Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1461 Cấu kết với nhau (2)

Có thể nói Hắc Giáp quân chính là chó săn của ba thế lực lớn, hắn mới vừa thảo luận tuyệt thế thiên kiêu của ba thế lực lớn như thế, một khi làm đối phương khó chịu, bắt hắn vào Thiên Lao, vậy hắn ngay cả khóc cũng không chỗ để khóc.

- Hừ, ăn cơm liền ngon ngoãn ăn cơm cho ta, lại để ta nghe được có ai ăn nói linh tinh, đừng trách chúng ta không khách khí.

Đầu lĩnh Hắc Giáp quân hừ lạnh một tiếng, rời đi tửu lâu.

Lúc này mọi người mới thở ra một hơi, rất nhanh lại lẫn nhau trong bóng tối bắt đầu nghị luận, chỉ là lần này không dám lớn tiếng náo động.

Ra tửu lâu, vài tên Hắc Giáp quân kia cũng nghị luận.

- Đội trưởng, ta nghe nói Diệp Huyền kia một chiêu đánh bại Sinh Tử Điện Quỷ Lệ, đây rốt cuộc là thật hay giả?

- Vậy còn phải hỏi, khẳng định là giả, Quỷ Lệ là tam đại tuyệt thế thiên kiêu của Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta, làm sao sẽ bị người một chiêu đánh bại.

- Nhưng ta làm sao nghe được rất nhiều người đều nói như vậy?

Những Hắc giáp quân bọn họ, mỗi ngày ở Hỗn Loạn Chi Thành tuần tra, kỳ thực cũng là bát quái nhàm chán.

- Đừng nói nữa, các ngươi muốn tìm chết sao, Sinh Tử Điện là nơi nào? Đừng nói bậy buổi tối bị người ám sát cũng không biết chết như thế nào.

Đầu lĩnh đội trưởng thấp giọng nói.

- Vâng, vâng.

Vài tên Hắc Giáp quân tuy không dám tiếp tục nghị luận, nhưng lập tức hiểu được, tin tức này chỉ sợ là thật, bằng không đội trưởng của bọn họ sẽ không kiêng kỵ như vậy.

- Con bà nó, ngày hôm nay vừa vặn chúng ta phải tuần tra, không có thể đi xem Diệp Huyền kia thi đấu, có điều ngày mai chúng ta thay ca, tuyệt đối không thể bỏ qua, vào buổi tối chúng ta trước tiên đi mua vị trí.

Người đội trưởng kia thấp giọng nói.

- Ha ha, đội trưởng anh minh.

- Thực sự là quá tốt rồi.

Một đám Hắc Giáp quân đều kích động nói.

Những Hắc giáp quân như bọn họ, cũng là tinh anh từ Hỗn Loạn Chi Thành tuyển ra, tự nhiên cực kỳ sùng bái cường giả, đối với Diệp Huyền thi đấu cũng vô cùng hiếu kì.

Từng cảnh tượng như vậy, vào hôm nay sau cuộc tranh tài, khắp nơi phát sinh.

Mà Diệp Huyền làm người trong cuộc, thì trực tiếp trở lại Kỷ gia đình viện, lần thứ hai rơi vào bế quan.

Ngày mai thi đấu, quan hệ đến Hoàng Phủ Tú Minh cuối cùng an nguy, hơn nữa Diệp Huyền dám khẳng định, ngày mai Đấu Vũ Hội rất có thể sẽ phái ra cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền tuyệt đối không cho phép mình có chút sai lầm.

Xì xì xì!

Từng tia Tuyệt Âm Chi Thủy không ngừng bị hắn hút vào trong cơ thể, làm hết sức tích trữ ở trong đầu, vì ngày mai chiến một trận mà chuẩn bị.

Giờ khắc này ở cách Kỷ gia phủ đệ không xa, trong Tam Cửu Đại Đạo.

- Cái gì? Huyền Diệp kia đạt được chín mươi thắng liên tiếp, liền bại tam đại tuyệt thế thiên kiêu? Hơn nữa sử dụng tới hồn lực xung kích, ngay cả Tây Môn Vô Tình cùng Quỷ Lệ cũng khó chống đối, trong nháy mắt mất đi ý chí?

Nhĩ gia đứng lên, trên mặt tràn ngập kích động giống như ửng hồng.

- Vâng, thuộc hạ tự mình đi xem thi đấu, thời điểm Diệp Huyền đối chiến Sinh Tử Điện tuyệt thế thiên kiêu Quỷ Lệ, vẻn vẹn một ánh mắt, liền để Quỷ Lệ ẩn nấp ở trong hư không mất đi ý chí, một chiêu đào thải.

Nam tử đeo mặt nạ ở một bên khẳng định nói.

- Một cái ánh mắt mê hoặc Quỷ Lệ, đây là trình độ hồn lực cỡ nào a, ta liền biết, Huyền Diệp kia tuyệt đối là một tên Luyện Hồn Sư, bằng không không thể biết phương pháp luyện chế Ngưng Tâm Đan cùng Phong Hành Đan, càng không thể liếc mắt là đã nhìn ra vấn đề Võ Hồn của ta.

Nhĩ gia lẩm bẩm, ánh mắt từ từ ác liệt:

- Lập tức chuẩn bị, ta muốn tự mình đi bái phỏng Huyền Diệp kia.

- Cái gì?

Nam tử đeo mặt nạ sững sờ:

- Nhĩ gia, ngươi muốn đi bái phỏng hắn?

- Đúng.

Nhĩ gia khẳng định gật gù, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định:

- Đây là một cơ hội, ta đánh cuộc một tình báo trên người ta, tin tưởng Huyền Diệp kia nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.

Căn bản không có bất kỳ thu thập, sau khi dịch dung, Nhĩ gia ngay lập tức đi tới phủ đệ Kỷ gia.

