Trong nội tâm Diệp Huyền không kiên nhẫn.
Đường đường thế lực lớn, là một trong mấy đại thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên, chính mình mua một ít tài liệu còn lề mề không quyết.
- Dạ trưởng lão, chúng ta mở miệng nói thẳng, một câu, tài liệu này ngươi bán hay không, không bán thì tại hạ quay đầu đi, về sau cũng sẽ không lại tới đây nữa, nếu như bán thì dễ nói, không thể nói trước ta còn có thể mang cho thương hội của ngươi đại sinh ý nghịch thiên.
Diệp Huyền cũng đi thẳng vào vấn đề.
- Ah? Đại sinh ý gì?
Ánh mắt Đông Phương Dạ lập tức sáng ngời.
- Đại sinh ý là cái gì, ta hiện tại vẫn không thể nói, ta chỉ có thể nói cho Dạ trưởng lão ngươi biết, bản thiếu gia chuẩn bị tiến quân thị trường đan dược, dùng tài lực La gia nhiều nhất chỉ có thể chèo chống thị trường Hạo Thiên đế quốc, về phần khu vực khác trên Mộng Cảnh bình nguyên không thể nói trước sẽ hợp tác với thần hành thương hội các ngươi, về phần hợp tác thế nào hiện tại không nói trước, tất cả đều phải là các ngươi bán tài liệu cho chúng ta, chỉ đơn giản như vậy.
Diệp Huyền khí phách nói ra.
- Tiến quân thị trường đan dược?
Đông Phương Dạ khẽ chau mày:
- Có thể cho ta nghe ngóng trước một ít hay không, rốt cuộc là đan dược nào?
Chủ nghiệp của thần hành thương hội chính là thị trường đan dược, Đông Phương Dạ tự nhiên biết rõ thị trường đan dược không tốt lắm.
Mỗi khu vực đều có nhân vật bá chủ ở đó, như Hạo Thiên đế quốc do bốn đại cự đầu đan đạo như Tần gia nắm giữ, tuy thần hành thương hội của bọn họ thế lực không nhỏ nhưng không thể thẩm thấu vào, chỉ có thể làm một ít sinh ý.
Cho nên thị trường đan dược không dễ làm.
- Được rồi, lộ ra một ít cho ngươi biết, chỗ của ta có vài đan phương, là đan phương thượng cổ thất truyền.
Diệp Huyền nói:
- Ta sẽ không bán đan phương, chỉ chia lợi ích, phân chia năm năm, dược liệu thành phẩm và luyện chế đều do các ngươi phụ trách, La gia sẽ phụ trách bộ phận công nghệ hạch tâm, các ngươi lại phụ trách tiêu thụ trên Mộng Cảnh bình nguyên và cửa hàng, chúng ta chỉ có cổ phần danh nghĩa.
Cầm cổ phần danh nghĩa còn muốn phân chia năm thành, mấu chốt là thần hành thương hội còn phải chịu trách nhiệm tài liệu, luyện chế, cửa hàng và tiêu thụ, đây quả thực là công phu sư tử ngoạm ah.
Thần hành thương hội làm sinh ý đan dược ngàn năm, cho dù là đan phương độc nhất vô nhị, thần hành thương hội cũng không phải không kiến thức qua, Diệp Huyền chào giá quá hung ác.
Đây quả thực không phải tại hợp tác, mà là lại ăn cướp.
Không nói Ngô Tôn khó có thể tiếp nhận, cho dù là La Mẫn gia chủ cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Rốt cuộc là đan phương gì? Các hạ có thể lộ ra một chút hay không?
Làm cho Ngô Tôn không nghĩ tới là, Đông Phương Dạ lại nói như thế.
Diệp Huyền cười cười, khoát khoát tay:
- Dạ trưởng lão, ngươi đừng hỏi đan dược gì, ta cũng sẽ không nói đâu, tỉ lệ phân chia không cần bàn, ta sẽ không nhượng bộ, có làm hay không các hạ cứ nói một câu, không làm thì thôi.
- Ta có thể nói với các ngươi một câu, chuyện này là thần hành thương hội các ngươi chiêm đại tiện nghi.
Diệp Huyền nói một câu làm đám người Ngô Tôn nghẹn họng nhìn trân trối.
Nói xong những lời này Diệp Huyền nâng chung trà lên, tinh tế thưởng thức trà.
Hắn không có bại lộ át chủ bài ra ngoài, cũng không có nói cho đối phương biết là đan dược gì.
Bởi vì hắn biết rõ, một khi hoàn toàn nói át chủ bài ra ngoài, đầu tiên bại lộ không nói, tiếp theo bất cứ thế lực có nhãn lực nào cũng không cự tuyệt.
Bởi vì lợi nhuận đan dược trú nhan, bất cứ thế lực đan đạo nào cũng hiểu rõ ràng.
Loại chuyện tốt này, đừng nói thần hành thương hội, cho dù là thiên nhai thương hội cũng sẽ đồng ý.
Không có ai gây khó dễ thị trường, cũng không ai gây khó dễ với tiền.
Diệp Huyền muốn xem thần hành thương hội nhân phẩm thế nào.
Tuy chuyện Thất Sắc Hỗn Độn Thổ lúc trước chỉ là một hạng sinh ý nhưng dầu gì cũng giải quyết một ít nan đề thay thần hành thương hội.
Nếu như thần hành thương hội có đảm đương, mặc kệ sinh ý kế tiếp có hợp tác hay không đều có lẽ đáp ứng yêu cầu thu mua tài liệu của Diệp Huyền.
