- Không phải nói đùa. Gia hỏa này thật sự chỉ đạt được một điểm. Ta xem lại tên một chút xem là ai. Huyền Diệp? Đây không phải là học viên mới đạt danh hiệu đứng đầu lúc nhập học sao?
Lời của đạo sư này nhất thời thu hút sự chú ý của các giám khảo còn lại. Mỗi một người đều dừng quá trình phê duyệt lại, đều quay đầu nhìn lại.
- Không phải chứ? Thật sự một điểm sao?
Sau một khắc, tất biểu tình của cả giám khảo đều dại ra. Mỗi một người đều trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ nhìn thấy được, là một bài thi trống, chỉ có ở một chỗ, điền vào một khoảng trống. Những chỗ còn lại, tất cả đều không viết.
- Cực phẩm. Thực sự cực phẩm.
- Huyền Diệp này, không phải đạt danh hiệu đứng đầu trong lần sát hạch nhập học khóa này sao? Thanh Phong đạo sư, ngươi mới vừa rồi còn rất xem trọng hắn. Ngươi xem hắn lần đầu tiên thi đề tổng hợp, tất cả đều là để trống...
- Đề tổng hợp cũng có thể chỉ đạt được một điểm. Vậy so với trọn điểm còn muốn khó khăn hơn nhiều.
Không ít đạo sư là vừa tức vừa cười.
Ban đầu, Diệp Huyền và Hầu Phi mới vừa vào học lại tham gia sát hạch nội viện, không ít đạo sư vẫn cảm thấy vui mừng. Chỉ là sau khi nhìn thấy được bài thi của Diệp Huyền, ấn tượng của những người này đối với Diệp Huyền, đột nhiên rơi xuống.
Đây quả thực là hồ đồ sao?
Dề tổng hợp lại chỉ đạt được một điểm. Người này xem thi viết của sát hạch nội viện trở thành cái gì?
Ở trong lịch sử sát hạch nội viện của học viện Lam Quang, chuyện này vẫn là lần đầu tiên phát sinh.
- Nếu đều đã phê duyệt, vậy chúng ta xem thử, trang thứ hai này Huyền Diệp có viết hay không.
- Ngay cả đề tổng hợp còn để trống, trang thứ hai còn cần phải xem nữa sao?
- Ha hả, có thể tiểu tử này có thể lập ra kỷ lục mới cho kỳ thi viết sát hạch của đệ tử nội viện.
Thành tích trang đầu tiên của Diệp Huyền, khiến cho ấn tượng của không ít đạo sư đối với hắn đột nhiên kém đi rất nhiều. Bọn họ cũng lười chờ tới lượt phê duyệt trang thứ hai, mà là trực tiếp lật xem qua.
Chỉ là sau khi nhìn thấy được tình hình của trang thứ hai, không ít đạo sư lại ngây ngẩn cả người.
- A, trang thứ hai này, lại có thể viết tràn đầy.
- Kỳ quái, tiểu tử này, thật đúng là kỳ lạ.
- Để cho ta đến xem đề thứ nhất...
- A!
Không ít đạo sư phát hiện Diệp Huyền viết trang thứ hai nhiều như vậy, đầu tiên là sửng sốt. Sau đó bọn họ chính là tỉ mỉ quan sát nội dung viết ra. Cái này vừa nhìn, bọn họ không khỏi nhất thời kinh sợ.
Trang thứ hai mặc dù là có liên quan đến luyện dược và luyện hồn, nhưng một đáp án là đúng hay sai, những đạo sư như bọn họ vẫn có hiểu biết. Nội dung Diệp Huyền điền vào, cũng không phải là hồ ngôn loạn ngữ, mà hoàn toàn đứng ở trên góc độ luyện dược và luyện hồn, đi phân tích, giải thích.
Mà Diệp Huyền giải thích, vô cùng kỹ càng tỉ mỉ. Có một vài chỗ, thậm chí ngay cả những đạo sư như bọn họ, cũng không biết là đúng là sai.
- Đề mục luyện dược và luyện hồn này, đều là do Dược lão và Đông lão phê duyệt. Chúng ta vẫn giao cho hai người bọn họ xem một chút đi.
Một đám người giao bài thi Diệp Huyền lại cho hai người.
- Để cho chúng ta tới nhìn.
Dược lão và Đông lão, cũng hết sức tò mò đối với bàn luận của mấy người. Bọn họ cẩn thận xem xét đáp án trên bài thi của Diệp Huyền.
Mới vừa nhìn, chân mày hai người đều nhíu lại một cái. Ánh mắt bọn họ cũng trở nên sắc bén.
Đáp án này...
Ánh mắt của hai người thoáng hiện ra vẻ kích động, xem hết sức chăm chú.
Sau một lát.
Bộp!
Dược lão vỗ đùi.
- Hay a!
- Gặp phải Hỏa Diễm Hùng Sư, lại còn có biện pháp này để thoát thân. Phương pháp này, thời điểm ta lạp ra đề mục này, cũng không nghĩ tới. So với phương pháp ta định ra, lại muốn dễ dàng hơn rất nhiều.
- Còn có đề mục này, sử dụng Đồ Lan Hoa đi hóa giải độc tố của Ngân Câu Xà. Hắn làm sao suy nghĩ ra được vậy?
Dược lão hoàn toàn chấn động trước đáp án của Diệp Huyền, thần sắc đầy vẻ kích động.
Hắn thật ra không viết ra đề mục, trong lòng vẫn có câu trả lời cố định. Đáp án cố định này, cũng là phương pháp giải quyết tốt nhất trong nhận thức của hắn.
