Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 661 Liếc mắt nhìn (2)

- Bộ dạng của thiếu niên kia nói chuyện lạ lắm, có phải hắn có quan hệ với Luyện Khí Phường hay không?

- Hắn?

Tần Vũ lườm Diệp Huyền, chợt khinh thường truyền âm:

- Lão Hoàng, ta nói ngươi có phải bị tiểu tử kia dọa phá gan hay không? Gia hỏa này xế chiều hôm nay còn chửi bới Luyện Khí Phườn đấy, hơn nữa Lê Húc đại sư Luyện Khí Phường cũng không quen biết tiểu tử này, ngươi sẽ không nói cho ta biết tiểu tử này trong mấy canh giờ ngắn ngủi trèo lên quan hệ với Luyện Khí Phường đấy chứ?

Hoàng Chung tưởng tượng, cũng đúng.

Diệp Huyền đại náo Luyện Khí Phường cả đế đô đề nghe thấy, hắn có thể còn sống rời khỏi Luyện Khí Phường đã là kỳ tích, muốn nói đáp quan hệ với Luyện Khí Phường... Hoàng Chung vừa nghĩ tới điểm này liền không tin tưởng bao nhiêu.

Nghĩ tới đây nội tâm hắn ổn định không ít.

Tiểu tử này vì mạng sống lại dám nhấc lên quan hệ với Luyện Khí Phường, chuyện này bại lộ ra, hắn và La gia tựu đợi phải chết, lần này thật sự là Thiên Vương lão tử tới cũng không thể cứu bọn chúng.

Nội tâm Hoàng Chung và Tần Vũ vô cùng nhẹ nhõm và cười lạnh không thôi.

Hai người bọn họ nhẹ nhõm, người của La gia vô cùng sợ hãi.

- Diệp thiếu, tại sao ngươi lại nói cửa hàng La gia là cửa hàng tiêu thụ chỉ định của Luyện Khí Phường, ngươi nói như vậy chúng ta phải rơi đầu đấy.

Nội tâm La Mẫn trong đắng chát như ăn hoàng liên.

Có phải cửa hàng tiêu thụ chỉ định của Luyện Khí Phường hay không, La Mẫn hắn với tư cách gia chủ La gia làm sao không biết? Đơn giản là không có chuyện này.

- La gia chủ, ngươi tin tưởng ta.

Diệp Huyền an ủi.

Hắn an ủi với người La gia mà nói không có một chút tác dụng gì, trong nội tâm không ngừng kêu khổ.

Sớm biết chuyện này phát triển thành như vậy, ngay từ đầu còn không bằng giao cửa hàng cho Thành Kiến Ti hủy là được, ít nhất về sau còn có một chút khả năng xoay người, hiện tại náo thành như vậy thì không có khả năng xoay người nào nữa.

- Thiệu đội trưởng, ngươi gọi ta tới đây có việc gì?

Trung ương của phố đông cách nơi này không xa, qua một lát có một trung niên mập mạp bụng phệ mặc quần áo Luyện Khí Phường đi tới, hắn được Thiên Long vệ dưới đường tới đây.

Vẻ mặt của hắn phúc hậu, đôi mắt nhỏ dò xét mọi người nơi đây, thần thái muốn ngạo nghễ bao nhiêu sẽ ngạo nghễ bấy nhiêu.

- Chu quản sự, ngươi đã đến.

Thiệu qqân đội trường vội vàng đi tới nghênh đón, hắn cũng giảng thuật chuyện này một phen.

- Ah? Người này vậy mà nói cửa hàng này là cấp dưới của Luyện Khí Phường?

Tên Chu quản sự nghe Thiệu đội trưởng nói chuyện, hắn dò xét người La gia sau đó nói:

- Chu mỗ là người công tác tại Luyện Khí Phường hơn hai mươi năm, còn chưa bao giờ biết rõ trừ Luyện Khí Phường tổng các ở con phố trung ương ra, trong phường thị còn có cửa hàng nào khác của Luyện Khí Phường.