- Xin lỗi, Diệp thiếu chúng ta muốn chuẩn bị ngày mai bách thắng liên tiếp, vì lẽ đó ngày hôm nay không tiếp khách.

Nghe được Nhĩ gia gõ cửa, Kỷ Linh trực tiếp mở cửa lớn, cũng mặc kệ bên ngoài là ai, trực tiếp mở miệng nói.

Từ sau khi tám mươi thắng liên tiếp, Kỷ gia phủ đệ mỗi ngày đều sẽ có không ít thế lực cùng cường giả mộ danh mà đến, muốn bái kiến Diệp Huyền, những ngày qua Kỷ Linh cũng không biết từ chối bao nhiêu người.

- Ta là Nhĩ gia.

Nhĩ gia nhẹ giọng nói:

- Ta có một tình báo vô cùng trọng yếu muốn gặp Diệp Huyền, việc quan hệ Hoàng Phủ Tú Minh sống chết.

- Chuyện này...

Kỷ Linh rất rõ ràng Diệp Huyền đi tới Hỗn Loạn Chi Thành, mục đích chính là vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh, mà Nhĩ gia ở Hỗn Loạn Chi Thành tiếng tăm quá lớn, để Kỷ Linh do dự một chút, cuối cùng vẫn mở cửa.

- Ngươi vào đi, ta thông báo Diệp thiếu một chút, thế nhưng hắn có nguyện ý gặp ngươi hay không, không phải ta có thể quyết định.

Nhĩ gia ở phòng khách ngồi xuống không bao lâu, Diệp Huyền liền từ trong bế quan đi ra, Huyết Kiếm Vũ Đế thì đứng ở sau lưng của hắn.

- Nếu như nguyên nhân ngươi gọi ta đi ra không thể để cho ta thoả mãn, như vậy ngày hôm nay ngươi cũng đừng muốn sống đi ra ngoài, ta có thể để cho ngươi lặng yên không một tiếng động bốc hơi khỏi thế gian, hơn nữa sẽ không có bất luận người nào biết.

Nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, ngữ khí của Diệp Huyền lãnh đạm nói, mà Huyết Kiếm Vũ Đế ở bên cạnh hắn, trên người đột nhiên thả ra một luồng sát khí đáng sợ.

Nhĩ gia không chút biến sắc.

- Ta đến mục đích là muốn nói cho ngươi, ngày mai coi như ngươi thu được bách thắng liên tiếp, cũng không thể đưa ra yêu cầu Hoàng Phủ Tú Minh, bằng không ngươi chắc chắn phải chết.

- Tại sao?

Diệp Huyền biểu hiện bất biến, lạnh lùng nhìn Nhĩ gia.

- Bởi vì theo ta được biết, cao tầng của Đấu Vũ Hội cùng cao tầng của Vô Lượng Sơn có thỏa thuận, hai người bọn họ kỳ thực là cấu kết với nhau, lẫn nhau trong lúc đó quan hệ cũng không phải thế lực bình thường hợp tác đơn giản như vậy, vì lẽ đó chỉ cần ngươi yêu cầu Hoàng Phủ Tú Minh, Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn sẽ có cảnh giác, đến thời điểm đó thân phận của Huyền Diệp ngươi cũng tất nhiên sẽ bị bọn họ phát hiện.

Nhĩ gia tung một quả đạn kinh thiên.

- Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn có cấu kết?

Mấy người Kỷ Linh nhất thời cả kinh, bọn họ ở Hỗn Loạn Chi Thành lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe nói cao tầng của Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn có cấu kết.
Chương 1462 Hỏa Quyền Vũ Đế (1)

Vô Lượng Sơn ở Hỗn Loạn Chi Thành có trụ sở, tiến hành buôn bán nô lệ, thế nhưng là cùng các thế lực lớn đều có liên hệ, mà không chỉ Đấu Vũ Hội.

- Không sai, sở dĩ Vô Lượng Sơn bán Hoàng Phủ Tú Minh cho Đấu Vũ Hội, cũng không phải bởi vì Đấu Vũ Hội ra giá cao, mà là song phương có mưu kế, tựa hồ là vì dẫn ra mấy người Vô Lượng Sơn kỳ vọng, vì lẽ đó nếu như ngươi đạt được bách thắng liên tiếp, chỉ cần yêu cầu Hoàng Phủ Tú Minh, Vô Lượng Sơn sẽ coi ngươi là mục tiêu, đến thời điểm đó thân phận của ngươi chắc chắn bại lộ.

Nhĩ gia trầm giọng nói.

- Diệp thiếu, chuyện này...

Trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế cả kinh, nhìn về phía Diệp Huyền.

Chỉ thấy trên mặt Diệp Huyền, vẫn cực kỳ bình thản, tựa hồ cũng không có bị tin tức này làm kinh sợ.

- Nếu như là vì kéo ta ra, tại sao tin tức của Hoàng Phủ Tú Minh bí mật như vậy, ta làm sao cũng tìm hiểu không tới, vẫn là từ trong miệng Nhĩ gia ngươi biết được, Vô Lượng Sơn ẩn giấu tin tức bí ẩn như vậy, tựa hồ không có hiệu quả dẫn người ra a?

Một bên Kỷ Linh nghi ngờ nói.

- Đó là bởi vì cấp độ của ngươi quá thấp, khởi nguồn tin tức của ngươi, chỉ là ở tầng dưới chót của Tam Cửu Đại Đạo, tự nhiên tìm hiểu không tới tin tức của Hoàng Phủ Tú Minh, trên thực tế ở trong các đại thế lực hàng đầu của Hỗn Loạn Chi Thành, đều biết Vô Lượng Sơn bán cho Đấu Vũ Hội một Luyện Hồn Sư.

Nhĩ gia lần thứ hai nói.

- Vậy ngươi có biết, người Vô Lượng Sơn muốn dẫn ra đến tột cùng là ai không?

Trên mặt Diệp Huyền vẫn vô cùng bình tĩnh, nhàn nhạt hỏi.