Nhưng chờ tới sau khi hắn nhìn thấy được đáp án Diệp Huyền đưa ra, hắn mới phát hiện, trong đề mục mình viết ra, lại có người lấy phương pháp tốt hơn, giải quyết vấn đề khó khăn do hắn đưa ra.
Điều này làm cho Dược lão vốn đang ủ rũ mặt mày, hoàn toàn giật mình.
Mà Đông lão ở bên cạnh, lúc này cũng hết sức kích động.
Giống như Dược lão, Diệp Huyền ở trên một vài đề mục trên phương diện luyện hồn do hắn đưa ra, cũng cho ra giải đáp hoàn mỹ. Thậm chí có vài giải đáp, ngay cả hắn cũng cảm thấy kinh diễm.
- Huyền Diệp này, chẳng lẽ là một Luyện Dược Sư cường đại hay sao?
- Lẽ nào Huyền Diệp này còn là một Luyện Hồn Sư?
Gần như cũng trong lúc đó, Dược lão và Đông lão nhìn về phía Thanh Phong chịu trách nhiệm sát hạch nhập học.
Thanh Phong sửng sốt, bất chợt cười khổ một cái:
- Ta đây lại không rõ lắm.
- Không cần hỏi. Thành tựu của người này ở trên phương diện luyện dược cao như thế, phân tích tác dụng và độc lý của các loại thảo dược, yêu thú và huyền thú thấu triệt như vậy, không phải là Luyện Dược Sư, căn bản là không có khả năng. Hơn nữa, chí ít cũng phải là Luyện Dược Sư ngũ phẩm.
Dược lão chắc chắn nói.
- Căn cứ vào giải đáp của hắn đối với đề thi, thành tựu của người này ở trên phương diện luyện hồn, cũng vô cùng cao. Tối thiểu là Luyện Hồn Sư ngũ phẩm.
Đông lão cũng nhíu mày nói.
Lời của hai người, khiến cho đạo sư còn lại có mặt ở đây, đều trợn mắt há hốc mồm.
Một Vũ Tông ngũ giai tam trọng mới nhập học, tham gia sát hạch nội viện, vốn là vô cùng khoa trương. Nếu như còn là Luyện Dược Sư và Luyện Hồn Sư, đây còn là người sao?
Chỉ là, những người khác nói, bọn họ có lẽ sẽ nghi ngờ. Nhưng thành tựu của Dược lão và Đông lão ở trên hai lĩnh vực này nói ra, bọn họ căn bản không có cách nào nghi vấn.
- Tiểu tử này, chẳng lẽ lại thật sự nghịch thiên như thế?
Ban đầu, ấn tượng của bọn họ đối với Diệp Huyền, đều giảm lớn. Nhưng không nghĩ tới, lại có thể sẽ khiến cho mọi chuyện thay đổi không sao có thể đoán trước được như vậy.
- Nếu như Diệp Huyền này thiên phú thật sự mạnh như vậy, nhưng vì sao đề tổng hợp trang đầu tiên, hắn lại để trống như vậy?
Một đạo sư, tự lẩm bẩm.
- Cái này còn phải hỏi nữa sao?
Chương 857 Công bố thành tích (2)
Dược lão liếc mắt nhìn người kia, khinh bỉ nói:
- Nói không chừng Huyền Diệp này cảm thấy được đề tổng hợp do các ngươi đưa ra, quá mức ấu trĩ đơn giản, cho nên lười trả lời mà thôi.
Đông lão gật đầu nói:
- Ta cũng cảm thấy là như vậy.
Nhất thời đạo sư vừa nói chuyện kia, mặt đỏ tới mang tai.
- Ha hả, Huyền Diệp này, hệ luyện dược ta muốn.
Dược lão nhìn bài thi trước mặt, mỉm cười nói. Ánh mắt kia, lại giống như phát hiện ra đồ quý tuyệt thế gì đó.
- Dược lão, Huyền Diệp này, hệ luyện hồn ta cũng rất có hứng thú.
Đông lão cũng híp mắt nói.
- Hai vị, Huyền Diệp này mới chuẩn bị gia nhập nội viện.
Dược lão mỉm cười:
- Gia nhập hệ luyện dược ta, lại không xung đột gì với nội viện cả.
- Đúng vậy. Lẽ nào sau khi hắn gia nhập nội viện, còn không thể đến hệ luyện hồn ta học tập được sao?
Dược lão và Đông lão đều tự đắc cười.
Trước kia mỗi một lần phê duyệt thi viết, đều không chút dao động sợ hãi. Nhưng lần này bởi vì Diệp Huyền xuất hiện, lại mang đến không ít bất ngờ.
Tiếp theo, phê duyệt tiếp tục.
Khi phê duyệt đến bài thi của Đông Phương Tử Tư, ánh mắt Dược lão lại một lần nữa nhất thời sáng lên.
- Thiên phú của Đông Phương Tử Tư này ở trên phương diện luyện dược, thật sự là không tệ. Nhìn mấy đáp án nàng viết này, khoảng cách Luyện Dược Sư ngũ phẩm, chắc hẳn cũng không xa.
Dược lão hài lòng nói.
Dĩ nhiên đối với chấn động do Diệp Huyền mang đến cho hắn, lại còn kém hơn rất nhiều.
Rất nhanh, sau nửa canh giờ, tất cả bài thi đều đã phê duyệt xong.
Lỗ Tuấn cầm phiếu điểm, đi tới bên ngoài đại điện.
- Trải qua các vị đạo sư trong học viện phê duyệt, hiện tại tiến hành công bố thành tích thi viết của sát hạch đệ tử nội viện, như sau.
