Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 476 Ngoài ý muốn (1)

Tả Nhất Minh nghe xong lạnh lùng cười cười:

- Chúc Thiên Lam đại sư, ta thấy không cần đâu, đáp án ngu ngốc như vậy nhìn là biết sai lầm, nếu như chúng ta lại nghiệm chứng, chẳng phải sẽ lãng phí thời gian? Khô Trần, ngươi không phải nhìn thấy chính mình sắp thua đặt cược nên ngăn cản chứ?

Trên mặt Khô Trần lộ ra thần thái trào phúng:

- Chuyện của Khô Trần ta nói ra chưa từng không thừa nhận, ngược lại Tả Nhất Minh hội trưởng ngươi đấy, liên tiếp phản bác nhưng không dám nghiệm chứng, chẳng lẽ sợ mình thua không nổi?

- Ha ha ha, ta sẽ sợ thua đề mục thứ hai?

Tả Nhất Minh cất tiếng cười to.

- Vậy ngươi liên tiếp cản trở là vì sao? Không phải chột dạ thì có thể là cái gì?

Khô Trần cười lạnh liên tục.

- Tốt.

Chúc Thiên Lam khoát tay chặn lại:

- Nếu tuyển thủ có dị nghị, chúng ta sẽ nghiệm chứng một phen, kết quả sẽ chân thật nhất, không biết các vị có ý kiến hay không?

- Tự nhiên không có ý kiến.

Khóe môi Tả Nhất Minh nhếch lên, hắn cười lạnh nhìn Khô Trần:

- Nếu ngươi đã kiên trì như thế, vậy thì ta cho ngươi thua được tâm phục khẩu phục, đến lúc đó kết quả ra có lời gì mà nói.

Lúc này các tài liêu trong phương pháp của Diệp Huyền cũng được đưa tới, đồng thời có một võ giả có Bạch Hổ vũ hồn nhất tinh được gọi lên lôi đài, do Chúc Thiên Lam tự mình nghiệm chứng, dựa theo phương pháp của Diệp Huyền và bắt đầu tăng đẳng cấp vũ hồn lên.

Trên ghế tuyển thủ, không ít tuyển thủ đều trào phúng nhìn Diệp Huyền.

Diệp Huyền liên tiếp biểu hiện làm cho bọn họ gặp áp lực rất lớn, hôm nay nhìn thấy Diệp Huyền sai lầm, trong nội tâm không ít người cảm thấy hả hê, mà Diệp Huyền yêu cầu càng làm cho mọi người cảm thấy hắn thua không nổi, trong nội tâm khinh bỉ càng nhiều.

Trên lôi đài, quá trình Chúc Thiên Lam nghiệm chứng cũng tiến hành.

Ngay từ đầu trên mặt mọi người đều có vẻ khinh bỉ nhàn nhạt, theo thời gian trôi qua thần sắc người xem dần dần ngưng trọng.

Dựa theo đặc điểm tăng vũ hồn lên, nếu như luyện hồn sư sử dụng phương pháp tăng lên sai lần sẽ thất bại rất nhanh, Chúc Thiên Lam dựa theo phương pháp của Diệp Huyền tăng lên lâu như vậy, vũ hồn của võ giả kia chẳng những không có chút kháng cự nào, ngược lại còn dần dần ngưng luyện, lực lượng vũ hồn tăng lên và tràn ngập Bạch Hổ vũ hồn của đối phương.

Này...

Tất cả mọi người ngạc nhiên không thôi, hẳn là phương pháp của Diệp Huyền là chính xác hay sao?

Trong lúc nhất thời ánh mắt tất cả mọi người nghiêm túc, bọn họ cẩn thận quan sát tình huống.

Chỉ thấy từng loại tài liệu được Chúc Thiên Lam dựa theo phương pháp của Diệp Huyền rót vào vũ hồn của đối phương, Bạch Hổ vũ hồn của võ giả kia không ngừng gào thét liên tục, hào quang trên người tỏa sáng, hơn nữa càng ngày càng sáng, lực lượng vũ hồn nồng đậm tăng lên rất mạnh.

Loại tình huống này là tình huống từ vũ hồn nhất tinh tăng lên tới nhị tinh.

- Điều đó không có khả năng, tuy Hồn Quang thạch có thể tăng cường độ vũ hồn nhưng sẽ tạo thành tổn hại cực lớn với vũ hồn, dưới tình huống bình thường phải đồng thời gia nhập Lãnh Tâm tủy các loại tài liệu mới có thể làm kết cấu vũ hồn ổn định lại, trong các tài liệu của Diệp Huyền đưa vào không có tài liệu nào ổn định vũ hồn, vì sao Bạch Hổ vũ hồn không bị phá hư?

- Nói đúng a, còn có Đa La diệp, căn cứ nguyên lý vũ hồn căn bản không cách nào sinh ra tác dụng lên Bạch Hổ vũ hồn, vì cái gì lúc trước Chúc Thiên Lam đại sư gia nhập Đa La diệp nhưng Bạch Hổ vũ hồn của đối phương còn rất hưởng thụ.

- Thiên Chi Lan, Cửu Linh Thạch Nhũ... Những tài liệu này ta chưa từng nghe nói có tác dụng với Bạch Hổ vũ hồn.

- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Nhìn Bạch Hổ vũ hồn trên người võ giả không ngừng ngưng thực, một đạo tinh hoàn dần dần xuất hiện, rất nhiều luyện hồn sư lúc này khiếp sợ không gì sánh kịp.

Trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, khi gia nhập tài liệu cuối cùng, chung quanh Bạch Hổ vũ hồn có hai đạo tinh hoàn mơ hồ xuất hiện, rốt cục hình thành hoàn mỹ.

Hai đạo tinh hoàn màu đỏ không ngừng chấn động quanh người Bạch Hổ vũ hồn, hình thành một đạo hào quang sáng lạn.

- Không ngờ là tinh hoàn màu đỏ.

- Điều đó không có khả năng!

Không ít luyện hồn sư khiếp sợ mở miệng, trợn mắt há hốc mồm.

Màu sắc của tinh hoàn thiên kỳ bách quái nhưng đại đa số thời điểm, đều có thuộc tính giống với thuộc tính của vũ hồn.

Trừ chuyện đó ra, có ba loại màu sắc tinh hoàn đặc thù thập phần thưa thớt, một loại là màu đỏ, một loại khác là màu bạc, còn có một loại là màu vàng.

Trong đó tinh hoàn màu đỏ đại biểu vũ hồn võ giả tăng lên, hấp thu hồn lực thập phần hoàn mỹ và tấn cấp.

Lúc Diệp Huyền đưa ra những tài liệu kia, trong mọi người hiểu biết gần như không có loại nào đặc biệt phù hợp với Bạch Hổ vũ hồn, cuối cùng nó hình thành tinh hoàn màu đỏ, kết quả này làm mọi người há hốc mồm không rõ là như thế nào.

- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trong nội tâm tất cả mọi người đều không hiểu ra sao, ngay cả Loan Hồng cũng ngây ngốc, cho dù hắn kiến thức rộng rãi nhưng chưa bao giờ hắn nghĩ sẽ có kết quả giống như thế.

Trong lúc mọi người khiếp sợ, Diệp Huyền biểu lộ đạm mạc, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Các vị đại sư, nếu như kết quả đã có, không biết đáp án của ta có chính xác hay không.

Hắn nói lời này giống như sấm sét là bừng tỉnh những người chung quanh.

- Tiểu tử, điều đó không có khả năng, Hồn Quang thạch, Đa La diệp, Thiên Chi Lan... Những tài liệu này chưa từng nghe nói qua phù hợp với Bạch Hổ vũ hồn, nhất định là ăn gian.

Tả Nhất Minh không thể tin được, kinh sợ mở miệng.

- Tả Nhất Minh, ngươi không phải thua không nổi chứ?

Khô Trần cười lạnh nói một câu, trên mặt hắn lúc này tươi cười như nở hoa.

- Khô Trần, ngươi hồ ngôn loạn ngữ cái gì, ta và ngươi đều là luyện hồn sư tứ phẩm, chẳng lẽ không biết ta nói là đúng hay sao sao?

Tả Nhất Minh phẫn nộ quát.

- Hắc hắc.

Khô Trần lúc này trào phúng, vẻ mặt đắc ý nói:

- Đại thế giới không thiếu cái lạ, ai nói hồn quang thạch không cách nào tăng Bạch Hổ vũ hồn? Nói không chừng trong đó có nguyên lý đặc biệt, ta và ngươi không biết a.

- Ngươi... Ta chẳng muốn nói với ngươi, Chúc Thiên Lam đại sư, ta cảm thấy Diệp Huyền có đáp án nhất định là sai, khảo nghiệm vừa rồi nhất định là ăn gian.

Tả Nhất Minh vội vàng nói với Chúc Thiên Lam.

Giờ này khắc nà Chúc Thiên Lam vừa mới nghiệm chứng đáp án xong nhưng hắn vẫn khiếp sợ không nhỏ.
Chương 477 Ngoài ý muốn (2)

Trong mọi người chỉ có hắn tự mình nghiệm chứng đáp án, cảm nhận được đáp án của Diệp Huyền thần kỳ như thế nào.

- Thật sự là không thể tưởng tượng nổi, Hoòn Quang thạch, Đa La diệp, Thiên Chi Lan, những tài liệu này nhìn như lộn xộn không thứ tự, cũng không có hiệu quả gia tăng Bạch Hổ vũ hồn, thật không nghĩ đến liên hợp lại sẽ sinh ra hiệu quả như thế.

Lúc trước trong quá trình nghiệm chứng dáp án hắn không biết các loại tài liệu có nguyên lý cụ thể như thế nào, hiệu quả sau khi dung hợp cũng được hắn cảm thụ rõ ràng, hơn nữa rung động thật sâu.

Nếu như không phải tự mình động thủ kiểm tra, trước khi nghiệm chứng hắn cũng không thể tin được vài loại tài liệu kết hợp với nhau lại có hiệu quả như thế.

- Chúc Thiên Lam đại sư.

Mọi người thấy Chúc Thiên Lam vẫn còn khiếp sợ, không ít đại sư không ngớt lời nhắc nhở.

Chúc Thiên Lam lúc này tỉnh táo lại và nói:

- A..., các ngươi mới vừa nói cái gì?

Tả Nhất Minh vội vàng nói:

- Chúc Thiên Lam đại sư, đáp án của Diệp Huyền nhất định có vấn đề, trong đó tuyệt đối có cổ quái.

Sắc mặt Chúc Thiên Lam lập tức trầm xuống:

- Tả Nhất Minh hội trưởng, ý của ngươi là quá trình nghiệm chứng của ta là sai lầm sao?

- Không, không, ta không phải ý tứ này, chỉ là...

- Được rồi, không cần nhiều lời, đã nghiệm chứng kết quả rõ ràng, mọi người còn có gì để nói, ta cho rằng Diệp Huyền có đáp án hoàn toàn chính xác, hắn được điểm tối đa.

- Ta tin tưởng quá trình Chúc Thiên Lam đại sư nghiệm chứng, cũng đồng ý với kết quả của Chúc Thiên Lam đại sư.

- Ta cũng đồng ý.

Các đại sư khác không biết nguyên lý cụ thể như thế nào nhưng kết quả nghiệm chứng đã rõ ràng, bọn họ cũng không thể không thừa nhận đáp án của Diệp Huyền thật sự có thể tăng Bạch Hổ vũ hồn, thậm chí còn là biện pháp tốt nhất mà bọn họ từng biết tới từ trước tới nay.

Ít nhất bọn họ biết rõ năm phương pháp khác rất ít làm cho Bạch Hổ vũ hồn trong quá trình tăng lên nhị tinh đạt được tinh hoàn màu đỏ.

- Này...

Sắc mặt Tả Nhất Minh khó coi, hắn không cam lòng nhưng nhiều người đều cho rằng Diệp Huyền được điểm tối đa, hắn cũng không thể tránh được.

- Đa tạ các vị đại sư xem xét công bằng.

Diệp Huyền chắp tay và mỉm cười ngồi xuống.

- Đáng giận.

Loan Hồng xiết chặt hai đấm, sắc mặt khó coi.

Vị trí Thiên Kim quốc có một đoi mắt dễ thương động lòng người nhìn sang, không ngừng dò xét Diệp Huyền, bộ ngực cao ngất phập phồng, trong nội tâm sinh ra gợn sóng.

Thân là thiên chi kiều nữ của Thiên Kim quốc, đệ nhất thiên tài Hạ Thất Hề vẫn cho rằng mình mới mới là đệ nhất thiên tài của liên minh mười ba nước.

Nàng rất cao ngạo, tại Thiên Kim quốc không nói chuyệ với người nào, cao ngạo lạnh lùng nên có danh xưng băng sơn mỹ nhân.

Trong phù quang đại hội lần này, nàng cho rằng mình sẽ một đường nổi danh, hiện tại nàng biết được cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Mà Loan Hồng cường thế cũng làm cho nàng thở không được.

Tuy biểu hiện ra ngoài không có gì nhưng nội tâm của nàng đã có cảm giác thất bại sâu sắc.

Không giống với Loan Hồng cường thế, Diệp Huyền ít xuất hiện nhưng làm tâm thần Hạ Thất Hề chập chờn, tình tiết phức tạp.

Vẻ mặt lạnh nhạt đối mặt với tất cả, thái độ và bộ dạng không sợ hãi làm cho Hạ Thất Hề biết rõ trên đời này còn có thiếu niên mị lực như vậy.

Đặc biệt là Diệp Huyền với thái độ vinh nhục không sợ hãi càng làm cho Hạ Thất Hề tràn ngập hiếu kỳ với hắn.

Trên người Diệp Huyền giống như có một loại ma lực dần dần hấp dẫn nàng, làm cho Hạ Thất Hề có xúc động muốn hiểu rõ về đối phương.

Thời điểm tâm thần Hạ Thất Hề sinh ra gợn sóng, trên lôi đài có tiếng cười to.

- Ha ha ha, Tả Nhất Minh, ngươi còn có lời gì muốn nói không? Lúc trước là ai nói với ta đáp án của Lưu Vân quốc Diệp Huyền nhất định sai lầm nên không cần nghiệm chứng?

Khô Trần liên tục cười to, thần thái đắc ý biểu hiện rõ ra ngoài.

- Hừ, trận đấu còn không có kết thúc đâu, ngươi đắc ý cái gì, Diệp Huyền cũng chỉ vượt qua chín mươi điểm mà thôii sau khi đề mục thứ ba kết thúc, ta hi vọng ngươi còn có thể cười được.

Tả Nhất Minh cắn răng cười lạnh lên tiếng.

Quá trình kiểm tra đề mục thứ hai kết thúc, cuối cùng Diệp Huyền và Loan Hồng đạt được hai trăm điểm, việc này kinh động toàn trường, trong các tuyển thủ khác nhiều nhất là một trăm sáu mươi điểm, đó là Dạ Phồn Tinh.

Hơi không nghỉ ngơi và hồi phục, khảo nghiệm đề mục thứ ba cũng bắt đầu.

Trong sơn cốc, tất cả mọi người hít thở dồn dập.

Kết quả khảo hạch cuối cùng xuất hiện trước mặt, sau khi kiểm tra đề mục thứ ba kết thúc cũng là lúc bài danh phù quang đại hội được định ra.

Lực chú ý của tất cả mọi người lúc này đều nhìn sang Diệp Huyền và Loan Hồng, trận đấu đến bây giờ, hai người bọn họ đã là tiêu điểm toàn trường, chức quán quân cũng chỉ thuộc về một trong hai người bọn họ mà thôi.

Dụng cụ thật lớn được đưa lên lôi đài, đồng thời rất nhiều vũ hồn của tuyển thủ cũng được sửa sang lại và đưa vào trong dụng cụ kiểm tra.

- Phi Ưng vũ hồn, trung đẳng!

- Vũ Yến vũ hồn, hạ đẳng!

- Thứ Lang vũ hồn, kết cấu vũ hồn hư hao, bất nhập lưu!

- Cự Hùng vũ hồn, trung đẳng!

Từng vũ hồn được đưa vào trong dụng cụ kiểm tra, thành tích mỗi vị tuyển thủ lúc này được báo ra rõ ràng.

Trên cơ bản kiểm tra đề mục thứ ba kết thúc, lúc này đã có không ít tuyển thủ đã có thành tích rõ ràng, thô sơ giản lược phán định thứ hạn của mình có thể lọt vào top năm mươi hay không.

Một ít người có hi vọng cao tiến vào đều chờ mong không nhỏ, tuyển thủ thành tích kém phiền muộn không ngớt, sắc mặt khó coi.

Đương nhiên ánh mắt của mọi người lúc này đều nhìn sang vũ hồn của Diệp Huyền và Loan Hồng.

Trước đó đã có nhiều người kết thúc, trước mắt Diệp Huyền còn vượt lên trước Loan Hồng chín mươi điểm, kiểm tra hai người bọn họ xong cũng là lúc kết thúc đại hội.

Dựa theo tình huống bình thường, Diệp Huyền vượt lên chín mươi điểm đã có hi vọng to lớn đạt chức quán quân, hết lần này tới lần khác Diệp Huyền ngưng luyện ra ra là Lam Tinh thảo vũ hồn.

Tỏng lịch sử Lam Tinh thảo vũ hồn ngưng luyện cao cấp nhất cũng chỉ là trung đẳng mà thôi.

- Ai, nếu Diệp Huyền không cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, như vậy mặc cho Loan Hồng vũ hồn mạnh bao nhiêu, quán quân lần này chắc chắn là của hắn, chỉ tiếc hắn cô đọng lại là Lam Tinh thảo vũ hồn, kết cục khó mà nói...

Một gã tuyển thủ cảm thán nói một câu.
Chương 478 Không phục (1)

- Cái gì khó mà nói, Loan Hồng nhìn Kim Bằng vũ hồn có thể được đánh giá hạng nhất cao tới tám phần mười, mà Diệp Huyền luyện chế Lam Tinh thảo vũ hồn có mạnh hơn nữa cũng là trung đẳng, hắn sẽ đạt được hai trăm điểm, mặt khác người đạt giải quán quân của cả đại hội chính là Loan Hồng cao tới mười phần.

- Đúng thế, Diệp Huyền quá mức vô lễ, thực nghĩ mãi mà không rõ với thực lực của hắn tại sao lại cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, không công mang chức quán quân giao cho kẻ khác.

- Đúng thế, chỉ cần hắn có thể cô đọng ra vũ hồn nào khác, hắn nhất định là quán quân, hết lần này tới lần khác...

- Không rõ ah, thật sự là không rõ.

Không ít luyện hồn sư ở nơi này liên tục lắc đầu và buồn bực không thôi.

Trong khi mọi người nghị luận, rốt cục đến phiên kiểm tra Kim Bằng vũ hồn của Loan Hồng.

Đại Bằng màu vàng uy phong lẫm lẫm vừa tiến vào phạm vi trắc hồn nghi, cả cuộc khảo thí lúc này không ngừng có tiếng kêu gào không dứt.

- Kim Bằng vũ hồn, hạng nhất!

Một hàng chữ to xuất hiện trên trắc hồn nghi.

- Quả nhiên là hạng nhất.

- Diệp Huyền xong rồi.

- Quấn quân lần này không phải Loan Hồng không ai có thể hơn.

- Đáng tiếc, thật đáng tiếc.

Thành tích vừa ra, toàn trường lập tức sinh ra âm thanh hoan hô rất lớn.

Thành tích của Loan Hồng không làm cho bất cứ người nào cảm thấy bất ngờ, mọi người chỉ tiếc nuối thay Diệp Huyền, rõ ràng đạt được quán quân là hắn, cuối cùng hắn chắp tay tặng kẻ khác làm tất cả mọi người thổn thức không thôi.

- Ha ha ha, Khô Trần, ngươi cười đi, có bản lĩnh thì ngươi lại cười đi.

Trên lôi đài, Tả Nhất Minh dương dương đắc ý và cười vang vô cùng thoải mái.

Loan Hồng vũ hồn đạt được đánh giá hạng nhất, như vậy hắn thắng được năm mươi viên huyền thạch trung phẩm là chuyện ván đã đóng thuyền.

- Hừ, trận đấu còn chưa kết thúc, ngươi đắc ý cái gì.

Khô Trần hừ lạnh lên tiếng nhưng nội tâm nặng trịch.

Hắn cũng biết Diệp Huyền khó có khả năng xoay chuyển tình thế nhưng nội tâm của hắn vẫn có chút chờ mong, Diệp Huyền cuối cùng vẫn có hi vọng chiến thắng.

- Ha ha, đến lúc này mà ngươi vẫn chưa từ bỏ ý đồ sao, ta thật không biết nên hỏi vì cái gì ngươi kiên trì như thế, cũng không biết nên nói cái gì mới tốt, ha ha ha ha...

Tả Nhất Minh dương dương đắc ý, lúc trước thừa nhận tất cả phiền muộn triệt để biến mất, hắn chỉ còn lại thoải mái vô tận.

- Diệp Huyền.

Vân Ngạo Tuyết nhìn cảnh này, hai tay xiết thành nắm đấm, nội tâm vô cùng lo lắng cho Diệp Huyền.

Kiểm tra vẫn tiếp tục.

Kế tiếp vũ hồn cua đám người Hà Từ Đình, Hứa Chính Thanh, Đinh Lam, Vân Ngạo Tuyết cũng được kiểm tra xong, đạt được đánh giá thượng đẳng, mà vũ hồn của Dạ Phồn Tinh và Hạ Thất Hề cũng giống như Loan Hồng, tất cả đều là hạng nhất.

Nội tâm không ít luyện hồn sư nơi này cảm khái không thôi.

Phù quang đại hội, tuy đại biểu thực lực luyện hồn sư đỉnh cấp của liên minh mười ba nước, nhưng trước kia người có thể cô đọng vũ hồn thượng đẳng đã là thành tích ưu tú nhất, không nghĩ tới tuyển thủ lần này thực lực lại mạnh đến mức này, chẳng những số lượng tuyển thủ đạt được thượng đẳng nhiều gấp đôi, còn có ba người được đánh giá hạng nhất, trước kia bọn họ không có cảm tưởng như thế.

Sau một lát đến phiên vũ hồn của Diệp Huyền được kiểm tra.

- Khô Trần, hảo hảo mở to mắt ra nhìn đi, ngươi cuối cùng vẫn bại trong tay của ta, ha ha ha ha...

Tả Nhất Minh dương dương đắc ý, càn rỡ không thôi.

Khô Trần hừ lạnh một tiếng, không nói gì, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Trần được đưa vào trắc hồn nghi.

Trước mắt bao người, Lam Tinh thảo vũ hồn cao ba xích được đưa vào trong trắc hồn nghi kiểm tra, từng đạo hào quang xẹt qua Lam Tinh thảo vũ hồn, tất cả dụng cụ bình thản không có một tia phản ứng.

Hiện tượng này làm cho Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng cười to:

- Ha ha, ta thấy mọi người vừa rồi xem trọng Diệp Huyền, đến bây giờ trắc hồn nghi còn không có một tia phản ứng, ta thấy vũ hồn của Diệp Huyền đừng nói là đánh giá trung đẳng, chỉ sợ muốn đánh giá hạ đẳng cũng khó khăn, ha ha ha ha...

Thần sắc của hắn hung hăng càn quấy, càn rỡ cười to, đôi mắt híp thành một tuyến, bộ dạng đắc ý làm cho người ta cảm thấy chán ghét.

Đám người Đông Phương Ngôn Ngữ trầm giọng không nói, sắc mặt vô cùng khó coi.

Đúng lúc này...

Đích đích đích!

Trắc hồn nghi vốn không có chút biến hóa nào, đột nhiên nó bộc phát tiếng kêu vang.

Đồng thời từng đạo hào quang không ngừng xuất hiện trong trắc hồn, dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người, một hàng chữ to xuất hiện trên trắc hồn nghi:

- Lam Tinh thảo vũ hồn, hạng nhất!

Hai chữ cuối cùng đều có hào quang rực rỡ đầy vinh dự, nó sáng tới mức làm ánh mắt mọi người bị nhòe đi.

- Hạng nhất, điều đó không có khả năng!

- Xảy ra chuyện gì, dụng cụ xuất hiện trục trặc sao?

- Lam Tinh thảo vũ hồn lại được đánh giá hạng nhất, chẳng lẽ mắt của ta bị mù?

Trong sơn cốc không ngừng có tiếng nói khiếp sợ vang lên, dường như có tiếng sấm cuồn cuôn bao phủ trời cao.

Không có người ngờ tới vũ hồn của Diệp Huyền được đánh giá là hạng nhất.

Lúc này hai tên Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa đang dương dương đắc ý lúc trước đã mở to mắt, bọn chúng há to miệng không nói thành lời, thiếu chút nữa đã cắn vào đầu lưỡi bản thân, ngay sau đó thở hổn hển gào to:

- Điều đó không có khả năng, nhất định đã xảy ra vấn đề ở đâu đó, dụng cụ trục trặc, đúng rồi, nhất định là dụng cụ trục trặc.

Trong lúc nhất thời cả cả hồi trường trận đấu nổ tung nồi.

Đây là cảnh tượng ngoài mong đợi, tất cả mọi người nơi đây không ai có thể giữ được bình tĩnh.

Chỉ có Diệp Huyền vẫn lặng lẽ ngồi tại chỗ như cũ, trên mặt không có một tia biểu lộ, dường như kết quả này nắm trong dự liệu của bản thân.

- Người tới, lập tức thay đổi trắc hồn nghi mới cho ta.

Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng ngây ngốc nhìn kết quả như thế, hắn lập tức bảo nhân viên công tác thay đổi trắc hồn nghi mới và tiến hành kiểm tra lần thứ hai.

Trước mắt bao người, trắc hồn nghi trải qua kiểm tra một lúc, âm thanh kêu to dồn dập vang lên, cho thấy kết quả giống như đúc lúc trước.

Kết quả này vẫn làm mọi người không hiểu vì sao.

Lần thứ nhất còn có thể nói là trắc hồn nghi có vấn đề, kiểm tra lần thứ hai lại có két quả hạng nhất giống như lần trước, kết quả như thế làm người ta suy nghĩ sâu xa.

- Chẳng lẽ Diệp Huyền cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn thật sự có gì đó đặc biệt?
Chương 479 Không phục (2)

Không ít người có ý niệm như thế xuất hiện trong đầu, mặc cho bọn họ quan sát như thế nào, Diệp Huyền cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn trừ có viền vàng và hình gợn sóng ra, nó hoàn toàn không khác gì Lam Tinh thảo vũ hồn bình thường cả.

Lúc này đến phiên Khô Trần cười to, hắn kinh hỉ và trào phúng nhìn Tả Nhất Minh:

- Tả hội trưởng, xem ra làm ngươi thất vọng rồi, Diệp Huyền kiểm tra ra kết quả cũng là hạng nhất ah, bởi như vậy ván cược kia ta đã thắng rồi đấy, ha ha ha ha ha...

Trong tiếng cười to của Khô Trần, sắc mặt Tả Nhất Minh tái nhợt, vẻ mặt khó có thể tin, hắn tức giận không nói được thành lời.

Chúc Thiên Lam cũng có vẻ mặt ngây ngốc nhưng hắn nhanh chóng khôi phục tinh thần, mặt không biểu tình tuyên bố:

- Lưu Vân quốc tuyển thủ Diệp Huyền, Lam Tinh thảo vũ hồn, đánh giá hạng nhất, đạt được hai trăm điểm.

Việc này phong hồi lộ chuyển làm tất cả mọi người ngây ra như tượng gỗ.

- Ta không phục!

Trên ghế tuyển thủ đột nhiên có tiếng hét to vang lên, chỉ thấy sắc mặt Loan Hồng đỏ lên, hắn không cam lòng nói:

- Kim Bằng vũ hồn của ta luận hình thái, luận uy lực đều hơn xa Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền, vì sao vũ hồn của ta được đánh giá hạng nhất, vũ hồn của hắn cũng được đánh giá hạng nhất?

Chúc Thiên Lam cau mày, hắn cũng biết Loan Hồng không phục đến từ phương nào, hắn lại nói:

- Cấp bậc vũ hồn không phải chúng ta đánh giá, mà là do trắc hồn nghi tiến hành kiểm tra, tuyệt đối công bình đến cực điểm.

- Công bình?

Loan Hồng cười lạnh liên tục:

- Rõ ràng phân biệt cách hai vũ hồn đạt được đánh giá và điểm như nhua, bởi như vậy cửa ải cuối cùng này có ý nghĩa gì chứ?

Loan Hồng nói lời này làm không ít tuyển thủ suy nghĩ.

Đúng thế, bất kể là nhìn ngang nhìn dọc, Loan Hồng cô đọng Kim Bằng vũ hồn đều hơn xa Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền, cho dù trắc hồn nghi đánh giá Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền hạng nhất nhưng trong lòng mọi người, Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền tối đa chỉ có thể xem như vũ hồn trung đẳng, kết quả vũ hồn yếu kém của Diệp Huyền lại được quán quân, đổi lại ai trong nội tâm cũng không phục.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

Chúc Thiên Lam lạnh lùng nói:

- Quy tắc trận đấu là như thế, nếu theo như ngươi nói chúng ta còn phải tiến hành cải biến quy tắc vì ngươi sao? Thật sự là buồn cười!

Tuy Loan Hồng thiên phú kinh người nhưng lại hùng hổ dọa người, thái độ nghi vấn quy tắc trận đấu làm nội tâm Chúc Thiên Lam cực kỳ không thích.

- Được rồi, quy tắc trận đấu là như thế, trận đấu có sai lầm phải sử lại thì không có một điểm công bình gì đáng nói, về sau ai còn tới tham gia phù quang đại hội nữa? Trong mắt mọi người chỉ là chê cười mà thôi.

Loan Hồng cười lạnh một tiếng, biểu hiện trên mặt không cam lòng.

- Làm càn.

Ánh mắt Chúc Thiên Lam phát lạnh.

- Khục.

Vào lúc này Tả Nhất Minh hội trưởng lại mở miệng:

- Chúc Thiên Lam đại sư, ta cảm thấy Loan Hồng nói không phải không đúng, cũng rất có đạo lý, rõ ràng phân biệt cách hai vũ hồn lại đạt được thành tích như nhau, hơn nữa người thật giả lẫn lộn lại có thành giành được thắng lợi cuối cùng, nếu truyền khắp đại lục Thiên Huyền thì danh dự liên minh mười ba nước chúng ta sẽ biến thành trò cười, hơn nữa với những luyện hồn sư thiên tài chân chính mà nói cũng thập phần không công bình ah.

- Tả Nhất Minh hội trưởng nói đúng.

Hứa Tín Hoa hội trưởng lúc này lên tiếng, khóe môi nhếch của hắn nở nụ cười lạnh.

- Hừ, các ngươi là thua không nổi sao? Trắc hồn nghi đã cho ra đánh giá hạng nhất là có đạo lý của nó, há có thể bởi vì tuyển thủ không phục thì cải biến quy tắc?

Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng âm thanh lạnh lùng nói.

Trên mặt Tả Nhất Minh mang theo thần thái trào phúng, hắn mỉa mai:

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, vậy ngươi có thể nói cho ta biết vì sao Lam Tinh thảo vũ hồn rác rưởi đạt được đánh giá hạng nhất, trong đó không thể không có đạo lý ah?

- Làm sao ta biết? Có lẽ là trắc hồn nghi khảo thí ra Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền có tính phát triển vô cùng tốt, hoặc là có công năng phương diện nào đó không chừng, tại sao ngươi lại có kết luận Lam Tinh thảo vũ hồn nhất định là rác rưởi?

- Lam Tinh thảo vũ hồn là vũ hồn rác rưởi, đây là chuyện toàn đại lục đều biết, thường thức đơn giản như thế ta nghĩ Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng ngươi không phải không biết.

Trên lôi đài tranh chấp không ngớt, dưới lôi đài phương rất nhiều luyện hồn sư cũng liên tục nghị luận, thảo luận kịch liệt.

Diệp Huyền vượt lên trước vượt qua lẽ thườn thật sự làm rất nhiều người không rõ ràng cho lắm, cho nên bọn họ sinh ra hoài nghi với tính công chính của đại hội.

Bọn họ không phải có cái nhìn với Diệp Huyền nhưng lại không rõ vì sao Lam Tinh thảo vũ hồn là vũ hồn rác rưởi nhưng vì cái gì Diệp Huyền cô đọng ra lại được đánh giá hạng nhất.

Nhìn thấy cảnh tượng như thế, Loan Hồng lúc này cười trào phúng, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Diệp Huyền, mỉa mai nói:

- Các hạ thật sự hảo thủ đoạn, không ngờ được đánh giá như thế, Loan Hồng ta thật sự gia tăng kiến thức, nhưng ngươi không biết liêm sỉ hay sao? Chức quán quân này ngươi cầm cảm thấy thoải mái sao?

Diệp Huyền nhàn nhạt nhìn hắn một cái, vẻ mặt không chút biểu tình, cũng làm như không thấy trò hề ở chung quanh, cười nhạt nói:

- Vô tri không phải ngươi sai nhưng ngươi mang vô tri của mình ra dọa người là ngươi không đúng.

Ánh mắt Loan Hồng phát lạnh, tức giận nói:

- Ngươi nói cái gì?

- Ngươi đã kết luận như vậy, vì sao vũ hồn của ta không xứng được hạng nhất?

Loan Hồng khinh thường nói:

- Người ngu ngốc cũng có thể nhìn ra, chẳng lẽ còn cần ta giải thích với ngươi sao?

- Thật không?

Trên mặt Diệp Huyền nở nụ cười vô hại.

- Nếu ngươi kết luận như thế, không bằng chúng ta đánh cuộc thế nào?

- Đánh cuộc?

Loan Hồng khẽ giật mình.

- Đúng vậy, thế nào, ngươi có dám hay không?

- Loan Hồng ta có gì không dám?

Loan Hồng khinh thường cười lạnh, híp mắt nói:

- Ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?

- Rất đơn giản.

Diệp Huyền nhàn nhã ngáp nói:

- Vũ hồn trừ bình xét cấp bậc ra, đối chiến mới là biện pháp phân biệt đơn giản nhất, như vậy ta và ngươi cầm vũ hồn đối chiến, nếu ngươi thắng, quán quân là của ngươi, nếu ngươi thua, ngươi cũng giống như Tả Nhất Minh hội trưởng, xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm cho ta, như thế nào?

Loan Hồng thấy Diệp Huyền hào sảng như thế, ngược lại sững sờ một lúc, hắn cau mày suy nghĩ.
Chương 480 Quán quân cuối cùng

Diệp Huyền nhếch miệng cười cười:

- Như thế nào, vừa rồi thề son sắt vũ hồn của ta không bằng ngươi, như thế nào, đến thời khắc mấu chốt lại trứng dái mềm sao?

Loan Hồng làm sao chịu được Diệp Huyền kích thích như vậy, ánh mắt lạnh lùng, nói:

- Tốt, ta cược.

- Nên mang tiền đặt cược ra trước, Diệp Huyền ta không tin nhân phẩm của ngươi.

- Hừ, chỉ là năm mươi khối huyền thạch trung phẩm, chẳng lẽ Loan Hồng còn có thể chơi xấu hay sao.

Loan Hồng khinh thường cười lạnh, sau đó hắn lấy năm mươi khối huyền thạch trung phẩm ra ngoài, trực tiếp đặt trên bàn đá trước mặt Diệp Huyền, khinh miệt nói:

- Có bản lĩnh thì ngươi thắng năm mươi khối huyền thạch trung phẩm thử xem.

Hắn vừa nói ra lời này, toàn trường lập tức sinh ra tiếng kêu khiếp sợ và xôn xao.

Thậm chí các luyện hồn đại sư trên lôi đài lúc này đều khiếp sợ quay đầu nhìn sang.

Bọn họ khiếp sợ không phải Loan Hồng đáp ứng đánh cược, mà là hắn tiện tay xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm.

Phải biết rằng Khô Trần chính là phó hội trưởng hồn sư tháp Lưu Vân quốc, luyện hồn sư tứ phẩm, hắn xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm cũng cố hết sức, gần như đã là cực hạn của hắn, Loan Hồng chỉ là luyện hồn sư thiên tài của Vô Thương quốc lại có thể tiện tay xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm, việc này đã làm mọi người kinh hãi không nói thành lời.

So với mọi người khiếp sợ, Diệp Huyền lại nhếch miệng cười cười, vẻ mặt tươi cười nhìn huyền thạch trung phẩm trước mặt, hiển nhiên đã xem năm mươi khối huyền thạch trung phẩm này là vật trong lòng bàn tay của mình.

Chuyện đến mức này, song phương cũng đã có quyết định, Chúc Thiên Lam tự nhiên không tốt ngăn cản, hơn nữa hắn cũng rất muốn biết Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền có gì đặc thù lại được đánh giá là hạng nhất.

Sau khi đã định ra đánh cược, Loan Hồng thả người nhảy lên, hắn đi lên lôi và cầm Kim Bằng vũ hồn uy phong lẫm lẫm đưa tới khu đất trống trước mặt, ánh mắt trào phúng nhìn Diệp Huyền, nói:

- Các hạ còn chờ cái gì, tới đây đi.

Diệp Huyền chậm quá đi lên lôi đài, hắn cầm Lam Tinh thảo vũ hồn và đặt trước người mấy mét và lười biếng nói:

- Nhanh ra tay, tốc chiến tốc thắng.

- Đang có ý đó.

Loan Hồng cười lạnh một tiếng, một tia hồn lực của hắn rót vào trong Kim Bằng vũ hồn, chỉ thấy Đại Bằng màu vàng cao gần một mét toàn thân của nó tỏa ra hào quang màu đỏ chói mắt, đồng thời một tia điện mang xuất hiện quanh lợi trảo của nó, lúc này có tiếng nổ đùng đùng vang lên.

Ôi!!!!

Một tiếng nổ vang lên, trong đôi mắt Đại Bằng có hào quang màu vàng xuất hiện, nó giương cánh bay cao, điện quang bắt đầu xuất hiện quanh người, lúc này nhào tới đánh một trảo vào Lam Tinh thảo vũ hồn trước mặt Diệp Huyền.

- Vũ hồn chấn động thật khủng khiếp.

- Quả nhiên không hổ là vũ hồn hạng nhất, một trảo này có thể cắt thạch đoạn kim, dùng cường độ của Lam Tinh thảo vũ hồn căn bản không có khả năng thừa nhận.

- Diệp Huyền có thể đưa ra ván cược như thế, không phải là tìm chết sao?

Trong đám người có tiếng nói xôn xao vang lên, không ít người nhìn Kim Bằng vũ hồn màu vàng đang tấn công liền khiếp sợ than thở không thôi.

Trên lôi đài, Diệp Huyền mặt không biểu tình, Loan Hồng thúc dục Kim Bằng vũ hồn, hắn cũng rót một tia hồn lực quán thâu vào trong Lam Tinh thảo vũ hồn, trong khoảnh khắc Lam Tinh thảo vũ hồn vốn chỉ dài ba xích nhanh chóng căng phồng lên, đại lượng phiến lá nhu nhược mọc trên mặt đất, dường như hình thành một đám cỏ Lam Tinh thảo.

- Chỉ là Lam Tinh thảo mà thôi, cho dù nhiều hơn nữa cũng chỉ là rác rưởi.

Loan Hồng cười lạnh một tiếng, lợi trảo của Đại Bằng màu vàng hung ác đánh thẳng vào trong Lam Tinh thảo vũ hồn, điện quang bắt đầu khởi động và xé từng đám Lam Tinh thảo thành hai nửa, dễ dàng như vào chỗ không người.

- Loại vũ hồn này cũng có thể đạt được quán quân? Thật sự là buồn cười.

Vẻ mặt Loan Hồng đầy trào phúng.

- Kim Bằng vũ hồn thật sự quá mạnh, Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền căn bản không phải đối thủ của người ta.

Trong đám người có tiếng kinh hô vang lên, ánh mắt tỏa sáng nhìn lôi đài.

Gương mặt Diệp Huyền không biểu tình, hắn như một khối đá ngầm trong biển cả, chỉ quan tâm rót hồn lực thúc dục Lam Tinh thảo sinh trưởng và trói chặc Đại Bằng màu vàng cực kỳ chặt chẽ.

- Quá yếu, xem Kim Bằng vũ hồn của ta phá nó như thế nào.

Loan Hồng lúc này tươi cười mỉa mai, trên người Đại Bằng màu vàng có hào quang tăng vọt, màu vàng cắt mở vô số phiến lá đang bao quanh dễ dàng như cắt đậu hủ, căn bản không có một tia phản kháng.

- Trắc hồn nghi trắc định nó là vũ hồn hạng nhất? Buồn cười đến cực điểm.

Trong ánh mắt Loan Hồng khinh thường càng lớn, trong mắt hắn bắn ra một tia tinh quang đáng sợ.

- Kết thúc rồi!

Vừa mới dứt lời, lợi trảo của Kim Bằng vũ hồn bộc phát điện quang đáng sợ cắm vào hạch tâm của Lam Tinh thảo vũ hồn.

Oanh!

Lam Tinh thảo vũ hồn chia năm xẻ bảy và bắn ra khắp bốn phía.

Đám người trợn mắt há hốc mồm, trước mặt Kim Bằng vũ hồn, Lam Tinh thảo vũ hồn quả thực quá yếu, căn bản không thể ngăn cản đối phương công kích.

Khóe miệng Diệp Huyền vẫn tươi cười nhàn nhạt, trong mắt của hắn bắn ra một tia hàn quang, hắn cười nói:

- Đừng có gấp, vừa rồi chỉ là tập thể dục mà thôi, trò hay mới bắt đầu.

Vừa mới nói xong, khí tức của Lam Tinh thảo vũ hồn bị xé nát đột nhiên tăng vọt đáng sợ, từng phiến lá hình gợn sóng đột nhiên vặn vẹo, biến thành một cây gai ngược, quang điểm màu vàng ở biên giới cũng khuếch tán nhanh chóng và lan ra khắp mỗi phiến lá.

Trong chốc lát Lam Tinh thảo vũ hồn vốn có màu xanh lập tức biến thành màu vàng kim óng ánh, những gai ngược sắc bén ở khu vực biên giới phiến lá đâm ngược vào trong người Đại Bằng màu vàng, chúng liên kết với nhau tạo thành tấm lưỡi.

- Cái gì?

Cảnh tượng bắt ngờ làm tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

- Không tốt.

Gương mặt Loan Hồng lúc này đại biến, vội vàng rót hồn lực vào.

- Phá cho ta!

Đại Bằng màu vàng giãy dụa kịch liệt, một đám Lam Tinh thảo lúc trước sau khi biến thành màu vàng đã gia tăng độ cứng lên gấp mấy lần, mặc cho Đại Bằng màu vàng giãy dụa như thế nào cũng không thể phá vỡ phiến lá chung quanh.

- Đừng giãy dụa, kết thúc rồi.

Diệp Huyền lên tiếng, vô số phiến lá như thủy xà trói buộc Đại Bằng như bánh trưng, gai nhọn sắc bén không ngừng cắt qua thân thể của Đại Bằng.

Chỉ nghe từng tiếng kêu hoảng sợ vang lên, oanh, Kim Bằng vũ hồn của Loan Hồng lập tức vỡ ra, hóa thành hòa quang màu vàng và biến mất trong hư không.

Toàn trường yên tĩnh, mọi người kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK