Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1756 Tứ đại Hải Thần (2)

- Thánh Thành, lại là Nhân tộc Thánh Thành đáng chết, còn có Chấp Pháp điện chết tiệt.

Hải Hoàng híp mắt, trong con ngươi tỏa ra ánh sáng dữ tợn:

- Lúc trước Bổn hoàng liền không nên cùng những Nhân tộc này hợp tác a, từng cái từng cái tất cả đều là gia hỏa xảo trá.

Ánh mắt Hải Hoàng u lạnh, trong con ngươi đột nhiên lướt qua một tia trào phúng, hắn cấp tốc ngồi khoanh chân, trong tay lấy ra một huy chương cổ xưa, huy chương kia vừa xuất hiện ở trong nước biển, liền có một luồng lực lượng thần bí dập dờn ra.

- Hừ, những gia hỏa Thánh Thành này dám xông vào trong biển sâu, cho rằng Hải tộc ta muốn vào liền tiến vào, muốn ra liền ra sao? Bổn hoàng liền muốn nhìn một chút, đến tột cùng là gia hỏa nào, đi tới trong Hải tộc ta.

Hai tay hắn nắm chặt huy chương, một luồng lực lượng thần bí cấp tốc lan tràn ra, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ Hải tộc.

- Bằng vào ta hiệu lệnh, khống chế tứ hải, hải chi vạn vật, đều do ta khống!

Trong chớp mắt, toàn bộ Hải tộc đều rõ ràng chiếu rọi ở trong đầu Hải Hoàng.

Chỉ thấy khoảng cách Hải tộc cấm địa mấy trăm ngàn dặm, một lồng ánh sáng trong suốt bao vây hai tên cường giả khí tức hồn hậu, đang nhanh chóng xuyên toa hư không.

Mà cách hai người gần mười vạn dặm, Hải Long Tôn Hội đang nhanh chóng lần theo, không ngừng nhận biết vị trí của đối phương.

- Tôn Hội, cường giả xông vào Hải tộc cấm địa ta, ở bên trái đằng trước ngươi 90 ngàn hải lý, là hai tên cường giả Nhân tộc, tu vi đều ở tam trọng đỉnh phong.

Thanh âm của Hải Hoàng ở trong đầu Tôn Hội trong nháy mắt vang lên.

- Hải Hoàng đại nhân!

Trong lòng Tôn Hội nhất thời kích động, tràn ngập thành kính.

- Tôn Hội, ngươi cẩn thận một ít, khí tức trên thân hai người kia khá mạnh mẽ, ta sẽ phái người đến giúp đỡ ngươi, cần phải lưu hai người này lại.

- Lực lượng Hải Thần, nghe ta mệnh lệnh, ban tặng nhữ thân.

Hải Hoàng khẽ quát một tiếng, một luồng lực lượng thần bí đột nhiên giáng lâm, dung nhập vào trong cơ thể Tôn Hội.

Tôn Hội chỉ cảm giác thân thể mình đột nhiên truyền đến một trận cảm giác ung dung, uy lực Huyền Nguyên trong cơ thể ở trong chớp mắt tăng lên gấp đôi, vèo, tốc độ của hắn lập tức tăng vọt, hăng hái lao về phía Ma Huyết Hồn Đế.

- Quy Tướng, ngươi lập tức thông báo Hải Ma Nữ, Hải Huyễn Thú còn có Hải Ma Nhân đi trợ giúp Hải Long Tôn Hội, cần phải bắt hai người kia về cho ta.

- Vâng.

Quy Tướng vội vàng khom người nói, lần này Hải Hoàng bệ hạ vì bắt hai người kia, dĩ nhiên phái tứ đại Hải Thần Tướng ra ngoài, có thể thấy được bệ hạ quyết tâm như thế nào.

- Còn có, lập tức thông báo Thâm Hải cự thú, tiến công đại lục bình phong nơi khác của Hắc Long cung.

Đột nhiên, ánh mắt của Hải Hoàng lóe lên một cái lại nói.

Quy Tướng nguyên bản khom người thối lui, thân hình nhất thời đình trệ, cái gì, Hải Hoàng bệ hạ lại muốn tiến công đại lục bình phong? Hai mắt nó bỗng dưng trừng tròn xoe, lẽ nào bệ hạ là chuẩn bị mở ra Nhân tộc và Hải tộc đại chiến sao?

Đại lục bình phong, là một đạo bình phong thần bí giữa Thiên Huyền đại lục cùng Vô Tận Hải, ba vạn năm trước, Phách Thiên Hùng Chủ đột nhiên xuất hiện, đẩy Hải tộc lùi về mấy trăm triệu dặm, ở thời điểm Phách Thiên Hùng Chủ thống trị, Hải tộc không có bất luận một ai dám bước vào ngoại hải một bước.

Lúc đó vì triệt để giải trừ Hải tộc mầm họa, Phách Thiên Hùng Chủ càng ở toàn bộ ngoại hải của Vô Tận Hải bố trí một lớp bình phong, gọi là đại lục bình phong.

Lớp bình phong này, tiêu hao toàn bộ tinh lực của Hắc Long cung cùng Thánh Thành thời đó, các loại nhân lực vật tư, phảng phất như một đạo lạch trời, ngăn cản Hải tộc tiến vào đại lục.

Điều này cũng làm cho Hải tộc sau đó nếu muốn tiến công Nhân tộc Thiên Huyền đại lục, nhất định phải từ Hắc Long cung thông qua mới có thể.

Chỉ là Phách Thiên Hùng Chủ vẻn vẹn thống trị ở ngoại hải mấy ngàn năm, liền không còn tin tức, này hơn hai vạn năm qua, Hải tộc vẫn trong bóng tối làm hao mòn thực lực của đại lục bình phong, ở trong 20 ngàn năm qua, bây giờ đại lục bình phong từ lâu vô cùng suy yếu, chỉ là một hình thức.

Bây giờ, Hải Hoàng bệ hạ dĩ nhiên mệnh lệnh Thâm Hải cự thú, tiến công đại lục bình phong, cái này chẳng lẽ nói Hải Hoàng bệ hạ là chuẩn bị tiến công Nhân tộc đại lục sao?

Quy Tướng chỉ cảm giác trái tim mình phốc phốc phốc nhảy lên, có một loại cảm giác huyết dịch nghịch lưu.

Ba vạn năm trước thời đại của Phách Thiên Hùng Chủ, đối với hết thảy Hải tộc mà nói chính là một sỉ nhục, hết thảy Hải tộc đều mơ có một ngày Hải tộc có thể giết tới đại lục Nhân tộc, trở thành chủ nhân của thiên hạ này, bây giờ Hải Hoàng đại nhân rốt cục muốn làm như thế sao?

- Ngươi lui xuống trước đi.

Hải Hoàng thấy vẻ mặt của Quy Tướng, biết trong lòng hắn suy nghĩ gì, lạnh nhạt nói:

- Nhân tộc thống trị đại lục thời gian đã quá dài, bây giờ Huyền Vực càng dám kiêu ngạo như thế, đến cấm địa Hải tộc ta ngang ngược, nếu Hải tộc ta không có một chút biểu hiện, chẳng phải là để những Nhân tộc này khinh thường?

Khóe miệng hắn tựa hồ nổi lên một nụ cười lạnh lùng, một luồng khí thế quân lâm thiên hạ từ trên người hắn tản ra, chấn động đến mức đáy biển hơi gợn sóng.

- Ta muốn cho Nhân tộc kia biết, đại lục bây giờ, đã không phải thời đại ba vạn năm trước, Hải tộc ta ở biển sâu nghỉ ngơi lấy sức ba vạn năm, cũng là thời điểm, trở thành chủ nhân của vùng trời này.

- Vâng.

Quy Tướng nghe Hải Hoàng nói, tâm huyết dâng trào, trên khuôn mặt già nua phảng phất như toả ra hào quang trước nay chưa từng có.

Hải tộc trở thành chủ nhân vùng trời này sao?

Nếu có khả năng này, hắn nguyện trả giá tất cả.

Ở sau khi Hải Hoàng ra lệnh không bao lâu.

Vèo vèo vèo!

Ba đạo lưu quang đột nhiên từ trong cung điện Hải tộc lao ra, giống như sao băng phá tan phía chân trời, trong nháy mắt đi vào hư không, biến mất không còn tăm hơi.

Lúc này, ở cách nơi đây mấy trăm ngàn hải lý.

Trong vực sâu đáy biển, mấy đạo nhân ảnh đột nhiên chậm rãi hiện ra.

- Điện hạ, cái khí tức thần bí kia đã biến mất rồi.

Kim Lân cẩn thận nhận biết một hồi, ngưng giọng nói.

- Cũng may U Minh biết năng lực của Hải Hoàng, bằng không vừa nãy mấy người chúng ta liền nguy hiểm, không nghĩ tới ở trong Vô Tận Hải, chỉ cần đồng ý, Hải Hoàng có thể biết được tất cả.

Diệp Huyền híp mắt:

- Có thể trong chớp mắt nhận biết toàn bộ tình huống của biển rộng, Hải Hoàng này thật không phải bình thường.
Chương 1757 Thực sự là biến thái (1)

U Minh Vũ Đế ở một bên cung kính nói:

- Chủ nhân, Hải Hoàng bệ hạ khoảng thời gian này có người nói vẫn đang bế quan, vì lẽ đó vừa rồi hắn đã đảo qua toàn bộ biển rộng, nói vậy trong thời gian ngắn sẽ không ra tay nữa.

U Minh Vũ Đế thân là thống lĩnh ở ngoại hải, đối với Hải Hoàng hiểu rõ vẫn rất nhiều.

- Điện hạ, bây giờ đã kinh động Hải tộc hoàng tộc, chúng ta có muốn lập tức trở lại hay không? Nơi này là địa bàn của bọn hắn, nếu như chúng ta bị Hải tộc vây quanh liền phiền phức.

Kim Lân chuyển con ngươi nói.

- Kim Lân, ngươi luôn luôn không sợ trời, không sợ đất, làm sao còn sợ Hải tộc?

Diệp Huyền tựa như cười mà không phải cười nhìn hắn một chút, tâm tư của tên này Diệp Huyền không thể hiểu rõ hơn được nữa, rõ ràng là được chỗ tốt của Hải Thần chi tuyền, muốn trở về tu luyện một phen.

- Điện hạ, ngươi cũng quá khinh thường Kim Lân ta.

Kim Lân bị Diệp Huyền nói kích đến nhảy lên, tức giận nói:

- Kim Lân ta sẽ sợ Hải tộc? Hừ hừ, nhớ năm đó thời điểm lão Kim ta tung hoành thiên hạ, Hải tộc Hải Hoàng gì cũng không đủ lão Kim ta một đầu ngón chân nghiền ép...

Kim Lân ở bên cạnh thao thao bất tuyệt nói.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, không để ý đến Kim Lân tự biên tự diễn, mà nhìn về phía Dao Nguyệt Vũ Đế nói:

- Doanh Thai, ngươi là cân nhắc thế nào?

Dao Nguyệt Vũ Đế mỉm cười, như hoa đào tháng tư tỏa ra, có một loại mỹ lệ đoạt hồn phách người, nàng mỉm cười nói:

- Nếu trong lòng Tiêu Dao ngươi đã có định đoạt, cần gì phải hỏi ta?

- Người hiểu ta, vẫn là Doanh Thai...