Hắn hiện tại muốn nhìn thần hành thương hội có đảm đương và có trách nhiệm hay không.
Như nếu như đối phương lề mề còn không đồng ý, như vậy thần hành thương hội chính là bạch nhãn lang mà thôi, hoàn toàn không cần thiết hợp tác.
Tuy Diệp Huyền cần gấp tài liệu nhưng không có thần hành thương hội cũng không phải không kiếm được.
Cùng lắm hắn trực tiếp phái Kim Lân ra đi về thành Hắc Thạch thu thập tài liệu, dùng tốc độ của Kim Lân đi qua lại một chuyến chỉ mất vài ngày, không sẽ ảnh hưởng quá nhiều.
Diệp Huyền khí định thần nhàn.
Trong nội tâm Đông Phương Dạ đang giao phong kịch liệt.
Dù trên đạo nghĩa hắn đều hiểu mình phải đáp ứng yêu cầu của Diệp Huyền
Nhưng quyết định này trực tiếp quan hệ đến tương lai thần hành thương hội tại Hạo Thiên đế quốc, hắn không cách nào dễ dàng đưa ra quyết định.
Bởi vì một quyết định của hắn trực tiếp làm cho thương hội tổn thất ít nhất mấy tỷ, thậm chí mất đi một thị trường.
Nội tâm Đông Phương Dạ đang giãy dụa kịch liệt..
Cũng không biết qua bao lâu, thời điểm trà cũng sắp lạnh, đột nhiên Đông Phương Dạ thở dài một hơi:
- Diệp thiếu, ta đáp ứng.
- Dạ trưởng lão, ngươi...
Ngô Tôn giật mình mở miệng, hiển nhiên không ngờ rằng Đông Phương Dạ lại đưa ra quyết định này.
Đông Phương Dạ khoát tay ngăn hắn nói:
- Ngô Tôn, ngươi lập tức dựa theo tài liệu Diệp thiếu yêu cầu và chuẩn bị, hai ngày sau đó ta cần tài liệu này đưa tới La gia.
Đông Phương Dạ đã đáp ứng Diệp Huyền, dĩ nhiên là lôi lệ phong hành.
- Tốt, rất tốt.
Diệp Huyền vô cùng vui sướng.
- La gia chủ, giao tiền đặt cọc tài liệu cho Dạ trưởng lão.
Đông Phương Dạ cười cười:
- Diệp thiếu, tiền đặt cọc thì không cần, tài liệu cũng không đáng bao nhiêu tiền, đến lúc đó cùng đưa tới là được, Đông Phương Dạ ta tin được nhân phẩm của Diệp thiếu. Ta chỉ hi vọng đan dược của Diệp thiếu không làm cho thần hành thương hội của ta thất vọng ah.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Dạ trưởng lão, tin tưởng ta, lúc này là cơ hội cải biến vận mệnh thần hành thương hội đấy, thần hành thương hội của các ngươi bởi vì lần giao dịch này, tương lai sẽ khác hoàn tòn, nói không chừng trở thành đệ nhất thương hội của Mộng Cảnh bình nguyên nằm trong tầm tay.
Biểu lộ Ngô Tôn ngây ngốc, khẩu khí của Diệp thiếu quá lớn ah.
Giúp thần hành thương hội trở thành đệ nhất thương hội Mộng Cảnh bình nguyên, cho dù mấy thế lực đỉnh cấp cũng không làm được.
Chương 707 Đại sinh ý (2)
Đông Phương Dạ cười khổ một tiếng:
- Ta không dám nghĩ, lão phu chỉ hi vọng thần hành thương hội chúng ta có thể khôi phục vinh quang trước kia là tốt lắm rồi.
Kế tiếp song phương bàn bạc kỹ mấy chi tiết tỉ mỉ, lúc này mới cáo từ.
- Dạ trưởng lão, chuyện La gia và thần hành thương hội hợp tác xin ngươi giúp bí mật.
Cuối cùng Diệp Huyền nhắc nhở.
Hắn không hi vọng Tần gia và Khúc gia biết rõ quá nhiều động tĩnh của mình.
- Các hạ yên tâm đi, loại chuyện này thần hành thương chúng ta còn nghiêm túc hơn La gia nhiều.
Đông Phương Dạ cũng cảm thấy chuyện hợp tác với La gia có thể giấu diếm được bao lâu thì giấu diếm, cũng giúp thương hội có một thời gian điều chỉnh.
- Đúng rồi, Huyền Cơ Tông Cuồng Chiến trưởng lão đã đi tới thành Hắc Thạch tìm ngươi và Kim Lân, nghe nói Cuồng Chiến trưởng lão hiện tại đã ở đế đô, ngươi phải cẩn thận một ít.
Trước khi rời đi, đột nhiên Đông Phương Dạ truyền âm với Diệp Huyền.
Diệp Huyền ý vị thâm trường liếc hắn một cái, quay người rời đi.
- Dạ trưởng lão, vì sao ngươi đáp ứng hắn?
Diệp Huyền vừa rời đi, Ngô Tôn liền lo lắng hỏi:
- Nếu như Tần gia biết rõ, thần hành thương hội chúng ta sẽ không may.
- Không may, có cái gì không may?
Dạ trưởng lão nhìn Ngô Tôn, nhàn nhạt nói ra:
- Kết quả nghiêm trọng nhất là vứt bỏ thị trường Hạo Thiên đế quốc thôi.
- Hiện tại thị trường thần hành thương hội chúng ta không tốt, cửa hàng thương hội rất lớn, rời thị trường Hạo Thiên đế quốc cũng không tính là chuyện xấu, ngược lại hợp tác với La gia có thể giúp thần hành thương hội chúng ta có cơ hội chuyển cơ, đây có thể xem như niềm vui ngoài ý muốn.
Ngô Tôn cười khổ một tiếng:
- Dạ trưởng lão, ngươi tới nơi này chưa bao lâu, khó hiểu thị trường Hạo Thiên đế quốc, bản thân La gia cũng kinh doanh sinh ý đan dược, hơn nữa nắm giữ hai đan phương độc nhất vô nhị, nhưng không lâu La gia khống chế hai chủng đan phương độc nhất vô nhị đã bị Tần gia nắm giữ, hiện tại bản thân bọn họ khó bảo toàn, còn muốn tiếp tục trùng kích thị trường đan dược là quá khó khăn.
Dù sao Đông Phương Dạ cũng có thân phận hơn mình, Ngô Tôn cũng không nói quá khó nghe.
Dạ trưởng lão nhìn Ngô Tôn, nhẹ nhàng nói ra:
- Ngươi cho rằng ta nhìn trúng La gia mới hợp tác với bọn họ sao? Ta nhìn trúng là Diệp thiếu ah!
- Diệp thiếu? Hắn?
Ngô Tôn lẩm bẩm một câu, hắn cũng không xa lạ gì Diệp Huyền, bởi vì Diệp Huyền có quan hệ với Luyện Khí Phường cho nên trở thành nhân vật phong vân của đế đô.
- Ân.
Dạ trưởng lão gật gật đầu, hắn không nhiều lời.
Hắn không có nói cho Ngô Tôn chuyện thành Hắc Thạch.
Từ khi Diệp Huyền đi qua thành Hắc Thạch, thành Hắc Thạch hôm nay đã hoàn toàn khác với trước kia, ba gia tộc như Mạc gia đã hoàn toàn khống chế thành Hắc Thạch, hơn nữa thế lực bắt đầu bành trướng sang các thành thị khác của Vô Không Lĩnh.
Vốn ba gia tộc như Mạc gia hoàn toàn không có thực lực bành trướng như vây.
Nhưng gần hai tháng qua, thực lực ba đại gia tộc thành Hắc Thạch đột nhiên tăng mạnh, vốn đều là Vũ Tôn lục giai nhị trọng, đám người Mạc Thành Thiên lại đều đột phá lên Vũ Tôn lục giai tam trọng.
Mà trọng yếu nhất mà là, ba đại gia tộc Mạc gia đều biến hóa, tất cả đều là sau khi Diệp Huyền xuất hiện.
Thế lực khác, rất ít chú ý tin tức đến nay, chỉ có lúc ấy hắn biết rõ Đông Phương Tử Ti tại thành Hắc rõ ràng, cacss đại gia tộc Mạc gia các cải biến có quan hệ với Diệp Huyền có.
Kết hợp Diệp Huyền lúc trước nói tình cảnh thương hành của bọn họ, cũng chính là tình thế của Hạo Thiên đế quốc phân bộ hiện tịa, Đông Phương Dạ lúc này mới đưa ra quyết định như thế.
Chẳng biết tại sao, trong nội tâm Đông Phương Dạ ẩn ẩn có loại cảm giác, quyết định lần này của hắn có thể ảnh hưởng tới tương lai của thương hội.
Sau khi quy về phủ đệ La gia, Diệp Huyền cũng âm thầm thở ra một hơi.
Vấn đề tài liệu được giải quyết, như vậy tất cả đều ổn thỏa, hiện tại hắn cần làm chính là bồi dưỡng nhân tài luyện dược.
Những ngày qua, Diệp Huyền mỗi ngày đều huấn luyện luyện dược sư của La gia.
Hắn huấn luyện chính là phương pháp luyện chế.
Loại luyện chế phương pháp này kỳ thật cũng không mới lạ gì, ban đầu ở thành Lam Nguyệt hán đã hợp tác với đám người Hoa La Huyên.
Loại phương pháp luyện hợp luyện chế như vậy có thể gia tăng hiệu suất và xác xuất thành công khi luyện chế của luyện dược sư, sẽ không bởi vì vì một người sai lầm mà ảnh hưởng tới luyện chế.
Tất cả đều do bao nhiêu tên luyện được sư thao tác, căn cứ nhân số khác nhau của luyện dược sư mà đưa ra phương pháp luyện chế khác nhau.
Trong đó chỉ có hai người nắm giữ mấu chốt hạch tâm, đó chính là La Tường và Tề Tam, hơn nữa còn là tách ra nắm giữ.
Tuy hai người là luyện dược sư ngũ phẩm đỉnh phong nhưng cũng chính bọn họ mới có thể chủ trì một hồi luyện chế cỡ lớn.
Về phần trung thành, Diệp Huyền vẫn tương đối tin được, bản thân La Tường chính là người La gia, tự nhiên sẽ không có vấn đề gì, mà tính mạng của Tề Tam nằm trong tayc ủa mình, lại càng không cần giở trò.
Diệp Huyền cũng tin tưởng vào ánh mắt nhìn người của mình.
Trọng yếu nhất là, La Tường và Tề Tam nắm giữ phương pháp, mà đan phương lại do một mình Dệp Huyền khống chế, một phần trọng yếu nhất chỉ có hắn mới biết được.
Thời điểm Diệp Huyền bận rộn, La Mẫn gia chủ cũng đã tìm được Diệp Huyền.
- Diệp thiếu, dựa theo kế hoạch của ngươi, cửa hàng La gia và cửa hàng của ngươi đã thống nhất với nhau, không biết tên cửa hàng, Diệp thiếu ngươi có định ra chưa?
La Mẫn tới hỏi Diệp Huyền tên cửa hàng, một khi bắt đầu lắp đặt thiết bị, bảng hiệu cũng phải chế tác.
- Gọi là Huyền Đan các a!
Diệp Huyền không nghĩ ngợi và nói thẳng.
Huyền đại biểu là đại lục Thiên Huyền, cũng đại biểu Diệp Huyền hắn, hoặc là Huyền Diệp, là Diệp Huyền sớm chuẩn bị tốt cái tên này.
- Huyền Đan các?
Đôi mắt La Mẫn sáng ngời, vỗ tay một cái:
- Tên rất hay.
Sau khi đã đặt tên, La Mẫn lập tức bận rộn không nhỏ.
La gia bắt đầu chỉnh đốn toàn diện cửa hàng tại phường thị.
Bọn họ đóng cửa cửa hàng đan dược, các loại vật phẩm bị đập nát, mặt tiền của cửa hàng bị dở bỏ, đan dược khó bán cũng lấy giá thấp bán tháo đi.
La gia hành động như vậy bị không ít gia tộc chú ý.
- Đóng cửa cửa hàng trong phường thị, xem ra La gia không lăn lộn nổi tại đế đô.
- Đắc tội Tần gia, lại không có Mộ Dung gia che chở, có thể sống khá giả sao.&
Chương 708 Thông Thiên các
- Đây là tự mình tìm chết, không có cách nào, cho rằng trèo lên Luyện Khí Phường là có thể hung hăng càn quấy, không nghĩ tới vẫn không tránh khỏi một kiếp.
- Đáng thương, đường đường thế gia, là nhân vật số má tại đế đô, không nghĩ tới nói xuống dốc là xuống dốc.
Không ít gia tộc thấy thế liên tục thở dài, có tiếc nuối, có bình thản, có mừng rỡ, cũng có nhìn hả hê, các loại ngữ khí không có trường hợp cá biệt.
Đương nhiên càng có cảm khái.
Dù nói thế nào La gia cũng là thế gia nhất đẳng tại đế đô, tuy không phải hào phú nhưng cũng là thế gia kinh doanh mấy trăm năm, không phải nhà giàu mới nổi gì, cũng không phải là a miêu a cẩu gì.
Bởi vì đắc tội với hào phú Tần gia, thời điểm bị đối phương phong sát lại không mở cửa hàng trong phường thị, lúc này rất nhiều gia tộc không ngừng cảm khái.
Đổi lại bọn họ chỉ sợ cũng có kết cục tương tự.
- Không biết La gia chuẩn bị về sau làm gì bây giờ, đường ra của bọn họ hiện tại là ôm chặt Luyện Khí Phường, công tác thay Luyện Khí Phường có lẽ còn có thể dừng chân.
- Khó ah, Luyện Khí Phường có làu các tự nhiên của mình, cũng có ngõ hẽm và con đường tiêu thụ, căn bản không cần đại lý bán ra cấp hai, huống chi La gia là thế gia đan dược, dốt đặc cán mai với luyện khí, tối đa cũng chỉ có thể thành trợ thủ.
- Hiện tại không biết cửa hàng của La gia tại phường thị sẽ làm sao, là bán ra ra ngoài ngoài hay thu về.
Càng có người chú ý tới điểm này, cửa hàng của La gia tại phường thị, cửa hàng là thứ khó cầu, một ít gia tộc mới phát tại đế đô như bắt được cơ hội, muốn đạt được một gian cửa hàng cho nên sẽ chú ý tói động tĩnh của La gia.
Làm cho bọn họ không nghĩ tới là,, ngày hôm sau dở bỏ cửa hàng La gia, một tấm bảng thông báo xuất hiện trước cửa.
- Tiệm bán thuốc La gia đổi tên thành Huyền Đan các, hiện tại đang lắp đặt thiết bị, ít ngày nữa mở ra, thỉnh chư vị chờ dợi.
Tin tức này vừa ra, rất nhiều gia tộc thời khắc chú ý cũng biến thành xôn xao.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tiệm bán thuốc La gia không phải sắp đóng cửa rồi sao? Tại sao lại bắt đầu lắp đặt thiết bị.
Huyền Đan các, nghe xong cái tên này chẳng phải biết rõ là một cửa hàng bán đan dược sao? Chẳng lẽ La gia bị Tần gia phong sát còn không thảm, còn muốn lại tiến vào thị trường đan dược?
Hiện tại ngu ngốc cũng biết hai chủng đan phương độc nhất vô nhị của La gia đã bị Tần gia đạt được, hơn nữa lại bị Tần gia phong sát, lúc này bọn họ càng không có tiền đồ gì ah.
Càng làm cho mọi người khiếp sợ là, cửa hàng bên cạnh La gia lại bị đả thông, hai gian cửa hàng đả thông liền lắp đặt thiết bị.
Đây là tiết tấu nghịch thiên ah.
Cửa hàng trong phường thị tấc đất tấc vàng, La gia lúc nào thu được cửa hàng này tới tay.
Có thể tưởng tượng cưa hàng của La gia tuyệt đối trả cái giá lớn.
Mọi người lúc này im lặng lắc đầu, nhìn thấy thông báo của La gia giống như nhìn kẻ điên.
La gia đã không có đan dược, loại tình huống này rõ ràng còn hao phí lớn cái giá lớn như vậy, chuẩn bị một lần nữa tiến quân thị trường đan dược.
Nói dễ nghe gọi là ăn cả ngã về không, đập nồi dìm thuyền, lời nói khó nghe là đầu bị lừa đá, muốn đi tìm cái chết.
Tin tức này lọt vào tai Tần gia, người Tần gia lúc này trợn mắt há hốc mồm.
- Ha ha.
Tam trưởng lão trực tiếp cười lạnh.
- Vốn nghe nói La gia đã dở bỏ cửa hàng của mình, lão phu còn bội phục bọn họ có đảm lượng, không nghĩ tới lại làm như vậy, xem ra La gia chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, không tới lúc sống chết chưa từ bỏ ý đồ.
STAYNEXTNEXT
- Tốt, rất tốt, lão phu an bài chuyện kia, các ngươi làm như thế nào đây?
Một quản sự lập tức nói ra:
- Bẩm Tam trưởng lão, tất cả đa chuẩn bị thỏa đáng, sẽ chờ Tam trưởng lão ngài ra lệnh là có thể xuất chiêu.
- Vậy là tốt rồi, vốn lão phu chuẩn bị hai ngày nay sẽ ra chiêu, hiện tại La gia làm ra chuyện này thì chúng ta sẽ chờ một chút, sau khi cửa hàng của La gia khai trương, lão phu muốn bọn chúng biết rõ cái gì gọi là tuyệt vọng, ha ha ha.
Tam trưởng lão cười lớn, trong đôi mắt bắn ra hào quang độc ác.
Thời gian trôi qua, tất cả đều theo kế hoạch của Diệp Huyền, tiến hành đâu vào đấy.
Các loại đan dược bắt đầu luyện chế, dược phường của La gia cũng tiến vào trạng thái giới nghiêm, bất cứ luyện dược sư gì không được rời đi, những ngày qua đều ở trong dược phường.
Mà khu vực hạch tâm của dược phường, trừ Diệp Huyền và La Mẫn ra, không cho phép bất cứ kẻ nào đi vào.
Lúc cửa hàng của La gia tại phường thị lắp đặt thiết bị cũng tiến vào khâu cuối cùng.
Tất cả tiến hành dựa theo kế hoạch nhưng Diệp Huyền cảm giác, cảm thấy còn thiếu cái gì đó.
Cẩn thận suy nghĩ, rốt cục hắn phát hiện thì ra là thiếu khí thế.
La gia và Tần gia phân tranh là chuyện rất nhiều gia tộc trong đế đô chú ý tới, nhưng thanh danh La gia chưa đủ lớn, khai trương cofnt hiếu nhân khí, tuy nhiên không thấp nhưng còn chưa đủ nghịch thiên.
Bởi vì La gia chỉ là thế lực trung lưu trong thế lực đan đạo tại đế đô, không cách nào hấp dẫn quá nhiều võ giả.
Đây là chuyện Diệp Huyền không muốn nhìn thấy, hắn muốn làm chính là thành công trong lần đầu.
Nhưng làm thế nào mới có thể làm cho hắn thành công trong lần đầu đây.
Diệp Huyền lâm vào trầm tư.
Thời điểm này đột nhiên La Mẫn tới chơi:
- Diệp thiếu, tối nay sẽ kết thúc lắp đặt thiết bị cửa hàng, ngày mai lại là đấu giá hội tại đế đô, không biết Diệp thiếu chuẩn bị Huyền Đan các khai trương khi nào?
- Đấu giá hội ở đế đô?
Diệp Huyền sững sờ, những ngày qua quá mức bận rộn, hắn cũng quên chuyện này đi mất, hiện tại La Mẫn nói tới thì hắn biết muộn rồi.
Nhắc tới đấu giá hội, trong đầu của hắn có một ý niệm khác.
Hắn không phải cảm thấy Huyền Đan các khai trương quá mức ít xuất hiện sao, đấu giá hội ở đế đô không phải là nơi tụ tập nhân khí tốt nhất hay sao?
Diệp Huyền lập tức cười ha ha, hắn vỗ vai vỗ La Mẫn:
- La gia chủ, nhờ có ngươi nhắc nhở, ngày mai là đấu giá hội cỡ lớn của đế đô, như vậy cửa hàng khai trương vào ba ngày sau.
La Mẫn không biết Diệp Huyền vì cái gì mà hưng phấn như thế, hắn chỉ có thể đi an bài, mà Diệp Huyền lại trực tiếp rời khỏi cửa hàng của La gia.
Hôm nay cách đấu giá hội cỡ lớn mỗi năm một lần còn một ngày, võ giả trên đường tăng lên, người đến người đi, rất nhiều người có khẩu âm khác nhau, hiển nhiên là đến từ các nơi trong đế quốc.
Chương 709 Quản sự thất cấp (1)
Loại siêu đại hình đấu giá hội như vậy một năm mới cử hành một lần, tự nhiên hấp dẫn không ít võ giả biết tới.
Diệp Huyền chưa từng đi phòng đấu giá đế đô, lúc này hắn hỏi người đi đường.
- Các hạ nói Thông Thiên các a, đi thẳng về phía trước, đi thẳng đến phía đông đế đô, chỗ đó có kiến trúc xa hoa nhất chính là Thông Thiên các.
Một tên võ giả chỉ điểm Diệp Huyền, chợt lại nhìn sang Diệp Huyền, hảo tâm nhắc nhở:
- Ngươi tới mua vé tham gia vào đấu giá hội sao Ta khuyên ngươi nên đi nhanh đi, nghe nói vé vào cửa hiện tại đã bán sạch, chỉ có bỏ thêm tiền mua vé chợ đen, giá cả đắt kinh người, tiếp qua một thời gian ngắn vé sẽ không còn đâu.
Diệp Huyền cau mày nói:
- Thông Thiên các? Phòng đấu giá lớn nhất đế đô là Thông Thiên các?
Thông Thiên các chính là tổ chức đại thương nghiệp cường đại nhất đại lục Thiên Huyền, chủ yếu liên quan đến lĩnh vực đấu giá, có phòng đấu giá khắp nơi trên đại lục, kiếp trước Diệp Huyền tùng tham gia đấu giá hội của Thông Thiên các tại Huyền Vực, hắn không nghĩ tới đấu giá hội ở đế đô Hạo Thiên đế quốc cũng có tên là Thông Thiên các.
Cũng không biết Thông Thiên các này và Thông Thiên các trong trí nhớ của mình có cùng là một hay không.
Võ giả kia im lặng nhìn sang Diệp Huyền:
- Ngươi sẽ không biết đấy chứ, Thông Thiên các là phòng đấu giá lớn nhất của Hạo Thiên đế quốc chúng ta, chẳng những tại Hạo Thiên đế quốc, tại các nơi khác trên Mộng Cảnh bình nguyên đều có, bối cảnh rất thâm hậu đấy.
Diệp Huyền nói cảm tạ, dựa theo võ giả chỉ điểm, quả nhiên hắn nhìn thấy một kiến trúc to lớn xa hoa đứng vững trên đường phố, kiến trúc bên ngoài là quảng trường cực lớn, khắp nơi đều là người đến người đi phi thường náo nhiệt.
Ngẩng đầu nhìn lại, một tiêu chí cây búa màu vàng xuất hiện trong tầm mắt Diệp Huyền.
- Đúng là Thông Thiên các.
Kiếp trước kiếp nầy, trừ Luyện Dược Sư hiệp hội và hồn sư tháp ra, Thông Thiên các chính là thế lực Diệp Huyền thấy quen thuộc, trong nội tâm cũng phải cảm khái ngàn vạn.
Diệp Huyền đi vào một chỗ bí ẩn, hắn mặc áo choàng đen, hơn nữa mang nón rộng vành thùng thình, sau đó hắn ra khỏi chỗ tối và chậm rãi đi về phía Thông Thiên các trước mặt.
Tại cửa ra vào của Thông Thiên các có vài tên hộ vệ nhìn chằm chằm, bước chân Diệp Huyền không ngừng, hắn trực tiếp đi vào phòng đấu giá, vừa đi vào trong, bên ngoài cửa nóng bức như bị tách ra, cảm giác mát lạnh truyền khắp toàn thân Diệp Huyền.
Ánh mắt nhìn người tới người đi trong đại sảnh bên ngoài Thông Thiên, nơi này phan ra vài nơi bán đấu giá, chỉ có đại sảnh sa hoa chỉ dùng làm phòng khách chiêu đãi khách nhân, còn nữa, sau khi kết thúc đấu giá cũng đi tới đại sảnh lĩnh vật phẩm.
Trong đại sảnh hiện tại, nhân viên công tác của Thông Thiên các đang vội vàng lui tới chuẩn bị cho đấu giá hội vào ngày mai, còn có một đám hộ vệ ánh mắt như tỏa ra hào quang, ăn mặc quần áo nhất trí với nhau và tuần tra qua lại, từ đó lại cho mọi người cảm giác tháo vác.
Những hộ vệ này đều có thực lực Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong.
Tại Lưu Vân quốc, có thể nói đệ nhất cường giả chính là cao thủ Vũ Tông, tại Thông Thiên các chỉ có thể làm hộ vệ mà thôi, làm cho Diệp Huyền cảm khái là, hắn hoàn toàn hiểu rõ thực lực của Thông Thiên các.
- Tiên sinh, đấu giá hội hàng năm của Thông Thiên các chúng ta bắt đầu vào ngày mai, hôm nay trong các đóng cửa một ngày, nếu như tiên sinh muốn tham gia đấu giá thì mời tới vào ngày mai.
Lúc này một mỹ nữ mặc trường bào đi bên cạnh Diệp Huyền, nàng dịu dàng nói một câu.
Nàng nhìn thấy Diệp Huyền đứng ở cửa ra vào và nhìn quanh cho nên tiến lên nhắc nhở.
- Ta không phải tới tham gia đấu giá, ta có một kiện vật phẩm ủy thác các ngươi đấu giá vào ngày mai, gọi người phụ trách các ngươi ra đây.
Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra.
- Ủy thác đồ vật đấu giá?
Phục vụ viên cũng sững sờ một lúc.
- Vậy ngươi còn xin chờ một chút, ta đi thông tri cho quản sự.
Nói xong nàng vội vàng chạy vào trong đại sảnh tìm một trung niên mặc trang phục quản sự của Thông Thiên các, lại nói gì đó với hắn.
Tên nam tử trung niên nghe vài câu, hắn đi theo nhân viên phục vụ tới trước mặt Diệp Huyền, hai mắt dò xét Diệp Huyền đang mặc áo choàng ngăn cách, hắn cau mày và hỏi:
- Nghe nói ngươi có vật phẩm đấu giá, là cái gì? Lấy ra nhìn xem.
Ngữ khí của người này cao ngạo, một bộ dạng cao cao tại thượng.
Diệp Huyền liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Ngươi có thể làm chủ? Gọi người phụ trách tới đây.
Tuy người này mặc trang phục quản sự nhưng lại là trang phục quản sự cấp thấp nhất tại Thông Thiên các, tối đa chỉ có thể nhúng tay vào việc vặt vãnh trong Thông Thiên các mà thôi, chuyện vật phẩm đấu giá như thế này, đối phương tuyệt đối không đủ trình độ, Diệp Huyền cũng lười nói với hắn.
Nhưng Diệp Huyền nói như thế cũng chọc tên quản sự tức giận.
- Các hạ, nơi này là Thông Thiên các, ta là quản sự nơi này, ta không thể làm chủ thì ai có thể làm chủ? Muốn đấu giá thì nhanh mang đồ vật ra, không đấu giá cút ngay, tại Thông Thiên các còn dấu đầu lộ đuôi, chơi cái gì chứ?
Ánh mắt Diệp Huyền phát lạnh:
- Phiền toái miệng của ngươi nên sạch sẽ một chút.
- Hắc.
Tên quản sự kia lập tức tựu mắt trợn tròn hô:
- Các hạ, ngươi dám ngông cuồng trong Thông Thiên các như vậy sao? Biết rõ chính ngươi đang làm cái gì không! Lão tử liền mắng ngươi thì như thế nào? Nơi này là Thông Thiên các, đừng nói chửi mắng ngươi, cho dù lão tử đánh ngươi thì ngươi cũng phải nhịn.
Nói xong tên quản sự vậy mà thò tay đẩy Diệp Huyền ra.
Tên quản sự cho dù kiến thức rộng rãi, nhìn thấy Diệp Huyền mặc áo choàng và mũ rộng vành lập tức đã biết rõ người trước mặt có quỷ, hoặc là thân phận có vấn đề, hoặc là chuẩn bị đấu giá đồ vật có vấn đề cho nên trong lòng của hắn vô cùng trấn định.
Hắn nào đoán được bàn tay của hắn chưa đụng vào Diệp Huyền, ngực của hắn vô cùng đau đớn, hắn lập tức bay ngược về phía sau, rồi sau đó nện mạnh vào mặt đất dưới chân.
- Ngươi dám đánh ta?
Tên quản sự vẻ mặt khó có thể tin nhìn Diệp Huyền, chợt hắn lập tức tru lên như heo bị chọc huyết.
- Có ai không, có người đánh người trong Thông Thiên các.
Không cần hắn mở miệng, hộ vệ trong đại sảnh cũng nhìn thấy tình huống.
Bá bá bá!
Mấy đạo hào quang lao tới, chỉ trong nháy mắt đã vây quanh Diệp Huyền.
- Các ngươi tới đúng lúc, nhanh bắt tên này cho ta, lại dám động thủ hành hung trong Thông Thiên các, hắn bỏ qua bộ mặt Thông Thiên ah, hắn chẳng những đánh ta, còn đánh vào bộ mặt của Thông Thiên các.
Chương 710 Quản sự thất cấp (2)
Tên quản sự nhìn thấy có hộ vệ xông tới, lập tức như nhìn thấy gia gia của mình, hắn khóc lóc hô to.
- Các hạ đi theo chúng ta một chuyến.
Thủ lĩnh hộ vệ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhướng mày, thật sự là phiền toái, ngay cả đấu giá đồ vật cũng phiền toái như vậy, đang nghĩ ngợi nên giải quyết như thế nào, đột nhiên giọng nói uy nghiêm từ đằng xa vang lên.
- Xảy ra chuyện gì?
Lúc này cũng một trung niên mặc trang phục quản sự đi tới, mặt ngoài trang phục quản sự của người này cũng giống với người nọ nhưng ở ống tay áo có thuê thêm một đường viền vàng, không nhìn kỹ thật không hìn ra.
Nhìn thấy người này, tên quản sự đang khóc hô cũng ngừng gào to, vội vàng nói:
- Hà quản sự, người này nói muốn gặp người phụ trách của Thông Thiên các, còn nói muốn thêm đồ vật bán đấu giá vào ngày mai nhưng thái độ vô cùng hung hăng càn quấy. Tiểu nhân nghĩ đồ vật đấu giá trong đấu giá hội hàng năm của Thông Thiên các đã sớm được định ra, há có thể tùy tiện nói thêm vào là thêm vào. Ai biết hắn khó chịu, chẳng những bỏ qua quy củ Thông Thiên các còn động thủ với tiểu nhân.
- Ah, ngực ta đau quá, ta đoán xương cốt cũng gãy rồi, không biết trái tim vỡ tan không, nếu ảnh hưởng đến tâm huyệt, vậy cũng phiền toái, tâm huyệt trọng yếu như vậy, bởi như vậy ta không thể bước vào Vũ Đế cửu giai được rồi.
Nói đến đây tên quản sự kia che ngực vô cùng đau đớn.
Hà quản sự lạnh nhạt nhìn sang Diệp Huyền, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươ động thủ tại Thông Thiên các, có từng đặt bộ mặt Thông Thiên các trong lòng.
Diệp Huyền dò xét đối phương một lúc, cười lạnh nói:
- Thông Thiên các, bản thân ta đi nhiều, lúc nào một quản sự thất cấp lại có thể đại diện bộ mặt Thông Thiên các? Dường như quản sự ngũ cấp như ngươi nói lời này cũng còn tạm được, cũng chỉ có thể đại biểu mặt mũi của Thông Thiên các tại nơi này mà thôi.
- Ân?
Sắc mặt Hà quản sự biến thành ngưng trọng, hắn trầm giọng nói:
- Rốt cuộc các hạ là người nào?
Quản sự Thông Thiên các phân thành bảy cấp, thất cấp là thấp nhất, nhất cấp là cao nhất.
Nhưng đây là tổng bộ Thông Thiên các phân chia trên đại lục, tại Mộng Cảnh bình nguyên, vì dung nhập vào hoàn cảnh, hiển lộ rõ địa vị cao quý với võ giả tại Mộng Cảnh bình nguyên, bởi vậy cố ý từ bỏ tên và chia thành quản sự bình thường, quản sự ngân cấp và quản sự kim cấp.
Hắn chính là quản sự kim cấp, cũng là quản sự cấp bậc cao nhất tại Thông Thiên các Hạo Thiên đế quốc.
Bằng không nếu dựa theo phân chia của Thông Thiên các thì hắn chỉ là quản sự ngũ cấp.
Một khi để quyền quý tại Hạo Thiên đế quốc biết rõ, quản sự cấp bậc cao nhất của Hạo Thiên đế quốc chỉ là quản sự ngũ cấp, trong nội tâm khó tránh khỏi sẽ có khó chịu.
Cho nên lúc Diệp Huyền một câu nói ra cấp bậc quản sự, Hà quản sự lập tức khiếp sợ.
Võ giả tại Mộng Cảnh bình nguyên có rất ít biết rõ phân chia này, chỉ có cường giả tới từ tầng thứ cao hơn mới nói như vậy.
- Ta là người như thế nào, các hạ không cần biết rõ, ta chỉ tới nơi này đấu giá một vật mà thôi, kết quả một tiểu tiểu quản sự thất cấp lại muốn động thủ với ta, chẳng lẽ còn không cho ta hoàn thủ hay sao?
Vẻ mặt Diệp Huyền xem thường:
- Thanh danh Thông Thiên các cũng bị các ngươi bại hoại cả rồi.
- Các hạ, đồ vật đấu giá hàng năm của Thông Thiên hiện tại đã được định ra, các hạ mạo muội đến đây, hình như cũng có chút không hợp quy củ a, quản sự Thông Thiên các có phản ứng cũng là bình thường.
Hà quản sự ngưng giọng nói.
Diệp Huyền xùy cười:
- Ta lần đầu tiên nghe qua Thông Thiên các còn có quy củ như vậy, việc buôn bán của Thông Thiên các việc buôn bán luôn luôn có bảo là muốn, như thế nào, chẳng lẽ quy củ của nơi này không giống với Thông Thiên các hay sao?
- Nếu như thế mắt ta mù rồi, cáo từ.
Diệp Huyền nói xong liền quay người muốn đi ra ngoài.
Sắc mặt Hà quản sự âm tình bất định, âm thầm đánh giá Diệp Huyền nhưng không tìm ra môn đạo.
Võ giả bình thường, mặc kệ có đạo lý hay không, đánh người trong Thông Thiên các sẽ có kết cục vô cùng thê thảm.
Nhưng đối mặt với Diệp Huyền, Hà quản sự lại có cảm giác luống cuống tay chân.
Người đối diện mặc ao choàng màu đen, nhìn không ra tuổi và dung mạo nhưng hắn đứng trước mặt hắn lại tỏa ra khí tràng đại nhân vật.
Hơn nữa người này hiểu rõ rất sâu về Thông Thiên các, căn bản không giống với người trên Mộng Cảnh bình nguyên có thể biết được.
- Chẳng lẽ là võ giả ở tầng thứ cao hơn bên ngoài Mộng Cảnh bình nguyên?
Hà quản sự không nhìn ra sâu cạn, nhất thời không dám tùy tiện hành động.
Thấy Diệp Huyền cất bước thực đi ra ngoài, Hà quản sự nào dám để hắn đi.
- Các hạ chậm đã, các hạ chậm đã, chuyện định ra bảo vật đấu giá, Thông Thiên các tại đây còn chưa từng có tiền lệ qua, ngược lại cũng không phải không thể thương lượng, chỗ ta có một trưởng lão giám định, vừa lúc đang ở trong các, có lẽ có thể xem xét cho các hạ, chỉ cần bảo vật là cao đẳng, bổ sung vào đấu giá hội ngày mai cũng không phải không có hi vọng.
Dù sao Hà quản sự cũng là người lão luyện, hắn không rõ thân phận của đối phương nhưng không thể trực tiếp thả Diệp Huyền rời đi.
Mặc kệ đối phương lai lịch gì, chỉ cần đánh người của Thông Thiên các tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua như vậy, bằng không truyền đi, mặt mũi Thông Thiên các cũng không xong.
Nhưng lai lịch Diệp Huyền cũng làm cho Hà quản sự kiêng kị.
Cho nên hắn nghĩ ra một biện pháp: giám bảo.
Đối phương không phải tới đấu giá đồ vật hay sao? Nếu đồ vật lấy ra là bảo bối, như vậy tất cả dễ thương lượng, nếu như là một ít rác rưởi, như vậy thực xin lỗi, chuyện lúc trước khẳng định phải thanh toán rồi.
Hà quản sự cũng cảm thấy biện pháp này thập phần ổn thỏa, bởi vì bảo vật có thể nhìn rõ thân phận của người nắm giữ nó.
Cao thủ tuyệt đối sẽ không đặt những thứ rác rưởi trên người, cũng sẽ không chú ý tới bảo vật tầm thường.
Hắn nói như vậy cũng có ý dò xét Diệp Huyền một chút.
Diệp Huyền phải đi đó là động tác giả, hiện tại Hà quản sự mở miệng, hắn cũng biết thời biết thế mà đồng ý.
- Nếu như vậy bản nhân cũng cố mà gặp trưởng lão các ngươi.
Diệp Huyền mới chẳng muốn quản Hà quản sự dò xét, hắn thật sự có đồ vật cần đấu giá.
Hà quản sự lại ăn cả kinh, thái độ của Diệp Huyền tiêu sái ngược lại làm cho hắn kinh nghi bất định, hắn cũng an bài Diệp Huyền vào phòng tiếp khách.