- Ta không biết.

Nhĩ gia lắc đầu.

- Vậy ngươi nói cho ta những cái này mục đích là gì? Ngươi đừng nói cho ta, đây chỉ là ngươi lòng tốt.

- Bởi vì ta muốn các hạ chữa trị Thiên Nhĩ Võ Hồn cho ta, chính như các hạ nói, Thiên Nhĩ Võ Hồn của ta bởi vì thôi thúc quá độ, đã tổn thương nghiêm trọng, ta nghĩ tất cả biện pháp, chính là vì tìm kiếm phương pháp có thể chữa trị Thiên Nhĩ Võ Hồn, tuy ta không biết thân phận cùng lai lịch chân chính của các hạ là gì? Thế nhưng ta có loại cảm giác, các hạ nhất định có thể chữa trị Thiên Nhĩ Võ Hồn của ta, vì lẽ đó ta mới đặt thẻ đánh bạc ở trên người các hạ.

Nhĩ gia một mặt kiên quyết cùng nghiêm nghị nói.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn:

- Bằng vào tình báo ngươi cho, còn chưa đủ để ta chữa trị Thiên Nhĩ Võ Hồn cho ngươi.

Nhĩ gia hơi nhướng mày, cũng không tranh luận, mà nói:

- Nếu như không có tình báo của ta, ngày mai ngươi người không cứu được, mình trái lại sẽ bại lộ? Lẽ nào tình báo cứu ngươi một mạng, còn không đổi được biện pháp chữa trị Thiên Nhĩ Võ Hồn?

Diệp Huyền đột nhiên nở nụ cười:

- Nếu như ngươi có thể cứu ta một mạng, tự nhiên có thể đổi lấy biện pháp chữa trị Thiên Nhĩ Võ Hồn, thế nhưng ngươi nói cho ta tình báo ta trước đó sớm đã biết, ngươi cảm thấy còn có giá sao?

- Không thể, ngươi làm sao có khả năng biết Vô Lượng Sơn cùng Đấu Vũ Hội lẫn nhau có cấu kết?

Nhĩ gia không tin.

Chuyện này, toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành chỉ có một mình hắn biết, hắn tuyệt không tin Diệp Huyền trước đó cũng biết.

- Mặc kệ ngươi cảm thấy có thể hay không, chuyện này ta trước đó đã biết rõ.

Diệp Huyền lắc đầu một cái.

Nhĩ gia đột nhiên cau mày, tuy hắn rất không tin trước đó Diệp Huyền đã biết tình báo của mình, thế nhưng từ trong ánh mắt Diệp Huyền, đối phương tựa hồ cũng không có lừa hắn.

- Vậy làm sao ngươi mới có thể chữa trị Võ Hồn cho ta?

- Giả như ngươi đồng ý cống hiến cho ta, ta có thể suy tính một chút.

Diệp Huyền nhìn chằm chằm Nhĩ gia, gằn từng chữ một.

- Không thể.

Nhĩ gia đứng lên, sắc mặt giận dữ.

- Các hạ yêu cầu không khỏi cũng quá mức đi? Nhĩ gia ta ở Hỗn Loạn Chi Thành sừng sững mấy chục năm không ngã, ngay cả ba thế lực lớn ta cũng không muốn gia nhập, tuyệt đối không thể cống hiến cho bất luận người nào.

- Sừng sững mấy chục năm không ngã?

Sắc mặt Diệp Huyền vẫn không chút biểu tình, đạm mạc nói:

- Ta nghĩ chính ngươi nên rất rõ ràng, vì sao ngươi có thể ở Hỗn Loạn Chi Thành sừng sững mấy chục năm không ngã, tất cả những thứ này hoàn toàn là bởi vì Thiên Nhĩ Võ Hồn của ngươi có thể biết động tĩnh của bất luận người nào, đặt chân ở góc độ một tiên tri, thế nhưng hiện tại Thiên Nhĩ Võ Hồn của ngươi đã bởi vì mấy chục năm qua cưỡng chế thôi thúc, bị hao tổn cực kỳ nghiêm trọng, không ra mấy năm sẽ triệt để tan vỡ, giả như mất đi Thiên Nhĩ Võ Hồn, ngươi còn có thể sừng sững không ngã hay không, ta nghĩ chính ngươi rõ ràng.

Nhĩ gia biến sắc, ánh mắt lóe lên, chợt hừ lạnh nói:

- Hừ, chuyện cười, ta thừa nhận, Thiên Nhĩ Võ Hồn của ta đã bị hao tổn khá nghiêm trọng, nhưng còn không thể tả giống như ngươi nói, huống chi Nhĩ gia ta ở Hỗn Loạn Chi Thành kinh doanh nhiều năm như vậy, Cửu Thiên Vũ Đế cùng ta kết duyên cũng không chỉ một, coi như mất đi Thiên Nhĩ Võ Hồn, cũng đủ để sinh tồn.

- Há, thật không?

Diệp Huyền cười cợt, lắc đầu nói:

- Các hạ hà tất lừa mình dối người, ngươi cũng là người thông minh, rất rõ ràng đức hạnh của những Cửu Thiên Vũ Đế kia, một khi Thiên Nhĩ Võ Hồn của ngươi mất đi tác dụng, không cách nào làm được Tiên Tri Tiên Giác, bọn họ không bỏ đá xuống giếng cũng đã rất tốt, càng khỏi nói để bọn họ bảo vệ ngươi. Lời nói không êm tai, đừng nói bọn họ, đến thời điểm những thủ hạ kia của ngươi cũng chưa chắc sẽ nghe lời ngươi.

- Còn thương thế trên người ngươi.

Diệp Huyền lại nở nụ cười:

- Hai năm gần đây, hai huyệt phong trì, phong phủ của ngươi có phải mơ hồ đau đớn không? Mới đầu chỉ là ở nửa đêm giờ tý có chút không thoải mái, đến hiện tại, mỗi ngày ban đêm sáu canh giờ đều sẽ đau chốc lát, như châm đâm, đợi chừng hai năm nữa, hai huyệt này của ngươi mỗi giờ mỗi khắc đều giống như đao cắt, đến lúc ấy ngươi cũng đã bệnh vào giai đoạn cuối, ngay cả ta cũng không thể cứu.

Nhĩ gia biểu hiện chấn động, dù hắn lại có thêm lòng dạ, vào lúc này cũng không nhịn được kinh hãi.

Diệp Huyền nói ra tình huống, chính là khắc hoạ trong hai năm qua của hắn, hai huyệt phong trì, phong phủ mỗi đến ban đêm, sẽ như châm đâm đau đớn, hắn cũng ở trong bóng tối đi tìm không ít Luyện Hồn Sư, lại không một cái có thể nhìn ra vấn đề của hắn, không ngờ Diệp Huyền liền chẩn đoán ra bệnh, liếc mắt đã nhìn ra đầu mối, khiến cho trong lòng hắn kinh ngạc, đồng thời cũng tràn ngập ngơ ngác.

Nghĩ đến Diệp Huyền nói hắn chỉ có hai năm thời gian, trong lòng hắn sởn cả tóc gáy, doạ chảy mồ hôi lạnh.
Chương 1463 Hỏa Quyền Vũ Đế (2)

Thấy Nhĩ gia lặng lẽ không nói, Diệp Huyền bình thản nói:

- Diệp Huyền ta luôn công bằng làm việc, chưa bao giờ sẽ ép buộc bất luận người nào, giả như ngươi không muốn, vậy ta cũng sẽ không cưỡng cầu.

Nói tới chỗ này, Diệp Huyền từ trên người lấy ra một bình đan dược.

- Nểu tình ngươi cung cấp một chút tình báo, đây là thù lao ta đưa cho ngươi, bên trong có một hạt đan dược, có thể chậm lại Võ Hồn tổn thương cùng huyệt vị đau đớn, thế nhưng cũng chỉ có thể trì hoãn một ít, nếu ngươi muốn triệt để chữa trị, hoặc là thần phục ta, hoặc lấy ra đầy đủ đồ đánh đổi vật.

- Đây là Phong Hành Đan? Hay Ngưng Tâm Đan?

Nhĩ gia cầm đan dược hỏi.

- Không phải Phong Hành Đan, cũng không phải Ngưng Tâm Đan, hai loại đan dược kia, kỳ thực đối với thương thế của ngươi chưa chắc có bao nhiêu hiệu quả, mà ta đưa cho ngươi đan dược, ở trên trị liệu Thiên Nhĩ Võ Hồn so với hai loại đan dược ngươi nói mạnh hơn nhiều, là sau khi ta cảm thụ qua Võ Hồn của ngươi, cố ý luyện chế.

- Ngươi là một Luyện Dược Sư?

Nhĩ gia nhất thời khiếp sợ nói.

- Tiễn khách.

Diệp Huyền không hề trả lời, mà trực tiếp truyền lệnh tiễn khách.

Nhĩ gia đi rồi, Huyết Kiếm Vũ Đế lập tức đi tới bên người Diệp Huyền.

- Diệp thiếu, không nghĩ tới Đấu Vũ Hội kia cùng Vô Lượng Sơn vẫn còn có cấu kết, nếu như vậy, ngày mai thi đấu ngươi liền không thể đi.

Huyết Kiếm Vũ Đế lo lắng nói.

Lấy sự tình hai người bọn họ trước ở Huyền Vực gây ra, một khi để Vô Lượng Sơn biết bọn họ ở Hỗn Loạn Chi Thành, Vô Lượng Sơn là tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

- Tại sao không thể đi?

Diệp Huyền hỏi lại một câu, đồng thời ánh mắt lạnh lùng nói:

- Chính bởi vì Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn có cấu kết, vì lẽ đó ngày mai bách thắng liên tiếp mới là cơ hội duy nhất.

Huyết Kiếm Vũ Đế ngẩn ra, xác thực, nếu như Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn thật sự có cấu kết, như vậy Hoàng Phủ Tú Minh bán đi Đấu Vũ Hội sẽ như Nhĩ gia nói, là âm mưu.

Nếu là âm mưu, như vậy mặc cho Diệp Huyền làm sao đòi hỏi, đối phương đều sẽ không giao người, như vậy, bách thắng liên tiếp đúng là cơ hội duy nhất.

- Diệp thiếu, có phải ngươi đã sớm biết Đấu Vũ Hội có vấn đề? Cho nên mới tham gia bách thắng liên tiếp không?

Nghĩ đến trước đó sau khi Diệp Huyền nghe được tin tức, trên mặt hoàn toàn không có vẻ kinh ngạc, Huyết Kiếm Vũ Đế không nhịn được mở miệng hỏi.

Diệp Huyền gật gù.

- Ta đoán được một chút.

Trên thực tế, trước Diệp Huyền nói hắn biết tình báo, đúng là không phải lừa Nhĩ gia.

Sau khi hắn từ trên người Nhĩ gia biết được Hoàng Phủ Tú Minh bị bán cho Đấu Vũ Hội, vừa bắt đầu xác thực không nghĩ quá nhiều, nhưng sau đó rất nhanh liền bắt đầu nghi ngờ.

Tại sao Vô Lượng Sơn muốn xuống tay với Hoàng Phủ Tú Minh? Diệp Huyền rất rõ ràng, đối phương tuyệt đối không phải là muốn dẫn hắn đi ra, mà là vì cấm địa của Lam Quang học viện.

Bây giờ cấm địa của Lam Quang học viện chưa bị Vô Lượng Sơn mở ra, Vô Lượng Sơn làm sao sẽ bán Lam Quang học viện viện trưởng cho thế lực khác làm nô lệ?