Nói xong hắn nhìn cửa hàng của La gia sau đó lộ ra nụ cười khinh thường:

- Cửa hàng nhỏ rác rưởi ở khu vực vắng vẻ như thế này, đưa cho Luyện Khí Phường, Luyện Khí Phường chúng ta cũng không muốn.

Mặc dù Chu quản sự không có nói rõ nhưng lời nói của hắn cực kỳ rõ ràng.

- Wow, La gia các ngươi cũng dám giả mạo cửa hàng của Luyện Khí Phường.

- Đại nghịch bất đạo, coi trời bằng vung, quả thực chính là khắc họa người La gia các ngươi.

- Quá hung hăng ngang ngược, quá kiêu ngạo, Thiệu đội trưởng, chẳng lẽ ngươi còn không bắt người La gia lại hay sao?

- Bắt lấy La gia đánh vào thiên lao.

Thành Kiến Ti Hoàng Chung đội trưởng lập tức thật hưng phấn hét lớn, hắn mặt mày hớn hở, vẻ mặt hưng phấn.

- Các vị, nghe ta giải thích...

STAY

NEXT

NEXT

La Mẫn vội vàng muốn giải thích.

Hoàng Chung làm sao cho hắn cơ hội này, trực tiếp cắt lời của hắn, hung ác nói:

- La gia chủ, ngươi không cần giải thích, hiện tại chứng cớ vô cùng xác thực, ngươi nên suy nghĩ hậu sự đi, dám giả mạo cửa hàng Luyện Khí Phường, trêu đùa hí lộng Thiên Long vệ, ngươi thật sự ăn tim hùm gan báo.

Trong mắt Thiệu Quân bắn ra lửa giận.

Mẹ kiếp, ranh con, nếu như không phải mời Chu quản sự tới thật sự bị ngươi gạt rồi.

- Ngươi đâu, bắt người La gia và tiểu tử này vào thiên lao cho ta.

Hắn gầm lên giận dữ.

Đường đường đội trưởng Thiên Long vệ lại bị tiểu tử này lừa gạt, nói ra sẽ biến thành chỗ bẩn của Thiệu Quân hắn.

- Chậm đã.

Thời khắc mấu chốt Diệp Huyền đột nhiên lên tiếng, hắn nhìn Chu quản sự.

- Chu quản sự, ta có một vật muốn cho ngươi xem.

- Xem cái gì, tiểu tử, chẳng lẽ ngươi muốn hối lộ Chu quản sự hay sao, Chu quản sự là nhân vật nào, sao có thể ăn bộ này của ngươi?

Hoàng Chung khinh thường mở miệng, cao giọng nói ra.

Chu quản sự dùng ánh mắt cao ngạo nhìn Diệp Huyền, lạnh lùng nói:

- Hoàng đội trưởng nói đúng, có đồ vật gì mang đi thiên lao đi, bản thân không rảnh nói chuyện tào lao với ngươi. Thiệu đội trưởng, cửa hàng bận rộn, không có chuyện gì thì ta cáo từ trước.

Nói xong lời này Chu quản sự quay người liền đi.

- Chu quản sự, ngươi chỉ là quản sự một lầu các Luyện Khí Phường mà thôi, chỉ là một tiểu nhân vật ở tầng giữa nho nhỏ, ngươi xác định ngươi biết rõ tất cả cửa hàng Luyện Khí Phường hay sao? Ngươi có biết ngươi vừa đi như sẽ rước lấy họa sát thân cho ngươi hay không?

Diệp Huyền lãnh đạm nói một câu truyền khắp đường cái.

Một tiểu nhân vật mà thôi...

Tầng giữa nho nhỏ...

Lời này vừa ra toàn trường xôn xao, sắc mặt mọi người biến hóa.

Gia hỏa này thật muốn chết, Chu quản sự mặc dù chỉ là quản sự của Luyện Khí Phường nhưng có ai dám xem thường hắn sao?

Ngay cả đội trưởng Thiên Long vệ Thiệu Quân nhìn thấy đối phương cũng phải cung kính kêu một tiếng quản sự, tiểu tử này đúng là điên rồi.

- Ngươi nói cái gì?

Chu quản sự nghe lời này liền dừng bước, ánh mắt âm trầm quay đầu nhìn sang.

- Đồ của ta ngươi có thể xem, cũng có thể không xem, tất cả đều do ngươi tự mình làm chủ, ta cũng đã nói rõ, có một số việc không phải một tiểu nhân vật như ngươi có thể đảm đương, một gây chuyện không tốt còn mang họa sát thân cho mình, cho nên trước khi biết rõ ràng, ta khuyên ngươi đừng vọng kết luận.

Diệp Huyền bình thản nói ra, đồng thời cầm một vật trong tay.

- Đồ ở nơi này, ngươi có xem hay không là tự do của ngươi.

- Đến lúc đó tai vạ tới nơi, đừng trách ta không có nhắc nhở qua ngươi.

Chu quản sự nghe được Diệp Huyền nói thế, phản ứng đầu tiên là tức giận.

Sau khi hắn nhìn thấy ánh mắt của Diệp Huyền thì nội tâm chấn động mạnh.

Ánh mắt Diệp Huyền bình thản, khí thế của hắn tràn ngập tự tin và bá đạo.

Dường như đúng như lời hắn nói, hắn nắm giữ đồ vật trong tay có thể quyết định sinh tử của mình.
Chương 662 Hủ Lịch đại sư (1)

- Rốt cuộc là vật gì?

Nội tâm Chu quản sự sinh ra hiếu kỳ, hắn rất muốn khinh thường quay người rời đi.

Nhưng ánh mắt Diệp Huyền làm hắn không tự chủ dừng bước chân.

Hắn không tin một thiếu niên có đồ vật gì có thể quyết định vận mệnh của ngươi, nhưng nếu đối phương nói thật thì sao?

Một khi hắn bỏ đi có tai họa hàng lâm hay không?

Do dự một lát, Chu quản sự rốt cục quyết định.

Chỉ là nhìn một món đồ mà thôi, nếu như tiểu tử này dám can đảm lừa gạt hắn, Chu mỗ hắn có mấy chục biện pháp làm Diệp Huyền hối hận khi nói ra lời này.

- Ha ha, chẳng lẽ Chu mỗ liền không có dũng khí nhìn đồ vật của ngươi hay sao? Ta đúng là muốn xem là món đồ gì của ngươi có thể làm ta rước lấy họa sát thân.

Chu quản sự cười cười lạnh lùng, hắn tiến lên, ánh mắt khinh thường, lúc này nhìn thứ mà Diệp Huyền cầm trong tay.

Sau khi xem xét ánh mắt hắn mở to.

- Này... Này...

Hắn há to mồm lộ ra vẻ kinh hãi.

Nội tâm hắn vốn đầy lửa giận giống như bị chậu nước lạnh giội tắt.

Tất cả khinh thường lập tức tan thành mây khói.

Thậm chí sau lưng hắn còn đổ mồ hôi lạnh không thôi.

Trong tay Diệp Huyền cầm một tấm lệnh bài, lệnh bài kia kiểu dáng rất đơn giản, nó ở trong mắt Chu quản sự chính là thứ cực kỳ khủng bố.

Phía chính diện của lệnh bài kia chỉ có một chữ,

Khí!

Chữ “Khí” này chính là tiêu chí của Luyện Khí Phường bọn họ.

Hắn từng ở chỗ Hủ Lịch đại sư chủ tiệm cửa hàng phường thị trung ương có lệnh bài như thế, dường như chỉ có thành viên trung tâm của Luyện Khí Phường mới có thể có được.

Cái gọi là thành viên trung tâm chính là đệ tử của Lục Ly đại sư.

Chẳng lẽ thiếu niên này là đệ tử Lục Ly đại sư mới thu hay sao?

Nghĩ tới đây toàn thân Chu quản sự khẽ run rẩy.

Hắn chỉ là tiểu quản sự, ở ngoại thành đế đô xem như có chút địa vị, nếu như đắc tội nhân vật trọng yếu của Luyện Khí Phường, người ta có thể trong vài phút có thể đưa hắn đuổi ra khỏi Luyện Khí Phường, trở thành một phế nhân.

- Các hạ... Thiếu hiệp... Này... Này...

Chu quản sự đổ mồ hôi lạnh liên tục, hắn lắp bắp, căn bản không nói hết câu.

- Chu quản sự, như thế nào?

Thiệu quân thấy thế liền lên tiếng hỏi thăm.

Tất cả mọi người chung quanh không ngừng sinh nghi, rốt cuộc trong tay Diệp Huyền cầm cái gì? Vì sao Chu quản sự vừa xem đã có bộ dạng như gặp phải quỷ, toàn thân run rẩy như cầy sấy.

- Chu quản sự, không biết ngươi có thể quyết định chuyện hôm nay hay không?

Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra.

Diệp Huyền nói chuyện như sấm sét vang lên trong đầu Chu quản sự.

- Vị... Đại sư này xin chờ một chút, ta đi sẽ trở lại.

Chu quản sự nói xong quay người bỏ chạy, chỉ trong nháy mắt biến mất trong đám người, bộ dáng kia giống như vội vã đi đầu thai.

- Tiểu tử, ngươi đưa cho Chu quản sự xem là cái gì?

Trong nội tâm Hoàng đội trưởng vô cùng bối rối, hắn lên tiếng hỏi.

- Ta cầm cái gì ngươi quản được sao?

Diệp Huyền cười cười lạnh lùng.

- Ngươi...

Hoàng đội trưởng tức giận tóc tai dựng đứng, hắn cũng không nói thành lời.

Bởi vì biểu hiện của Chu quản sự làm Thiệu Quân không có chủ ý.

- Chu Hòa, người nọ ở nơi nào, ngươi dẫn ta đi gặp.

Đúng lúc này có một đạo uy áp xuất hiện, mọi người quay đầu nhìn thấy Chu quản sự rời đi đang thở hồng hộc chạy về, phía sau hắn là một trung niên đi theo.

Người này mặc trang phục luyện khí sư, mặt chữ quốc, đôi mắt như chim ưng, hiển nhiên làm người hung ác.

Nhìn thấy người này, đám người chung quanh lập tức kinh hô thành tiếng.

- Là Luyện Khí Phường Hủ Lịch đại sư.

- Tại sao hắn tới đây?

- Hủ Lịch đại sư là chưởng quầy cửa hàng Luyện Khí Phường tại phường thị, là đệ tử ký danh của Lục Ly đại sư, gần đây rất ít ra mặt, chuyện gì cũng khó kinh động tới hắn.

Chu quản sự nhanh chóng mang theo Hủ Lịch tới trước cửa hàng La gia sau đó chỉ vào Diệp Huyền, nói:

- Hủ Lịch đại sư, chính là vị đại sư này.

Hắn?

Hủ lịch có phần nghi hoặc nhìn sang Diệp Huyền.

Hắn nhận được tin người Chu quản sự nói sinh ra xung đột với Thiên Long vệ, hơn nữa người này có được lệnh bài của Luyện Khí Phường nên mới vội vàng đi tới đây.

Theo hắn biết có được lệnh bài Luyện Khí Phường trên cơ bản đều là luyện khí sư của Luyện Khí Phường.

Sau khi chờ hắn nhìn thấy Diệp Huyền liền nghi hoặc.

Hắn đều biết luyện khí sư của Luyện Khí Phường, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Diệp Huyền.

Cho dù trong nội tâm rất nghi hoặc nhưng Hủ Lịch nhanh chóng xuát hiện trước mặt Diệp Huyền:

- Các hạ, nghe nói ngươi có lệnh bài Luyện Khí Phường chúng ta, không biết...

Hủ Lịch còn chưa nói xong, Diệp Huyền đã ném lệnh bài tới trước mặt hắn.

Sau khi nhìn thấy kiểu dáng của lệnh bài, Hủ Lịch lập tức hít khí lạnh.