Trong lòng Diệp Huyền ấm áp, bất luận cách xa nhau bao lâu, Dao Nguyệt Vũ Đế vẫn trong nháy mắt rõ ràng ý nghĩ trong lòng hắn.

Hắn cười lạnh nói:

- Nếu Ma Huyết Hồn Đế dám đến Hải tộc cấm địa, khẳng định là có dựa dẫm, nếu như nói bọn họ sẽ dễ dàng vẫn lạc ở trong Hải tộc như vậy, ta là kiên quyết không tin, đã như vậy, chúng ta không bằng đến cái bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở đằng sau.

Một tia tinh mang, từ trong con ngươi Diệp Huyền lóe lên liền qua.

Ngay sau đó, bốn người Diệp Huyền tìm địa phương bí mật, bắt đầu khoanh chân tu luyện.

Mở ra không gian giới chỉ, một vũng Hải Thần chi tuyền to lớn, hiện ra ở mi mắt Diệp Huyền, thần thức của hắn cấp tốc hòa vào trong đó.

Coong coong coong coong vù...

Trong Hải Thần chi tuyền, tựa hồ chất chứa một luồng lực lượng vô hình, không ngừng trùng kích đầu óc của Diệp Huyền, lực lượng đáng sợ kia, tựa như Diệp Huyền hiện tại, ở trước mặt cũng giống như giun dế.

- Lực lượng Hải Thần sao?

Diệp Huyền cau mày, hòa Huyền Thức vào trong đó, nỗ lực phân tích cùng hấp thu lực lượng, chỉ là hắn vừa mới hấp thu...

Ầm!

Một luồng lực lượng dâng trào, như hồng thủy vỡ đê, ở trong chớp mắt điên cuồng tràn vào trong đầu Diệp Huyền.

Nguồn lực lượng này đáng sợ, như núi lửa dâng lên, trong phút chốc bùng nổ ra lực lượng không gì sánh kịp, trong nháy mắt ở trong Hồn Hải của Diệp Huyền rung ra một cái khe to lớn.

- Không tốt.

Trong lòng Diệp Huyền nhất thời kinh hãi, cỗ lực lượng thần bí này, phảng phất như nắm giữ sinh mệnh, ở sau khi nổ ra Hồn Hải của hắn, dĩ nhiên trực tiếp muốn xông vào nơi sâu xa linh hồn của hắn, hơn nữa cường độ to lớn, quả thực làm người nghe kinh hãi, nếu như không phải Diệp Huyền tu luyện qua Dẫn Đạo Thuật, e là trực tiếp liền muốn bị cỗ lực lượng đáng sợ này xóa đi linh hồn.

- Hài tử, trở về biển rộng ôm ấp đi.

Đồng thời một thanh âm ầm ầm, ở trong đầu óc của Diệp Huyền vang vọng lên.

Diệp Huyền cảm giác toàn bộ đầu óc của mình có loại cảm giác ngất ngất, ý thức từ từ mơ hồ, phảng phất như rơi vào một vực sâu khổng lồ.

Ở trong thần thức của hắn, xuất hiện một con ngươi to lớn, con ngươi này toàn thân xanh thẳm, toả ra khí tức kinh khủng, phảng phất như có thể ẩn chứa thế giới, nhu hòa nhìn chằm chằm Diệp Huyền, từng tia khí tức màu xanh, từ từ thẩm thấu linh hồn của Diệp Huyền.

Loại thẩm thấu này cực kỳ chậm, đồng thời mang theo một luồng mê hoặc rất lớn, trong lúc vô tình, cũng đã dung nhập vào trong linh hồn Diệp Huyền.

- Vù!

Đúng lúc này, Hoang Thiên Tháp trong đầu Diệp Huyền đột nhiên run lên, một nguồn lực lượng vô hình bao phủ ra, tương tự lực lượng kinh khủng phảng phất như tuyên thệ chủ quyền của mình, đột nhiên bài xích lực lượng màu xanh kia ra ngoài.

Cả người Diệp Huyền giật mình, cấp tốc tỉnh lại, trong lòng khiếp đảm, Hải Thần chi tuyền thật là khủng khiếp.

Hắn vốn cho rằng, chỉ có Hải tộc tiến vào Hải Thần chi tuyền gột rửa, linh hồn mới sẽ nhiễm phải một tia lực lượng kia, lại không nghĩ rằng ở thời điểm hắn nhận biết, nguồn lực lượng kia dĩ nhiên cũng có thể cấp tốc tiến vào đầu óc hắn, đồng thời muốn khống chế linh hồn của hắn.

Nếu như không phải hắn đúng lúc phản ứng lại, một khi mình mê muội trong đó, e là linh hồn sẽ trong nháy mắt trầm luân, trở thành một xác chết di động không có ý thức bản thân.

- Hừ, diệt cho ta.

Trong lòng hừ lạnh một tiếng, Diệp Huyền thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, lực cắn nuốt khủng bố cấp tốc thôn phệ lực lượng thần bí trong Hải Thần chi tuyền vào thân thể.

Đồng thời Diệp Huyền bất ngờ cảm giác được, Sinh Mệnh Võ Hồn trong đầu của mình tản mát ra một tia khí tức rục rà rục rịch.

- Vèo!

Không chờ Diệp Huyền chủ động thôi thúc, Sinh Mệnh Võ Hồn nguyên bản chỉ dài khoảng một trượng vèo một cái bay lượn ra, xuyên thấu hư không, trong nháy mắt đâm vào Hải Thần chi tuyền trong không gian giới chỉ.

Ồ ồ!

Chỉ thấy Hải Thần chi tuyền trong không gian giới chỉ cấp tốc khô quắt, bằng tốc độ kinh người giảm thiểu, cuối cùng đều bị Sinh Mệnh Võ Hồn hút vào trong đó.