- Danh hiệu đứng đầu, Đông Phương Tử Tư, tám mươi ba điểm.
- Đứng thứ hai, Lâm Nguyên, tám mươi điểm.
- Đứng thứ ba,...
- ...
- Đứng thứ chín mươi chín, Huyền Diệp, năm mươi mốt điểm.
- Danh sách thứ một trăm, Mộc Chân, năm mươi điểm.
- Ba người còn lại không báo tên, thành tích không đạt tiêu chuẩn, không qua được kỳ thi.
103 người tham gia sát hạch, đến cuối cùng, đúng lúc là một trăm người thông qua sát hạch.
- Năm mươi mốt điểm. Thật đúng là nguy hiểm. Nói như vậy, trang thứ hai ta được tròn năm mươi điểm, nhận được chắc là tròn điểm đi.
Trái tim Diệp Huyền dâng lên, cuối cùng đã được để xuống.
Xem ra mấy vị đạo sư học viện Lam Quang này, vẫn thật sự rất tinh mắt.
- Tiểu tử này lại có thể thông qua. Sao có thể như vậy được?
Thật ra Phùng Quang lạnh lùng đưa mắt nhìn Diệp Huyền, trong lòng lại cảm thấy vô cùng khó tin.
Thời điểm Diệp Huyền nộp bài thi, hắn tận mắt nhìn thấy được, trang đầu tiên của đối phương gần như tất cả đều là để trống. Trang thứ hai tổng cộng mới được năm mươi điểm. Như vậy chẳng phải là nói, tiểu tử này ở trang thứ hai đề mục luyện dược và luyện hồn, tất cả đều trả lời đúng?
Đề mục luyện dược và luyện hồn, luôn luôn là phần khó nhất của sát hạch nội viện. Ở trong lịch sử học viện Lam Quang, vẫn chưa có người nào có thể lấy được ngoài bốn mươi điểm.
Giống như Đông Phương Tử Tư, đề tổng hợp tuyệt đối là lấy trọn phần. Hơn nữa nàng còn là Luyện Dược Sư tứ phẩm đỉnh phong. Đối phương đối với đề mực luyện dược, khẳng định thuận buồm xuôi gió. Nhưng dù vậy, điểm cuối cùng của nàng cũng chỉ là tám mươi ba điểm mà thôi.
Ngay lập tức, Phùng Quang không nhịn được nói:
- Lỗ Tuấn đạo sư, thành tích của Huyền Diệp này, có phải là sai rồi hay không? Thời điểm người này nộp bài thi, trang đầu tiên, gần như là để trống.
Lỗ Tuấn nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:
- Thành tích thi viết của mỗi người, đều là do đạo sư các hệ trong học viện phê duyệt nghiêm ngặt, sẽ không xuất hiện chuyện tính sai.
- Tiếp theo, ta sẽ tuyên bố quy tắc đào thải trong vòng võ tuyển thứ hai.
- Lần này võ tuyển sát hạch nội viện, tiến hành phân ra hai hiệp.
- Hiệp thứ nhất, là đào thải lớn. Tất cả một trăm người, sẽ chia làm hai tổ. Mỗi tổ năm mươi người ở một trên lôi đài tiến hành chém giết. Không có thời gian hạn chế. Mười lăm người cuối cùng còn lại của mỗi tổ, sẽ thu được tư cách tiến vào hiệp tiếp theo.
- Các vị học viên có thể nghỉ ngơi một chút. Sau một lát nữa, sẽ tiến hành hiệp thứ nhất đào thải võ tuyển.
Lỗ Tuấn nói xong, xoay người đi vào đại điện.
Phía dưới từ lâu đã bàn luận ầm ĩ.
Nội dung sát hạch nội viện, hàng năm đều sẽ thay đổi. Nhưng mọi người thật sự không ngờ được, sẽ lấy phương thức tiến hành như vậy.
Năm mươi người ở một trên lôi đài cùng nhau chém giết, cuối cùng lựa chọn sử dụng mười lăm người. Chuyện như vậy biến số thật sự quá lớn.
Bởi vì phần lớn người tham gia sát hạch nội viện, đều có cấp bậc không chênh lệch nhiều. Giữa bọn họ sẽ không chênh lệch quá nhiều.
Nhưng một cường giả nếu như lọt vào sự bao vây tấn công hai học viên đồng cấp khác, cho dù thực lực của hắn mạnh hơn so với hai người khác, nhưng rất dễ dàng bị đào thải.
Bởi vậy, thử thách ở cửa ải này không chỉ là thực lực, còn có vận khí.
Một trăm người trong danh sách sát hạch, tất cả đều nín thở tập trung tinh thần, ngồi xếp bằng ở trên quảng trường trước đại điện.
- Vù!
Không bao lâu, đột nhiên từ trong đại điện bay ra sáu bảy bóng người.
Trên người sáu bảy bóng người này, mỗi một đều tản ra khí tức làm người ta sợ hãi. Tất cả bọn họ tuyệt đối đều là cường giả cấp Võ Vương.
- Xem ra nội tình của học viện Lam Quang này, không kém.
Ánh mắt Diệp Huyền thoáng tập trung. Bảy tám bóng người này bay ra ngoài, tuy rằng tất cả đều là Võ Vương, nhưng cũng không phải đều là Võ Vương nhất trọng. Có ba người khí tức trên người, rõ ràng mạnh hơn so với mấy người khác. Hiển nhiên đã đạt đến thất giai nhị trọng.
Ở trong đám người này, Diệp Huyền còn thấy được một người quen. Đó chính là Thanh Phong đạo sư tiến hành sát hạch nhập học cho bọn họ.
- Mau nhìn kìa. Lão nhân ở giữa kia là Dược lão hệ luyện dược của học viện Lam Quang chúng ta, Luyện Dược Sư Vương cấp thất phẩm.
- Lão nhân bên cạnh hắn kia, là Đông lão hệ luyện hồn của học viện, Luyện Hồn Sư Tôn cấp lục phẩm đỉnh phong.
- Còn có Thanh Phong đạo sư của võ viện, Lỗ Tuấn đạo sư hệ sát hạch.
Không ít học viên đều kích động nói. Những đạo sư, tất cả đều là nhân vật đứng đầu của các hệ trong học viện, cũng không phải là người học viên bình thường có thể dễ dàng gặp được.
- Các vị học viên, theo chúng ta đi tới trường đấu võ.
Lỗ Tuấn khẽ quát một tiếng. Mấy bóng người, trong nháy mắt phóng lên cao.
Chương 858 Hỗn chiến bắt đầu (1)
Mà các học viên cũng đều đi tới trường đấu võ của học viện.
Trường đấu võ, là nơi học viện Lam Quang tiến hành các hạng thi đấu. Trường đấu võ chiếm diện tích vô cùng cực lớn.
Giờ này phút này, trên toàn bộ trường đấu võ, đã có rất nhiều các học viên ngồi vây quanh.
Mỗi một lần sát hạch nội viện, gần như đại biểu sát hạch cao cấp nhất của ngoại viện. Bởi vậy bất kể là học viên mới hay học viên cũ, đều sẽ không bỏ qua chuyện trọng đại như vậy.
...
Trên ghế trọng tài của trường đấu võ, mấy đại cường giả đã sớm ngồi ở chỗ đó.
Mà một trăm học viên trong danh sách thông qua thi viết, cũng từng người xếp hàng ở trước trường đấu võ.
- Căn cứ vào mấy người chúng ta thương nghị, phân tổ hiệp thứ nhất của võ tuyển sát hạch nội viện lần này, đã hoàn thành.
Trên ghế trọng tài, Lỗ Tuấn đứng lên, sau đó vung tay lên. Một đạo huyền lực vô hình, nhanh chóng tràn ngập ở trên người một trăm học viên.
Ong ong ong ong oong...
Vào giờ phút này, lệnh bài học viên trên người mỗi một người học viên đều sáng lên. Chỉ là có người sáng lên ánh sáng màu đỏ, có người sáng lên ánh sáng màu xanh lục.
- Hiện tại, mời năm mươi tuyển thủ có lệnh bài học viên sáng lên ánh sáng màu đỏ, lên trường đấu võ.
Theo Lỗ Tuấn vừa dứt lời.
Vút vút vút!
Từng bóng người tản ra ánh sáng huyền lực các màu, đều lao lên lôi đài.
- Lâm Nguyên sư huynh. Nhìn kia, là Lâm Nguyên sư huynh.
- Còn có Đông Phương Tử Tư.
- Hầu Phi xếp hạng thứ hai trong học viên mới cũng ở đó.
Cả đám người lập tức quay sang bàn luận về nhóm năm mươi người đầu tiên.
- Ừ?
Trong đám người phía dưới, ánh mắt Phùng Quang đột nhiên liếc nhìn về phía chỗ của Diệp Huyền, khóe miệng nhếch lên hiện ra một t nụ cười dữ tợn.
- Không nghĩ tới tiểu tử này lại có thể cùng một tổ với ta. Thực sự là lão thiên gia cho ta cơ hội.
Nhóm năm mươi người đầu tiên vừa đi lên, nhóm năm mươi người thứ hai tất nhiên cũng lại phân ra.
- Hiện tại, ta tới tuyên bố một chút về quy tắc võ tuyển hiệp thứ nhất. Năm mươi người, ở trên lôi đài tiến hành chém giết. Quy tắc, chính là đào thải những người khác ra khỏi phạm vi của trường đấu võ. Một khi rơi xuống khỏi trường đấu võ, liền tính là thất bại. Thứ hai, mất đi lực chiến đấu, coi như là thất bại.
- Mãi đến khi trên trường đấu võ cuối cùng chỉ còn lại có mười lăm người, sát hạch kết thúc. Mười lăm người còn lại, cũng thuận lợi tiến vào hiệp sát hạch tiếp theo.
- Nhưng có điều, hi vọng mọi người nhớ kỹ. Đó chính là ở trong quá trình chiến đầu, tuyệt đối không cho phép hạ sát thủ. Một khi phát hiện bất kỳ một học viên nào tận lực hạ sát thủ, căn cứ theo hậu quả hắn tạo thành, nhẹ thì cướp đoạt tư cách sát hạch, nặng thì lập tức tiêu diệt.
- Hiện tại, các vị chuẩn bị.
Vù!
Theo lời vừa nói xong, năm mươi học viên, gần như tất cả đều phân tán ra, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh.
Bên trong trường đấu võ.
Trong tay Hầu Phi cầm một thanh chiến đao, ánh mắt cẩn thận nhìn lướt qua bốn phía xung quanh. Chiều dài và độ rộng của trường đấu võ này khoảng chừng mấy trăm thước. năm mươi người ở phía trên đó, căn bản sẽ không có vẻ gì là chật chội.
Nhưng Hầu Phi lại hiểu rất rõ, Vũ Tôn lục giai tạo thành lực phá hoại sẽ kinh người tới mức nào. Một khi bắt đầu hỗn chiến, lôi đài mấy trăm thước này, căn bản không đủ nhìn.
Luận về tu vi, Hầu Phi mới là ngũ giai tam trọng, là một trong mấy người có tu vi thấp nhất trong sát hạch. Cho nên, đầu óc hắn lại đang lập tức suy nghĩ phương pháp.
Chẳng những là hắn, cách đó không xa, trong đầu Đông Phương Tử Tư cũng nhanh chóng vận chuyển.
- Trong năm mươi người này, mạnh nhất chắc là Lâm Nguyên. Trừ hắn ra, còn có năm người cũng rất mạnh. Mấy người bọn họ, rõ ràng vượt qua những học viên khác một đoạn.
Đông Phương Tử Tư làm học viên cũ gia nhập học viện một năm, đối với tư liệu các một số cao thủ trong học viện, nàng tất nhiên hiểu rất rõ. Nàng biết người nào là xương cứng, người nào là trái hồng mềm.
- Hỗn chiến bắt đầu, hỗn chiến với người yếu trước, tạm thời giữ được tính mạng.
- Chờ sau khi đào thải một số người, sau đó lại liều mạng.
Ở thời điểm Đông Phương Tử Tư nghĩ như vậy, Hầu Phi cũng định ra kế sách tương tự.
Bọn họ những võ giả ngũ giai tam trọng, nếu như ngay từ lúc đầu tránh né từ phía xa, rất dễ dàng trở thành bia ngắm cho những người khác. Phương pháp duy nhất chính là lập tức cùng người khác chém giết.
- Hiện tại, sát hạch bắt đầu.
Âm âm hùng hậu, trong nháy mắt truyền tới bên tai mỗi người trong khắp trường đấu võ.
- Ầm!
- Giết!
Khí lưu của huyền khí cuồng bạo c mang theo tất cả cuốn ra. Bên trong trường đấu võ năm mươi cao thủ thiên tài bắt đầu nhanh chóng xung phong liều chết giao chiến.
- Cút ra ngoài.
Một người thanh niên thân hình khôi ngô trong đó rít gào một tiếng. Dưới tiếng gầm thét giận dữ, hắn lại trực tiếp xông ra mấy chục thước, một quyền đánh về phía một học viên cóa hình thể gầy yếu.
Hai tròng mắt của học viên hình thể gầy yếu này giống như hai hỏa diễm thiêu đốt, nhe răng trợn mắt. Thân hình hắn đột nhiên thoáng lách một cái, sau đó một chưởng phản kích ra.
Ầm ầm!
Chưởng quyền của hai người va chạm. Học viên gầy yếu này lập tức bay ra ngoài gần mười thước. Chỉ là vị trí kia, có một học viên tóc ngắn đang đứng. Nhìn thấy tình cảnh này, hắn đột nhiên giơ một chân đá ra ngoài. Cước ảnh hùng hậu hóa thành sóng đào dâng lên khắp bầu trời, bao phủ lấy học viên gầy yếu này.
Chỉ nghe phù một tiếng, học viên gầy yếu này phun ra máu tươi, bị đánh bay sang một bên.
- Ha ha, lại tiếp ta một quyền.
Người thanh niên khôi ngô này vốn lại xông tới phía trước mặt. Trong tiếng gầm thét giận dữ, thiết quyền giống như lưu tinh rơi xuống đất, nhanh như tia chớp đánh ra.
Người thanh niên gầy yếu này vốn đã bị thương, căn bản không nghĩ tới công kích của đối phương sẽ hung mãnh như vậy. Trong lúc kinh sợ, hắn muốn né tránh, đồng thời cũng một quyền đánh ra.
- Ầm!
Từng quyền va chạm vào nhau, thế không thể đỡ.
Giống như một chiếc xe tải lớn nhanh như tên bắn xông tới. Người thanh niên gầy yếu này trực tiếp bị đập bay ra bên cạnh lôi đài, mất đi tư cách sát hạch.
- Ha ha ha, tới đi, tới đi.
Người thanh niên khôi ngô cười lớn, ánh mắt xác định phong tỏa học viên tóc ngắn đã ra tay trước đó. Hắn bước dài một bước, ầm ầm lao đến.
- Hùng Thiên, ta chẳng lẽ lại sợ ngươi sao?
Hai chân của học viên tóc ngắn này được huyền lực quấn quanh. Từng đạo ánh sáng chói lòa, lưu chuyển ở hai chân hắn chỗ. Đồng thời trên đỉnh đầu của hắn, một đạo Vũ Hồn cũng lặng lẽ hiện rõ.
Chương 859 Hỗn chiến bắt đầu (2)
- Vũ Hồn sao?
Người thanh niên khôi ngô này nhếch miệng cười. Trên đỉnh đầu của hắn cũng xuất hiện một con gấu to gầm thét, vung vẩy hai tay.
Sau một khắc, hai người giống như sao chổi, thiên thạch, hung hăng va chạm vào nhau.
Giờ này phút này, chẳng những là hai người bọn họ, gần như mỗi một người học viên đều lập tức phóng ra Vũ Hồn của từng người, toàn lực chém giết.
- Đào thải học viên mới này trước đó.
Trong lúc hỗn chiến, Hầu Phi tất nhiên dẫn đầu bị người người nhìn chăm chú.
Tu vi của hắn là Vũ Tông ngũ giai tam trọng. Hơn nữa còn là học viên mới gia nhập học viện năm thứ nhất. Tất nhiên chọc cho vô số học viên cũ quan tâm.
Gần như ở trong nháy mắt khi cuộc thi đấu bắt đầu, xung quanh lại có ba gã học viên cũ tập kích bất ngờ đến, muốn bắt hắn khai đao.
- Ở đây không phải là nơi cho học viên mới như ngươi nên tới. Cút xuống cho ta.
