hải tộc kia nghe được Diệp Huyền nói, trên mặt lộ ra một tia cổ quái, phảng phất như người chết chìm tìm tới một nhánh cỏ cứu mạng, nguyên bản sợ hãi lại trong nháy mắt biến mất, vẻ mặt kinh ngạc hỏi:

- Các ngươi là người của Thiên Hải Thành Thương Minh?

- Không sai, bổn Đế Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.

Trong lòng Diệp Huyền cũng lộ ra vẻ ngờ vực, đối phương nghe được hắn đến từ Thương Minh, dĩ nhiên một chút cũng không có sợ hãi, này rõ ràng không đúng a.

- Các hạ lại là người của Thương Minh, còn không mau buông ta ra, ta là dưới trướng của Hải tộc Anh Túc đại nhân, cùng Thương Minh ngươi là quan hệ hợp tác, các ngươi lại giết người Hải tộc ta, lẽ nào Thương Minh các ngươi muốn xé bỏ thỏa thuận cùng Hải tộc chúng ta sao?

Hải tộc này lại vẻ mặt phẫn nộ hét lớn, bởi vì phẫn nộ, con ngươi trợn lên càng thêm tròn vo, phảng phất như hai trứng gà lồi ra.

- Thương Minh cùng Hải tộc là quan hệ hợp tác? Không phải Hắc Long cung cùng Hải tộc cấu kết sao?

Hải tộc này nói, để trong lòng Diệp Huyền đột nhiên trầm xuống, hắn đột nhiên tựa hồ rõ ràng một chân tướng làm hắn cảm thấy kinh sợ.

Lúc này hắn trầm giọng nói:

- Ngươi nói cái gì? Cùng Hải tộc các ngươi liên thủ chính là Thương Minh, không phải Hắc Long cung?

- Ngươi, ngươi không phải người của Thương Minh?

Hải tộc kia lập tức há hốc mồm.

- Không sai, nói, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Diệp Huyền xách cổ của Hải tộc kia lên, lạnh giọng hỏi.

Trên mặt Hải tộc này lộ ra một chút tức giận.

- Đáng chết, Nhân tộc các ngươi quả thực quá giảo hoạt, muốn từ trên người bổn hoàng nhận được tin tức, quả thực là nằm mơ, Anh Túc đại nhân nhất định sẽ báo thù cho ta.

Hải tộc kia dữ tợn nói, trong cơ thể đột nhiên truyền ra chấn động kịch liệt, dĩ nhiên là muốn tự bạo.

- Muốn chết, hỏi qua ta chưa?

Diệp Huyền không nghĩ tới Hải tộc này cương liệt như vậy, một luồng Huyền Nguyên mạnh mẽ đột nhiên nhảy vào trong cơ thể hắn, Huyền Hải kịch liệt sôi trào trong nháy mắt bị trấn áp xuống.

Đồng thời hồn lực cửu giai phút chốc nhảy vào đầu óc của nó, lập tức tiến vào sâu trong linh hồn của đối phương.

Vô Tương Hồn Quyết vận chuyển, Diệp Huyền phá tan linh hồn của đối phương, bắt đầu tìm tòi ký ức.

Diệp Huyền không có vừa bắt đầu liền làm như thế, là sợ thân thể Hải tộc cùng Nhân tộc cách biệt quá nhiều, Vô Tương Hồn Quyết không có hiệu quả.

Mà khi hồn lực cửu giai của hắn tiến vào linh hồn đối phương, dĩ nhiên một chút cũng không có cảm giác khó chịu, nhục thân của Hải tộc cùng Nhân loại cực kỳ tương tự, ngoại trừ trên hình thái hơi có khác nhau ra, chỗ hạch tâm là hoàn toàn tương tự.

Chỉ chốc lát sau, ký ức của Hải tộc kia đã bị Diệp Huyền tróc ra.

- Cái gì?

Khi thấy một ít bí ẩn trong đó, Diệp Huyền không khỏi khiếp sợ lên tiếng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Điện hạ, làm sao?

Kim Lân ở một bên hiếu kỳ không ngớt hỏi.

- Hóa ra là dáng dấp như vậy, chân tướng của Thiên Hải Thành hóa ra là dáng dấp như vậy, Thương Minh, được lắm Thương Minh.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng, trong mắt lộ ra phẫn nộ, hàn mang lạnh lùng nghiêm nghị tràn ra.

Từ trong ký ức Hải tộc này, hắn nhìn thấy rất nhiều thứ.

Nguyên lai chân chính cùng Hải tộc liên thủ, căn bản không phải Hắc Long cung, mà là Thiên Hải Thành Thương Minh.

Mục đích Thương Minh làm như vậy, ngoại trừ bóc lột dân chúng của Thiên Hải Thành ra, cũng là vì cùng Hải tộc liên thủ, công phá Hắc Long cung.

Lúc này Diệp Huyền mới rõ ràng tại sao từ Thiên Hải Thành ra biển, cũng phải thông qua Thương Minh thương hội, hơn nữa mỗi lần theo Thương Minh đi, đều không hội ngộ đến Hải tộc tiến công, trái lại đơn độc ra biển, thì lại sẽ bị Hải tộc tập kích.

Bởi vì Thương Minh đã cùng Hải tộc liên thủ, bọn họ mở ra cái gọi là hải vực an toàn, hoàn toàn chính là Hải tộc khu vực an toàn ngầm thừa nhận, mà một khi võ giả ra biển đi tới hải vực mà Thương Minh cùng Hải tộc không thỏa thuận, sẽ gặp phải Hải tộc công kích.

- Thương Minh dám làm ra chuyện như vậy, chẳng lẽ không sợ trừng phạt sao?

Trong lòng Diệp Huyền vô cùng phẫn nộ, nói thật, hắn không phải người tốt lành gì, cũng không phải chính nhân quân tử, thế nhưng Thương Minh cấu kết Hải tộc, lợi dụng tộc nhân của mình, vẫn khiến Diệp Huyền cực kỳ tức giận.

- Hơn nữa Thương Minh làm sao dám cùng Hải tộc cấu kết, bọn hắn đến cùng nơi nào đến lá gan cùng thực lực?

Hải tộc là một đại chủng tộc không kém Nhân tộc, Thương Minh làm như vậy vốn là tranh ăn với hổ, không cẩn thận sẽ bị Hải tộc triệt để chiếm đoạt, Diệp Huyền không hiểu Thương Minh là làm sao dám như vậy.

Mà ở trong chuyện này, Hắc Long cung lại đưa đến một vai trò như thế nào?

Năm đó Dao Nguyệt Vũ Đế đi tới Vô Tận Hải, đến cùng có biết những thứ này hay không?

Bởi vì Hải tộc này địa vị quá thấp, rất nhiều tin tức Diệp Huyền muốn biết, trong đầu của hắn cũng không có.

- Chà chà, ý nghĩ của Nhân loại thật thần kỳ, dĩ nhiên cùng chủng tộc khác liên hợp, hại tộc nhân của mình, khà khà.

Kim Lân từ trong miệng Diệp Huyền biết được chân tướng, cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, loại tư duy này của Nhân tộc, hắn là hoàn toàn không lý giải được.

- Đi, ta đã biết Hắc Long cung ở nơi nào rồi.

Diệp Huyền từ trong ký ức Hải tộc, đã biết địa điểm của Hắc Long cung, lúc này mang theo Kim Lân bay lượn ra, rất nhanh biến mất ở phía chân trời.

Lúc này.

Thiên Hải Thành Thương Minh tổng bộ.

Trong mật thất hạch tâm nhất, mấy bóng người thân mặc áo bào đen, không thấy rõ khuôn mặt, trên người toả ra khí thế khủng bố đang tụ tập cùng nhau.
Chương 1670 Phong Giới đại trận (2)

Mấy người này cứ như thế lẳng lặng ngồi ở trong mật thất, toàn bộ hư không mật thất phảng phất như bị chia làm vài đoạn, có loại cảm giác không gian phá nát sinh ra, khiến cho người vô cùng khó chịu.

- Húc Nhật Thương Hội truyền tin tức đến ta nghĩ mọi người đã biết, có hai tên Cửu Thiên Vũ Đế, ở dưới tình huống chúng ta không biết, đã tiến vào Vô Tận Hải, hơn nữa còn đánh giết Y Ba Thương Hội Y Ba Vũ Đế.

Một thanh âm lạnh như băng, ở trong đại điện này vang lên, ngữ khí của hắn lạnh lẽo, hư không ở dưới tiếng nói của hắn run rẩy không ngừng, ẩn chứa lực lượng đáng sợ.

- Đại nhân, hai người này ta nghe nói qua, hai ngày trước ở trên Thiên Hải sân bãi đánh giết một tên quản sự của Y Ba Thương Hội, Y Ba Vũ Đế vì truy giết bọn họ mới đi Vô Tận Hải, không ngờ ngược lại bị đối phương đánh giết.

Một cường giả Hắc bào mở miệng nói.

- Những tin tức này ta không muốn tiếp tục nghe, ta chỉ muốn biết, hai người này đến tột cùng là lai lịch ra sao, vì sao lại tiến vào Vô Tận Hải?

Cái thanh âm lạnh như băng kia lần thứ hai vang lên.

Trầm mặc.

Không có người trả lời.

- Lẽ nào các ngươi không một người biết?

Thanh âm lạnh như băng mang theo phẫn nộ, làm cho người ta có một loại cảm giác không rét mà run.

- Bản tọa để cho các ngươi tọa trấn Thiên Hải Thành này, mấy người các ngươi chính là tọa trấn như thế sao? Hai Vũ Đế ngoại lai tiến vào Thiên Hải Thành, không chỉ không bị các ngươi phát hiện không nói, trái lại xông qua Cửu Diệu Cấm Không đại trận, mấy người các ngươi tọa trấn Thiên Hải Thành là đang nằm mộng giữa ban ngày sao?

Tiếng quát chói tai khủng bố, truyền vào đầu óc mấy người, khiến cho mấy người này ánh mắt tối tăm, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Có người cẩn thận nói:

- Đại nhân, từ Húc Nhật Thương Hội Hầu Thiên Vũ Hoàng truyền về tin tức đến xem, hai người này một cái ánh mắt liền đánh giết Y Ba Vũ Đế, vô cùng có khả năng là một tên Luyện Hồn Sư, có thể là Thần Đô phái cường giả tới hay không?

- Ta không muốn biết khả năng, cho các ngươi ba ngày, lập tức điều tra ra lai lịch của hai người này, đồng thời biết rõ bọn họ tiến vào Vô Tận Hải mục đích là gì.

Thanh âm lạnh như băng kia tiếp tục nói:

- Ngoài ra, ta lệnh các ngươi phải lập tức xuất phát, lập tức bắt hai người này về, quyết không thể có chút làm lỡ, hiểu không? Nếu để cho hai người kia xông vào phạm vi Hắc Long cung, biết bí mật của chúng ta, chuyện liền phiền phức.

- Đại nhân, vị trí của Hắc Long cung từ năm đó đã bị phong tỏa, bất kỳ cường giả nào cũng không thể tiến vào khu vực này, hơn nữa còn có người của chúng ta, hai người kia hẳn không thể phát hiện bí mật này a?

Một tên cường giả Hắc bào cẩn thận nói.

- Không thể? Hừ!

Tiếng hừ lạnh kia phảng phất như một chiếc búa lớn, mạnh mẽ nện ở trong đầu người nói chuyện kia, khiến cho thân thể hắn không khỏi loáng một cái.

- Kế hoạch của đại nhân chư vị cũng đều biết, có chút tin tức là tuyệt đối không thể truyền đi, cho dù chỉ có một phần vạn khả năng, cũng phải giết từ trong trứng nước, nhớ kỹ, mặc kệ bất luận người nào, dám to gan phá hoại kế hoạch của đại nhân, đều phải chết.

Thanh âm lạnh như băng mang theo ý chí bá đạo vô biên, bao phủ toàn bộ mật thất, lực lượng cuồn cuộn kia khiến cho hư không cũng mơ hồ xuất hiện vết nứt phá nát.

- Vâng, thuộc hạ lập tức đi an bài!

Vài tên cường giả Hắc bào cùng kêu lên, ngữ khí kiên quyết.

Vô Tận Hải.

Sau một canh giờ, Diệp Huyền đi tới vị trí Hắc Long cung ở trong ký ức của Hải tộc kia.

Hắn từ trong ký ức Hải tộc kia đã biết được, hư không đi tới Hắc Long cung bây giờ tựa hồ đã bị phong bế, nhưng chờ hắn thật sự nhìn thấy hư không đi về phía Hắc Long cung, tâm của Diệp Huyền vẫn trầm xuống.

Ong ong ong!

Hiện ra ở trước mặt Diệp Huyền, là một mảnh không gian bão táp cực lớn, phía trước hư không, phảng phất như hóa thành từng mảng từng mảng hư không loạn lưu, vô số mảnh vỡ không gian chặn đứng đường đi của hắn, đem hư không phía trước cùng nơi này triệt để phân cách ra.

Một loại không gian rung động làm người ta sợ hãi không ngừng lan truyền, mang theo khí tức cuồn cuộn, toàn bộ thiên địa đều rơi vào trong gió lốc này.

Mà ở trong không gian loạn lưu kia, từng vết nứt không gian trạng thái như hạt căn bản thiểm diệt, cỗ lực lượng đáng sợ kia, lấy tu vi của Diệp Huyền cũng lòng sinh hoảng sợ.

- Mảnh vỡ không gian cùng vết nứt không gian!

Diệp Huyền không nghĩ tới, phong tỏa lại Hắc Long cung dĩ nhiên sẽ là hai thứ này.

Ở loại trạng thái không gian cuồng bạo này, bất kỳ võ giả nào cũng không thể ngạnh xông qua, thậm chí cho dù là Vũ Đế tam trọng, một khi bị vết nứt không gian cuốn vào, cũng có thể chôn thây ở bên trong.

- Trong vùng biển làm sao sẽ xuất hiện loạn lưu cùng vết nứt không gian lớn như vậy?

Diệp Huyền phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ tầm mắt đều bị không gian loạn lưu hùng vĩ tràn ngập, bất luận đỉnh đầu, trái phải đều giống nhau, căn bản không có con đường thông qua.

Kim Lân cũng mắt lộ ra kinh sợ, tu vi nó mới khôi phục cửu giai nhất trọng đỉnh phong, loại không gian loạn lưu này cũng tương tự có thể mang đến thương tổn cho hắn.

- Đi những địa phương khác nhìn xem.

Bạch!

Diệp Huyền lao về phía chỗ khác.

Mấy canh giờ sau, sắc mặt Diệp Huyền khó coi trôi nổi ở trên mặt biển, trải qua thời gian dài như vậy bay lượn, lấy tốc độ của hắn ít nhất bay lượn mấy vạn dặm, nhưng dĩ nhiên vẫn không có tìm được phần cuối của mảnh vỡ cùng vết nứt không gian.

Thậm chí bao gồm vạn dặm hư không trên đỉnh đầu, cùng với nơi sâu xa nhất của đáy biển, cũng đều bị không gian loạn lưu này ngăn cản.

Không gian loạn lưu này thật giống như một cái lồng cực lớn, bao phủ khu vực nguyên bản là Hắc Long cung khống chế lại ở trong đó.

- Trong không gian thiên nhiên, tuyệt đối không thể sinh ra một không gian loạn lưu quỷ dị như thế, tuyệt đối là có nguyên nhân gì.

Diệp Huyền tìm tòi tỉ mỉ, rốt cục bị hắn phát hiện một ít quy luật.

- Phong Giới đại trận, dĩ nhiên là Phong Giới đại trận cửu giai đỉnh phong!

Mà sau khi phát hiện chân tướng của không gian loạn lưu, trong lòng Diệp Huyền khiếp sợ so với trước càng sâu.

Không gian loạn lưu kia, căn bản không phải thiên nhiên hình thành, mà là do chín chín tám mươi mốt trụ cột không gian sinh ra, cuối cùng hình thành một Phong Giới đại trận.

Phong Giới đại trận, chính là đại trận cửu giai đỉnh phong trong truyền thuyết, độ khó thiết trí so với Cửu Diệu Cấm Không đại trận còn khó hơn mấy lần, nó có thể cuồn cuộn không ngừng sinh ra từng luồng từng luồng lực lượng không gian khủng bố, dùng để hỗn loạn hư không trong phạm vi nó bao phủ, cuối cùng hình thành một lao ngục không gian đóng chặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK