- Có Thiên Tâm Hoàng Quả, ta có tám phần nắm chắc giú Cát phó viện trưởng tiến vào cảnh giới Vũ Hoàng bát giai, thậm chí còn có thể giúp Tô Tú Nhất có hi vọng bước vào bát giai nhị trọng, thành công, đến lúc đó thực lực Huyền Quang Các sẽ có tăng lên.
Chỉ có được một cường giả Vũ Hoàng và mấy cường giả Vũ Hoàng, khi đó lực uy hiếp cũng tăng lên gấp vài lần.
Hơn nữa trong mấy lọa tài liệu thất giai có vài loại làm Diệp Huyền động tâm.
Sau khi quyết định Diệp Huyền liền hối đoái.
Ông!
Cùng một thời gian, mọi người đang chờ đợi thì có thông báo giao dịch òoàn thành..
- Là ai, là ai mua được Trùng Tôn Đan?
Mọi người lúc này nhìn các giao dịch giá cao.
Làm cho bọn họ ngạc nhiên là không có giao dịch giá trị cao nào hoan thành.
- Là số bảy mươi ba!
Đột nhiên có người kinh hô một tiếng.
- Số bảy mươi ba là ba loại tài liệu bát giai, cộng thêm bảy loại tài liệu thất giai, làm sao có thể...
- Huyền Quang Các làm thế nào, tại sao chọn số bảy mươi ba.
- Ta biết số bảy mươi ba là ai, đó là La Bình đại sư đưa ra.
- La Bình đại sư?
Mọi người liên tục nhìn vào trong đám người, hắn nhớ rõ vừa rồi La Bình đại sư ở gần đó, vào lúc này không có tìm thấy.
- Ở chỗ này.
Đột nhiên có người phát ra một tiếng hét to, mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, nhìn thấy một lão giả đang chuẩn bị rời khỏi trung tâm giao dịch, nhìn bước chân vội vàng của hắn thì có thể thây được hắn hưng phấn.
- La Bình, chúc mừng ah.
- Không nghĩ tới bị ngươi nhanh chân đến trước.
Vài tên Luyện Dược Sư khác lúc này tiến lên chúc mừng.
Đám người bọn họ đều là Luyện Dược Sư thất phẩm đỉnh cấp của phủ Thiên Đô, có một phần là của gia tộc nào đó, có thuộc tiệm bán thuốc, cũng có người dốc lòng tu luyện nhưng đều là luyệ dược sư nên biết nhau.
La Bình thấy mình bạo lộ nên không nhăn nhó, chỉ cười nói:
- May mắn, may mắn mà thôi, còn nữa, công hiệu Trùng Tôn Đan như thế nào lão phu còn chưa chắc phân tích ra.
- Ha ha, chuyện này La Bình đại sư chính là Luyện Dược Sư thất phẩm, phân tích đan dược lục phẩm còn không phải dễ như trở bàn tay hay sao.
- Đúng vậy, đúng vậy, chỉ là đan dược lục phẩm làm sao làm khó La Bình đại sư.
- La Bình đại sư, chờ ngươi nghiên cứu ra Trùng Tôn Đan, kính xin ưu tiên bán cho Hứa gia ta, Hứa gia ta cam đoan không bạc đãi đại sư.
- Hứa huynh, lời này của ngươi có ý gì, đại sư, Từ gia cũng có hứng thú với Trùng Tôn Đan, nếu đại sư nghiên cứu chế tạo ra kính xin thông báo với Từ mỗ, Từ mỗ người cam đoan giá cả sẽ không thấp hơn những người khác.
Người các đại gia tộc không ngừng tới gần La Bình và thần thái lấy lòng.
La Bình thật sự dở khóc dở cười, nhưng nội tâm hận không thể chiếm lấy làm của mình.
- Khục khục, dễ nói, dễ nói, các vị yên tâm đi, chờ lão phu luyện chế ra Trùng Tôn Đan sẽ cung cấp cho các vị.
La Bình không ngừng khách khí với mọi người.
Hắn trong rất nhiều Luyện Dược Sư phủ Thiên Đô cũng không phải đỉnh cấp nhất, lần đầu tiên bị mấy đại gia tộc vây quanh nên nội tâm cảm thấy vô cùng thoải mái, dương dương đắc ý.
Trong trung tâm giao dịch không có mấy người nhìn thấy có mấy người không chút thu hút lặng lẽ rời khỏi trung tâm giao dịch, chính là đám người Diệp Huyền.
Trước khi đi, Diệp Huyền lại nhìn La Bình và lắc đầu.
Nếu như Trùng Tôn Đan của hắn thực dễ dàng phá giải như vậy, như vậy trên đời này không có nhiều đan phương độc nhất vô nhị.
Mặc dù Trùng Tôn Đan chỉ là lục phẩm nhưng thủ pháp luyện chế thập phần đặc biệt, đừng nói là La Bình chỉ là Luyện Dược Sư thất phẩm, cho dù là Luyện Dược Sư Hoàng cấp bát phẩm cũng đừng mơ tưởng tìm ra thủ pháp luyện chế.
La Bình nhất định phải thất vọng rồi.
Giao dịch Trùng Tôn Đan, đoàn người Diệp Huyền trở về Tú Nhất Các.
- Diệp thiếu, trận tranh đoạt vừa rồi quá nóng bỏng.
Trên đường đi Cát Phác Tử vừa vào trong sân đã cảm thán.
- Một viên đan dược lục phẩm lại có thể đổi được nhiều tài liệu trân quý như vậy, Diệp thiếu, cũng quá khoa trương a?
Đám người Tô Tú Nhất cũng trợn mắt há hốc mồm, liên tục sợ hãi thán phục.
Hai ngày qua giao dịch Trùng Tôn Đan cũng làm bọn họ mở rộng tầm mắt.
Lúc trước Diệp Huyền cầm viên Trùng Tôn Đan đầu tiên chuẩn bị hối đoái ba loại tài liệu thất phẩm, bon họ cảm thấy quá mức, sau khi hoàn thành giao dịch Trùng Tôn Đan thì mọi người kịp phản ứng, viên Trùng Tôn Đan đầu tiên bán ra quá rẻ, viên thứ hai mới bán giá cao như thế.
Đương nhiên đám người Tô Tú Nhất vô cùng rõ ràng, hai viên Trùng Tôn Đan nóng bỏng như vậy không thể tách rời khỏi Lâm Thiên mua viên đan dược đầu tiên.
- Lần này, Huyền Quang Các quá nóng bỏng.
Cát Phác Tử cảm khái nói.
- Nóng bỏng thì nóng bỏng nhưng cũng có phiền toái ah.
Đông Phương Hiên thở dài nói:
- Thực lực chính là điểm yếu của chúng ta, Trùng Tôn Đan là Huyền Quang Các chúng ta luyện chế, Huyền Quang Các chúng ta sau này còn yên ổn sao?
Tất cả mọi người im lặng, vấn đề này quá mức nghiêm trọng.
Mộc Tú biêt rõ đạo lý cây có mọc thành rừng gió cũng thổi bật rễ.
Nếu như bọn họ có chỗ dựa lớn, làm nóng bỏng như vậy không có gì, chỉ mang tới tài nguyên cuồn cuộn, nhưng bọn họ là người bên ngoài, làm cao điệu như thế sẽ làm người ta chú ý và ngấp nghé.
- Không bằng Huyền Quang Các chúng ta đổi tên đi?
Cửu Trần trầm giọng nói.
- Chúng ta thật vất vả khai hỏa Huyền Quang Các, còn chưa khai nghiệm thì sao đổi tên chứ?
Những người khác cười khổ không thôi, tất cả đều do thực lực quá yếu.
- Các chủ, dường như chấp sự khoa hộ tịch biết rõ cửa hàng chúng ta là Huyền Quang Các.
Đúng lúc này Tương Hoa Vinh đi tới.
Trong lòng mọi người kinh ngạc.
Sắc mặt Tô Tú Nhất ngưng trọng, hắn nhớ rõ Quản Vĩ biết rõ tin tức bọn họ mua lầu các chuẩn bị thành lập Huyền Quang Các.
Nếu như Quản chấp sự nói chuyện này ra ngoài, cho dù bọn họ đổi tên cũng không có gì khác nhau.
- Tốt, mọi người đừng nghĩ nhiều như vậy.
Đột nhiên Diệp Huyền nói ra:
- Dù gì phủ Thiên Đô cũng là thế lực tuyến hai, trong thời gian ngắn còn không đến mức vì một đan dược liền không an toàn đến mức này, chúng ta cần làm là gia tăng thực lực của mình lên, như âậy cho dù đi tới nơi nào cũng có thể đứng vững gót chân.
Tuy Diệp Huyền là người trẻ tuổi nhất nhưng mọi người trên đường đi tới đây bất tri bất giác đã xem hắn là trung tâm của mọi người.
- Ta còn thiếu một ít tài liệu, không biết Thanh Tú Các có thể tìm cho ta không.
Diệp Huyền cầm một tờ giấy giao cho Tô Tú Nhất.&
Chương 1112 Tăng võ hồn
Đám người Dược lão xúm lại xem xét, đều kinh ngạc, chỉ thấy phía trên có vài chục loại tài liệu, trong đó tài liệu cao cấp nhất là thất phẩm đỉnh cấp, không có loại nào không trân quý.
- Diệp thiếu ngươi đây là...
Nội tâm Dược lão hơi động, hắn biết rõ Diệp Huyền có tạo nghệ luyện dược rất mạnh, một Luyện Dược Sư muốn mua tài liệu cũng chỉ có thể nói hắn muốn luyện dược.
- Ân, vừa đạt được tài liệu tốt, chuẩn bị luyện chế một ít đan dược dùng.
Diệp Huyền gật gật đầu không có giấu diếm:
- Nếu như không ngoài sở liệu, chỉ cần đan dược luyện chế thành công, thực lực Huyền Quang Các chúng ta sẽ tăng lên một bậc.
Đan dược gì thần kỳ như thế?
Mọi người âm thầm khiếp sợ, nhưng lại tin tưởng Diệp Huyền không nghi ngờ, trên đường đi Diệp Huyền đã làm mọi người tin phục.
- Huyền Diệp, tài liệu của ngươi trân quý nhưng ở phủ Thiên Đô vẫn có đủ, giao chuyện này cho ta, trong ba ngày sẽ có.
Tô Tú Nhất gật đầu nói ra.
- Dược lão, ta cần dụng cụ luyện chế cần thiết, ngươi hỗ trợ bố trí một phen.
- Còn Lục Ly đại sư, ta cần bố trí mấy trận vân, ngươi và Dược lão liên thủ chuẩn bị cho ta.
Diệp Huyền nói với Dược lão, Đông lão vài câu.
Hắn muốn luyện chế kỳ thật chính là Hoàng Tâm Đan, Hoàng Tâm Đan là đan dược bát phẩm, dùng huyền thức thất phẩm của hắn khó có thể luyện thành.
Đương nhiên, Diệp Huyền luyện chế cũng không thể là Hoàng Tâm Đan nguyên gốc, chỉ là phiên bản đơn giản hóa, cho dù như thế cũng cần chuẩn bị trước.
Sau khi bố trí xong nhiệm vụ, Diệp Huyền quay lại phòng và cầm một linh dược trong tay.
Linh dược cong và dài như mãng xà, toàn thân xanh biếc, trong nó ẩn chứa khí tức sinh mệnh đáng sợ.
Linh dược này là Bất Tử Thảo trong ba loại tài liệu do Lâm Thiên dùng đổi Trùng Tôn Đan.
Bất Tử Thảo, linh dược thất giai đỉnh cấp, sinh trưởng tại rừng rậm có khí tức sinh mệnh nồng đậm, là chủ tài Bất Tử Đan thất phẩm.
Công hiệu Bất Tử Đan như tên, có thể giúp Vũ Vương thất giai sau khi trọng thương có thể khôi phục toàn thịnh trong thời gian ngắn, thương thế khỏi hẳn vô cùng nghịch thiên.
Trừ việc đó ra, Bất Tử Đan có tác dụng trị liệu với Vũ Hoàng bát giai rất tốt.
Cho dù không luyện thành đan dược, Bất Tử Thảo đơn thuần cũng có tác dụng trị liệu cực mạnh.
Bởi vậy Bất Tử Thảo mặc dù chỉ là linh dược thất giai nhưng là bảo vật cường giả truy cầu.
Diệp Huyền hiện tại không có bị thương, mục đích hắn lấy Bất Tử Thảo ra không phải chữa thương, cũng không phải luyện dược, mà là vì hắn muốn tăng võ hồn lên.
- Sinh Mệnh võ hồn muốn đạt được tăng lên, trừ hồn tinh ra còn cần bảo vật chứa tính mạng chi lực cực mạnh, không biết Bất Tử Thảo có đủ hay không.
Vì táng mạnh võ hồn tăng lên, trên người Diệp Huyền có một ít hồn tinh thực vật, hắn chỉ thiếu bảo vật tính mạng chi lực cho nên mới không thử đột phá, hôm nay rốt cục đạt được một cây Bất Tử Thảo nên Diệp Huyền muốn thử.
Đầu tiên hắn cầm hồn tinh màu xanh.
Hồn tinh này chính là hồn tinh Thiên Đằng Thụ lục giai.
Diệp Huyền kết hồn quyết rút hồn lực trong Thiên Đằng Thụ rót vào trong võ hồn của mình.
Cành liễu trong đầu Diệp Huyền không ngừng chập chờn, có chút sáng lên, táng mạng võ hồn chỉ dài một thước lại sinh trưởng chậm chạp, một chồi xanh xuất hiện và tánh mạng chi khí nồng đậm lan ra chung quanh
Xèo...xèo!
Tiểu Tử Điêu phát hiện khí tức này nên xuất hiện trên vai Diệp Huyền, nó thoải mái híp mắt hưởng thụ khí tức sinh mệnh nồng đậm và rên rỉ không thôi.
Hồn niệm trong hồn tinh Thiên Đằng Thụ trợ giúp Sinh Mệnh võ hồn sinh trưởng, từ một thước dài tới ba thước.
Khí tức sinh mạng khổng lồ bao phủ táng mạng võ hồn.
Cùng lúc đó đạo hồn tinh thứ ba dần dần hình thành.
Tốc độ tinh hoàn hình thành thập phần chậm chạp, mãi cho đến khi hồn tinh Thiên Đằng Thụ biến mất cũng chỉ hoàn thành một nửa.
Mất đi tinh hoàn Thiên Đằng Thụ ủng hộ nên nhanh chóng bất ổn nên tùy thời sẽ sụp đổ.
- Quả nhiên không đủ.
Diệp Huyền lập tức chuẩn bị Bất Tử Thảo và nuốt vào.
Oanh, lúc này táng mạng chi lực của Diệp Huyền tăng lên.
Lực lượng sinh mệnh tăng lên rất mạnh.
Khí tức sinh mệnh không ngừng gia trì tinh hoàn và nó ngưng thực hơn trước.
Cuối cùng táng mạng chi lực của Bất Tử Thảo sắp biến mất không còn, tinh hoàn thứ ba của Diệp Huyền cũng ngưng tụ thành công.
- Nguy hiểm thật, ngay cả Bất Tử Thảo suýt nữa không đủ gia trì Sinh Mệnh võ hồn đạo hình thành tinh hoàn thứ ba.
Diệp Huyền đổ mồ hôi lạnh khắp toàn thân.
Phải biết rằng võ hồn bình thường đột phá tam tinh chỉ cần hấp thu hồn tinh tam giai là đủ, mà tánh mạng hắn võ hồn chẳng những hấp thu hồn tinh lục giai, càng hấp thu một gốc Bất Tử Thảo thất giai lúc này mới khó khăn lắm thành công, độ khó to lớn làm Diệp Huyền líu lưỡi.
Tâm thần của hắn cũng bao phủ táng mạng võ hồn.
Táng mạng võ hồn đột phá đến tam tinh còn dài hơn lúc trước, từ một thước sinh trưởng đến ba thước, cành liễu giống như dây leo và mọc ra từng phiến lá xanh biếc, trên phiến lá còn có hoa văn phức tạp.
Việc làm cho Diệp Huyền giật mình xảy ra, Sinh Mệnh võ hồn trên đầu hắn hóa thành hào quang màu xanh lục, trực đâm vào nham thạch trên mặt đất tạo thành cái động giống như đâm vào đậu hủ.
- Điều này sao có thể?
Diệp Huyền giật mình không nhỏ.
Thân là luyện hồn sư, Diệp Huyền quá hiểu về võ hồn.
Võ hồn là cái gì? Nó chính là năng lượng đặc thù.
Võ hồn hình thành như thế nào, trên đại lục Thiên Huyền hôm nay còn không biết được.
Nhưng có rất nhiều luyện hồn sư đều đồng ý một khả năng, đó chính là võ hồn vào vô số năm trước, khi đó tổ tiên nhân loại tàn lưu lại gen năng lượng trong thân thể nhân loại, cũng giống huyết mạch Yêu tộc có thể kích phát trong điều kiện đặc biệt.
Đồng thời luyện hồn giới trên đại lục Thiên Huyền cũng tán thành cách nói này, ví dụ như võ hồn không cách nào rời khỏi thân thể sinh tồn độc lập, đồng thời võ hồn cũng không có trực tiếp công kích thực thể, phải dựa vào huyền lực hoặc huyền nguyên phát động.
Ý tứ này rất đơn giản, đó là nếu võ hồn của võ giả là ngọn lửa cũng không thể đốt cháy người khác, bởi vì võ hồn nhiều nhất chỉnh có võ hồn chi lực đặc biệt, không cách nào tác dụng lên thực tế.
Nếu võ hồn võ giả là một con Âm Phong Lang, như vậy Âm Phong Lang cũng không có khả năng đánh chết người.
Nhưng rất nhiều tình huống người ta phát hiện, sau khi võ giả có võ hồn hỏa diễm chết đi sẽ đốt cháy đối thủ, hoặc là phóng thích Âm Phong Lang võ hồn cắn chết đối phương.
Chương 1113 Cường độ kinh người
Đó là bởi huyền lực của người chết kết hợp với hồn lực mới giúp võ hồn công kích, nói cho cùng vẫn là huyền lực công kích.
Nhưng vừa rồi Diệp Huyền cảm giác mình không có thúc dục huyền nguyên, trực tiếp dùng Sinh Mệnh võ hồn chọc thủng thủng mặt đất.
- Chẳng lẽ lý luận võ hồn trên đại lục Thiên Huyền đều là sai lầm?
Diệp Huyền không thể không suy nghĩ, trong ba đại võ hồn, Thôn Phệ võ hồn và Sinh Mệnh võ hồn đều đánh vỡ quy luật tồn tại của luyện hồn giới đối với võ hồn, việc này làm Diệp Huyền khiếp nhưng không thể nói là hai quy luật sai lầm.
Võ hồn là cái gì? Nguyên lý hình thành như thế nào?
Tất cả những việc này cho dù hắn là Tiêu Dao Hồn Hoàng cũng không hiểu.
Hắn nhanh chóng khôi phục tinh thần, kiếp trước hắn bởi vì tu vi võ đạo không được nên mất sớm, hắn không đạt tới Hồn Đế cửu phẩm, hiện tại hắn cân nhắc lý luận thâm ảo như vậy là không có ý nghĩa.
Hắn cảm thấy hứng thú,chính là cường độ của Sinh Mệnh võ hồn.
Vì kiểm tra cường độ táng mạng võ hồn, Diệp Huyền mang các loại tài liệu cứng chắc ra thí nghiệm.
Huyền thiết tứ giai!
Thép vân thủ ngũ giai!
Kể cả Hắc Diệu Thạch lục giai!
Thậm chí liền tài liệu thất giai cứng rắn cũng không cách nào ngăn cản Sinh Mệnh võ hồn xuyên thấu.
Cuối cùng Diệp Huyền xuất ra một thanh huyền binh thất phẩm, lúc này mới ngăn cản táng mạng võ hồn.
- Không thể tưởng tượng nổi!
Nhìn huyền binh tổn hại trong tay, Diệp Huyền không dám tin nổi, Sinh Mệnh võ hồn xuyên thấu cực mạnh, có thể nói biến thái, huyền binh thất giai trong tình huống không kích hoạt cũng bị xuyên thấu ngay lập tức, chỉ có kích phát mới có thể không bị hư hại.
Bởi vậy có thể thấy được chỉ cần là Vũ Vương thất giai vội vàng không chuẩn bị và bị Sinh Mệnh võ hồn đánh lén, cho dù hắn có hộ giáp thất giai trên người cũng rất có thể bị xuyên thủng, bản thân bị trọng thương, thậm chí vẫn lạc.
Về phần huyền binh bát giai, Diệp Huyền không có thử.
Bởi vì cường độ huyền binh bát giai hơn xa huyền binh thất giai, sau khi kích phát huyền binh thất giai đã có thể ngăn cản táng mạng võ hồn, như vậy huyền binh bát giai có thể ngăn cản hoàn toàn.
Qua hai ngày sau, hắn muốn luyện chế Hoàng Tâm ĐAn, bởi vậy hắn cần trong thời gian ngắn gia tăng huyền thức, như vậy mới có thể luyện chế thành công.
Hắn tu luyện mấy ngày, Diệp Huyền cảm giác được có lẽ đám người Dược lão đã chuẩn bị xong, hắn có thể khai lò luyện đan.
- Tương Hoa Vinh quản sự, đám người Dược lão chuẩn bị thế nào rồi?
Diệp Huyền vừa ra ngoài đã tìm Tương Hoa Vinh, hắn hỏi thăm.
- Diệp thiếu, vật phẩm ngươi muốn chuẩn bị đều được đám Dược lão chuẩn bị tốt, cũng đang chờ ngươi.
Tương Hoa Vinh trả lời ngay nói, đón lấy còn nói thêm:
- Diệp thiếu, những ngày qua quản sự khoa hộ tịch Quản chấp sự vẫn muốn gặp ngươi.
- Quản chấp sự?
Diệp Huyền cau mày.
Tương Hoa Vinh cười khổ nói:
- Đúng, mỗi ngày hắn tới một lần, còn chờ ngươi một thời gian ngắn, bây giờ hắn đang ở phòng khách đấy.
Quản Vĩ có thể nói là người duy nhất Huyền Quang Các là bọn họ mở, hơn nữa đối phương cũng là chấp sự khoa hộ tịch nên có quan hệ trong phủ Thiên Đô, làm cho Tương Hoa Vinh cảm thấy lo lắng.
- Ta đi qua xem.
Diệp Huyền cũng không biết mục đích của Quản Vĩ, cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, đi qua sẽ rõ.
Tương Hoa Vinh dẫn dắt, Diệp Huyền đi tới phòng tiêp khách, quả nhiên Quản Vĩ đang ngồi uống trà với Tô Tú Nhất.
- Tô các chủ, ngươi có việc quan trọng thì đi làm đi, một mình ta ở đây là được.
Diệp Huyền tiến vào, Tô Tú Nhất đang ngồi đối diện Quản Vĩ nghe được tiếng bước chân của hắn liền quay đầu nhìn sang, cười nói:
- Diệp thiếu, ngươi xuất quan!
Thái độ Quản Vĩ vô cùng cung kính, không dám có chút ác liệt.
Diệp Huyền cảm giác tình huống trên người hắn và nói:
- Xem ra hồn nguyên Quản chấp sự đã tốt hơn không ít.
- Việc này đa tạ Diệp thiếu chỉ điểm, nếu như không phải Diệp thiếu chỉ điểm thì ta chết thế nào còn không biết.
Trên mặt Quản Vĩ kích động, hắn nghe theo Diệp Huyền trị liệu cùng với phục dụng dược vật trị liệu, những ngày qua Quản Vi phát hiện mình khôi phục kinh người, chẳng những có thể đủ nhẹ nhõm ngưng tụ huyền nguyên, hơn huyền nguyên ngưng trệ nửa năm không tiến bộ cũng có tăng lên làm bọn họ mừng như điên.
Diệp Huyền cười cười, đi thẳng vào vấn đề:
- Không biết Quản chấp sự lúc này tới đây là có việc gì?
Quản chấp sự lúc này mới nói:
- Diệp thiếu, chuyện trung tâm giao dịch trước đó không lâu rất náo động, ta đã nghe các ngươi nói đổi Tú Nhất Các thành Huyền Quang Các, ta muốn hỏi Diệp thiếu là Huyền Quang Các ở trung tâm giao dịch có phải là Huyền Quang Các bán Trùng Tôn Đan hay không?
Nội tâm Tô Tú Nhất chấn động, ánh mắt hắn lạnh lẽo.
Diệp Huyền cau mày, hắn biết Quản Vĩ tới làm gì.
Quản Vĩ cảm nhận được hào khí quỷ dị trong phòng nên nói:
- Diệp thiếu, ngươi đừng hiểu lầm, ta hỏi vấn đề này không có bất cứ mục đích gì, ta chỉ muốn xác nhận có đúng hay không. Bởi vì theo ta được biết, phủ Thiên Đô chúng ta, kể cả các khu vực gần phủ Thiên Đô đều không có Huyền Quang Các, chỉ có Diệp thiếu ngươi lần trước nói với ta là Huyền Quang Các chuẩn bị khai trương...
Diệp Huyền nghe Quản Vĩ giải thích, trong lòng nghi hoặc, xem vẻ mặt hắn không có ác ý nhưng tại sao lại tới đây hỏi chuyện này?
Diệp Huyền không có khẳng định trả lời, chỉ cau mày nói:
- Đúng thì như thế nào, không đúng thì như thế nào?
Quản Vĩ lập tức nói ra:
- Là như thế này, Diệp thiếu, ngươi nên biết ta có thể làm chấp sự hộ tịch kỳ thật sau lưng cũng có thế lực ủng hộ, hơn nữa thế lực này ủng hộ ta rất lớn.
Diệp Huyền lẳng lặng nghe, hắn muốn biết Quản Vĩ sẽ nói gì.
Quả nhiên thấy Diệp Huyền không có hỏi thăm, Quản Vĩ liền tiếp tục nói:
- Tô các chủ đi vào khu thành tây chưa tới một tháng, ta rất sớm nghe nói qua. Theo ta được biết, Tô các chủ mở Tú Nhất Các là thế lực tán tu, cũng không có đại gia tộc chèo chống.
Quản Vĩ nghiêm túc nhìn Tô Tú Nhất, nói ra:
- Tô các chủ vô cùng rõ ràng, một thế lực muốn phát triển tại phủ Thiên Đô nếu không ó thế lực chống đỡ sẽ khó khăn cỡ nào, đặc biệt là Diệp thiếu các ngươi làm ra oanh động lớn tại trung tâm giao dịch, có thể nói các thế lực sẽ nhìn chằm chằm vào các ngươi...
- Thế lực sau lưng ta vô cùng có hứng thú với đan dược này, cho nên ta...
- Ngươi đã truyền tin tức Huyền Quang Các ra ngoài?
Quản Vĩ còn chưa nói xong, Diệp Huyền nghe tới đó ánh mắt lạnh buốt và hỏi một câu.
Trên người hắn phóng thích khí thế khủng bố, hiển nhiên hắn rât tức giận.
Chương 1114 Đan dược thất phẩm
Quản Vĩ lập tức cảm giác mình như lâm vào hầm băng, toàn thân băng hàn, hắn nhìn Diệp Huyền, trong nội tâm sinh ra sợ hãi không tên sinh ra từ đáy lòng của hắn.
Khí thế trên người Diệp Huyền quá kinh khủng, Quản Vĩ chưa từng có nhìn thấy qua, một thiếu niên có thể phóng thích ra khí tức khủng bố như thế, hiện tại người đứng trước mặt hắn không phải thiếu niên hai mươi tuổi, mà là vương giả ở địa vị cao chấp chưởng bá quyền, khí tức này làm cho hắn không thở nổi.
Sắc mặt Quản Vĩ trắng bệch, gấp nói gấp:
- Diệp thiếu, ngươi hiểu lầm, ta không có nói tin tức các ngươi cho thế lực sau lưng biết.
Sợ Diệp Huyền không tin, Quản Vĩ lập tức giơ tay lên và nghiêm túc nói:
- Quản Vĩ cam đoan, tuyệt đối không có nói tin tức ân nhân Diệp thiếu và Huyền Quang Các, ta không nói cho ai cả, nếu không Quản Vĩ ta chắc chắn bị thiên lôi đánh chết, ngũ lôi oanh đỉnh, chết không yên lành.
Quản Vĩ nói ra lời này làm gương mặt Diệp Huyền hơi động, Quản Vĩ thề đã vận dụng một tia ý niệm, mặc dù nói loại lời thề này không thành hiện thực nhưng vẫn có khả năng linh nghiệm rất lớn, võ giả bình thường không dám nói như vậy.
Gương mặt Diệp Huyền hòa hoãn, hắn nói:
- Vậy ngươi là có ý gì?
Lúc này hắn không rõ ý của Quản Vĩ.
Quản Vĩ lau lau mồ hôi lạnh trên trán và nói:
- Ý của ta chính là muốn đưa ra một đề nghị với Diệp thiếu, nếu như Diệp thiếu nguyện ý, ta có thể dẫn tiến thế lực sau lưng cho ngươi biết, song phương hợp tác. Nếu như Diệp thiếu ngươi không muốn, ta tuyệt đối không nói một câu, cho dù là thế lực của mình cũng không biết.
Thì ra là thế, nội tâm Diệp Huyền hơi động, hắn suy nghĩ một lúc và nói:
- Tạm thời không cần a.
Quản Vĩ hít sâu một hơi:
- Nếu như vầy, ta tuyệt đối sẽ không nói tin tức Huyền Quang Các nửa câu.
Diệp Huyền cười:
- Ngươi không nói trong những ngày này là được, kỳ thật Huyền Quang Các sẽ khai trương trong vài ngày nữa.
- Cái gì?
Quản Vĩ nghe xong liền chấn động, gần đây Huyền Quang Các huyên náo phong ba to lớn như thế, Diệp thiếu còn dám khai trương?
Quản Vĩ có chút không dám tin.
- Nếu như vậy vào ngày khai trương ta sẽ tới tham gia.
Quản Vĩ nói vài câu sau đó rời đi.
Rời khỏi Tú Nhất Các, Quản Vĩ hít sâu một hơi.
- Diệp thiếu tuyệt đối không phải người bình thường, khá tốt ta trước kia không nói tin tức của Diệp thiếu, nếu không...
Quản Vĩ rung động.
Vừa rồi hắn bị khí tức của Diệp Huyền chấn nhiếp và có cảm giác như gặp tử thần, khí thế loại này hắn chỉ gặp trên người cường giả đỉnh cấp trong phủ Thiên Đô.
Thứ này người bình thường không có được.
Hơn nữa Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy, tu vi đã đáng sợ như thế, hơn nữa hắn có tạo nghệ khủng bố ở phương diện luyện hồn, luyện dược, Quản Vĩ không nghĩ ra có gia tộc nào trong phủ Thiên Đô có thể đào tạo ra Diệp Huyền..
Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Diệp Huyền lai lịch tuyệt đối cực kỳ thần bí, thậm chí có thể ở địa vực cao hơn phủ Thiên Đô.
So sánh với thần phục thế lực sau lưng, Quản Vĩ vẫn cảm thấy tính mạng quan trọng hơn.
Cáo biệt Quản Vĩ, Diệp Huyền nhanh chóng đi tìm đám người Dược lão, hắn xem gian phòng bọn họ bố trí như thế nào.
Diệp Huyền lúc này tươi cười thỏa mãn.
Ba người Lục Ly, Dược lão, Đông lão liên thủ, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ hoàn mỹ, Diệp Huyền nghĩ tới chuyện lúc nãy.
- Cải lương không bằng bạo lực, bắt đầu thôi.
Diệp Huyền không có ngừng, lập tức bắt đầu luyện chế.
Từng tài liệu bị Diệp Huyền mang ra khỏi trữ vật giới chỉ, mỗi khi xuất ra một phần, nội tâm Diệp Huyền càng lắng đọng, thời điểm chuẩn bị các loại tài liệu, tâm Diệp Huyền chẳng khác gì nước giếng yên tĩnh.
Đám người Dược lão đồng ý với Diệp Huyền, lúc này cả đám kích động đứng đó.
Sau một khắc hai tay Diệp Huyền chấn động.
Luyện hỏa đại trận mở ra, từng đám hỏa diễm thiêu đốt lò đan.
Cùng lúc đó hai tay Diệp Huyền không ngừng kết pháp quyết, từng gốc linh dược bị hắn khống chế rơi vào trong lò đan, động tác của hắn vô cùng ưu mỹ.
Lục Ly đại sư há to mồm, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Huyền luyện chế đan dược, lần thứ nhất phát hiện Luyện Dược Sư luyện đan còn có thể tràn ngập say mê như thế.
Đông lão không phải lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Huyền luyện đan, hắn vô cùng chăm chú và cảm khái.
Kích động nhất chính là Dươc lão.
Hoàn mỹ, quả thực là hoàn mỹ.
Thân là Luyện Dược Sư thất phẩm, lần thứ nhất phát hiện luyện chế đan dược còn có thể đạt tới trình độ này, mỗi động tác của Diệp Huyền vô cùng kinh điển, thao tác như sách giáo khoa, làm cho Dược lão kích động không kiềm chế được.
Tuy hắn trở thành Luyện Dược Sư thất phẩm thời gian đã lâu nhưng hắn luyện chế so với Diệp Huyền luyện chế thì hắn chỉ đạt tiêu chuẩn mà thô, mà Diệp Huyền làm quá hoàn mỹ, cả hai hoàn toàn không cùng cấp bậc.
Diệp Huyền luyện chế có thể cảm giác tất cả, toàn bộ tâm thần của hắn đắm chìm trong luyện chế.
Hắn kiếp trước là Luyện Dược Sư đế cấp, hắn biết rõ làm thế nào mới có thể luyện một viên đan dược thất phẩm tới mức tận cùng.
Hơn nữa mỗi động tác của hắn vô cùng nhu hòa.
Nửa canh giờ sau.
Oanh!
Trong lò đan có mùi thơm sinh ra, hương thơm thấm vào ruột gan, linh dược chấn động vô cùng mãnh liệt.
Thành công!
Dược lão âm thầm líu lưỡi, hôm nay hắn luyện chế đan dược thất phẩm không có hai canh giờ không hoàn thành, hơn nữa xác xuất thành công không quá ba thành.
Nhưng Diệp thiếu...
Dược lão cười khổ, cùng là Luyện Dược Sư nhưng người và người chênh lệch quá lớn.
Diệp Huyền sờ lên lò đan và lấy đan dược ra.
- Diệp thiếu, đây là đan dược gì?
Dược lão hiếu kỳ hỏi thăm, bởi vì hắn căn bản không biết Diệp Huyền đang luyện đan dược gì.
- Khếch Thức Đan thất phẩm.
Khuếch Thức Đan?
Dược lão khẽ giật mình, Diệp thiếu luyện chế đan dược này làm gì?
Khuếch Thức Đan có thể gia tăng huyền thức của võ giả và Luyện Dược Sư lên rất lớn, bởi vì công hiệu của nó có hạn, bởi vậy không truyền lưu rộng rãi trong đan dược.
Diệp Huyền cười cười, biết rõ Dược lão nghi hoặc nhưng hắn không giải thích, lúc này luyện chế lò thứ hai.
Sau nửa canh giờ lại hoàn thành lần hai.
- Diệp thiếu, đây là đan dược gì?
- Hỏa Nguyên đan thất phẩm!
Dược lão càng buồn bực, Hỏa Nguyên đan có tác dụng trợ giúp võ giả gia tăng dộ cảm ứng với hỏa diễm và đan dược, có công hiệu nhất định với khống chế, tuy loại đan dược này chỉ có võ gia hỏa hệ mới dùng, Diệp thiếu luyện đan dược này làm gì?
Kế tiếp, Diệp Huyền lại phân biệt luyện chế ra vài loại đan dược thất phẩm.
Chương 1115 Hoàng Tâm Đan (1)
Mỗi một chủng đan dược đều làm Dược lão buồn bực không thôi, bởi vì Diệp Huyền trước kia nói luyện đan dược, một khi thành công có thể gia tăng thực lực chỉnh thể của Huyền Quang Các lên một bậc thang, nhưng cho tới bây giờ hắn không có làm thế.
Sau khi luyện chế hoàn thành lần nữa, Diệp Huyền không có lại luyện chế, hắn khoanh chân ngồi xuống nghỉ ngơi.
- Dược lão, ngươi gọi Tô các chủ tới đây, luyện chế kế tiếp cần hắn hỗ trợ.
Đồng thời hắn phân phó Dược lão một câu.
Tuy Dược lão không rõ Diệp Huyền cần Tô Tú Nhất hỗ trợ thế nào nhưng lại đi gọi đối phương.
Tô Tú Nhất bị gọi vào phòng luyện chế cũng không hiểu ra sao, hắn không biết gì về luyện chế đan dược, hoàn toàn không rõ chính mình có thể giúp Diệp Huyền cái gì.
Rất nhanh Diệp Huyền mở mắt ra.
- Các vị, lát nữa ta luyện chế đan dược là đan dược bát phẩm, cho nên cần các vị ủng hộ.
Diệp Huyền vừa dứt lời, mọi người ngạc nhiên ngây người? Đan dược bát phẩm? Này...
- Diệp thiếu, chúng ta có thể luyện thành đan dược bát phẩm sao? Ngươi chỉ là Vũ Vương thất giai nhất trọng ah?
Dược lão khó có thể tin nói ra, hắn không nghĩ ra Diệp Huyền triệu tập bọn họ tới nơi này là vì luyện chế đan dược bát phẩm.
Đan dược bát phẩm chỉ là Luyện Dược Sư Hoàng cấp mới có thể luyện chế, một khi xuất hiện, cả phủ Thiên Đô sẽ oanh động lớn.
Bất cứ Luyện Dược Sư Hoàng cấp nào cũng là nhân vật nghịch thiên, đại nhân vật như vậy cho dù tại Huyền Vực cũng có địa vị cao.
- Vì cái gì không thể thành công, Dược lão, chẳng lẽ ngươi quên thời điểm ta luyện chế Trùng Tôn Đan hay sao?
Diệp Huyền như cười mà không cười hỏi một câu.
Dược lão và Đông lão vô cùng giật mình, lúc này bọn họ nhớ tới lúc Diệp Huyền luyện chế Trùng Tôn Đan lục phẩm thì hắn chỉ là Vũ Tông ngũ giai tam trọng mà thôi.
Nhưng đan dược lục phẩm là đan dược lục phẩm, đan dược bát phẩm là đan dược bát phẩm, giống như võ giả, đan dược càng về sau muốn tăng phẩm chất càng gian nan, căn bản không phải phía trước có thể so sánh.
- Các ngươi nghe ta là được.
Diệp Huyền tự tin cười cười, hắn nói với đám Diệp lão.
Cấp bậc Luyện Dược Sư và đẳng cấp võ giả có quan hệ mật thiết với nhau, cấp bậc Luyện Dược Sư không có vượt qua đẳng cấp võ giả.
Nhưng kiếp trước Diệp Huyền đã đánh vỡ quy luật này, kiếp trước hắn cũng chỉ là Vũ Hoàng bát giai, luyện hồn sư bát phẩm nhưng lại là Luyện Dược Sư cửu phẩm được Luyện Dược Sư hiệp hội thừa nhận, hơn nữa mời làm trưởng lão danh dự, hắn đương nhiên có thủ đoạn cường đại.