Một tên học viên cũ trong đó dữ tợn cười to, dẫn đầu đi tới trước người Hầu Phi. Trường kiếm trong tay hắn rung lên. Kiếm khí bén nhọn hóa thành một mảnh Thiên La Địa Võng, bao vây Hầu Phi ở trong đó.
Kiếm khí kia vô cùng sắc bén, đồng thời có chứa từng đạo thuộc tính hỏa diễm. Trường kiếm đi qua nơi nào, nhiệt độ không khí xung quanh nơi đó liền tăng cao kịch liệt.
Hầu Phi cười khổ một cái. Dự định ban đầu của hắn, trong nháy mắt đã trở thành vô nghĩa.
Chẳng qua là khi kiếm khí của học viên cũ, gần như mang theo tất cả cuốn tới hắn, trong nháy mắt, ánh mắt khổ sở của Hầu Phi lại đột nhiên trở nên sắc bén.
- Đã như vậy, vậy thì chiến.
Vèo!
Một đạo ánh sáng rực rỡ kinh thiên, từ trên chiến đao trong tay Hầu Phi hung bạo lao ra. Khi tức đáng sợ này làm cho da thịt của mọi người ở đây, đều nổi lên một tầng da gà.
Trên đỉnh đầu của hắn, một thanh chiến đao màu đen hiện lên, khí tức đao ý sắc bén, giống như cầu vồng, phóng lên cao.
- Đao ý, đao ý đáng sợ như thế.
- Người này mới là ngũ giai tam trọng, thế nào lại nắm giữ đao ý cường đại như vậy?
- Không thể tưởng tượng nổi.
Đoàn người lập tức phát ra một tiếng thét kinh hãi. Đao ý, gần như là mỗi một đao khách đều có. Mỗi người có ý cảnh, đao pháp khác nhau, công pháp thuộc tính khác nhau, tu luyện ra được đao ý, cũng không giống nhau.
Những điều này, đều không có gì đáng trách. Nhưng đao ý của Hầu Phi lại quá mức đáng sợ.
Hắn chém ra một đao, trong thiên địa dường như thoáng cái bị tối sầm lại. Giống như ở trong trời đất này, không có gì có thể ngăn cản được hắn.
Đao ý như vậy, cho dù là một ít học viên cũ cấp bậc Vũ Tôn lục giai, cũng chưa từng nắm giữ.
Ầm ầm!
Ở trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một đao một kiếm, ở trong hư không va chạm vào nhau. Dao động năng lượng này mang theo tất cả cuốn ra, chấn động tới mức không khí ở gần hai người đều có chút rung động.
Vù!
Học viên cũ đâm về phía Hầu Phi một kiếm kia, ở dước lực lượng cuồng phách này, thân hình bay ngược ra khoảng cách mấy thước. Trái lại thân thể Hầu Phi vẫn không nhúc nhích.
Ánh mắt của đám người thoáng chậm lại.
Học viên có thể ở học viện Lam Quang tiến tu, ở bên ngoài đều thiên tài cực kỳ nghịch thiên. Trước đây, học viên cũ này mặc dù chỉ là lục giai nhất trọng, nhưng thả tới bên ngoài, cho dù là Vũ Tôn lục giai nhị trọng, hắn cũng có thể chém giết.
Nhưng Hầu Phi là một Vũ Tông ngũ giai tam trọng, không ngờ ngăn cản được một đòn của đối phương, đồng thời vẫn chiếm ưu thế. Điều này, đã rất có thể nói rõ một vài thứ.
Chí ít nó cho thấy, học viên mới mới ngũ giai tam trọng này, quả thực nắm giữ tư cách tiến quân vào nội viện.
Mà học viên cũ này bị Hầu Phi đẩy lùi, lại là thoáng cái trở nên phẫn nộ.
- Cút ra ngoài cho ta.
Hắn rít gào một tiếng, lại một lần nữa xông tới.
Chẳng những là hắn, mấy học viên cũ còn lại quan tâm tới tình hình nơi đây, cũng đều nhào tới.
- Hừ, một học viên mới cũng muốn gia nhập nội viện. Thực sự không biết tự lượng sức mình.
- Không quan tâm ngày hôm nay ngươi có thực lực như thế nào, cũng phải đào thải.
- Bao vây tấn công hắn!
- Mọi người đào thải người này trước lại nói sau.
Những học viên cũ tham gia sát hạch nội viện, bình thường thường đều là ở trong học viện hai ba năm, lúc này mới nắm giữ tư cách trùng kích đệ tử nội viện.
Hầu Phi một học viên mới, vừa vào học lại thu được tư cách này. Điều này tất nhiên dẫn tới không ít học viên cũ đố kị, muốn hắn bị đào thải trước tiên.
Trong lúc nhất thời, vô số công kích, giống như đại dương mênh mông, cuốn về phía Hầu Phi.
- Không tốt.
Sắc mặt Hầu Phi nhất thời đại biến.
Hắn có thiên tài mấy đi nữa, cũng không có khả năng đồng thời giao đấu với mấy học viên cũ.
Chỉ là nhiều học viên cũ như vậy đến bao vây tấn công, lại ở trên lôi đài nhỏ hẹp như vậy, hắn muốn tránh, căn bản cũng không có chỗ đi tránh.
- Ừ?
Đột nhiên, ánh mắt hắn liếc về phía giữa lôi đài.
Giờ này phút này, toàn bộ trên lôi đài, khắp nơi đều là hỗn chiến. Nhưng duy nhất có một nơi, lại là gió êm sóng lặng. Đó chính là giữa lôi đài này.
Bởi vì nơi đó, có một bóng người đang lẳng lặng đứng, không có gia nhập chiến đoàn. Nhưng cũng không có người nào dám lên trước khiêu khích hắn.
Chính là Lâm Nguyên.
- Đi vào trong đó.
Hầu Phi hạ quyết tâm, hung bạo lao nhanh về phía chỗ của Lâm Nguyên.
- Đừng để cho hắn chạy thoát.
- Lên.
Mấy học viên cũ gầm thét đuổi theo. Từng công kích giống như trận mưa trút xuống.
Chờ tới khi bọn họ nhìn thấy được Lâm Nguyên, nhưng căn bản đã không kịp.
- Ừ?
Lâm Nguyên vốn lẳng lặng đứng ở giữa lôi đài. Giờ phút này trong ánh mắt đột nhiên bắn ra ánh sáng sắc bén.
- Lấy ta ra làm tấm lá chắn sao?
Vèo!
trường kiếm bên hông Lâm Nguyên trước sau để ở trong vỏ kiếm, đột nhiên được rút ra khỏi vỏ.
Một tiếng phá không truyền ra. Một đạo hào quang rực rỡ, ở trong không gian lóe lên sáng ngời.
...
Một kiếm này, dường như từ thiên ngoại đến. Một kiếm này, nhanh như ánh sáng di chuyển, rực rỡ giống như cướp ảnh.
Kiếm quang sắc bén, dường như thiên ngoại kéo tới, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Hầu Phi.
- Một kiếm thật đáng sợ.
Trên mặt Hầu Phi lộ ra vẻ hoảng sợ.
Ầm!
Kiếm quang tiêu tan. Ngực hắn xuất hiện một vết kiếm đến gần thước. trong lúc máu tươi điên cuồng phun ra, toàn thân hắn đã ngã ra bên ngoài trường đấu võ.
- Không tốt. Là Lâm Nguyên sư huynh, đi mau.
Mấy truy kích Hầu Phi học viên cũ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sợ đến vội vàng xoay người bỏ chạy.
Chương 860 Một khắc nguy cơ (1)
- Tới đây. Đừng đi chứ.
Lâm Nguyên cầm trường kiếm trong tay, nhẹ giọng nói. Thân hình hắn đột nhiên lập tức biến mất.
Phụt phụt phụt!
Kiếm quang chớp động, giống như là pháo hoa sáng lạn, từ trong không trung phóng ra. Dưới pháo hoa, lại là từng cảnh tượng thê mỹ.
Vài học viên cũ đag truy kích Hầu Phi, ở dưới cầu vồng kiếm mang theo tất cả cuốn tới, tất cả đều vội vàng lui ra ngoài. Mỗi một người điên cuồng phun ra máu tươi.
Tốc độ xuất kiếm của Lâm Nguyên thật sự quá nhanh, nhanh đến mức mấy học viên cũ này muốn liên thủ cũng không thể. Chỉ có mấy hơi thở, tất cả đều bị đánh ra bên ngoài sân, đào thải ra khỏi cuộc chiến.
Một cảnh tượng thảm khốc này, khiến tất cả mọi người hoảng sợ. Bên trong phạm vi mấy chục thước xung quanh Lâm Nguyên, gần như hình thành một dải đất trống.
Trong trận hỗn chiến này, Lâm Nguyên trực tiếp trở thành tồn tại chói mắt nhất.
- Thực lực người này không tầm thường. Tuyệt đối không kém gì một ít Vũ Tôn lục giai đỉnh phong.
Dưới lôi đài, không ít học viên cũ không có tham gia tuyển chọn, mỗi một người đều hưng phấn rống to hơn. Trong con ngươi Diệp Huyền cũng hiện lên một tia tinh quang.
Thực lực của Lâm Nguyên, quả thực khiến cho hắn chấn động kinh ngạc. Gần như không yếu hơn so với La Mẫn phụ thân La Thành, gia chủ thế gia đế quốc.
- Thiên tài như vậy, ở trên trong lần tranh tài những lần trước, không ngờ không thể xông vào nội viện. Nội viện này rốt cuộc sẽ đáng sợ đến mức nào?
Diệp Huyền không nhịn được phát sinh hiếu kỳ nồng đậm đối với nội viện,.
Giờ này phút này, trận chiến đấu tiếp tục.
Ngoại trừ Lâm Nguyên ra, còn có một nữ học viên cũng thể hiện ra thực lực vô cùng cường hãn.
Đó là một người nữ tử mặc đằng giáp, da ngăm đen, bộ dạng đặc biệt bình thường. Dung mạo của nàng, thậm chí có thể dùng từ xấu xí để hình dung. Nhưng mà thực lực của nàng, lại đáng sợ vô cùng.
Làm người ta khiếp sợ nhất là lệ khí của nàng. Lệ khí nồng đậm giống như thực chất. Trong đôi mắt nàng ẩn chứa sự tàn nhẫn, cùng với hành động nàng ra tay sạch sẽ lưu loát, làm cho không người nào có thể liên tưởng được, đây là nữ nhân!
- Vèo vèo!
Trong tay cầm một thanh trường kiếm, Đông Phương Tử Tư ở trong một đám cao thủ tiến hành hỗn chiến.
Luận về tu vi, Đông Phương Tử Tư mới là ngũ giai tam trọng, cũng thuộc về một trong mấy người yếu nhất, nhưng nàng lại quỷ dị vẫn sống sót.
Trong đó có một nguyên nhân, là không ít học viên cũ cũng không muốn động thủ đối với nàng, một trong mười đại mỹ nữ bình nguyên Mộng Cảnh. Nguyên nhân thứ hai, là bởi vì nàng có thân pháp quá mức tinh diệu.
Trong lúc hỗn chiến, thân thể Đông Phương Tử Tư giống như một con hồ điệp nhẹ nhàng, không ngừng tung bay, lặng lẽ tránh né từng công kích. Mỗi lần nàng ra tay động tác đều vô cùng nhỏ. Gần như khiến cho người ta căn bản không cảm giác được sự tồn tại của nàng.
Không thể không nói, đây là một hành động vô cùng khôn khéo. Giấu mình, chỉ có giấu mình, mới có khả năng lưu lại ở trong hỗn chiến như vậy.
Thời gian trôi qua. Số người bị đào thải số không ngừng tăng lên.
Bốn mươi lăm người!
Ba mươi lăm người!
Hai mươi lăm người!
Khoảng cách mục tiêu mười lăm người, càng lúc càng gần.
Bởi vì số lượng người dần dần trở nên ít hơn, người hỗn chiến cũng ít đi. Trên trường đấu võ cũng có chút trống trải.
- Ừ? Đông Phương Tử Tư!
Nữ học viên bộ dáng tàn nhẫn kia liếc mắt đã nhìn chằm chằm vào Đông Phương Tử Tư.
Nữ tính đối với nữ tính, vĩnh viễn không hề có cùng cảm quan với nam tính.
- Một Vũ Tông ngũ giai tam trọng như nàng cũng muốn tham gia sát hạch nội viện? Hơn nữa còn lưu lại cho tới bây giờ. Dựa vào cái gì? Lẽ nào chỉ dựa vào danh hiệu một trong mười đại mỹ nữ của nàng thôi sao?
Trong ánh mắt nữ học viên tàn nhẫn này, lập tức lại bạo phát ra một đám lệ khí.
- Ta lưu lại đến bây giờ, đều dựa vào thực lực cường đại. Nhưng còn nàng thì sao? Nàng dựa vào cái gì! Ngoại trừ túi da đẹp mắt một chút, nàng dựa vào cái gì có thể cùng ta đứng trên cùng một xuất phát điểm được?
- Vù!
Nghĩ tới đây, lúc này nữ tử tàn nhẫn này múa loan đao trong tay, đánh về phía sau lưng Đông Phương Tử Tư.
- Không tốt.
Đông Phương Tử Tư biến sắc:
- Trương Nham để mắt tới ta.
Ở trong lúc hỗn chiến, đồng thời nàng đã sớm âm thầm quan sát quyết định.
Trong một tổ này, Trương Nham tuyệt đối là mấy tồn tại xếp hạng đầu. Không nghĩ tới Trương Nham này lại để ý tới mình.
Một khi bị nàng để mắt tới, kết quả tất nhiên sẽ rất nguy hiểm.
Chỉ là, nếu như đối phương đã đánh tới, không có cách nào tránh né, cũng chỉ có thể nghênh chiến.
- Vèo!
Kiếm nhỏ huyễn hóa ra một đóa hoa rực rỡ, hình thành một màn ánh sáng màu tím, ngăn cản ở trước người Đông Phương Tử Tư.
- Muốn ngăn cản sao? Chống đỡ được sao?
Trương Nham cười giễu cợt một tiếng. Hai tròng mắt nàng lộ ra một tia ánh sáng tàn nhẫn. Xung quanh thân thể nàng tràn ngập từng đạo khí lưu màu nâu xám. Trên đỉnh đầu của nàng trên, lực lượng Vũ Hồn màu xám tro mang theo tất cả cuốn ra, quấn ở trên thanh loan đao có tạo hình quỷ dị trong tay nàng.
Trong nháy mắt lực lượng trên thanh loan đao tăng vọt, hung hăng chém ở trên màn ánh sáng, do Đông Phương Tử Tư biến hóa kỳ ảo thành. Chỉ nghe một tiếng động vang lên. Màn ánh sáng chợt nát bấy. Đông Phương Tử Tư kêu lên một tiếng rên rỉ, bay ra ngoài.
Gần như ở sát mép trường đấu võ, thân hình nàng mới dừng lại được.
- Lực lượng thật là cường đại. Ta không thể cùng nàng liều mạng. Chỉ có thể nghĩ biện pháp cùng nàng dây dưa.
Đông Phương Tử Tư cắn răng, trong lòng lặng lẽ thì thầm. Đồng thời thân hình nàng vội vàng rời khỏi sát mép trường đấu võ, ở trên trường đấu võ nhanh chóng di chuyển.
- Ừ? Lại có thể bị nàng ngăn cản được? Chỉ có điều lần sau nàng sẽ không có vận khí tốt như vậy đâu.
Trương Nham cười giễu cợt một tiếng. Nàng nhanh chóng múa nhị đao, điên cuồng đánh về phía Đông Phương Tử Tư đang nhanh chóng di chuyển.
Hai người một đuổi một chạy, lập tức thu hút sự chú ý của vô số các học viên cũ bên dưới trường đấu võ.
- Trương Nham lại có thể đang đuổi giết Đông Phương Tử Tư.
- Có cần phải như vậy không? Lấy thực lực của Đông Phương Tử Tư, cho dù thông qua sát hạch hiệp thứ nhất, cũng không có khả năng thông qua hiệp thứ hai. Trương Nham khó tránh khỏi cũng quá độc ác đi.
- Giữa các nữ nhân với nhau, tất cả mọi người đều hiểu.
- Quả nhiên là kẻ xấu nhiều tác quái.
Đông Phương Tử Tư làm nữ thần của học viện, tất nhiên có một đám người bảo vệ. Nhìn thấy nàng bị đuổi giết, từng tên học viên cũ ở phía dưới, lập tức đều nói những lời khi dễ.