Bản thân chuyện này liền có vấn đề logic.

Bởi vậy Diệp Huyền nghĩ tới nghĩ lui, đều cảm thấy hẳn là Vô Lượng Sơn từ trên người Hoàng Phủ Tú Minh không chiếm được phương pháp mở ra cấm địa, vì lẽ đó lợi dụng Hoàng Phủ Tú Minh hấp dẫn mấy người khác.

Mà muốn mở ra cấm địa của Lam Quang học viện, phải có máu của Chân Long hoặc là Chân Long khí, như vậy người Vô Lượng Sơn muốn hấp dẫn, tất nhiên là Đông Lăng Hạ gia.

Mà Đông Lăng Hạ gia ở mấy chục năm trước đã bị diệt môn, trong đó hung thủ còn bao gồm Huyền Vực Thánh Thành Chấp Pháp điện, điều này làm cho Diệp Huyền mơ hồ cảm giác được Vô Lượng Sơn cùng Thánh Thành Chấp Pháp điện trong lúc đó, tất nhiên có liên hệ gì.

Đồng thời Diệp Huyền cũng suy đoán, năm đó Đông Lăng Hạ gia bị diệt, Hạ gia nhất định có người chạy ra ngoài, bằng không Vô Lượng Sơn căn bản không cần lợi dụng Hoàng Phủ Tú Minh đến làm mồi dụ.

Điều này làm cho Diệp Huyền không khỏi nghĩ đến Hạ Thất Tịch.

- Chẳng lẽ Hạ Thất Tịch là tộc nhân của Đông Lăng Hạ gia năm đó sống sót? Nói như vậy, người Đông Lăng Hạ gia đào tẩu, là ẩn giấu ở liên minh mười ba nước?

Diệp Huyền chuẩn bị chờ chuyện nơi đây kết thúc, trở về Thiên Đô Phủ hỏi Hạ Thất Tịch một chút, đến cùng gia tộc của nàng là tình huống thế nào.

Dù sao những thứ này đều chỉ là Diệp Huyền suy đoán, nói không chắc mục đích của Vô Lượng Sơn cũng không phải vì hấp dẫn người Hạ gia.

Tất cả những thứ này, còn phải chờ cứu Hoàng Phủ Tú Minh lại mới có thể được đáp án.

- Ngày mai bách thắng liên tiếp, quyết không thể có chút sai lầm.

Diệp Huyền âm thầm hạ quyết tâm, ánh mắt kiên quyết.

Lúc này ở Đấu Vũ Hội.

Mạnh Tân Thành nội tâm lo lắng rốt cục cũng nhìn thấy Đấu Vũ Hội Trác Nhất Phàm Phó hội trưởng.

Đấu Vũ Hội Trác Nhất Phàm Phó hội trưởng, là một thanh niên trẻ xem ra chỉ hơn ba mươi tuổi, trên người mặc trường bào bích lục, như một công tử phong độ phiên phiên, dung mạo tuấn lãng.

Nếu như có nữ tử nhìn thấy dung mạo của hắn, tất sẽ vì hắn anh tuấn mà si mê.

- Sự tình võ đài tái ta đã biết, Hỏa Quyền Vũ Đế đã đáp ứng ra tay, tọa trấn trận chiến thứ một trăm ở ngày mai, ngươi có thể yên tâm.

Trác Nhất Phàm rót cho mình một chén chè thơm, không chờ Mạnh Tân Thành mở miệng, liền trực tiếp nói.

Hỏa Quyền Vũ Đế!

Mạnh Tân Thành nguyên bản mang theo lo lắng, lập tức an ổn.

Đấu Vũ Hội ngoại trừ vài tên hội trưởng ra, còn có ba tên Vũ Đế hộ pháp, trong đó Hỏa Quyền Vũ Đế Phỉ Liệt, chính là người đáng sợ nhất trong tam đại Vũ Đế, có người này tọa trấn trận chiến thứ một trăm, mặc cho tu vi của Diệp Huyền kia ra sao, cũng đừng hòng thắng được bách thắng liên tiếp.

- Trác hội trưởng, nhưng chín cuộc tranh tài trước cũng không thế nào an bài xong a, thực lực của Diệp Huyền kia quá mức nghịch thiên, thuộc hạ tìm khắp cả Đấu Vũ Hội chúng ta, cũng không nghĩ ra ai có thể đánh bại hắn.

Mạnh Tân Thành lại nói.

- Có Phỉ Liệt tọa trấn trận thứ một trăm, chín trận trước liền không cần quá mức nhọc lòng, coi như Diệp Huyền kia liền thắng chín tràng có thể làm sao? Ngược lại hắn thắng không được trận thứ mười, mà nếu như phía trước còn tiến hành xa luân chiến, ở trận thứ mười lại sắp xếp một Cửu Thiên Vũ Đế, ngươi để các võ giả khác của Hỗn Loạn Chi Thành nghĩ Đấu Vũ Hội chúng ta như thế nào?

Trác Nhất Phàm lãnh đạm nói.

Mạnh Tân Thành liền gật đầu nói:

- Vâng, vẫn là đại nhân nghĩ chu đáo.
Chương 1464 Rửa sạch nhục nhã (1)

Đấu Vũ Hội dù sao cũng là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, đánh lén Vũ Hoàng tuổi trẻ như Diệp Huyền, ở thời điểm bách thắng liên tiếp rõ ràng đã sắp xếp Cửu Thiên Vũ Đế, trước còn muốn tiến hành xa luân chiến, một khi truyền đi xác thực sẽ làm người cảm thấy khinh thường, thanh danh mất sạch.

- Đúng rồi đại nhân, thuộc hạ trước nghĩ đến một người, có khi không cần Phỉ Liệt đại nhân ra tay, lúc trước liền có thể đánh bại Diệp Huyền kia.

Đột nhiên, Mạnh Tân Thành như nghĩ tới điều gì, liền mở miệng nói.

- Ồ? Nói nghe một chút?

Trác Nhất Phàm đến hứng thú.

- Chính là Đấu Vũ Hội chúng ta từ Vô Lượng Sơn mua được Hoàng Phủ Tú Minh.

- Hắn?

Trác Nhất Phàm khẽ nhíu mày.

- Không sai.

Mạnh Tân Thành nói:

- Thực lực của Diệp Huyền kia sở dĩ mạnh như vậy, ngoại trừ thiên phú chiến đấu của hắn kinh người, còn cùng hắn là một tên Luyện Hồn Sư có quan hệ, vào hôm nay trong chín mươi thắng liên tiếp, Diệp Huyền lợi dụng hồn lực xung kích, lúc này mới trong nháy mắt liền đánh bại Tây Môn Vô Tình cùng Quỷ Lệ.

- Tuy ở sau chín mươi thắng liên tiếp người khiêu chiến đã có thể sử dụng vũ khí bản thân, thế nhưng đại đa số Huyền binh cũng chưa chắc có thể hoàn toàn chống đỡ được hồn lực xung kích, vì lẽ đó thuộc hạ nghĩ đến Hoàng Phủ Tú Minh kia, người này ở phương diện Luyện Hồn trình độ khá kinh người, thực lực bản thân cũng cực kỳ đáng sợ, nếu hắn ra tay, có thể đánh bại Diệp Huyền kia.

Trác Nhất Phàm cau mày trầm tư hồi lâu, lúc này mới chậm rãi gật đầu nói.

- Vậy được, đã như vậy, ngươi đi sắp xếp, có điều tuy người này đã bị Vô Lượng Sơn bán cho chúng ta, nhưng chúng ta cùng Vô Lượng Sơn có thỏa thuận trước, không thể cho hắn tự do, hơn nữa nhất định phải phòng ngừa người này chạy trốn, vì lẽ đó ngươi phải chú ý một ít.

- Vâng, hội trưởng.

Mạnh Tân Thành liền nói:

- Có người này, là căn bản không cần Phỉ Liệt đại nhân ra tay, Diệp Huyền kia chỉ có thể dừng lại, còn Hoàng Phủ Tú Minh kia, ta sẽ để Phỉ Liệt đại nhân quan tâm một hồi, có Phỉ Liệt đại nhân, tên này cũng chơi không ra trò gian gì.

Trác Nhất Phàm khẽ mỉm cười:

- Này cũng không cần, ngày mai bổn Đế sẽ đích thân đi võ đài tái, nhìn thiếu niên liên tục từ chối Đấu Vũ Hội ta nhiều lần kia, đến tột cùng là thiên tài cỡ nào.

Một ánh hào quang ở trong con ngươi của Trác Nhất Phàm chợt lóe lên.

Thời gian nước chảy, chớp mắt liền đến ngày thứ hai.

Đấu Vũ Hội võ đài tái, từ sáng sớm đã bị vô số võ giả biết được tin tức lao đến nước chảy không lọt.

Trên đường phố Hỗn Loạn Chi Thành, các nơi tửu lâu, hầu như không nhìn thấy bóng người, chỉ cần là võ giả có thực lực nhất định, đều chen chúc về phía Đấu Vũ Hội võ đài tái.

Chín mươi thắng liên tiếp, đây chính là cường giả duy nhất gần trăm năm qua chín mươi thắng liên tiếp.

Mà hôm nay, hắn liền muốn xung kích bách thắng liên tiếp.

Một trận chiến khoáng thế như vậy, không có ai không chờ mong.

Đặc biệt ngày hôm qua Diệp Huyền liền bại tam đại tuyệt thế thiên kiêu, một chiêu thuấn sát Quỷ Lệ, càng làm cho tất cả mọi người nhiệt huyết sôi trào, chỉ lo bỏ qua trận chiến này.

Điều này cũng dẫn đến trời còn chưa sáng, toàn bộ Đấu Vũ Hội võ đài tái, cũng đã người ta tấp nập, người người nhốn nháo.

Vì để cho càng nhiều võ giả nhìn thấy trận chiến này, Đấu Vũ Hội đóng võ đài Vũ Vương cấp, trực tiếp mở ra cách trở giữa võ đài Vũ Hoàng cấp cùng Vũ Vương cấp, làm cho võ đài Vũ Hoàng cấp gia tăng gấp đôi.

- Mạnh trưởng lão, ngày hôm nay khán giả quả thực quá nhiều, phỏng chừng lát nữa quan đạo cũng sẽ bị đứng đầy.

Trong khu quý khách, rất nhiều trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội nhìn sân bãi chen chúc, từng cái từng cái chấn động nói.

Náo nhiệt.

Náo nhiệt trước nay chưa từng có.

Trong bọn họ rất nhiều người gia nhập Đấu Vũ Hội cũng không có thiếu thời đại, thế nhưng võ đài tái náo nhiệt như ngày hôm nay, vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.

Đến giờ thìn, đoàn người Diệp Huyền rốt cục đi tới võ đài tái.

Ầm!

Trong sân đấu giống như một quả boom bị làm nổ, tiếng huyên náo xông thẳng lên trời, chấn động đến mức toàn bộ thành trì cùng rung động theo.

- Xem, kia là Diệp Huyền thu được chín mươi thắng liên tiếp.

- Khó mà tin nổi, đây cũng quá trẻ tuổi a, so với tưởng tượng còn trẻ hơn.

- Chính là hắn lực chiến quần hùng, ở chín ngày trước thắng liên tiếp chín mươi tràng? Thật là nhìn không ra a.

Đoàn người nghị luận sôi nổi, lẫn nhau trong lúc đó kịch liệt thảo luận, một ít võ giả trước xem qua Diệp Huyền thi đấu, càng tự hào giảng giải.

Mà lúc này, hắc y lão giả của võ đài tái, cũng đi tới trên lôi đài.

- Chư vị, yên tĩnh.

Hắn cao giọng quát lên, toàn bộ hiện trường lập tức yên tĩnh lại, cái cảnh tượng kia, để mỗi người nội tâm đều hết sức chấn động.

- Hiện tại đứng trước mặt mọi người, chính là người chín mươi thắng liên tiếp của Đấu Vũ Hội chúng ta, Diệp Huyền thiếu hiệp.

- Ngày hôm nay, hắn sẽ xung kích Đấu Vũ Hội chí cao bách thắng liên tiếp, mà theo như hắn nói, bách thắng liên tiếp, cũng chính là mục đích hắn tham gia võ đài tái lần này.

- Phí lời lão phu cũng không nói nhiều, hiện tại liền để chúng ta nhìn Diệp Huyền thiếu hiệp chiến đấu, đến tột cùng là tiếc nuối thất bại, hay ngăn cơn sóng dữ, để mọi người chúng ta mỏi mắt mong chờ.

Hắc y lão giả không nhiều lời, giống như dĩ vãng, rất nhanh liền đi xuống lôi đài.

- Bạch!

Theo tiếng nói của hắn hạ xuống, một bóng người cuồng bạo, ngay lập tức rơi vào trên lôi đài.

Người này cầm trong tay một thanh lang nha bổng khổng lồ, vừa đến võ đài, một luồng chiến ý bao phủ ra, kinh thiên động địa.

Sau khi đến chín mươi thắng liên tiếp, khiêu chiến không còn là bất luận người nào cũng có thể lên sân khấu, mười cuộc tranh tài cuối cùng, mỗi một người lên sân khấu đều do Đấu Vũ Hội sắp xếp.

- Là trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội Ngô Quân.

- Xảy ra chuyện gì? Ngày hôm qua hắn không phải đã lên sân khấu sao? Hơn nữa thua Diệp Huyền, làm sao ngày hôm nay vẫn là hắn?

Nhìn người tới, một ít khán giả xem thi đấu ngày hôm qua đều sững sờ.

- Trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội chỉ mấy cái như vậy, có người lặp lại, kia cũng rất bình thường a.

Cũng có người nói như thế.

- Nhưng Ngô Quân trưởng lão ngày hôm qua chiến bại, ngày hôm nay liền có thể thắng sao? Không thể nào?

- Điều này cũng không nhất định, ngày hôm qua thi đấu, mọi người dùng đều là vũ khí chung, mà không thể sử dụng bảo vật, mà sau chín mươi thắng liên tiếp, ngoại trừ đan dược cùng số rất ít đồ vật không thể sử dụng, các loại Huyền binh bảo vật đều có thể triển khai, Ngô Quân trưởng lão cũng chưa chắc thất bại.
Chương 1465 Rửa sạch nhục nhã (2)

- Có khả năng này.

Ở trong rất nhiều khán giả nghị luận, Ngô Quân cùng Diệp Huyền đã nhanh như tia chớp giao thủ cùng nhau.

Ầm ầm!

Lang nha bổng trong tay Ngô Quân, trong nháy mắt trở nên bành trướng, một luồng khí tức làm người ta sợ hãi từ bên trong lan tràn ra, hóa thành một biển máu ngập trời bao phủ, điên cuồng oanh về phía Diệp Huyền.

So với chiến đấu ngày hôm qua, Ngô Quân này vào hôm nay như đổi thành một người khác, hắn nắm bản mệnh Huyền binh, thả ra sức chiến đấu so với ngày hôm qua mạnh đâu chỉ một bậc.

- Hừ, ngày hôm qua ta không có vũ khí của mình, ngày hôm nay ta không những được Thiên Lang Bổng, càng mặc vào một huyền giáp có thể chống đỡ hồn lực xung kích nhất định, ta xem ngươi còn có bao nhiêu năng lực.

Ngô Quân cười gằn, ánh mắt đỏ như máu, liều lĩnh thôi thúc Võ Hồn cùng Huyền binh của mình, thế phải trong nháy mắt đánh bại Diệp Huyền.

- Hô!

Trên võ đài, ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng, không mang theo một tia cảm tình.

Hắn làm sao không rõ ý nghĩ trong lòng Ngô Quân, thế nhưng đối phương được Huyền binh, lẽ nào hắn không có sao?

- Ngày hôm nay một trận chiến mấu chốt nhất vẫn là trận cuối cùng, phía trước nhất định phải bảo tồn thực lực.

Biết mình ngày hôm nay sẽ có một hồi huyết chiến, Diệp Huyền ngay lập tức liền thôi thúc Trấn Nguyên Thạch ra.

- Vù!

Trấn Nguyên Thạch cấp tốc xuất hiện ở trên hư không, đón gió xoay tròn, vẻn vẹn trong chớp mắt, liền biến thành một núi nhỏ cao tới trăm trượng, ầm ầm, Trấn Nguyên Thạch ẩn chứa lực lượng đáng sợ tỏa ra một luồng khí tức mông lung cuồn cuộn, nhắm ngay Ngô Quân trấn áp xuống.

Cùng lúc đó, Diệp Huyền trong nháy mắt thả ra vực giới của mình, đối với áo nghĩa không gian lĩnh ngộ thôi thúc đến mức tận cùng, một nguồn lực lượng vô hình bao phủ Ngô Quân lại.

Lực lượng không gian tỏ khắp, Ngô Quân chỉ cảm thấy cả người cứng đờ, không gian bên người mình phảng phất như ximăng đọng lại, hồ nước kết băng, tầng tầng ràng buộc thân thể của hắn, mặc cho hắn làm sao thôi thúc vực giới bản thân, cũng bị gắt gao khắc chế, khó có thể nhúc nhích.

- Cái gì? Tiểu tử này hình thành vực giới làm sao sẽ đáng sợ như thế, ta lại bị áp chế không cách nào nhúc nhích, rõ ràng ngày hôm qua chiến đấu hắn vẫn không có đáng sợ như thế, sao có thể có chuyện đó?

Trong lòng Ngô Quân đột nhiên kinh hãi, đồng thời trên Trấn Nguyên Thạch tỏa ra khí tức đáng sợ, càng làm cho hắn ngơ ngác.

- Tiểu tử này sử dụng đến tột cùng là bảo vật gì.

Trong lòng kinh nộ kêu to, hai mắt Ngô Quân đỏ ngầu, toàn lực thôi thúc Võ Hồn cùng Huyền binh của mình, ầm ầm, lang nha bổng to lớn lần thứ hai tăng vọt, một luồng uy thế hủy thiên diệt địa phóng thích ra, cùng Diệp Huyền thôi thúc Trấn Nguyên Thạch mạnh mẽ va chạm.

Oanh ầm!

Tiếng nổ trời long đất lở vang rền, ở trong ánh mắt kinh hãi của Ngô Quân, hắn triển khai ra hư ảnh lang nha bổng ầm ầm nổ tung, yếu đuối không đỡ nổi một đòn.

Đùng!

Sau đó, liền như một tảng đá lớn chìm vào mặt hồ, Trấn Nguyên Thạch cùng lang nha bổng trong tay hắn mạnh mẽ va chạm, một luồng lực lượng không thể chống đối trong nháy mắt tràn vào thân thể của hắn.

Xì xì!

Trong miệng phun mạnh máu tươi, áo bào của Ngô Quân trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, cả người như một viên đạn pháo ra khỏi nòng, mạnh mẽ đập trên mặt đất, răng rắc, toàn bộ mặt đất ầm ầm nổ tung, kịch liệt lay động, nếu như không phải bởi vì Đấu Vũ Hội lâm thời gia cố một tầng trận pháp phòng ngự bát giai đỉnh phong, e là toàn bộ đấu vũ tràng sẽ ở dưới đòn đánh này nát tan.

Yên tĩnh!

Toàn trường đều yên lặng nhìn tình cảnh này, từng cái từng cái yết động hầu lung, trợn mắt ngoác mồm.

Ngày hôm qua, Ngô Quân thân là trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội còn có thể kiên trì mấy chiêu mới bại, nhưng hôm nay, hắn sử dụng Huyền binh của mình, xem tư thế rõ ràng là chuẩn bị ngăn cơn sóng dữ, rửa sạch nhục nhã, nhưng kết quả cuối cùng là so với hôm qua còn không bằng, vẻn vẹn một hiệp liền bị đánh rơi võ đài.

Một màn chấn động lòng người này, làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ, trong lúc nhất thời chưa hoàn hồn lại.

Thời khắc này.

Tất cả mọi người đều không tự chủ được chấn động nhìn về phía Trấn Nguyên Thạch ở trên đỉnh đầu của Diệp Huyền.

Chính là Huyền bảo này, lúc trước trong chiến đấu trong nháy mắt phá tan công kích của Ngô Quân, một chiêu đánh bay hắn, suy tàn tại chỗ.

Này đến tột cùng là Huyền bảo cấp bậc gì?

Mỗi cái khán giả nội tâm đều không cách nào bình tĩnh, tràn ngập chấn động.

- Đây chính là Diệp Huyền kia, quả nhiên mạnh mẽ, một chiêu đánh bại Ngô Quân, cấp bậc của Huyền bảo này chí ít cũng là bát giai.

Trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội, vài tên cường giả khí thế bất phàm đang ngồi, một người trong đó chính là Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng Trác Nhất Phàm, hai mắt hắn nhìn chằm chằm Trấn Nguyên Thạch trên đỉnh đầu của Diệp Huyền, khóe miệng mỉm cười nói.

Sau khi nói xong, ánh mắt của Trác Nhất Phàm nhìn về phía một nam tử trung niên bên người.

- Phỉ Liệt, ngươi thấy thế nào?

Nam tử trung niên nhếch miệng nở nụ cười, cười nhạt nói:

- Là thật sự có tài, có điều người này có thể một chiêu đánh bại Ngô Quân, ngoại trừ uy lực của Huyền bảo kia, còn có vực giới của hắn, người này lĩnh ngộ ở áo nghĩa không gian, vượt xa Ngô Quân, làm cho Ngô Quân căn bản không có cách tránh thoát khỏi không gian ràng buộc của hắn, chỉ có thể bị động phòng ngự.

- Không sai, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, bổn Đế còn chưa tin cõi đời này có thiên tài như thế, so với thiên tài số một Tây Môn Vô Tình của Đấu Vũ Hội ta mạnh chí ít gấp đôi, nếu như người này có thể gia nhập Đấu Vũ Hội ta, không ra mười năm, Đấu Vũ Hội ta nói không chắc lại sắp xuất hiện một Cửu Thiên Vũ Đế.

Trác Nhất Phàm cười nói.

- Trác hội trưởng, hắn nếu tới tham gia chính là Đấu Vũ Hội võ đài tái, nói vậy nhất định là có ý định nguyện gia nhập Đấu Vũ Hội, lão phu ở đây trước tiên chúc mừng, chúc Trác hội trưởng Đấu Vũ Hội nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhất thống Hỗn Loạn Chi Thành.

Lúc này ngồi ở Trác Nhất Phàm bên người một tên râu cá trê lão giả đột nhiên cười nói.

Trác Nhất Phàm lắc đầu cười nói:

- Hứa Nguyên Lão, ngươi liền chớ giễu cợt Đấu Vũ Hội ta, so với người mới, Đấu Vũ Hội ta là làm sao cũng không sánh được ngươi Vô Lượng Sơn a, ngươi Vô Lượng Sơn chính là đại lục bảy đại tông môn một trong, Đấu Vũ Hội ta những thiên tài đó, ngươi nói không chắc cũng nhìn không thuận mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK