Lúc trước hai người từ mười ba nước liên minh đến đây, bây giờ cũng đều bước vào Vũ Vương nhị trọng, nếu trở lại mười ba quốc liên minh, thậm chí có thể đứng hàng đệ nhất cao thủ.
Nhưng chẳng biết vì sao, trong lòng hai người không có một chút nào hưng phấn.
Nhìn thân ảnh cao lớn của Diệp Huyền, trong lòng Vân Ngạo Tuyết có chút lo lắng cùng khó chịu.
Đây là một nam tử như thế nào a, bất luận ở nơi nào, đều sẽ phóng ra ánh sáng vạn trượng, như một vầng mặt trời chói chang, hóa thành thiên địa vĩnh hằng. Bất kể là ai, bất kể là người nào, ở trước mặt hắn, đều không đáng nhắc tới như vậy.
Nhưng hào quang của hắn thực sự quá chói mắt, chói mắt đến khiến người ta chỉ có thể ngước nhìn bóng lưng của hắn.
Mấy ngày qua, Vân Ngạo Tuyết vẫn liều mạng tu luyện, chưa từng cho mình một tia thời gian nghỉ ngơi, chính là muốn có một ngày, có thể đứng bên người Diệp Huyền, cùng hắn kề vai chiến đấu, phân ưu giải nạn.
Nhưng bất luận các nàng cố gắng như thế nào, phấn đấu làm sao, cuối cùng chỉ bất đắc dĩ phát hiện, mình cũng chỉ có thể ở sau lưng Diệp Huyền, xa xa truy tìm bóng lưng của hắn.
Chờ thời điểm mình cho rằng có thể cùng hắn đặt ngang hàng, trợ giúp cho hắn, bỗng nhiên lại phát hiện, hắn đã đứng ở nơi càng cao hơn, chỉ có thể để các nàng đi ngước nhìn.
Thời khắc này, Vân Ngạo Tuyết muốn trở lại năm đó ở Lưu Vân quốc cỡ nào, nàng xách lỗ tai Diệp Huyền giáo huấn, lòng mang trìu mến, mà Diệp Huyền thì chỉ có thể cười khổ cúi đầu, ngoan ngoãn nghe lời.
Đó là thời gian đẹp nhất trong ký ức của nàng.
Diệp Huyền tự nhiên không biết trong lòng các nàng Vân Ngạo Tuyết gợn sóng, bởi vì hắn thực sự là quá bận.
Trải qua thống kê, lần này tập kích, dù đại đa số người bình yên vô sự, nhưng vẫn có không ít tổn thất.
Trong đó, thành viên Tiêu gia tổng cộng có gần 200 người, cuối cùng tử thương gần nửa, chỉ có khoảng một trăm người sống sót, trong đó hai đại trưởng lão lánh đời, tất cả đều chết.
Mà Huyền Quang Các nguyên bản có gần năm mươi người, cũng vẫn lạc hơn mười người, sống sót hơn ba mươi người.
Trong hơn mười người vẫn lạc có không ít là thiên tài lúc trước từ Lam Quang học viện đến đây, bởi vì tu vi gần như chỉ ở Vũ Vương cảnh, chết vào Úy Trì Hóa Đức trấn áp.
- Đi, chúng ta trở lại!
Cuối cùng kiểm kê xong chiến lợi phẩm, mọi người ở dưới Diệp Huyền dẫn dắt, dồn dập bay lượn lên, bạo vút về phía Thiên Đô Phủ.
- Người nào?
Nam thành Thiên Đô Phủ, đêm khuya cửa thành đã đóng, chỉ có cửa phụ mở ra, nhìn thấy nhiều người như thế, thủ vệ kia lập tức căng thẳng cao quát một tiếng.
- Tránh ra, nhất định là Úy Trì đại nhân trở về, còn không mở cửa thành ra cho ta.
Một tên thống lĩnh nghe được động tĩnh, vội vàng chạy lên, cho thủ vệ kia một cước, sau đó mang theo nụ cười nịnh nọt nhìn về phía phía.
Hôm nay trong thành, Úy Trì gia đã khống toàn cục, đã sớm khống chế bốn cửa thành của Thiên Đô Phủ, trong đó nhân vật dẫn đầu thủ vệ, tất cả đều là con cháu của Úy Trì gia.
Thống lĩnh này cũng mơ hồ biết việc tối hôm nay, cho rằng là Úy Trì gia tộc đắc thắng trở về, vội vã tiến lên nịnh nọt.
Không ngờ nghênh tiếp hắn, là một ánh kiếm lạnh lùng.
Xì xì!
Một cái đầu lâu mang theo máu tươi, phóng lên trời.
- Là Tiêu gia chủ.
- Còn có cao thủ Huyền Quang Các.
Còn lại vài tên thủ vệ nhìn người tới, tất cả đều sợ hãi, ngay cả lời cũng không nói ra được.&- Tiêu gia chủ, tuy Úy Trì Hóa Đức chết, nhưng Úy Trì gia tộc chưa bị diệt, Tiêu gia ngươi nguyên bản cũng khống chế này Thiên Đô Phủ, chuyện này ta nghĩ giao cho Tiêu gia ngươi đi làm.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
- Vâng.
Tiêu Vô Tẫn liền đáp.
- Có điều ta hi vọng, tối hôm nay động tĩnh không nên quá lớn, để tránh khỏi quấy nhiễu một chút tổ chức khác, nếu truyền tới trong Huyền Vực, khó tránh khỏi sẽ có một chút phiền toái.
Diệp Huyền lại nói.
Tiêu Vô Tẫn cười nhạt nói:
- Diệp thiếu yên tâm, chút chuyện nhỏ này nếu như lão phu cũng làm không được, vậy thì quá phế vật rồi.