Vù!

Một luồng lực lượng tinh khiết từ trong Sinh Mệnh Võ Hồn tản mát ra, trên Sinh Mệnh Võ Hồn lập tức khai chi tán diệp, từ nguyên bản dài khoảng một trượng trong nháy mắt dài gần mười trượng.

Ong ong!

Đồng thời hai đạo tinh hoàn mới sinh ra, Sinh Mệnh Võ Hồn dĩ nhiên trong nháy mắt từ sáu đạo tinh hoàn đột phá đến tám đạo tinh hoàn.

Ở sau khi đột phá, Sinh Mệnh Võ Hồn dài gần mười trượng múa lên cành lá, từng tia sức sống mông lung tản mát ra, linh hồn của Diệp Huyền nguyên bản bị Hải Thần chi tuyền oanh vỡ tan trong khoảng thời gian ngắn cấp tốc khép lại.

Đồng thời, hồn lực của Diệp Huyền cũng ở trong nháy mắt này đột phá đến cửu giai trung kỳ.

- Cái gì...

Con ngươi của Diệp Huyền lập tức trợn tròn, cái gọi là lực lượng sinh mệnh, bình thường là căn cứ vào thân thể trị liệu, nhưng sau khi Sinh Mệnh Võ Hồn đột phá Bát Tinh, thậm chí ngay cả lực cùng linh hồn, hồn lực cũng có thể chữa trị, này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Chương 1758 Thực sự là biến thái (2)

Nếu như hồn lực cùng linh hồn của hắn có thể như thân thể được cấp tốc chữa trị, như vậy ở thời điểm chiến đấu hắn hầu như không cần lo lắng hồn lực cùng linh hồn tổn thương.

Hải Thần chi tuyền trong không gian giới chỉ bị tiêu hao sạch sẽ, Diệp Huyền lập tức mở mắt ra, chợt hắn liền phát hiện Dao Nguyệt Vũ Đế ở một bên ánh mắt mê ly, chau mày, đang rơi vào một loại giãy dụa nào đó.

Sau lưng Diệp Huyền nhất thời kinh ra một thân mồ hôi lạnh, hắn đã quên, Dao Nguyệt Vũ Đế cũng đều chiếm được một chút Hải Thần chi tuyền, nếu như Dao Nguyệt Vũ Đế muốn thông qua Hải Thần chi tuyền này gột rửa, như vậy...

Diệp Huyền không lo được do dự, vội vàng đưa bàn tay khắc ở phía sau lưng Dao Nguyệt Vũ Đế, lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn cấp tốc hòa vào đầu óc của nàng.

Quả nhiên ở trong đầu Dao Nguyệt Vũ Đế, một luồng lực lượng khủng bố màu xanh đang điên cuồng nghiền ép, nỗ lực chiếm cứ linh hồn của Dao Nguyệt Vũ Đế.

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, trực tiếp thôi thúc lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn, thôn phệ cỗ lực lượng màu xanh kia không còn một mống.

Lúc này linh hồn của Dao Nguyệt Vũ Đế mới bình tĩnh lại, lòng vẫn còn sợ hãi mở mắt ra.

- Không nghĩ tới trong Hải Thần chi tuyền này ẩn chứa một luồng lực lượng kinh khủng như thế.

Lúc này trên mặt của nàng còn mang theo một tia hồi hộp.

- Vù!

Đúng lúc này, cách đó không xa, trên người Kim Lân đột nhiên sáng lên một đạo kim quang óng ánh, chỉ thấy trên người hắn hiện ra lít nha lít nhít cấm chế, xì một tiếng, một ít cấm chế trong đó phá nát ra, khí tức của Kim Lân từ nhất trọng đỉnh phong lập tức đột phá đến nhị trọng đỉnh phong.

Diệp Huyền sững sờ, chợt khóe miệng khẽ mỉm cười, trước thời điểm ở Hải tộc cấm địa, tu vi cấm chế của hắn lại được một chút tăng lên.

Hắn vốn đang chuẩn bị tìm một cơ hội mở ra cấm chế cho Kim Lân, không nghĩ tới tên này sau khi hấp thu Hải Thần chi tuyền, tự mình liền phá tan cấm chế rồi.

- Ha ha ha, thu hoạch lần này quả thực quá to lớn, không nghĩ tới trong Hải Thần chi tuyền dĩ nhiên ẩn chứa một chút ý chí của cường giả Thánh cảnh, để lão Kim ta lập tức được đột phá.

Kim Lân mở mắt ra, hưng phấn đến miệng đều mở nứt ra rồi.

Lúc đến Vô Tận Hải, hắn vẫn bị đám người Hư Không Pháp Vương ngược đến ngược đi, bây giờ tu vi đột phá đến nhị trọng đỉnh phong, lập tức có loại cảm giác hãnh diện.

- Ý chí của cường giả Thánh cảnh?

Diệp Huyền nhíu mày.

- Đúng.

Kim Lân cười nói.

- Điện hạ, lực lượng thần bí trong Hải Thần chi tuyền này, hẳn là cường giả Thánh cảnh nào đó của Hải tộc ở thời đại viễn cổ lưu lại, lại còn muốn chiếm cứ linh hồn của lão Kim ta, thật là một ngớ ngẩn, lão Kim ta là nhân vật nào, há là hắn một ý chí không có nửa điểm ý thức liền có thể chiếm lấy.

Nghe được Kim Lân nói, trong lòng Diệp Huyền đột nhiên cả kinh, trong Hải Thần chi tuyền này dĩ nhiên ẩn chứa ý chí của cường giả Hải tộc, như vậy Tiểu Tử Điêu cướp được Hải Thần châu thì sao?

Phải biết Hải Thần châu là này cội nguồn của của Hải Thần chi tuyền, lẽ nào là một cường giả Hải tộc viễn cổ nào đó vẫn lạc lưu lại chí bảo? Tiểu Tử Điêu thu lực lượng trong đó, chẳng phải là sẽ bị lực lượng thần bí kia xâm lấn linh hồn?

Diệp Huyền vội vàng ôm Tiểu Tử Điêu từ trong túi linh sủng ra, đã thấy nó đang ôm nửa Hải Thần châu không trọn vẹn đang gặm cắn, con ngươi chớp chớp, nơi nào có nửa điểm cảm giác bị chiếm cứ linh hồn.

Cách!

Thậm chí làm Diệp Huyền không nói gì được là, nó còn ợ no nê, một bộ ăn no rồi, căn bản không có nửa điểm không khỏe.

Lẽ nào trong Hải Thần châu này không có cỗ lực lượng thần bí kia, không thể a?

Vẻ mặt của Diệp Huyền ngạc nhiên, liền rót Huyền Thức vào trong Hải Thần châu, nhất thời một luồng lực lượng kinh khủng xung kích ra, chấn động đến mức đầu óc Diệp Huyền vang lên ong ong, vội thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, mới từ từ giảm bớt.

Lực lượng ý chí trong Hải Thần châu, so với trong Hải Thần chi tuyền còn đáng sợ hơn ít nhất gấp mười lần, đây tuyệt đối là chí bảo của cường giả Hải tộc kia khi còn sống.

- Thật là một biến thái.

Cuối cùng, Diệp Huyền chỉ có thể dùng ánh mắt xem quái vật nhìn chằm chằm Tiểu Tử Điêu, vẻ mặt không nói gì.

Bọn họ ở đây tuy đều là biến thái, nhưng biến thái nhất, e rằng vẫn là Tiểu Tử Điêu.

- Là thời điểm xuất phát.

Cảm giác được thời gian gần đủ rồi, Diệp Huyền đột nhiên đứng lên, cùng đám người Dao Nguyệt Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, dồn dập bước vào trong hư không.

Lúc này ở cách đám người Diệp Huyền mấy trăm ngàn hải lý.

Vèo vèo.

Một đạo lưu quang trong suốt ở trong hư không không ngừng bay lượn.

- Đế sư, Hải Long Tôn Hội kia đuổi theo.

Kim Diện nhận biết một hồi, lạnh lùng nói.

Ma Huyết Hồn Đế đã mơ hồ có thể từ trong hư không dò xét đến bóng người Tôn Hội, sắc mặt vô cùng tối tăm, hừ lạnh nói:

- Mấy tên kia cũng thật là may mắn, dĩ nhiên không bị Hải Long Tôn Hội nhìn chằm chằm, Tôn Hội kia cũng là tên rác rưởi, dĩ nhiên nhìn chằm chằm chúng ta.

- Đã như vậy, không bằng sớm dùng kế hoạch thứ hai.

Kim Diện lạnh lùng nói.

- Xem ra chỉ có thể như vậy, cũng còn tốt nơi đây cách Hải tộc hoàng tộc đã trên triệu dặm, Hải Hoàng kia thủ đoạn mạnh hơn nữa, cũng khống chế không đến nơi này.

- Đi thôi.

Vèo vèo!

Ma Huyết Hồn Đế đang nhanh chóng chạy trốn đột nhiên thu hồi lồng trong suốt, hai người trong nháy mắt từ trong hư không lướt ra, đi tới trên mặt biển của Vô Tận Hải.

Mấy hô hấp sau.

Ầm ầm!

Hư không ngưng tụ phá nát, Tôn Hội thân mặc áo giáp từ trong hư không đi ra, thân thể hắn cao to, giống như Thần Vương, trong lúc phất tay có khí thế kinh người ngưng tán.

Ở dưới chân hắn, sóng lớn chập trùng, sóng biển cuồn cuộn, sóng biển như từng toà từng toà núi cao không ngừng đẩy mạnh, mỗi một đạo sóng lớn, đều như thiên ngoại lai phong, nghiền ép tất cả.

- Chính là bọn ngươi, tự tiện xông vào cấm địa Hải tộc ta?

Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn phía trước, nơi đó, Ma Huyết Hồn Đế cùng Kim Diện lạnh lùng đứng ngạo nghễ, khiến cho trong con ngươi Tôn Hội sát ý càng thêm bốc lên, như tia điện, bắn mạnh mà ra.

Nó, một trong Hải tộc tứ đại Hải Thần Tướng Tôn Hội, ở thời gian trấn thủ Hải tộc cấm địa, bị người ngoài xông vào, mà hắn hồn nhiên không biết, càng làm cho đối phương cướp đi chí bảo Hải Thần châu thuộc về Hải tộc bọn hắn, đây đối với hắn mà nói, quả thực là sỉ nhục.
Chương 1759 Thái Hoang Độn Thiên Tráo

Vì lẽ đó hắn hôm nay, cần phải bắt hai người trước mặt này, như vậy mới có thể cho Hải Hoàng bệ hạ một câu trả lời.

- Giết.

Gầm lên ác liệt, Hải Long Tôn Hội đột nhiên bay lượn ra, một quyền nổ tung, hư không phía trước ầm ầm nổ nát, trên chưởng xuất hiện một hắc động to lớn, như một viên thiên thạch màu đen, từ trên trời giáng xuống, mang theo lực lượng ngàn quân không gì địch nổi, đánh úp về phía Kim Diện và Ma Huyết Hồn Đế.

Ầm!

Dưới một quyền, trời long đất lở, khí tức Hỗn Độn vô tận tản mát, giống như tử thần dò ra bàn tay, nhấn chìm tất cả.

- Hừ.

Kim Diện hừ lạnh một tiếng, thân hình bỗng nhiên bước về phía trước, trong con ngươi hắn ánh sao óng ánh, một chưởng nhẹ nhàng đẩy ra, cùng nắm đấm của Tôn Hội va chạm.

Oanh ầm!

Hư không trực tiếp bị nổ nát ra một lỗ thủng không gian thật lớn, lực lượng không gian phá nát như mặt kính vỡ vụn kích bắn, nước biển phía dưới sụp đổ ra một hố sâu đường kính ước chừng vạn mét, sâu mấy ngàn mét, hơi nước bốc hơi.

Trên đường chân trời hơi nước mịt mờ, Kim Diện rên lên một tiếng, trực tiếp bay ngược ra hơn một nghìn mét, trái lại Tôn Hội, thân thể bất động, như một viên bàn thạch sừng sững trong thiên địa.

- Tứ đại Hải Thần Tướng cầm đầu Hải Long Tôn Hội, quả nhiên không phải bình thường.

Kim Diện hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói mang theo một tia nghiêm nghị.

Bạch!

Chợt thân hình hắn lần thứ hai lướt ra, trước người đột nhiên xuất hiện vô số bàn tay lít nha lít nhít, những bàn tay này, che kín bầu trời, cuối cùng hóa thành một bàn tay mông lung to lớn, che đậy tất cả, ầm ầm đè ép xuống.

- Hừ, xem tu vi của ngươi, cũng có thể là cường giả tiếng tăm lừng lẫy Huyền Vực đi, lại làm ra việc trộm gà bắt chó bực này.

Khóe miệng Hải Long Tôn Hội phác hoạ lên một tia xem thường, thân hình tùy theo tiến lên nghênh tiếp.

Rầm rầm rầm!

Nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, song phương cấp tốc chém giết cùng nhau, Huyền Nguyên đáng sợ khuấy động bốn phương tám hướng, vòm trời phảng phất như ở dưới công kích của bọn họ vẫn lạc.

Phía dưới.

Vô số sóng biển xông lên chân trời, nhấn chìm tất cả, xung quanh trong vạn dặm biển rộng, khuấy động dâng trào, hết thảy sinh vật phụ cận Hải tộc, đều ở dưới cỗ lực lượng kinh khủng này run lẩy bẩy, như ngày tận thế tới.

- Xì xì!

Phun ra một ngụm máu tươi, song phương trong nháy mắt giao thủ hơn một nghìn chiêu, dưới nổ vang kịch liệt, Kim Diện bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi, cả người chật vật bay ngược ra ngoài.

Mạnh, quá mạnh mẽ, đều là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, thực lực của Hải Long Tôn Hội này, rõ ràng đáng sợ hơn hắn một phần, trong lúc phất tay, đều có một loại tư thái nghiền ép.

- Chết!

Tôn Hội chiếm được thượng phong, tự nhiên không cho Kim Diện cơ hội chạy trốn, một chưởng vỗ về phía Kim Diện, dưới một chưởng này, hư không như trang giấy vụn vặt, yếu đuối không đỡ nổi một đòn.

Một chưởng này nếu là trúng, Kim Diện tất sẽ trọng thương vẫn lạc, đầu một nơi thân một nẻo, thời khắc mấu chốt, một đạo Hồn ấn tối nghĩa xoay tròn mà ra, ngăn ở trước người Kim Diện, chính là Ma Huyết Hồn Đế ở một bên súc thế đã lâu.

Oanh ầm!

Hồn ấn đột nhiên run lên, tiếp theo ở dưới Hải Long Tôn Hội công kích trong nháy mắt phá nát, nhưng Kim Diện lại thừa cơ hội này, chạy ra phạm vi Tôn Hội công kích, hăng hái bỏ chạy.

Tôn Hội hừ lạnh một tiếng, nếu như vậy cũng có thể cho đối phương đào tẩu, vậy hắn cũng sẽ không ở trong Hải tộc tứ đại Hải Thần Tướng xếp thứ nhất.

- Ngân Hà tinh bạo.

Quyền phong lăng liệt, thiên địa đột nhiên tối sầm lại, vô số tinh thần xuất hiện ở vùng thế giới này, tầng tầng vỡ ra, lực lượng kinh khủng kia, phảng phất như núi lửa phun trào, đột nhiên bao phủ Kim Diện ở trong đó.

- Đáng chết, bạo cho ta.

Trong mắt Kim Diện loé ra một vẻ hoảng sợ, hét lớn, cả người đột nhiên vỡ ra, sóng trùng kích mạnh mẽ lập tức bao phủ Tôn Hội ở trong đó, chấn động đến mức miệng hắn phun máu tươi, bay ngược ra hơn trăm thước.

- Chết rồi sao?

Tôn Hội mắt sáng lên, trong lòng thoáng buông lỏng, nhưng vào lúc này, xèo, một vệt sáng bỗng dưng xuyên qua thân thể của hắn, mang theo một chùm máu tươi, một cảm giác suy yếu mãnh liệt trong nháy mắt truyền khắp toàn thân hắn.

Coong coong coong coong vù!

Từng tia hồn lực quỷ dị lan tràn đến toàn thân hắn, để tinh huyết trong cơ thể hắn phảng phất như sợi tơ bị lấy ra.

- Hống!

Tôn Hội tức giận gào thét, thân thể hắn đột nhiên bành trướng, đã biến thành bản thể, chỉ thấy một con Hải Long dài đến ngàn mét to lớn hiện lên phía chân trời, hai con ngươi u ám lạnh lùng nhìn Ma Huyết Hồn Đế, cái miệng lớn như chậu máu bỗng dưng phun ra một luồng long tức.

Chỗ long tức khủng bố đi qua, hư không như pho mát hòa tan ra.

- Ha ha ha, Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo!

Trong tay Ma Huyết Hồn Đế ném ra một lồng trong suốt, trong nháy mắt chặn lại Tôn Hội tiến công, đồng thời một tia tinh huyết kia, cấp tốc tiến vào trong tay Ma Huyết Hồn Đế.

- Thành công.

Trong mắt Ma Huyết Hồn Đế lộ ra vẻ vui mừng, thân hình loáng một cái, một vòng bảo vệ vô hình xuất hiện ở quanh thân hắn, cả người muốn biến mất ở trong hư không.

- Nhân loại đáng ghét, chết đi cho ta.

Tôn Hội nổi giận gầm lên một tiếng, bàn tay khổng lồ bỗng dưng vồ bắt xuống, năm cái vuốt rồng từng chiếc cực kỳ tráng kiện, vỡ ra hư không, đi thẳng tới đỉnh đầu của Ma Huyết Hồn Đế.

- Cút về.

Đúng lúc này, một bóng người màu vàng óng xuất hiện ở bên người Ma Huyết Hồn Đế, gian nan chặn lại một đòn của Tôn Hội, dĩ nhiên chính là Kim Diện vừa nãy tưởng đã vẫn lạc.

- Xì xì.

Hắn phun ra một ngụm máu tươi, sau một khắc, lồng sáng hư vô bao vây lấy hắn cùng Ma Huyết Hồn Đế lập tức trốn vào hư không, biến mất không thấy hình bóng.

Hai con mắt của Tôn Hội bỗng dưng trừng tròn xoe, cái gì? Vừa nãy Kim Diện kia lại không chết, nhưng vừa nãy hắn rõ ràng đã tự bạo, sao lại thế...

Tôn Hội hầu như không thể tin được con mắt của mình, nhưng giờ khắc này, hắn đã không có nhiều tinh lực như vậy đi nghĩ những thứ này, dưới tức giận, hắn trực tiếp vỗ ra một trảo.

- Hoàng Kim Tam Giác Thứ Nguyên!

Lực lượng không gian mãnh liệt, vỡ ra hư không, nhưng sắc mặt của Tôn Hội đột nhiên biến đổi.

- Làm sao có thể, tại sao lần này ta ở trong Dị Thứ Nguyên hư không dĩ nhiên nhận biết không tới sự tồn tại của bọn họ?

Ở trong cảm nhận của hắn, Ma Huyết Hồn Đế cùng Kim Diện tựa hồ triệt để biến mất, phảng phất như hoàn toàn không tồn tại.
Chương 1760 Chim sẻ ở đằng sau (1)

Trong hư không.

Ma Huyết Hồn Đế cùng Kim Diện ở dưới Không Gian Hư Vô che, lặng yên không một tiếng động cấp tốc về phía trước, ở xung quanh hắn, hư không loạn lưu xẹt qua, lẫn nhau trong lúc đó phảng phất như không hề có quen biết gì.

- Ha ha ha, trước để hắn phát hiện, chỉ là bản tọa cố ý mà thôi, Tôn Hội kia còn thật sự coi mình có thể nhận biết được bản tọa, hừ, quả thực quá khinh thường Thái Hoang Độn Thiên Tráo của bản tọa rồi.

Ma Huyết Hồn Đế cười lạnh, hăng hái lao về phía ngoại vi của Vô Tận Hải.

Trên Vô Tận Hải vực, sắc mặt của Tôn Hội tái xanh, phẫn nộ gào thét một tiếng, Huyền Nguyên khủng bố bao phủ, chấn động đến mức cả hải vực điên cuồng khuấy động, sóng biển khủng bố giống như biển gầm bao phủ, nhấn chìm tất cả.

Ở dưới mí mắt của hắn, lại cho hai người kia đào tẩu, chuyện này đối với Tôn Hội mà nói, không thể nghi ngờ là đại sỉ nhục.

Vèo vèo vèo.

Đúng lúc này, ba đạo lưu quang đột nhiên rơi xuống, đứng bên người Hải Long Tôn Hội, chính là Hải tộc tam đại Hải Thần tướng khác.

- Tôn Hội, mấy võ giả Nhân loại xông vào Hải tộc ta đâu?

Một nữ tử vóc người xinh đẹp, cả người tràn ngập mị lực lớn tiếng nói, ánh mắt lạnh lẽo nhìn quét bốn phía, ở trong hư không tìm tòi.

Hai gã cường giả khác cũng nhìn quét bốn phía, khí tức Hải tộc mạnh mẽ tràn ngập, xung quanh trong vạn dặm hết thảy Hải tộc, tất cả đều nằm rạp ở đáy biển, thân thể run lẩy bẩy, có một loại áp bức đến từ linh hồn.

- Để bọn họ cho chạy trốn.

Tôn Hội hóa thân hình người, che ngực, lạnh giọng nói, ở ngực hắn, có vết thương do Ma Huyết Hồn Đế lưu lại.

Tam đại Hải Thần Tướng tất cả đều kinh hãi, con ngươi trợn tròn, khiếp sợ nhìn Tôn Hội.

Tứ đại Hải Thần tướng, lẫn nhau trong lúc đó thực lực cách biệt không có mấy, nhưng Tôn Hội không thể nghi ngờ là mạnh nhất trong bốn người, dĩ nhiên sẽ để cho hai tên Nhân tộc Vũ Đế chạy trốn? Chuyện này...

Theo chúng, lấy tu vi của Tôn Hội, coi như là những Thánh chủ ở Nhân tộc Thánh Thành đến đây, cũng đủ có sức đánh một trận.

- Đám Nhân loại kia nắm giữ một loại không gian dị bảo nào đó, có thể che đậy cảm nhận của ta, là ta bất cẩn.

Sắc mặt Tôn Hội âm trầm, âm lãnh hầu như có thể nhỏ xuống nước, hiện tại hắn cũng hiểu rõ, e là mình truy kích từ vừa mới bắt đầu cũng đã rơi vào trong kế hoạch của đối phương, trước mặc dù mình có thể nhận biết được đối phương tồn tại, hoàn toàn là bởi vì đối phương muốn để hắn nhận biết được mà thôi.

Nói cách khác, từ mới bắt đầu, hắn cũng đã ở vào trong kế hoạch của đám Nhân loại kia, mục đích của đối phương, rất có thể chính là vì tinh huyết của hắn.

Sau khi hiểu được, trong lòng Tôn Hội càng cảm thấy khuất nhục, đường đường Hải Thần Tướng, lại bị tính toán như thế, trong lòng hắn phảng phất như có vô tận tà hỏa, không cách nào phát tiết.

- Không gian dị bảo của Nhân loại có thể che đậy được cảm nhận của ngươi?

Một bên, ba người Hải Ma Nữ lần thứ hai trợn mắt, hơi có chút khó có thể tin.

Tôn Hội ở phương diện không gian, cách xa bọn hắn, Hoàng Kim Tam Giác Thứ Nguyên, thậm chí có thể câu thông Dị Thứ Nguyên, đối phương ngay cả Tôn Hội nhận biết cũng có thể che đậy, đến tột cùng dùng là dị bảo gì?

Điều này làm cho mấy trong lòng người cảm thấy chấn động.

- Lập tức thông báo Hải Hoàng bệ hạ, để bệ hạ sưu tầm hai tên Nhân tộc kia.

Hải Ma Nữ lấy ra một quả cầu, chuẩn bị đưa tin.

- Không kịp rồi.

Tôn Hội lắc đầu, đối phương đã có chuẩn bị đi tới nơi này, khẳng định đã cân nhắc tất cả, hiện tại thông báo Hải Hoàng bệ hạ, đã chậm.

Hơn nữa hắn biết, hiện tại Hải Hoàng bệ hạ đang trong bế quan, căn bản không có thời gian đi quản những chuyện này.

- Hừ, vậy trước tiên để những Nhân loại kia hung hăng một phen, sau đó không lâu...

Trong con ngươi Hải Ma Nữ Luận Na, một tia lệ mang chợt lóe lên, khóe miệng nổi lên một tia sát cơ lạnh lẽo, nàng đã nghe được một chút tin tức, biết Hải Hoàng bệ hạ dự định, tháng ngày đám Nhân loại kia hung hăng, đã không lâu.

Lúc này trong hư không.

Ma Huyết Hồn Đế cùng Kim Diện, đang nhanh chóng bay lượn, vòng không gian ở quanh thân hai người bọn họ, đạo đạo óng ánh hồn lực cấm chế lưu chuyển, phảng phất như từng đường vân uốn lượn, đường vân lẫn nhau kết hợp, tạo thành một đồ án phức tạp tối nghĩa, che đậy tất cả khí tức không gian.

Vẻn vẹn thời gian một nén nhang, hai người liền bay lượn ra khoảng cách mấy trăm ngàn dặm, từ từ rời xa khu vực nội hải.

- Hê hê, Hải Thần Tướng Tôn Hội kia lại còn muốn truy tung chúng ta, thực sự là si nhân nói mộng, lần này hành trình, đồ vật đại nhân muốn cũng đã tới tay, thật ung dung a.

Ma Huyết Hồn Đế xì cười nói, trong giọng nói có một tia âm lạnh cùng xem thường.

- Hừ, ngươi là ung dung, nhưng bổn Đế không thoải mái.

Một bên, Kim Diện xóa đi máu tươi dưới mặt nạ, hừ lạnh một tiếng nói.

Ma Huyết Hồn Đế hê hê cười một tiếng nói:

- Ngươi tổn thất, chỉ là một bộ phân thân mà thôi, huống chi, chỉ có bản tọa mới có thể luyện tinh huyết của Tôn Hội ra, nếu không thì, bản tọa cũng không ngại cùng ngươi thay vị trí, ha ha ha.

Trong giọng nói của Ma Huyết Hồn Đế mang theo một tia cười trên sự đau khổ của người khác, khiến cho Kim Diện càng thêm khó chịu.

Ầm ầm!

Lúc này một vệt sáng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trong hư không bỗng dưng dâng lên từng tia phù văn quỷ dị, những phù chú này cấp tốc lấp loé, cuối cùng hóa thành một đại trận, đột nhiên bao phủ Ma Huyết Hồn Đế cùng Kim Diện ở bên trong, chấn hai người từ trong hư không đi ra.

Phát sinh cái gì?

Trong lòng hai người nhất thời cả kinh, nhưng không hoảng loạn, liền ngẩng đầu nhìn trời, chỉ thấy trên bầu trời, bốn bóng người ngạo đứng ở đó, lạnh lùng nhìn Ma Huyết Hồn Đế cùng Kim Diện phía dưới.

Chính là bốn người Diệp Huyền.

- Hai vị, đã lâu không gặp, có khoẻ hay không.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng, mang theo một tia trào phúng nhìn hai người phía dưới, xì cười nói:

- Hai vị quả nhiên thủ đoạn cao cường, ở dưới Hải tộc Hải Thần Tướng lần theo, cũng có thể bình yên chạy trốn, thật là làm cho tại hạ khâm phục.

- Là các ngươi?

Ánh mắt của Ma Huyết Hồn Đế trầm xuống, lạnh giọng nói:

- Các ngươi sao biết vị trí của chúng ta?

Hắn không hiểu, Thái Hoang Độn Thiên Tráo của hắn, có thể che đậy tất cả khí tức không gian, ngay cả Hải Long Tôn Hội cũng nhận biết không tới vị trí của bọn họ, mấy người trước mặt này là làm sao nhận biết được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK