- Người nào, ở Lăng Quang Thành ta ngang ngược!
Đúng lúc này, mấy tiếng quát phẫn nộ chói tai vang lên.
Từ trung ương Lăng Quang Thành, đột nhiên lướt ra ba bóng người, ba người này, khí tức chất phác, đều là Vũ Đế, chỉ là tu vi đều ở cửu giai nhất trọng.
Cảm nhận được lực lượng doạ người trong thiên địa, ba người kia hơi thay đổi sắc mặt, phẫn nộ nhìn chằm chằm Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế ở phía chân trời nói:
- Các hạ, nơi đây là Lăng Quang Thành của Lăng Diệt Tông ta, lúc trước các hạ dùng Huyền Thức trắng trợn không kiêng dè đảo qua Lăng Quang Thành ta, chúng ta vẫn chưa nói gì, thế nhưng hiện tại cách làm của các hạ, khó tránh khỏi có chút quá mức a?
Vừa nãy thời điểm Cuồng Ngục Vũ Đế dùng Huyền Thức lục soát Lăng Quang Thành, võ giả bình thường không cảm giác được, nhưng bọn họ là Lăng Diệt Tông Cửu Thiên Vũ Đế đương nhiên sẽ không thể không cảm giác được.
Chỉ là bởi vì khí tức của Cuồng Ngục Vũ Đế quá mức mạnh mẽ, bởi vậy ba người này kiềm chế lại phẫn nộ, vẫn không đứng ra.
Nhưng hôm nay Cuồng Ngục Vũ Đế dĩ nhiên trực tiếp triển khai Võ Hồn, muốn trấn áp tất cả mọi người trong Lăng Quang Thành, điều này làm cho ba tên cường giả Vũ Đế của Lăng Diệt Tông trong lòng phẫn nộ đan xen, không thể không đứng ra quát bảo ngưng lại.
Nếu như dưới tình huống này bọn họ còn không ra mặt, như vậy Lăng Diệt Tông ở Lăng Quang Thành cùng Thanh Hoa Vực liền trở thành một trò cười.
- Là tam đại Vũ Đế của Lăng Diệt Tông, hừ, mặc kệ hai người này lai lịch ra sao, đều phải xui xẻo.
- Ở Lăng Quang Thành ta ngang ngược, quả thực là muốn chết.
Đoàn người phía dưới nhìn thấy Lăng Diệt Tông tam đại Vũ Đế xông lên phía chân trời, từng cái từng cái hưng phấn không ngớt, kích động mở miệng.
Cuồng Ngục Vũ Đế lạnh lùng liếc mắt nhìn Lăng Diệt Tông tam đại Vũ Đế, khí tức bá đạo khiến cho trong lòng ba người Lăng Diệt Tông không tự kìm hãm được phát lạnh, Cuồng Ngục Vũ Đế lạnh lùng nói:
- Bản tọa đang đuổi bắt trọng phạm truy nã, chờ bản tọa bắt được trọng phạm, thì sẽ rời đi.
Dứt tiếng, khí tức Võ Hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế càng sâu, uy thế kinh người lần thứ hai quét vào trong Lăng Quang Thành.
- Các hạ quá làm càn.
Ba người Lăng Quang Thành giận tím mặt, rầm rầm rầm, trong nháy mắt, ba người đồng thời ra tay, một đạo Huyền Nguyên màu đỏ rực, một thanh trường kiếm màu đen, cùng với một thanh chiến đao màu xanh, cấp tốc chém về phía Cuồng Ngục Vũ Đế, uy thế Vũ Đế cường hãn quét sạch tứ phương, khiến cho người trong lòng run sợ.
- Hừ, muốn chết.
Tả Đồng Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, thân hình xuất hiện ở trước người Cuồng Ngục Vũ Đế, một chưởng đột nhiên vỗ ra, lực lượng Vũ Đế nhị trọng bao phủ, lĩnh vực của ba tên Vũ Đế Lăng Diệt Tông trong nháy mắt phá diệt, trong tiếng nổ ầm ầm dồn dập bay ngược ra ngoài, từng cái từng cái miệng phun máu tươi.
Bọn họ ở giữa không trung cật lực ổn định thân hình, dồn dập nuốt xuống đan dược chữa trị vết thương, từng cái từng cái kinh hãi nhìn về phía Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế.
Đối phương đến tột cùng là người nào? Thực lực không khỏi cũng quá đáng sợ đi, một chưởng liền đánh bay bọn họ ra ngoài, ngay cả lão tổ cũng không làm được đến mức này a? Lúc nào Thanh Hoa Vực dĩ nhiên xuất hiện cường giả đáng sợ như vậy?
Thanh Hoa Vực, vẻn vẹn là một thế lực nhị lưu trên Thiên Huyền đại lục, ở đây, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong cũng đã là cường giả nghịch thiên, càng không cần phải nói Tả Đồng Vũ Đế là Vũ Đế nhị trọng.
- Trước tiên tha các ngươi một mạng, nếu như chư vị lại dám ra tay, lão phu sẽ lấy mạng của các ngươi.
Tả Đồng Vũ Đế lạnh lùng liếc mắt nhìn tam đại Vũ Đế của Lăng Diệt Tông, khóe miệng phác hoạ lên một nụ cười trào phúng.
- Ngươi...
- Nơi đây là địa bàn của Lăng Diệt Tông ta, các hạ ở đây ngang ngược, chẳng lẽ không sợ ta báo cho Huyền Vực, nghiêm trị thế lực của hai vị sao?
Trong ba người một tên Vũ Đế đầu lĩnh phẫn nộ nói.
- Nghiêm trị? Coi như lão phu giết các ngươi, Huyền Vực cũng sẽ không vì bọn ngươi ra tay với lão phu, cút cho ta!
Tả Đồng Vũ Đế quát lạnh một tiếng, lần thứ hai vỗ ra một chưởng, ầm ầm ầm, ba tên Vũ Đế nhất trọng kia giống như đống cát quăng bay ra ngoài, từng cái từng cái ngực truyền đến thanh âm xương cốt vỡ vụn, ầm một tiếng đập xuống trong thành trì.
- Oa!
Ba người chật vật ngồi dậy, phun ra một ngụm máu tươi, từng cái từng cái sợ hãi nhìn hai người Tả Đồng Vũ Đế, không dám tiến lên nữa.
Thật đáng sợ, dễ dàng như thế liền đánh bay ba người bọn họ ra ngoài, đối phương tuyệt đối là Vũ Đế nhị trọng, coi như lão tổ đi Huyền Vực tự mình trở về, cũng không phải đối thủ của nhóm cường giả này.
Hơn nữa ba người còn có loại cảm giác, khí tức của Vũ Đế độc nhãn kia tựa hồ không bằng một gã Vũ Đế khác lẳng lặng đứng ở một bên.
Ngay cả người độc nhãn cũng đã là Vũ Đế nhị trọng, như vậy cường giả khác bên cạnh hắn sẽ là cấp bậc gì?
Trong lòng ba người đột nhiên rùng mình một cái.
Nghĩ đến Tả Đồng Vũ Đế uy hiếp, ba người nhất thời không dám tiến lên nữa, bởi vì bọn họ không có chút hoài nghi nào, nếu mình thật sự dám lên, đối phương tuyệt đối sẽ không chút do dự chém giết ba người bọn họ.
- Chờ chuyện ngày hôm nay qua đi, chúng ta nhất định phải thông báo lão tổ, đăng báo Huyền Vực, để Huyền Vực nghiêm trị, cho đối phương biết Lăng Diệt Tông ta không phải dễ bắt nạt như vậy.
Ba người áp chế lại phẫn nộ trong lòng, âm thầm nổi giận mắng.
Mà thấy rõ Lăng Diệt Tông tam đại Vũ Đế bị hai cường giả ngoại lai kia dễ dàng chà đạp như thế, hết thảy võ giả trong Lăng Quang Thành đều kinh hồn bạt vía, sợ hãi nhìn hai người Cuồng Ngục Vũ Đế ở giữa bầu trời, thân thể run lẩy bẩy.
Hô!
Lực lượng Võ Hồn đáng sợ giáng lâm, cẩn thận ở trên thân mỗi người tìm tòi.
Trong phòng tu luyện.
Vách tường phòng tu luyện cũng không cách nào ngăn cản khí tức Võ Hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế giáng lâm ở trên người Diệp Huyền.
- Không được, Cuồng Ngục Vũ Đế vẫn tìm tòi như thế, ta sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.
Trên trán Diệp Huyền lập tức chảy ra mồ hôi lạnh, hắn vốn tưởng rằng trốn trong Lăng Quang Thành, Cuồng Ngục Vũ Đế bị vướng bởi quy củ Huyền Vực, không dám ở nơi này làm lớn chuyện, không ngờ đối phương không để ý chút nào, thậm chí không để ý dân chúng ở đây sống chết, trực tiếp tiến hành hung hăng thăm dò đối với tất cả mọi người.
- Bây giờ nên làm gì?
Chương 1627 Cường giả bí ẩn (2)
Trong lòng Diệp Huyền trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều ý nghĩ, thực lực bây giờ của hắn, xác thực không yếu, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể cùng cường giả như Tả Đồng Vũ Đế tiến hành giao chiến, đối mặt Cuồng Ngục Vũ Đế, đó là tuyệt đối không có bất kỳ phần thắng nào.
Hắn bây giờ, quả thực là tiến thối lưỡng nan, nếu như bạo lộ ra, ở dưới Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế vây giết, tỷ lệ sinh tồn sẽ không vượt qua hai phần mười.
Nhưng nếu tiếp tục trốn, lấy tu vi của Cuồng Ngục Vũ Đế, chỉ cần dùng nhiều chút thời gian, sớm muộn gì cũng thăm dò ra được vị trí của hắn.
Thực lực, vẫn là thực lực không đủ.
Diệp Huyền nắm chặt song quyền, nếu như hiện tại mình là Cửu Thiên Vũ Đế, thì sẽ không xoắn xuýt như vậy, coi như không phải đối thủ của Cuồng Ngục Vũ Đế, cũng có thể chạy trốn đào mạng a.
Huyền Thức của hắn quét vào trong không gian giới chỉ, nơi đó, có vài bình Hóa Đế Đan, còn có rất nhiều linh dược quý giá từ trong Đấu Vũ Hội chiếm được.
Trong đó không thiếu linh dược quý giá có thể làm cho Vũ Hoàng đột phá đến Vũ Đế.
- Lúc trước ở Hỗn Loạn Chi Thành, tu vi của ta vừa đột phá bát giai tam trọng, vì lẽ đó coi như dùng Hóa Đế Đan, tỷ lệ trở thành Vũ Đế cũng cực thấp, nhưng hiện tại tu vi của ta đã đạt đến bát giai tam trọng đỉnh phong, nếu như dùng vài loại linh dược thăng cấp, không hẳn không thể bước vào Vũ Đế.
Trong lòng Diệp Huyền đột nhiên dâng lên một kế hoạch điên cuồng.
Chỉ là, coi như hiện tại Diệp Huyền có tâm, ở dưới tình huống bây giờ hắn cũng không có cơ hội tu luyện, đột phá.
Vù!
Mà lúc này.
Lực lượng Võ Hồn giáng lâm đến trên người hắn càng mạnh mẽ, Thâu Thiên Hoán Nhật thuật của Diệp Huyền đã tới cực hạn.
- Không được, muốn bại lộ.
Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, một khi bị phát hiện, hắn ngay cả chạy trốn cũng không có cơ hội.
- Ngồi chờ chết tuyệt đối không phải biện pháp, xem ra chỉ có thể liều mạng.
Diệp Huyền cắn răng một cái, vừa mới chuẩn bị lao ra.
Đột ngột...
- Ầm!
Giữa bầu trời tựa hồ Cuồng Ngục Vũ Đế phát hiện cái gì, ánh mắt đột nhiên mở ra, hắn tay vừa nhấc, vồ bắt về phía một tiểu viện ở trong Lăng Quang Thành.
Răng rắc!
Một chưởng ấn cực lớn xuất hiện ở trên trời, ầm ầm vồ bắt xuống, dưới chưởng uy đáng sợ, vùng hư không đó trong nháy mắt đọng lại, như tầng băng đông lại.
- Hừ, Cuồng Ngục Vũ Đế, Vô Lượng Sơn ngươi lúc nào hung hăng đến mức độ ở Thiên Huyền đại lục ngang ngược khắp nơi vậy?
Một tiếng hừ lạnh vang lên, hư không đông lại ở xung quanh tiểu viện ầm ầm nổ tung, một bóng người đầu mang mặt nạ từ khu nhà nhỏ kia đột nhiên bay lượn ra, hắn đấm ra một quyền, quyền lực dâng trào, lại nổ nát chưởng ấn của Cuồng Ngục Vũ Đế.
Bóng người mang mặt nạ kia đứng ngạo nghễ phía chân trời, chỉ lộ ra một đôi mắt lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn Cuồng Ngục Vũ Đế:
- Đường đường Vô Lượng Sơn phó sơn chủ, còn có Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão, lại ở thế lực nhị lưu như Lăng Quang Thành sái uy phong, thân là đại lục bảy đại tông môn, thật là không sợ người chế nhạo a.
Cái gì, hai người này dĩ nhiên là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ cùng hộ pháp Nguyên Lão.
Phía dưới trong Lăng Quang Thành, hết thảy võ giả đều kinh ngạc đến ngây người, vẻ mặt rung động, tuy Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế bọn họ không có nghe nói, nhưng tên tuổi của Vô Lượng Sơn, toàn bộ Thiên Huyền đại lục ai không biết, người nào không hiểu?
Trong phòng tu luyện.
Diệp Huyền vốn tưởng mình bại lộ, lúc này cũng ngạc nhiên nhìn chiến đấu trên bầu trời.
- Trong Lăng Quang Thành lại vẫn ẩn giấu một tên Vũ Đế tam trọng?
Diệp Huyền thực không thể tin được, vận may của mình dĩ nhiên thật đến mức độ này.
Vũ Đế tam trọng thần bí kia, Diệp Huyền không quen biết, nhưng chính bởi vì sự xuất hiện của hắn, lại trong nháy mắt thu hút tới ánh mắt của Cuồng Ngục Vũ Đế.
- Các hạ là ai?
Cuồng Ngục Vũ Đế lạnh lùng nhìn đối phương, vừa nãy thời điểm hắn tìm tòi tung tích của Diệp Huyền, mơ hồ cảm giác được từ khu nhà nhỏ kia truyền ra một luồng Huyền Nguyên gợn sóng kinh người, cho rằng là Diệp Huyền nên hắn ra tay bắt, không ngờ lại đột nhiên nhô ra một cường giả bí ẩn.
Người này đầu mang mặt nạ, tuy khí tức trên người không hiển hiện, nhưng trước đó một quyền nổ nát thủ chưởng của hắn, tu vi tuyệt đối không phải bình thường.
- Lão phu chỉ là một người bình thường đi ngang qua nơi đây, Vô Lượng Sơn ngươi tập nã tội phạm cùng lão phu không có quan hệ gì, cáo từ.
Lão giả nói xong, bỗng dưng bước ra, hư không phía trước trong nháy mắt xuất hiện không gian loạn lưu đen kịt, cả người lão giả dĩ nhiên muốn đi vào trong đó biến mất không còn tăm hơi.
- Qua lại hư không, nơi nào đến Vũ Đế tam trọng, thần thần bí bí.
Võ Hồn cuối cùng Cuồng Ngục Vũ Đế đột nhiên chấn động, lực lượng Võ Hồn đáng sợ trực tiếp đập vỡ tan đường hầm hư không trước người lão giả kia, đồng thời trong con ngươi của Cuồng Ngục Vũ Đế bắn ra hai đạo lệ mang, nhảy tới trước một bước, vồ bắt về phía lão giả.
Ầm ầm!
Một bàn tay cực lớn hiện lên ở trong trời đất, như thần linh dò xét, nguy nga đứng vững, ở biên giới bàn tay kia, đạo đạo Huyền Nguyên kinh người tỏ khắp, hư không không ngừng dập dờn sóng gợn, phảng phất như mặt nước bị quấy nhiễu.
Bàn tay bao vây người kia lại, phong tỏa toàn bộ không gian.
- Cuồng Ngục Vũ Đế, lão phu chỉ là đi ngang qua, ngươi đây là làm cái gì?
Cường giả mang mặt nạ tức giận quát lên, trong con ngươi lộ ra một tia nghiêm nghị, vỗ ra một chưởng, đập nát bàn tay của Cuồng Ngục Vũ Đế.
- Chỉ là đi ngang qua? Vậy ngươi xốc lên mặt nạ cho lão phu nhìn, đến cùng là vị cao nhân nào, lại giấu đầu lòi đuôi.
Cuồng Ngục Vũ Đế xì cười một tiếng, ánh mắt cũng mang theo nghiêm nghị, khí tức cả người nhanh chóng bốc lên, như Ma thần từ trong luyện ngục đi ra.
Một Vũ Đế tam trọng, phóng tới Huyền Vực cũng là kiêu hùng, dĩ nhiên trùng hợp như thế xuất hiện ở trong Lăng Quang Thành này, hơn nữa còn mang theo mặt nạ.
Điều này làm cho Cuồng Ngục Vũ Đế không thể không hoài nghi, đối phương có phải là có âm mưu gì hay không.
Phải biết cho tới bây giờ, mặc dù Vô Lượng Sơn biết ở sau lưng đối phó Vô Lượng Sơn chính là Diệp Huyền, thế nhưng Diệp Huyền dù sao chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, Vũ Hoàng mà thôi, ở trong lòng các đại cự đầu của Vô Lượng Sơn nghĩ, sau lưng Diệp Huyền tất nhiên còn có một tổ chức hoặc thế lực mạnh mẽ.
Chương 1628 Hạ Vũ Tôn (1)
Bây giờ nhìn thấy Vũ Đế tam trọng thần bí này, Cuồng Ngục Vũ Đế ngay lập tức cảm giác mình đã vạch trần bộ mặt thật của người sau lưng Diệp Huyền, hắn sao có thể cho đối phương bình yên rời đi.
- Hừ.
Cường giả bí ẩn kia thấy Cuồng Ngục Vũ Đế chuẩn bị ngăn cản mình, trong lòng nhất thời lướt qua vẻ tức giận, thân hình lóe lên, đột nhiên đánh văng lĩnh vực phong tỏa của Cuồng Ngục Vũ Đế, vèo một cái lao ra ngoài, bắn về phía xa xa.
- Đứng lại cho ta.
Cuồng Ngục Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, đưa tay bắt về phía người đeo mặt nạ kia, đồng thời Võ Hồn thả ra một luồng hồn lực vô hình, trong nháy mắt bao phủ lại người đeo mặt nạ.
Người đeo mặt nạ hừ lạnh một tiếng, vù, trên người hắn đột nhiên dâng lên một luồng kim quang, trong thiên địa phảng phất như có một tiếng thú hống kinh thiên động địa vang lên, càng trong nháy mắt phá nát Võ Hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế phong tỏa, bắn về phía chân trời.
- Hả? Nguồn lực lượng này là...
Hai mắt Cuồng Ngục Vũ Đế bỗng dưng trợn tròn, gương mặt trở nên vô cùng kích động, trong con ngươi bắn ra sát cơ nồng nặc cùng hưng phấn:
- Sau lưng Huyền Diệp kia quả nhiên là người này, nguồn lực lượng này, ha ha ha, thực sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, chiếm được lại không uổng thời gian.
Cuồng Ngục Vũ Đế vội truy kích người đeo mặt nạ kia, đồng thời nhìn Tả Đồng Vũ Đế ầm ầm nói:
- Tả Đồng, ngươi ở lại chỗ này, coi chừng toàn bộ thành trì, sau khi bản tọa bắt người đeo mặt nạ kia về, lại tìm Huyền Diệp kia ra, ha ha ha, dĩ nhiên để bản tọa gặp phải người này, sau khi sơn chủ đại nhân biết, nhất định sẽ hết sức kích động a.
Dưới tiếng nổ vang, thân hình của Cuồng Ngục Vũ Đế trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.
- Người đeo mặt nạ kia đến tột cùng là ai, lại để phó sơn chủ đại nhân kích động như thế.
Tả Đồng Vũ Đế đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời Lăng Quang Thành, trong lòng hơi nghi hoặc, chợt hắn nghĩ tới trước đó kim quang trên thân người đeo mặt nạ, còn có tiếng thú hống, trong con ngươi đột nhiên lộ ra một tia khiếp sợ.
- Chẳng lẽ...
Vẻ mặt hắn khiếp sợ, trong con ngươi cũng lộ ra kích động.
Lúc này trong Lăng Quang Thành.
- Cuồng Ngục Vũ Đế dĩ nhiên rời đi?
Trong lòng Diệp Huyền kinh hỉ.
Hắn thực sự là không nghĩ tới, ở bước ngoặt nguy hiểm này, loại ngoài ý muốn có người thay hắn dẫn Cuồng Ngục Vũ Đế đi.
- Hiện tại Lăng Quang Thành chỉ còn Tả Đồng Vũ Đế trông coi, có điều, có Tả Đồng Vũ Đế, ta liền không thể rời đi, bằng không một khi bị đối phương nhìn chằm chằm, đợi Cuồng Ngục Vũ Đế vừa đến, ta vẫn phải chết, đã như vậy, không bằng thực thi kế hoạch kia a.
Trong con ngươi của Diệp Huyền lướt qua một tia kiên quyết, trong lòng đột nhiên quyết định.
Hắn chuẩn bị ở trong Lăng Quang Thành này thông qua dùng đan dược cùng linh dược xung kích Cửu Thiên Vũ Đế.
Chỉ cần hắn đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế, cho dù là Cuồng Ngục Vũ Đế lần thứ hai chạy tới, hắn cũng có thể từ trên tay đối phương đào tẩu.
- Hô!
Diệp Huyền cấp tốc ở trong phòng tu luyện vứt cái trận bàn, thời gian trong chớp mắt, một đại trận mông lung cách trở toàn bộ phòng tu luyện.
Đồng thời, hai tay hắn nhanh chóng nặn ra từng cấm chế, che đậy toàn bộ phòng tu luyện chặt chẽ, không cho Tả Đồng Vũ Đế ở trên không thành trì cảm nhận được bất kỳ khác thường gì.
Làm xong tất cả những thứ này, Diệp Huyền hít sâu một hơi.
Vốn hắn là không cho phép mình ở lúc đột phá Cửu Thiên Vũ Đế dùng đan dược đột phá.
Thế nhưng ở trong Hoang Thiên Tháp, Diệp Huyền đã khống chế không gian áo nghĩa mấu chốt nhất để trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, đã như thế, dùng đan dược chỉ là để tu vi bản thân được đột phá, mà không phải dùng để tăng lên pháp tắc, chuyện này đối với Diệp Huyền mà nói, cũng không phải một sự tình không thể tiếp thu.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không do dự nữa, hắn trước tiên từ trong không gian giới chỉ lấy ra rất nhiều linh dược thăng cấp quý giá, sau đó cấp tốc luyện chế.
- Ầm!
Trong Hiên Viên Lô, các loại linh dược quý hiếm bị Diệp Huyền từng cái tập trung vào, đồng thời Vô Tận Dung Hỏa cũng bị Diệp Huyền triển khai ra, không tiếc tất cả điên cuồng luyện chế.
Tuy Cuồng Ngục Vũ Đế bị cao thủ thần bí kia dẫn đi, nhưng không có nghĩa là đối phương sẽ không trở về, Diệp Huyền rất rõ ràng Vô Lượng Sơn có bao nhiêu cừu hận mình, căn bản không thể dễ dàng để cho mình chạy.
Mình nhất định phải ở trước khi Cuồng Ngục Vũ Đế trở về, mau chóng đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế.
Sau một nén nhang thời gian, một lò đan dược toả ra mùi thơm nồng nặc ở trong Hiên Viên Lô hình thành, oanh, khi Hiên Viên Lô mở ra, một mảnh hào quang bảy màu tỏa ra, toàn bộ phòng tu luyện dược khí mịt mờ, hào quang tràn ngập, chính là đan dược cửu giai thành hình sinh ra thiên địa dị tượng.
Nếu như không phải Diệp Huyền bố trí xuống cấm chế cùng trận pháp, đan dược cửu giai xuất thế, dị tượng nhất định sẽ gây nên Tả Đồng Vũ Đế chú ý.
Thu hồi Hiên Viên Lô, Diệp Huyền nuốt đan dược vào, đồng thời lấy ra một bình Hóa Đế Đan, theo sát không chút do dự đổ vào trong miệng.
- Ầm!
Một luồng dược lực giống như núi lửa phun trào, ở trong lục phủ ngũ tạng của Diệp Huyền bao phủ ra.
- Dược lực thật đáng sợ, luyện hóa cho ta.
Ánh mắt của Diệp Huyền dữ tợn, điên cuồng luyện hóa dược lực ẩn chứa trong đan dược, đồng thời cật lực thôi thúc Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết trong cơ thể, Huyền Nguyên bát giai tam trọng đỉnh phong mạnh mẽ ở trong huyền mạch phi tốc vận chuyển, mỗi một lần vận chuyển, liền hòa tan bộ phận dược lực.
Bởi vì đã triệt để lĩnh ngộ lĩnh vực, vì lẽ đó ở phương diện áo nghĩa không gian, Diệp Huyền căn bản không cần cảm ngộ, mà hắn cần làm, chính là phá tan huyền mạch cản trở, để tu vi bản thân tăng lên tới cửu giai.
Theo dược lực toả ra, từng tia lột xác thần bí, ở trong cơ thể Diệp Huyền từ từ hình thành.
Tả Đồng Vũ Đế ở trên bầu trời Lăng Quang Thành.
Giờ khắc này đang triển khai Tà Nhãn Võ Hồn, không ngừng nhìn quét xung quanh thành trì, không cho Diệp Huyền cơ hội thoát đi thành trì.
Hắn căn bản không có nhận ra được, ở trong một phòng tu luyện nào đó, một khí tức kinh người đang từ từ ấp ủ.
Ở cách Lăng Quang Thành hơn mười ngàn dặm.
- Đừng chạy trốn, đi ra đi.
Thân hình của Cuồng Ngục Vũ Đế từ trong hư không loạn lưu giội rửa mà ra, hắn cười gằn hét lớn một tiếng, đồng thời trong tay hiện lên một cây chiến phủ, nhắm ngay hư không phía trước bổ ra một búa.
Chương 1629 Hạ Vũ Tôn (2)
Phủ ảnh mang theo lực lượng hủy diệt bao phủ về phía trước, hư không phía trước ở dưới chiến phủ oanh kích ầm ầm nổ bể ra, một lão giả đầu mang mặt nạ từ trong không gian loạn lưu bị oanh bay ra.
Hắn ở trong hư không lạnh lùng đứng thẳng, lần này, hắn không có tiếp tục lẩn trốn, mà chậm rãi xoay người, một đôi tròng mắt tang thương lạnh lùng nhìn Cuồng Ngục Vũ Đế, ánh mắt kia, tựa hồ có một tia ánh sáng không tên đang không ngừng phun trào.
- Cuồng Ngục Vũ Đế, ngươi nên nhận ra lão phu a!
Lão giả kia chắp hai tay, đột nhiên lạnh giọng nói, áo bào trên người phần phật phấp phới, một loại khí thế quân lâm thiên hạ, cái thế vô song từ trên người hắn tăng vọt lên, cùng trước ở Lăng Quang Thành chênh lệch quá rõ ràng.
Cuồng Ngục Vũ Đế cũng bị hành động của đối phương làm chấn động một hồi, tròng mắt mừng như điên từ từ lạnh lùng xuống, lộ ra một tia nghiêm nghị cùng dữ tợn:
- Giấu đầu lòi đuôi, bản tọa làm sao biết ngươi là ai?
- Thật không?
Người đeo mặt nạ xì cười một tiếng.
- Đường đường Vô Lượng Sơn phó sơn chủ, cũng sẽ nói dối sao?
Trong tròng mắt của lão giả, đột nhiên bắn ra một đạo hỏa diễm cừu hận.
- Hơn năm mươi năm trước, Vô Lượng Sơn ngươi liên hợp Thánh Thành Chấp Pháp điện, đêm khuya đánh lén Đông Lăng Hạ gia ta, tàn sát Đông Lăng Hạ gia mấy ngàn nhân khẩu hầu như không còn, tử thương nặng nề, lẽ nào các hạ thật không nhớ ra được?
Lão giả từng chữ từng câu, mỗi một câu hạ xuống, khí thế trên người liền càng khủng bố, khi hắn nói câu sau cùng, cuồng phong gào thét, thiên địa rít gào, một luồng khí tức kinh người ở trong thiên địa này tràn ngập ra.
Trong phút chốc, thiên địa ấm áp sau giờ ngọ, trong nháy mắt như biến thành Tu La Địa Ngục lạnh lẽo, đông triệt nội tâm.
- Các hạ nói giỡn, bản tọa không hiểu ngươi đang nói cái gì?
Sắc mặt của Cuồng Ngục Vũ Đế từ từ trở nên âm trầm, lạnh lùng nói.
- Ha ha ha, không hiểu?
Lão giả ngửa mặt lên trời thét dài, cười cười, nước mắt từ khóe mắt của hắn lướt xuống, hắn bỗng nhiên cúi đầu, gằn giọng nói:
- Cuồng Ngục Vũ Đế, đừng giả bộ, ngày đó đêm khuya, tuy cường giả đánh lén Đông Lăng Hạ gia ta mỗi cái trên người mặc Chấp Pháp điện Long Ma Khải Giáp, không thấy mặt mũi, nhưng coi như hóa thành tro, lão phu cũng có thể nhận ra người của Vô Lượng Sơn ngươi, năm đó trong mấy người truy kích lão phu, thì có một phó sơn chủ của Vô Lượng Sơn ngươi.
Cuồng Ngục Vũ Đế trầm mặc, chợt, khóe miệng hắn đột nhiên nhếch lên một nụ cười dữ tợn:
- Hạ Vũ Tôn, quả thật là ngươi, năm đó bị ngươi từ Hạ gia phá vòng vây đào tẩu, nhiều năm như vậy, không nghĩ tới ngươi ẩn giấu ở hẻo lánh nơi bực này, cũng thật là có kiên nhẫn.
- Cuồng Ngục Vũ Đế, ngươi cuối cùng cũng coi như thừa nhận?
- Hừ, là Vô Lượng Sơn ta ra tay thì lại làm sao? Ai bảo năm đó Đông Lăng hạ gia ngươi cãi lời mệnh lệnh của vị đại nhân kia, coi như là bị diệt tộc, vậy cũng là Đông Lăng Hạ gia tự tìm.
Võ Hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế điên cuồng xoay tròn, từng tia lực lượng hủy thiên diệt địa từ bên trong tản mát ra, oanh, toàn bộ bầu trời đều ở dưới khí thế này rung động, lảo đà lảo đảo.
- Ngươi bây giờ vì báo thù, không phải cũng để Huyền Diệp kia đánh giết không ít Vũ Đế cùng trưởng lão của Vô Lượng Sơn ta sao? Nhược nhục cường thực, chính là đơn giản như vậy, đây là chân lý vĩnh hằng bất biến của đại lục. Phế thoại không cần nhiều lời, nếu ngươi nguyện ý giao ra phương pháp mở cấm địa ở Lam Quang học viện, bản tọa có thể cho ngươi một con đường sống, bằng không, hôm nay nơi đây chính là nơi táng thân của ngươi.
Một nguồn lực lượng vô hình, nương theo Cuồng Ngục Vũ Đế quát lạnh, bao phủ Hạ Vũ Tôn lại.
Trong hư không, cả người Cuồng Ngục Vũ Đế hắc khí chảy xuôi, tay cầm búa lớn màu đen, như một vị Ma thần.
- Ha ha ha, đã nhiều năm như vậy, không nghĩ tới Vô Lượng Sơn ngươi lại còn không hết hi vọng, hôm nay người đáng chết là ngươi, Hạ Vũ Tôn ta nên cảm tạ trời xanh, lại để lão phu ở đây gặp phải ngươi, năm đó Vô Lượng Sơn ngươi giết Hạ gia ta rất nhiều đệ tử, ngày hôm nay liền muốn ngươi nợ máu trả bằng máu.
Lão giả nộ quát một tiếng, hống, sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một Cự Long màu vàng, Cự Long rít gào, trên người lão giả phảng phất như bao phủ lên nhất trọng kim quang.
- Long Nguyên Kinh Thế Quyết... Long Giáp biến thân!
Trên hai tay của lão giả mang mặc nạ, kim quang lóng lánh, dĩ nhiên trong nháy mắt mọc ra vô số vảy giáp, đã biến thành một đôi lợi trảo màu vàng.
Một luồng Long uy không tên, từ trên người hắn thả ra ngoài, kinh thiên động địa.
- Đông Lăng Hạ gia Long mạch bí kỹ sao? Vậy hãy để cho bản tọa lãnh giáo một chút đi.
Cuồng Ngục Vũ Đế cười lạnh.
Ầm!
Sau một khắc.
Cuồng Ngục Vũ Đế cùng lão giả mang mặc nạ Hạ Vũ Tôn trong nháy mắt chiến đấu ở cùng nhau, một luồng xung kích kinh thiên xé rách thiên địa.
Lúc này.
Lăng Quang Thành.
Diệp Huyền đang tu luyện, điên cuồng vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết.
Lần lượt chu thiên, khiến cho Huyền Nguyên trong cơ thể hắn đã cô đọng đến mức cực hạn, một luồng khí tức làm người ta sợ hãi, từ trong thân thể hắn tràn ngập ra.
Bởi vì dược lực đáng sợ kia xung kích, cả người hắn máu me đầm đìa, da dẻ nứt ra, phảng phất như trở thành một người máu.
Ở trong thân thể hắn, bởi vì Huyền Nguyên điên cuồng xung kích, Huyền Hải của hắn không ngừng dâng trào cuồn cuộn, vị trí Vũ Đế huyền mạch cũng rốt cục xuất hiện từng tia lỗ thủng.
- Thành công, nhất định phải thành công.
Trong lòng Diệp Huyền phát sinh gào thét, thôi thúc hết thảy Huyền Nguyên, toàn lực đánh về bình phong Vũ Đế.
Ầm!
Như hồng thủy xông lên đê đập, bình phong cửu giai lập tức xuất hiện khe nứt, nhưng vẫn chưa bị một đòn công phá.
- Còn không được, kém một chút.
Ánh mắt của Diệp Huyền dữ tợn, điên cuồng.
Vũ Đế, Cửu Thiên Vũ Đế!
Kiếp trước kiếp này, hắn chưa bao giờ đặt chân qua cảnh giới này.
Hiện nay, là một lần hắn cách gần nhất.
Cũng ở bước ngoặt sinh tử này, hắn tuyệt không cho phép mình có bất kỳ thất bại.
- Xông tới cho ta.
Không hề có một tiếng động gào thét vang lên, trong cơ thể Diệp Huyền ở bước ngoặt này, càng dâng lên một nguồn lực lượng, tia lực lượng này như một cọng cỏ cuối cùng áp đảo lạc đà, triệt để phá nát bình phong cửu giai kia.
Vù!
Trong cõi u minh có một luồng uy thế hùng vĩ, giáng lâm ở trong thiên địa, Diệp Huyền bố trí cấm chế cùng trận pháp có thể che đậy Tả Đồng Vũ Đế, cũng không thể ngăn cản nguồn lực lượng này giáng lâm, đây là thiên uy.
Chương 1630 Đột phá Vũ Đế
- Thành công, ta thành công.
Trên mặt Diệp Huyền lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, hắn biết mình xung kích Cửu Thiên Vũ Đế rốt cục thành công.
Huyền Hải của hắn nguyên bản màu vàng, mang theo ánh chớp xanh thẳm, ở trong chớp mắt điên cuồng căng phồng lên, vốn chỉ bao trùm ở dưới Huyền Hải, ở trong nháy mắt này, dĩ nhiên phân ra vô số chi nhánh, dọc theo huyền mạch của hắn lan tràn đến toàn thân.
Cửu Thiên Vũ Đế, Huyền Hải vô tận.
Vũ giả bình thường cho dù Vũ Hoàng, Huyền Hải cũng chỉ bao trùm ở đan điền, thế nhưng một khi đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, Huyền Hải cùng huyền mạch triệt để dung hợp lại với nhau, khắp nơi là Huyền Hải, vô cùng vô tận.
Mà càng làm cho Diệp Huyền khiếp sợ, là đạo thiên mạch thứ mười khi hắn tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, trong đó tiếng sấm nổ vang, uy thế tỏ khắp, cùng Huyền Hải ở bụng hình thành hai đầu mối đối lập.
Một đầu mối, là Huyền Hải ở đan điền, một đầu mối, là đạo thiên mạch thứ mười xuyên qua huyền mạch toàn thân.
Tình huống như vậy, Diệp Huyền kiếp trước trị liệu qua rất nhiều Vũ Đế cũng là lần thứ nhất nhìn thấy.
Trên đỉnh đầu của Diệp Huyền, một vòng xoáy Huyền Nguyên bảy màu xuất hiện, thiên địa Huyền khí trong toàn bộ Lăng Quang Thành quấy nhiễu lên, hóa thành từng luồng từng luồng thác lũ, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền.
Những thiên địa Huyền khí này tranh nhau chen lấn, để cả tòa Lăng Quang Thành hóa thành Huyền khí hải dương.
- Không được, ta đột phá động tĩnh quá to lớn, tuyệt đối sẽ bị Tả Đồng Vũ Đế phát hiện, nhất định phải mau chóng hoàn thành Cửu Thiên Vũ Đế lột xác.
Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, Vũ Đế bình thường đột phá cần thời gian không ngắn, nhưng hiện tại đang đứng ở trong nguy cơ, hắn căn bản không có quá nhiều thời gian đi hấp thu thiên địa Huyền khí.
Không lo được do dự, Diệp Huyền vội vã mở rộng không gian giới chỉ, thân thể giống như hố đen đột nhiên hút một cái, những Huyền Thạch thượng phẩm cùng Huyền Thạch cực phẩm cướp đoạt từ trong Đấu Vũ Hội kia dồn dập vỡ ra, hóa thành Huyền Nguyên cực kỳ tinh khiết tràn vào trong cơ thể hắn.
Thiên địa Huyền khí trong cả Lăng Quang Thành, cộng thêm vô số Huyền Thạch thượng phẩm cùng Huyền Thạch cực phẩm trong không gian giới chỉ sản sinh Huyền khí, hai người đồng thời tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền, khiến cho khí tức trong cơ thể Diệp Huyền tăng cường nhanh chóng.
- Phát sinh cái gì?