Hắn dứt tiếng, trong con ngươi đột nhiên lướt qua một tia sát cơ nồng nặc.
Những ngày qua Úy Trì gia làm tất cả với Tiêu gia hắn, rốt cục có cơ hội báo thù.
- Ừm.
Diệp Huyền yên tâm gật gù.
- Nếu có nhu cầu gì, cứ việc nói với đám người Tô Tú Nhất, ta sẽ để đám người Tô Tú Nhất phối hợp ngươi.
- Vâng.
Tiêu Vô Tẫn gật gù.
Song phương rất nhanh mỗi người đi một ngả.
Mà Tiêu gia ngay cả dàn xếp cũng không dàn xếp, lập tức liền triển khai đả kích đối với Úy Trì gia cùng Chu gia.
Phủ đệ Úy Trì gia.
Lúc này đã là đêm khuya, nhưng phòng khách của Úy Trì gia phủ đệ vẫn như cũ đèn đuốc sáng choang.
Rất nhiều thành viên trọng yếu của Úy Trì gia tụ lại, từng cái từng cái trên mặt mang theo phấn khởi, yên lặng chờ đợi tin tức.
- Thời gian ta xem gần đủ rồi a? Sắp qua nửa đêm, đám người lão tổ cũng nên đắc thủ.
Một tên đệ tử hạch tâm của Úy Trì gia không nhịn được nói.
Một lão giả nhìn thời gian, cười nói:
- Là gần đủ rồi, lấy thực lực của lão tổ, đánh giết dư nghiệt của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các vốn là dễ như ăn cháo, nơi nào dùng lâu như vậy, hiện tại còn chưa có trở lại, khẳng định là thu thập chiến lợi phẩm.
- Thất trưởng lão nói không sai, từ hôm nay trở đi, Úy Trì gia chúng ta sẽ trở thành đệ nhất gia tộc của Thiên Đô Phủ, khống chế toàn bộ Thiên Đô Phủ, trên trời dưới đất, mình ta vô địch.
- Ha ha ha ha.
Trong đại sảnh đều hưng phấn nở nụ cười.
- Chu gia khôn khéo nhất a, dĩ nhiên rất nhanh liền thần phục Úy Trì gia ta, còn Từ gia cùng Lâm gia thì có chút ngu xuẩn, chờ Úy Trì gia chúng ta chiếm lĩnh toàn bộ Thiên Đô Phủ, lại chậm rãi trừng trị bọn họ.
- Khà khà, Thất trưởng lão, chỉ là sản nghiệp của Úy Trì gia cùng Huyền Quang Các, liền đủ Úy Trì gia chúng ta tiêu hóa một trận, sau đó Thất trưởng lão có thể đừng quên tại hạ, cho tại hạ một ít sản nghiệp quản lý a.
- Yên tâm đi, thiếu không được ngươi.
- Thất trưởng lão, còn có ta cũng đừng quên.
- Ha ha, đều có phần, đều có phần.
Thất trưởng lão này, là một tên trưởng lão hạch tâm duy nhất của Úy Trì gia lưu thủ, nhất thời mỉm cười nói.
Mọi người đều cười to, trên mặt mang theo nụ cười, hiển nhiên là ước mơ cuộc sống tốt đẹp sau đó.
- Chuyện gì để mọi người cười vui vẻ như vậy, nói ra để chúng ta cùng vui a.
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng đột nhiên ở trong đại sảnh vang lên.
- Người nào?
Thất trưởng lão đứng lên, cấp tốc ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chăm chú phía trước.
Chương 1382 Cải thiên hoán nhật
Xoạt xoạt xoạt...
Mười mấy đạo lưu quang đột nhiên từ trên trời giáng xuống, bao vây toàn bộ phòng khách nghiêm mật, đồng thời một bóng người bá đạo lạnh lùng đi ra, trên mặt mang theo sát cơ nồng nặc.
- Là ngươi, Tiêu Vô Tẫn... Sao có thể có chuyện đó, các ngươi không phải...
Ở đây hết thảy thành viên Úy Trì gia đều thất kinh.
- Chúng ta làm sao? Có phải là bị Úy Trì Hóa Đức giết? Ngươi xem một chút đây là cái gì.
Tiêu Vô Tẫn nhấc tay, một đồ vật bị vải đỏ bao bọc rơi xuống giữa đại sảnh, vải đỏ tản đi, lộ ra một đầu lâu dữ tợn.
Trong đại sảnh hết thảy thành viên Úy Trì gia hai mắt đều trợn tròn, kinh hãi thất thanh:
- Lão tổ!
- Giết!
Lạnh lùng nói một chữ, Tiêu Vô Tẫn là cái thứ nhất xông lên.
Tối hôm nay, nhất định là một không ngủ đêm, từng cuộc tàn sát máu tanh, ở trong mỗi phủ đệ cùng sản nghiệp của Úy Trì gia cùng Chu gia phát sinh.
Trừ một chút nhân viên cùng hai gia tộc lớn không quan hệ, còn lại hết thảy nhân viên dòng chính của hai gia tộc lớn, đều khó thoát khỏi cái chết, bị đánh giết tại chỗ.
Tiêu Vô Tẫn hành động vô cùng nhẹ nhàng, hơn nữa cường giả đỉnh phong của hai gia tộc lớn hầu như tất cả đều vẫn lạc ở vùng hoang dã, người lưu thủ hầu như một cao thủ cũng không có, làm cho hành động quét sạch tiến hành vô cùng thuận lợi, hầu như không có đụng phải bất kỳ chống lại hữu hiệu.
Điều này cũng dẫn đến, toàn bộ đêm khuya, hầu như không có bao nhiêu thế lực có thể nhận ra được dị thường.
Sáng sớm.
Trời mới vừa tờ mờ sáng.
Tiểu thương võ giả trong Thiên Đô Phủ dồn dập rời giường, bắt đầu một ngày mới.
Các loại cửa hàng khai trương, tiếng rao hàng cũng vang dội, bình tĩnh y như dĩ vãng.
Nhưng dần dần, vẫn có người nhận ra được không đúng.
Trong những ngày qua, Úy Trì gia vẫn vô cùng lộ liễu, hung hăng bá đạo, mà gia sản của bọn họ, cũng trải rộng mỗi một góc của Thiên Đô Phủ.
Hết thảy cửa hàng ở phụ cận Úy Trì gia, đều biết hành vi bá đạo của Úy Trì gia.
Nhưng hôm nay, toàn bộ Thiên Đô Phủ, hết thảy sản nghiệp của Úy Trì gia lại không có một nhà mở cửa.
Cái hiện tượng này, thực sự là quá quỷ dị.
Vừa bắt đầu, vẫn chưa có người nào coi trọng, dù sao Úy Trì gia nói không chắc có chuyện gì.
Nhưng theo thời gian trôi qua, có người phát hiện sản nghiệp Chu gia cũng không có một nhà khai trương, rốt cục cảm giác được không đúng.
Một ít thế lực cùng Úy Trì gia đi gần, bắt đầu dồn dập hỏi thăm tin tức, thậm chí có người đi thẳng tới phủ đệ của Úy Trì gia.
Nhưng mà làm người khiếp sợ chính là, phủ đệ của Úy Trì gia cũng không mở cửa, thậm chí bất luận kêu làm sao, bên trong cũng không có ai trả lời.
Một thế lực cùng Úy Trì gia quan hệ khá mật thiết, lập tức cẩn thận tiến vào Úy Trì gia phủ đệ, sau đó hắn liền nhìn thấy một màn để hắn suốt đời khó quên.
Máu chảy thành sông, toàn bộ Úy Trì gia máu chảy thành sông, phơi thây đầy đất, hầu như không có một người sống.
Tin tức truyền ra, toàn thành ồ lên.
Những ngày qua, ở Thiên Đô Phủ có thể nói không có một gia tộc so với Úy Trì gia càng thêm cường thịnh.
Sau khi Úy Trì Hóa Đức lão tổ sống sót trở về, dĩ nhiên hoàn toàn trở thành Thiên Đô Phủ đệ nhất gia tộc, kiêu ngạo không ai bằng.
Bất kể là Tiêu gia, hay Huyền Quang Các, Từ gia, Lâm gia, những ngày qua đều bị Úy Trì gia ức hiếp đến mức tận cùng, nhưng ngay cả phản kháng cũng không dám phản kháng.
Nhưng hiện tại, một gia tộc lớn như vậy lại bị diệt môn, hơn nữa dĩ nhiên không có một người biết là lúc nào phát sinh.
Một luồng khủng hoảng không tên, ở Thiên Đô Phủ cấp tốc lan tràn ra.
Ngay ở thời điểm toàn phủ sợ hãi không tên, Tiêu gia rốt cục đứng ra, đồng thời thông cáo toàn thành: Đêm hôm qua, một nhóm đạo tặc xông vào Thiên Đô Phủ, tập kích Úy Trì gia cùng Chu gia phủ đệ, đồng thời sát hại hết thảy cường giả của hai gia tộc, hành vi ác liệt như vậy, thiên địa khó dung, Tiêu gia làm gia tộc khống chế Thiên Đô Phủ, chắc chắn điều tra rõ chân tướng, tiêu diệt đạo tặc, cho Thiên Đô Phủ một Càn Khôn sáng sủa, cho dân chúng Thiên Đô Phủ một thái bình thịnh thế, đồng thời Tiêu gia bảo đảm, loại sự tình này, tuyệt sẽ không phát sinh lần thứ hai.
Mà ở sau khi Tiêu gia làm ra thông cáo, Huyền Quang Các cũng cấp tốc hưởng ứng Tiêu gia hiệu triệu, nghiêm khắc khiển trách đạo tặc tàn nhẫn, cũng lần nữa khai trương Huyền Quang Các.
Hết thảy thế lực nghe được thông cáo, tất cả đều há hốc mồm.
Một nhóm đạo tặc xông vào Thiên Đô Phủ, tập kích Úy Trì gia cùng Chu gia? Đồ diệt tất cả cường giả của hai gia tộc lớn?
Tiêu gia thông cáo, để các thế lực lớn tất cả đều trợn mắt ngoác mồm.
Đạo tặc nào có thực lực như vậy, có thể đồ diệt Úy Trì gia cùng Chu gia? Chuyện này quả thật quá hoang đường, hơn nữa còn là ở đêm khuya làm việc, toàn bộ Thiên Đô Phủ hầu như không người phát hiện?
Phải biết, Úy Trì gia là có Cửu Thiên Vũ Đế lão tổ, cho dù là một ít thế lực cường đại trong Huyền Vực, cũng chưa chắc có thể lặng yên không một tiếng động tiêu diệt Úy Trì gia như thế.
Tuy Tiêu gia thông cáo căn bản là ăn nói linh tinh, để dân chúng hoàn toàn không có cách nào tin tưởng.
Nhưng các thế lực lớn của Thiên Đô Phủ đều mơ hồ có một chút suy đoán.
Hơn nữa Tiêu gia dù sao chỉ là đánh giết thành viên dòng chính của Úy Trì gia cùng Chu gia, đối với một ít thành viên cùng hai gia tộc lớn quan hệ không sâu, vẫn không chém tận giết tuyệt.
Như thủ vệ nam thành, Tiêu Vô Tẫn cũng chỉ giết thành viên Úy Trì gia đầu lĩnh, đối với thủ vệ phổ thông vẫn không ra tay.
Điều này cũng dẫn đến, một ít tin tức mịt mờ ở Thiên Đô Phủ lan truyền ra.
Có tin tức biểu thị, ngày hôm qua đêm khuya, Úy Trì gia cùng Huyền Quang Các ở ngoài Thiên Đô Phủ phát sinh một hồi đại chiến kinh thiên, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các thắng lợi, mà Úy Trì gia bao quát Úy Trì Hóa Đức lão tổ ở bên trong hết thảy cường giả, tất cả đều vẫn lạc, không một may mắn sống sót.
Cái chân tướng kinh người này, lập tức chấn động hết thảy thế lực trong Thiên Đô Phủ.
Một ít thế lực thậm chí phái người đi Nam thành tìm hiểu, vẫn đúng là bị người dò thăm ra vị trí chiến trường.
Nhìn thi thể thành viên của hai đại gia tộc đầy đất, hết thảy thế lực đều trầm mặc.
Đường đường Úy Trì gia, trong một đêm bị diệt, lặng yên không một tiếng động, ngay cả Vũ Đế lão tổ cũng bị chém giết.
Kết quả như thế, triệt để chấn động nội tâm mỗi thế lực.
Chương 1383 Gia tộc phụ thuộc (1)
Căn bản không có chút do dự gì, các thế lực lớn của Thiên Đô Phủ ở ngày thứ hai dồn dập lên tiếng, biểu thị kiên quyết ủng hộ Tiêu gia lãnh đạo, thề phải một lưới bắt hết đạo tặc ở ngoài Thiên Đô Phủ.
Kết quả, đám thổ phỉ ở ngoài Thiên Đô Phủ gặp tai nạn.
Như Khô Lâu Trại lúc trước chặn đám người Diệp Huyền kia, cũng là ở trong một ngày bị diệt, tan thành mây khói.
Làm người khiếp sợ chính là, trong Thiên Đô Phủ hầu như không có phát sinh bất kỳ hỗn loạn, ở dưới Tiêu gia chấp chưởng, rất nhanh thì bình tĩnh lại, khôi phục sinh hoạt dĩ vãng.
Kết quả này để Diệp Huyền khá thoả mãn.
Thiên Đô Phủ dù sao cũng là thế lực nhị lưu, một khi phát sinh đại rung chuyển gì, rất có thể sẽ có tin tức truyền tới Huyền Vực, dẫn đến nguy hiểm hắn bại lộ.
Vững vàng như vậy vượt qua, không thể không nói, Tiêu gia không thể không kể công.
Dù sao trước đó Tiêu gia chính là một trong hai đại thế lực khống chế Thiên Đô Phủ, khống chế Thiên Đô Phủ thời gian gần 2000 năm, đổi làm Huyền Quang Các hắn đứng ra, căn bản sẽ không bình tĩnh như vậy.
Mà ở trong Thiên Đô Phủ, thời điểm rất nhiều thế lực dồn dập về phía Tiêu gia biểu trung tâm.
Tiêu gia Tiêu Vô Tẫn gia chủ thì trong bóng tối đi tới Huyền Quang Các.
- Diệp thiếu, nơi này là hết thảy sản nghiệp của Úy Trì gia cùng Chu gia, kính xin Diệp thiếu kiểm kê.
Tiêu Vô Tẫn trình lên một ít tư liệu, thần thái cung kính.
Bây giờ ở bên ngoài, truyền lưu thật nhiều sự tích của Tiêu gia, các loại suy đoán liên quan tới Tiêu gia xôn xao, vô số phiên bản cũng ở trong Thiên Đô Phủ không ngừng diễn dịch.
Có người nói Tiêu gia cùng Huyền Quang Các là cố ý làm bộ rút đi, kì thực là đang bố trí mai phục, bày xuống đại trận ngập trời, cho Úy Trì gia cùng Chu gia một kích trí mạng.
Cũng có người nói, Tiêu gia lão tổ Tiêu Kính Đằng kỳ thực không có vẫn lạc, vẫn ở trong bóng tối ẩn núp, chính là vì ma túy Úy Trì gia, mấy ngày trước Tiêu gia bị Úy Trì gia bắt nạt vẫn không giáng trả, mục đích chính là vì để Úy Trì gia khinh địch, mất đi phòng bị, dành cho đối phương một đòn trí mạng.
Thậm chí còn có người nói, Tiêu gia liên thủ một thế lực hàng đầu nào đó trong Huyền Vực, thế lực kia được Tiêu gia cầu viện, phái mấy tên Cửu Thiên Vũ Đế tới, trực tiếp xóa đi Úy Trì gia khỏi Thiên Đô Phủ.
Những tin đồn này, không phải trường hợp cá biệt, ở Thiên Đô Phủ lan truyền không dứt.
Nhưng không có một người có thể lấy ra được chứng cứ.
Nhưng mặc kệ là phiên bản nào, Úy Trì gia cùng Chu gia một đêm bị diệt là sự thực, để mỗi người đều kinh hồn bạt vía, chung quanh nịnh bợ Tiêu gia.
Điều này cũng làm cho tên tuổi Tiêu gia ở trong một ngày ngăn ngắn điên cuồng tăng vọt, nghiễm nhiên trở thành Thiên Đô Phủ đệ nhất gia tộc, khống chế thế cục.
Loại thế cuộc biến hóa này, để Tiêu gia cũng bất ngờ.
Nhưng Tiêu Vô Tẫn rất rõ ràng, tất cả những thứ này, đều là công lao của Diệp Huyền, nếu như không có Diệp Huyền, Tiêu gia hắn đã sớm diệt, nơi nào còn có thể có huy hoàng hiện tại.
Vì lẽ đó trong lòng hắn rất rõ ràng, hiện tại Tiêu gia mất đi Cửu Thiên Vũ Đế lão tổ, muốn ở Thiên Đô Phủ tiếp tục phát triển, nhất định phải dựa vào Huyền Quang Các mới được.
Lúc này mới có tình cảnh hiện tại.
Ngay trước mặt Diệp Huyền, Tiêu Vô Tẫn quỳ xuống, trình lên các loại sản nghiệp của Úy Trì gia cùng Chu gia, thần thái cung kính nói:
- Diệp thiếu, đây là hết thảy sản nghiệp của Úy Trì gia cùng Chu gia, kính xin Diệp thiếu kiểm kê, từ nay về sau, Tiêu gia ta liền lấy Huyền Quang Các như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nghe theo Diệp thiếu hiệu lệnh.
Nhìn Tiêu Vô Tẫn ở phía dưới thần thái cung kính, Diệp Huyền nhất thời sửng sốt:
- Tiêu gia chủ, ngươi làm cái gì vậy, mau đứng lên.
Nói thật, Diệp Huyền căn bản không nghĩ tới Tiêu Vô Tẫn sẽ tỏ thái độ như thế.
- Không.
Chỉ thấy Tiêu Vô Tẫn lắc đầu nói:
- Diệp thiếu, lần này ta đến, là hi vọng Tiêu gia ta, có thể trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các, nghe theo Diệp thiếu hiệu lệnh, bất kể nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ!
Tiêu Vô Tẫn sáng sủa lên tiếng, ánh mắt lấp lánh nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt cực kỳ bình tĩnh, tràn ngập trịnh trọng.
- Tiêu gia trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các?
Xung quanh đám người Tô Tú Nhất tất cả đều sửng sốt, bọn họ không nghĩ tới Tiêu gia dĩ nhiên có dự tính như vậy.
Ở Thiên Huyền đại lục, gia tộc phụ thuộc trên thực tế là một chuyện cực kỳ bình thường, như lúc trước ở Hạo Thiên đế quốc, Mộ Dung gia thân là đại thế gia, dưới trướng liền nắm giữ nhiều thế gia như La gia, cái này cũng là gia tộc phụ thuộc.
Chỉ là Diệp Huyền chưa từng nghĩ tới, muốn Tiêu gia trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các.
Dù sao hiện tại tuy Tiêu gia mất đi Tiêu Kính Đằng, nhưng luận thực lực, trừ Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế, thực lực của Tiêu gia là cách xa Huyền Quang Các, còn phương diện tài lực, Tiêu gia khống chế Thiên Đô Phủ gần hai ngàn năm càng không cần phải nói.
Bây giờ Tiêu Vô Tẫn chủ động đến đây báo muốn trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các, nói dễ nghe một chút, là hai thế lực lớn hợp tác, nói khó nghe một chút, chính là Tiêu gia hùng hục chạy đến nói muốn trở thành thủ hạ của ngươi.
Điều này làm cho bọn người Diệp Huyền có chút sững sờ.
Chẳng lẽ Tiêu Vô Tẫn lo sau khi mình diệt Úy Trì gia, cũng ra tay với Tiêu gia.
Diệp Huyền trầm tư một chút, không phải là không có khả năng này, nghĩ tới đây, lúc này hắn mới trầm giọng nói:
- Tiêu gia chủ, nếu ngươi lo lắng Huyền Quang Các là muốn chiếm lĩnh Thiên Đô Phủ, đối với Tiêu gia ngươi có ý kiến gì, vậy ngươi có thể an tâm, Huyền Diệp ta không phải loại người như vậy, Tiêu gia ngươi cũng có thể ở Thiên Đô Phủ an tâm kinh doanh, ta bảo đảm Huyền Quang Các chắc chắn sẽ không có nửa điểm chèn ép.
Tiêu gia cho tới nay hợp tác với mình đều khá là vui vẻ, lúc trước Huyền Quang Các chưa phát triển, Tiêu gia cũng chưa từng chèn ép qua, chuyện như vậy, Diệp Huyền là căn bản sẽ không làm.
Huống chi, mặc dù Thiên Đô Phủ là một thế lực nhị lưu, nhưng Diệp Huyền kỳ thực vẫn chưa để vào trong mắt.
Tiêu Vô Tẫn đột nhiên nở nụ cười:
- Diệp thiếu, ngươi không cần suy nghĩ nhiều, kỳ thực Tiêu gia ta làm ra quyết định này, cũng không phải tâm huyết dâng trào, cũng không phải tùy tiện, mà là sau khi cùng đám người Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão thương nghị.
Chương 1384 Gia tộc phụ thuộc (2)
- Thiên Đô Phủ, là một thế lực nhị lưu, coi như Tiêu gia ta tổn thất nặng nề, nhưng dựa vào gốc gác muốn làm kinh sợ các thế lực lớn khác vẫn không có vấn đề gì, thậm chí những thế lực nhị lưu ngoại lai khác, Tiêu gia ta cũng có lòng tin chống đỡ. Thế nhưng chúng ta rất rõ ràng, nếu như Tiêu gia ta thật sự tiếp tục như vậy, mấy chục năm sau sẽ lần thứ hai xuất hiện một tên cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, Tiêu gia chúng ta sẽ vĩnh viễn ở Thiên Đô Phủ, trở thành một thế lực nhị lưu bình thường, mấy ngàn năm bất biến, nói không chắc có một ngày, sẽ bởi vì một hồi tai nạn đột nhiên xuất hiện mà hủy diệt.
- Tiêu gia ta đã ở Thiên Đô Phủ kinh doanh gần hai ngàn năm, rất rõ ràng tiềm lực bản thân chúng ta, nhưng lão phu không cam tâm như vậy.
- Thiên Huyền đại lục lớn biết bao, nơi như Thiên Đô Phủ lại đáng là gì? Dù cho là Tiêu gia ta thật sự nhất thống Thiên Đô Phủ, cũng chỉ là một ếch ngồi đáy giếng mà thôi, Tiêu gia ta cần phải đi ra, chỉ có đi ra ngoài, mới có thể nhìn thấy một thế giới hoàn toàn mới khác, nên chúng ta nghĩ đến Diệp thiếu ngươi.
Nói đến đây, trong ánh mắt của Tiêu Vô Tẫn đột nhiên lộ ra ánh sáng hừng hực.
- Chúng ta không biết Diệp thiếu ngươi đến từ phương nào, cũng không biết Diệp thiếu ngươi là người nào, thế nhưng Huyền Quang Các trưởng thành, Tiêu gia chúng ta tận mắt nhìn thấy, hành trình không gian bí ẩn kia, cũng cho chúng ta kiến thức thiên địa bao la, chúng ta tin tưởng chỉ có tuỳ tùng Diệp thiếu ngươi, Tiêu gia ta mới có thể chân chính đi ra Thiên Đô Phủ này, đi tới sân khấu càng mênh mông.
- Vì lẽ đó...
- Tại hạ hi vọng Diệp thiếu có thể tiếp thu Tiêu gia ta, để Tiêu gia ta trở thành gia tộc phụ thuộc của ngươi, nghe theo Diệp thiếu ngài hiệu lệnh.
Tiêu Vô Tẫn ngẩng đầu lên, ánh mắt hừng hực, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kiên định.
Lần này hành trình Cổ Ma Chi Địa, dành cho hắn quá nhiều cảm xúc.
Tiêu gia là mạnh, bọn họ thân là thế lực nhị lưu, khống chế Thiên Đô Phủ, bất luận thế lực cùng thành trì nào ở quanh thân, đều nắm giữ danh tiếng không kém.
Thế nhưng ở trong Cổ Ma Chi Địa, Tiêu Vô Tẫn mới triệt để cảm giác được mình nhỏ bé.
Cái gọi là Tiêu gia, ở trong đại lục mênh mông, tính là cái gì?
Thế lực nhị lưu? Toàn bộ đại lục đâu chỉ thành ngàn hơn trăm, lại có cái gì đáng giá kiêu ngạo?
Đặc biệt trải qua lần nguy nan này, đám người Tiêu Vô Tẫn càng thêm sâu sắc trải nghiệm đến điểm này, Tiêu gia bọn họ mạnh mẽ hoàn toàn chính là xây dựng ở trên một lão tổ, một khi lão tổ vẫn lạc, Tiêu gia bọn họ liền xuống dốc không phanh, thậm chí sẽ đối mặt họa diệt môn.
Vì lẽ đó trải qua hồi lâu thương thảo, lúc này Tiêu gia mới làm ra quyết định như vậy.
Một bên Huyết Kiếm Vũ Đế nghe Tiêu Vô Tẫn giảng giải, trong lòng âm thầm gật đầu.
Tiêu Vô Tẫn nói, quyết định, cũng làm cho hắn khá tán thưởng.
Trên thực tế cái gọi là Tiêu gia, tuy ở Thiên Đô Phủ được xưng gia tộc đỉnh phong, nhưng theo Huyết Kiếm Vũ Đế, chỉ là một thế lực cực kỳ nhỏ yếu mà thôi, nếu hắn nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể ở Huyền Vực kéo ra thế lực như vậy.
Nhưng Tiêu Vô Tẫn có thể làm ra quyết định này, không thể không nói cần dũng khí rất lớn.
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng đám người Tô Tú Nhất lẳng lặng đứng ở một bên, không nói gì, đều nhìn Diệp Huyền làm sao quyết định.
Sắc mặt Diệp Huyền bình tĩnh, không mang theo một tia gợn sóng.
Từ trong ánh mắt vô cùng trịnh trọng của Tiêu Vô Tẫn, hắn nhìn ra, đây là lời nói thật trong lòng Tiêu Vô Tẫn.
Thế nhưng chuyện này, hắn không thể dễ dàng đáp ứng.
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Tiêu gia chủ, thân phận thiếu gia ta, xác thực khá đặc thù, không thể dễ dàng nói cho ngươi, nhưng ta muốn nói cho ngươi chính là, sở dĩ Huyền Quang Các ta đi tới nơi này, là bởi vì có một kẻ địch hết sức đáng sợ, kẻ địch này mạnh mẽ, vượt xa tưởng tượng của ngươi, cái gọi là Thiên Đô Phủ ở trước mặt chúng, chỉ là một con giun dế, vì lẽ đó ta hi vọng ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ.
Diệp Huyền không phải không lọt mắt Tiêu Vô Tẫn, mà là hiện tại Huyền Quang Các còn có đại địch như Vô Lượng Sơn, tự nhiên không thể tùy tiện đáp ứng Tiêu Vô Tẫn, kéo toàn bộ Tiêu gia xuống nước.
Không ngờ Tiêu Vô Tẫn nghe nói như thế, trên mặt lại đột nhiên nở nụ cười.
- Diệp thiếu, không cần cân nhắc, Tiêu gia ta đồng ý trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các, nghe theo Diệp thiếu ngài hiệu lệnh.
Dứt tiếng, Tiêu Vô Tẫn lại trực tiếp phát thệ ngôn.
- Từ hôm nay trở đi, Tiêu Vô Tẫn ta lấy thân phận Tiêu gia gia chủ tuyên thề, trung tâm tuỳ tùng Diệp thiếu, nghe theo Diệp thiếu hiệu lệnh, nếu như cãi lời, trời tru đất diệt, Tiêu Vô Tẫn không chết tử tế được, Tiêu gia ta cũng biến thành tro bụi, không còn tồn tại nữa.
Tiêu Vô Tẫn một bên lập thệ ngôn, một bên thôi thúc Huyền Nguyên, cùng thiên địa cộng minh hình thành khế ước.
Tuy loại lời thề này không hẳn như linh hồn khống chế, trực tiếp tác dụng đến trên thân thể người phát thệ, nhưng cũng là một loại lời thề vô cùng kiêng kỵ, một khi vi phạm, thường thường cũng sẽ có tai nạn giáng lâm, cực kỳ linh nghiệm.
Diệp Huyền nghe xong giật nảy cả mình, Tiêu Vô Tẫn cũng quá ác đi, loại lời thề này cũng có thể phát?
Tiêu Vô Tẫn cảm khái cung kính nói:
- Diệp thiếu, kỳ thực nếu như không phải ngươi, lần này Tiêu gia ta cũng đã biến thành tro bụi, nơi nào còn có ngày hôm nay, cho nên nói, mệnh của Tiêu gia ta vốn là Diệp thiếu ngươi cứu, coi như trả Diệp thiếu ngươi lại có thể làm sao? Còn kẻ địch của Diệp thiếu, kia dĩ nhiên là kẻ địch của Tiêu gia ta, hơn nữa nói thật, Tiêu Vô Tẫn ta còn muốn cảm tạ hắn, nếu không có hắn, Diệp thiếu ngươi làm sao sẽ đến Thiên Đô Phủ, Tiêu gia ta làm sao có thể gặp phải ngươi?
- Này cũng được?
Diệp Huyền không khỏi không nói gì, ý nghĩ của Tiêu Vô Tẫn này, cũng quá cực phẩm đi.
- Có điều, ở đây ta vẫn có một yêu cầu.
Tiêu Vô Tẫn ngưng tiếng nói:
- Ta hi vọng Diệp thiếu không thủ tiêu tên gọi Tiêu gia ta, bằng không Tiêu Vô Tẫn ta, đến thời điểm đó ở dưới cửu tuyền, cũng không cách nào đối diện với liệt tổ liệt tông của gia tộc.
Tiêu Vô Tẫn bình tĩnh nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt toát ra thành ý cùng tinh khiết.
Tiêu Vô Tẫn nói đến mức này, Diệp Huyền cuối cùng cũng rõ ràng, Tiêu Vô Tẫn là chân tâm muốn dựa vào mình.
Chương 1385 Lục Cảm Hàng Lâm (1)
Hắn trầm tư chốc lát, cười khổ gật đầu nói:
- Đã như vậy, vậy ta liền đáp ứng, Tiêu gia ngươi trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các, nhưng vĩnh viễn sẽ không thủ tiêu tên gọi Tiêu gia, cho phép gia tộc ngươi truyền thừa huyết mạch.
- Đa tạ Diệp thiếu.
Trên mặt Tiêu Vô Tẫn lộ ra vẻ mừng rỡ.
- Vậy ngày mai ta sẽ tuyên bố thông cáo, để Tiêu gia nhập vào Huyền Quang Các.
- Không.
Diệp Huyền khoát tay chặn lại, lắc đầu nói:
- Tiêu Vô Tẫn, cái thông cáo này ngươi không cần phát.
Tiêu Vô Tẫn sững sờ.
- Tại sao? Đã như thế, dân chúng của Thiên Đô Phủ làm sao biết Tiêu gia ta là gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các?
Diệp Huyền cười nhạt:
- Tại sao phải để người khác biết? Tuy Tiêu gia ngươi trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các, nhưng từ nay về sau, Tiêu gia ngươi chỉ cần tiếp tục kinh doanh Thiên Đô Phủ là được, tất cả trật tự đều như cũ, cái khác không cần biến.
Diệp Huyền rất rõ ràng, bây giờ mình gây thù hằn quá nhiều, nếu Tiêu Vô Tẫn phát thông cáo như vậy, ngay lập tức sẽ đẩy Huyền Quang Các tới nơi đầu sóng ngọn gió, một khi tin tức truyền đi, ngược lại sẽ để càng nhiều người chú ý tới hắn, trái lại cái được không đủ bù đắp cái mất.
- Vâng!
Tiêu Vô Tẫn làm Tiêu gia chi chủ, tâm tư cũng cực kỳ nhạy bén, ngay lập tức hiểu được, Diệp Huyền đây là không muốn nổi danh, mà muốn tiếp tục lợi dụng Tiêu gia làm yểm hộ.
Xem ra Diệp thiếu đắc tội cường địch kia xác thực vô cùng đáng sợ, để Diệp thiếu thậm chí không muốn bại lộ Huyền Quang Các tồn tại, có điều nói đến, ta còn thực sự phải cảm tạ cường địch của Diệp thiếu, bằng không Tiêu gia ta há có thể gia nhập dưới trướng của Diệp thiếu?
Tiêu Vô Tẫn cảm khái không thôi, không biết tại sao, tuy Tiêu gia hắn đã không có Cửu Thiên Vũ Đế lão tổ, nhưng trong lòng Tiêu Vô Tẫn mơ hồ có loại cảm giác, Tiêu gia hắn ở tương lai không xa rất có thể sẽ quật khởi.
- Ha ha, Tiêu gia chủ, chúng ta sau này là người một nhà.
Nhìn thấy Tiêu gia thành công gia nhập Huyền Quang Các, đám người Tô Tú Nhất đều hưng phấn đi lên trước nói.
Trước đây tuy Tiêu gia cùng Huyền Quang Các quan hệ vô cùng tốt, nhưng dù sao cũng cách một tầng, hiện tại gia nhập Huyền Quang Các, song phương trong lúc đó quan hệ, liền thân mật không kẽ hở.
- Nếu ngươi đã gia nhập Huyền Quang Các ta, như vậy kẻ địch của Huyền Quang Các ta, ngươi cũng có thể biết được.
Diệp Huyền ngưng giọng nói.
Tiêu Vô Tẫn không nhịn được nín hơi.
Hắn cũng rất muốn biết, kẻ địch có thể làm cho nhân vật như Diệp thiếu cảnh giác, đến tột cùng là tồn tại cỡ nào.
- Kẻ địch của chúng ta, chính là một trong đại lục bảy đại tông môn Vô Lượng Sơn.
Diệp Huyền chậm rãi nói.
- Cái gì, Vô Lượng Sơn.
Tiêu Vô Tẫn không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, hai mắt trừng tròn xoe, hắn đã từng nghĩ tới rất nhiều thế lực, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ ra kẻ địch của Diệp thiếu sẽ đáng sợ như thế.
Thiên Huyền đại lục, địa vực bao la, thế lực biết bao, mà Vô Lượng Sơn có thể được xưng một trong đại lục bảy đại tông môn, này lại mạnh mẽ cỡ nào?
Chẳng trách Diệp thiếu cẩn thận như vậy, cái gọi là Tiêu gia của hắn, ở trước mặt Vô Lượng Sơn, căn bản là như giun dế, một ngón tay liền có thể dễ dàng bóp chết.
- Sợ không?
Diệp Huyền tựa như cười mà không phải cười hỏi.
- Sợ, có thể không sợ sao?
Tiêu Vô Tẫn bình phục tâm tình của mình, nở nụ cười:
- Nhưng ta tin tưởng, ở dưới Diệp thiếu ngươi dẫn dắt, một ngày nào đó Huyền Quang Các chúng ta sẽ không lại sợ Vô Lượng Sơn, ta có lòng tin này.
- Ồ? Đây là tại sao?
Diệp Huyền không nhịn được hiếu kỳ.
Tiêu gia không phải Lam Quang học viện từ nơi hẻo lánh tới, đối với Vô Lượng Sơn đáng sợ tất nhiên có đã hiểu biết, nhưng biểu hiện của hắn lại để Diệp Huyền có chút bất ngờ.
- Nếu Diệp thiếu không có tiềm lực như vậy, vị Vũ Đế đại nhân này còn có thể đồng ý tuỳ tùng Diệp thiếu sao?
Tiêu Vô Tẫn đột nhiên cười nhìn về phía Huyết Kiếm Vũ Đế.
Huyết Kiếm Vũ Đế sững sờ, không nhịn được cười nói:
- Bổn Đế tuỳ tùng Diệp Huyền, không phải là như ngươi nghĩ.
- Mặc kệ thế nào, Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân biết rõ kẻ địch của Diệp thiếu là Vô Lượng Sơn, còn nguyện ý tuỳ tùng, có thể thấy được tất nhiên có lòng tin nhất định.
Tiêu Vô Tẫn khẳng định nói.
Huyết Kiếm Vũ Đế lắc đầu, không có giải thích, có lẽ vậy.
Hắn nhìn bề ngoài, chỉ là vì chữa trị thương thế của mình, nhưng sâu trong nội tâm, chưa chắc không có một tia lý do như Tiêu Vô Tẫn nói.
Sau đó, Diệp Huyền đối với Thiên Đô Phủ chỉnh hợp cùng phát triển, tiến hành một phen đề nghị.
Sau khi Tiêu gia cùng Huyền Quang Các liên hợp lại, xử lý đối với Úy Trì gia cùng Chu gia ngay lập tức đơn giản lên.
Hết thảy sản nghiệp của Úy Trì gia cùng Chu gia, đều tạm thời quy đến dưới trướng Tiêu gia, nhưng Úy Trì gia cùng Chu gia nắm giữ linh dược, Huyền Thạch,… đều bị đưa đến chỗ Diệp Huyền.
Úy Trì gia không hổ là một trong hai thế lực lớn khống chế Thiên Đô Phủ, gia tộc nắm giữ bảo vật, khiến cho Diệp Huyền cũng khá là chấn động.
Trong đó linh dược cửu giai cũng có vài cây, đối với Diệp Huyền hiện tại cực kỳ hữu dụng.
Chợt, Diệp Huyền báo cho đám người Tô Tú Nhất tin tức của Hoàng Phủ Tú Minh.
- Cái gì? Viện trưởng đại nhân hắn lại bị Vô Lượng Sơn nô dịch? Bán về phía Hỗn Loạn Chi Thành!
Đám người Cát Phác Tử từng cái từng cái giật mình tức giận.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, ở trong hai năm viện trưởng mất tích này, dĩ nhiên phát sinh sự tình như thế.
- Diệp thiếu, chúng ta phải đi cứu viện trưởng.
Đám người Cát Phác Tử biểu hiện kích động.
- Hoàng Phủ Tú Minh tự nhiên là phải cứu, thế nhưng các ngươi không thể đi, ta sẽ cùng Huyết Kiếm ở một tháng sau xuất phát, ở trong một tháng này, ta trước tiên cần phải xử lý tốt sự tình Thiên Đô Phủ.
Diệp Huyền trầm giọng nói.
- Nhưng mà...
Đám người Cát Phác Tử nghe được Diệp Huyền căn bản không chuẩn bị để cho mình đi, từng cái từng cái đều cuống lên.
- Không có nhưng gì cả.
Diệp Huyền lắc đầu nói:
- Hỗn Loạn Chi Thành, chính là thành trì nguy hiểm nhất đại lục, nó đáng sợ không phải bình thường, lấy thực lực của các ngươi đi vào căn bản không làm nên chuyện gì, nếu như chỉ có ta cùng Huyết Kiếm, làm việc sẽ càng thêm dễ dàng một chút.
Đám người Cát Phác Tử vì đó nghẹn lời, một mặt âm u.
Bọn họ biết Diệp Huyền nói thật, lấy tu vi bát giai nhị trọng của bọn họ, chiến đấu với nhau, cái kia vốn là phiền toái.