- Ta luyện đan dược là Hoàng Tâm Đan, Tô các chủ, kính xin ngươi phóng thích trận pháp huyền hỏa, ta dùng huyền ngươi của ngươi điều khiển trận pháp.
Không chờ đám người Tô Tú Nhất tiếp tục hỏi thăm, Diệp Huyền đã trực tiếp ra lệnh, đồng thời trong tay hắn cầm vài viên đan dược và nuốt vào trong miệng.
Oanh!
Sau khi Diệp Huyền ăn vài viên đan dược thì trên người hắn sinh ra khí tức đáng sợ.
Đây là...
Đám người Dược lão đã nhận ra Diệp Huyền phục dụng chính là các đan dược hắn luyện chế lúc nãy..
Ông trời ơi, thì ra Diệp thiếu luyện chế những đan dược thất phẩm này là vì chuẩn bị luyện chế Hoàng Tâm Đan.
Đám người Dược lão trợn mắt há hốc mồm.
Đây là thủ bút to lớn khó mà tin nổi, những đan dược thất phẩm kia tuy có tác dụng nhỏ nên ít lưu ý, nhưng một khi đặt lên thị trường sẽ tạo thành oanh động lớn, nhưng Diệp thiếu cũng chỉ dùng những đan dược này luyện chế đan dược khác.
Loại chuyện này nếu bị Luyện Dược Sư và đám võ giả biết rõ sẽ nói hắn phá hoại của trời.
Đám người Dược lão cảm nhận rõ sau khi Diệp Huyền phục dụng đan dược, khí tức trên người Diệp Huyền càng mạnh hơn nữa, bọn họ không thể nhận ra.
- Khuếch Thức Đan có thể tăng tính kéo dài của Luyện Dược Sư, có tác dụng tăng cường điều khiển.
- Hỏa Nguyên đan có thể tăng cường tính mẫn cảm của Luyện Dược Sư vơi hỏa diễm và tăng uy lực điều khiển hỏa diễm.
- Phân Dược Đan, có thể gia tăng lực nhận biết của Luyện Dược Sư với đan dược.
Dược lão thì thào tự nói, hắn nói mỗi câu càng kích động hơn một phần, dựa theo Diệp phục dụng nhiều đan dược như vậy, đến lúc đó huyền thức, độ điều khiển hỏa diễm và khốn chế linh dược của Diệp thiếu sẽ tăng lên cực lớn.
Lúc trước Diệp thiếu dễ dàng luyện chế đan dược thất phẩm, nếu như lại tăng từ cơ sở lên cao hơn, như vậy cũng không phải không có khả năng luyện chế đan dược bát phẩm.
Thời điểm Dược lão vô cùng kích động, hình ảnh khác xuất hiện trong mắt làm Dược lão như rớt cả tròng mắt ra ngoài.
Một đám hỏa diễm hư vô xuất hiện trong tay Diệp Huyền, nhiệt độ trong phòng tăng lên cả trăm độ, nội tâm mọi người xuất hiện cảm giác sợ hãi.
Kể cả Tô Tú Nhất là Vũ Hoàng bát giai nhìn thấy thiên hỏa cũng cảm giác được có nguy hiểm.
Ngọn lửa này...
Thiên hỏa, là thiên hỏa!
Dược lão lập tức tỉnh ngộ, đây là thiên hỏa Diệp Huyền đánh lui bóng đen Phệ Hồn tộc.
Nội tâm Lục Ly đại sư cũng kinh ngạc, hắn có được địa hỏa trong tay, Diệp Huyền phóng thích hỏa diễm ra ngoài làm địa hỏa trong người hắn lạnh run như thần tử gặp đế vương, lập tức ẩn nấp vô tung vô ảnh, lại sinh ra cảm giác sợ hãi.
Thời điểm đám người Dược lão khiếp sợ, Diệp Huyền nghiêm túc và lấy trận bàn ra, hắn đặt tại các nơi hẻo lánh đặc biệt của gian phòng.
- Mỗi người các ngươi đứng trên trận bàn, hơn nữa phóng xuất huyền thức và huyền nguyên cường đại nhất của mình
Bất chấp giật mình, biết rõ tầm quan trọng của việc này, đám người Dược lão nhanh chóng nghe theo Diệp Huyền phân phó, bọn họ đứng lên trận bàn, lúc này trận vân bao phủ bọn họ và kết nối với nhau.
- Ngũ Hành Thiên Cương trận!
Lục Ly lập tức giật mình nói ra.
Ngũ Hành Thiên Cương trận là trận pháp công kích cường đại, có thể kết nối huyền nguyên, huyền thức của năm người với nhau, phát huy ra uy lực vượt qua năm người, là trận pháp chiến đấu cường đại.
Diệp Huyền bố trí trận pháp này tương tự Ngũ Hành Thiên Cương trận, nhưng Lục Ly cẩn thận quan sát vẫn phát hiện khác nhau.
Lục Ly không biết, trận pháp này đúng là có liên quan tới Ngũ Hành Thiên Cương trận, điểm không giống đã bị Diệp Huyền cải tạo, trận pháp này có thể kết hợp huyền nguyên, huyền thức năm người vào một người.
Kỳ thật Diệp Huyền mượn nhờ lực lượng đám người Tô Tú Nhất luyện chế Hoàng Tâm Đan.
Nếu như việc này làm các cường giả đỉnh cấp nhìn thấy nhất định sẽ chấn động.
Diệp Huyền lần này luyện chế lợi dụng trận vân, luyện khí, luyện đan, luyện hồn các phương diện để gia tăng khả năng thành công.
Thời điểm bọn họ kinh hồn chưa định, Diệp Huyền đã khai lò luyện chế Hoàng Tâm Đan.