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao thiên địa Huyền khí trong thành đều bạo động?
- Các ngươi mau nhìn bên kia.
Chính như Diệp Huyền dự liệu, thời điểm vòng xoáy bảy màu xuất hiện ở chân trời, toàn bộ Lăng Quang Thành đều oanh động, tất cả mọi người đều kinh hãi cảm thụ thiên địa Huyền khí sôi trào ở trong thành, từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm.
Mà khi bọn họ nhìn thấy vòng xoáy bảy màu hầu như bao trùm hơn một nửa bầu trời thành trì kia, càng từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm.
- Đây là có ai đột phá sao?
- Quá khủng bố, vòng xoáy bảy màu lớn như vậy, cái này cần hấp thu bao nhiêu thiên địa Huyền khí?
- Chẳng lẽ là có người đột phá Cửu Thiên Vũ Đế?
- Đột phá Cửu Thiên Vũ Đế cũng không khủng bố như thế a, năm đó Lăng Diệt Tông tông chủ đột phá Cửu Thiên Vũ Đế thì sản sinh vòng xoáy bảy màu, chỉ có một phần mười trước mắt a?
- Nhanh, nhanh hấp thu, bất kể là ai đột phá, đột phá cảnh giới gì, vòng xoáy Huyền khí khổng lồ như vậy, chỉ cần chúng ta ở phía dưới tu luyện chốc lát, cũng bằng một năm khổ tu a.
- Nói không sai, những võ giả nguyên bản ở trong tu luyện kia nói.
Vô số võ giả nghị luận sôi nổi, từng cái từng cái tất cả đều kích động lao tới vị trí trung tâm, mà đúng lúc này...
- Vù!
Một luồng lực lượng không gian hùng vĩ từ giữa bầu trời giáng lâm xuống, từng tia từng sợi, lực lượng không gian bảy màu sặc sỡ, như thác nước trút xuống, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền ở trung tâm tu luyện.
Ở trong đó, áo nghĩa không gian bảy màu hiện lên, như ẩn như hiện, có vẻ cực kỳ rõ ràng, tất cả đều liễm vào trung tâm.
- Là áo nghĩa không gian, đó là áo nghĩa không gian.
- Quả nhiên là có người đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, là ai? Lẽ nào là vị trưởng lão hạch tâm nào của Lăng Diệt Tông sao?
- Quá khủng bố, đột phá Cửu Thiên Vũ Đế lại hình thành cảnh tượng kinh khủng như thế, các ngươi xem áo nghĩa không gian kia, dĩ nhiên hóa thành thác nước, trong truyền thuyết Vũ Đế bình thường đột phá, áo nghĩa không gian vẻn vẹn hạ xuống một tia a?
- Tiên sư nó, thực sự là người so với người tức chết người a, là tên nào đang đột phá? Năm đó thời điểm bổn hoàng đột phá Vũ Hoàng, hạ xuống lực lượng không gian chỉ có một chút, người này đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, áo nghĩa không gian dĩ nhiên như thác nước buông xuống, chênh lệch này cũng quá lớn a.
Vũ giả đột phá Vũ Hoàng, liền có thể được lực lượng không gian gột rửa, mà thời điểm đột phá Vũ Đế, càng là cơ hội nắm giữ bản chất của áo nghĩa không gian.
Trên bầu trời.
Tả Đồng Vũ Đế cũng bị áo nghĩa không gian như thác nước, cùng với vòng xoáy bảy màu bao phủ nửa thành trì làm cho kinh ngạc đến ngây người.
- Là Huyền Diệp, nhất định là tiểu tử kia, người này lấy tu vi bát giai đỉnh phong liền có thể chém giết Vũ Đế nhất trọng phổ thông, cũng chỉ có hắn đột phá Cửu Thiên Vũ Đế mới có thể tạo thành cảnh tượng kinh khủng như thế.
Tả Đồng Vũ Đế ngay lập tức nghĩ đến Diệp Huyền, trong lòng đột nhiên trầm xuống.
- Không được, không thể để cho hắn hoàn thành đột phá, trước người này liền có thể cùng lão phu chiến một trận, nếu sau khi đột phá, lão phu e là cũng chưa chắc có thể áp chế lại hắn, nhất định phải ngăn cản hắn.
Trong đầu ý nghĩ chợt lóe lên, Tà Nhãn Võ Hồn bị thôi thúc đến mức tận cùng, tám đạo tinh hoàn lóng lánh, khuôn mặt hắn dữ tợn, nhắm ngay vị trí trung tâm tu luyện phía dưới mạnh mẽ trấn áp xuống một chưởng.
Một bàn tay màu đen xuất hiện ở trong thiên địa, vô số Hỗn Độn khí ở xung quanh quanh quẩn, như khai thiên tích địa, ầm ầm trấn áp xuống.
Khí tức cuồn cuộn tràn ngập, phía dưới rất nhiều võ giả vốn muốn chen về phía trung tâm tu luyện hấp thu thiên địa Huyền khí nhất thời tiếng kêu thảm vang trời, sau đó ở dưới chưởng uy đáng sợ dồn dập bạo thành sương máu.
Ầm ầm!
Chưởng ấn mông lung, trấn áp mà xuống, toàn bộ trung tâm tu luyện ở trong chớp mắt biến thành tro bụi, kiến trúc xung quanh dồn dập sụp đổ nát tan, hết thảy võ giả ở phụ cận không một cái tồn tại, bao quát cường giả Vũ Hoàng ở bên trong cũng hóa thành bột mịn, tinh lực tràn ngập.
Một chưởng ấn sâu đến trăm mét, đường kính ước chừng hơn một nghìn mét xuất hiện ở trước mặt mọi người.