Lệnh bài Luyện Khí Phường thật ra cũng phân biệt chủng loại, người khác nhìn không ra điểm khác nhau của lệnh bài Luyện Khí Phường nhưng hắn là đệ tử lý danh của Lục Ly, hắn làm sao không biết cơ chứ.

Lệnh bài của Diệp Huyền và lệnh bài của hắn nhìn như giống nhau nhưng Hủ Lịch rất rõ ràng cả hai chênh lệch cực xa.

Lệnh bài của hắn là lệnh bài chế thức đệ tử ký danh của Lục Ly đại sư, mà chữ “Khí” trên lệnh bài Diệp Huyền lại có thêm hoa văn đặc biệt, điều này đại biểu lệnh bài của Diệp Huyền là do Lục Ly đại sư tự ban cho.

- Chẳng lẽ tiểu tử này chính là đệ tử quan môn sư tôn mới thu?

Trong nội tâm Hủ Lịch sinh ra sóng to gió lớn.

Tuy hắn là đệ tử Lục Ly đại sư nhưng chỉ là ký danh mà thôi.

Muốn trở thành đệ tử thân truyền của Lục Ly đại sư phải là luyện khí sư ngũ giai, mà hắn hiện tại chỉ là luyện khí sư tứ giai.

Sở dĩ hắn có thể làm chưởng quầy Luyện Khí Phường hoàn toàn là vì hắn rất có nghề trong việc buôn bán, hơn nữa rất nhiều đệ tử thân truyền một lòng nghiên cứu luyện khí, không muốn quản lý sản nghiệp thế tục nên hắn mới có cơ hội này.

Hắn biết rõ trong mắt đại đa số gia tộc và thế lực thì chưởng quầy lầu các Luyện Khí Phường uy phong bát diện, nhưng trong mắt những đệ tử thân truyền của Lục Ly đại sư thì mình không đủ nhìn.

Bởi vậy nhìn thấy lệnh bài của Diệp Huyền thì hắn có một ý niệm trong đầu, bản thân mình phải đánh tốt quan hệ với người trước mặt, quyết không thể có nửa phần đắc tội.

Có thể được sư tôn giao lệnh bài cho Diệp Huyền, cho dù không phải đệ tử quan môn của sư tôn thì thân phận không kém chút nào.

- Tại hạ Hủ Lịch, là chưởng quầy lầu các Luyện Khí Phường ra mắt công tử, không biết công tử tôn tính đại danh là gì?
Chương 663 Hủ Lịch đại sư (2)

Hủ Lịch nói chuyện cung kính rồi lại không mất uy nghiêm, lộ ra dáng vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh.

- Huyền Diệp.

Diệp Huyền thản nhiên nói, thái độ của Hủ Lịch làm hắn có hảo cảm.

- Thì ra là Diệp thiếu.

Hủ Lịch tỏ thái độ:

- Ta không rõ chuyện của Diệp thiếu cho lắm nhưng xin yên tâm, tại đế đô, bất cứ kẻ nào cũng không thể giễu võ giương oai trên đầu Luyện Khí Phường chúng ta, nếu Diệp thiếu tin được, chuyện này giao cho ta xử lý đi.

Vừa dứt lời, Hủ Lịch trực tiếp quay người nhìn sang Chu quản sự.

- Chu Hòa, tại đây xảy ra chuyện gì?

Nhìn thấy ánh mát nghiêm khắc của Hủ Lịch, nội tâm Chu Hòa chấn động, vội vàng giảng thuật chuyện vừa rồi từ đầu tới cuối, không có thêm mắm thêm muối chút nào.

Thì ra là như vậy.

Hủ Lịch nghe Chu Hòa giảng thuật xong, đôi mắt của hắn biến thành hung ác.

- Thiệu đội trưởng, uy phong của ngươi rất lớn, lại muốn mang người Luyện Khí Phường về thiên lao, không biết là ai cho ngươi lá gan này? Là Cổ thống lĩnh hay là Tôn thống lĩnh? Tuy Hủ Lịch ta không phải nhân vật gì nhưng chuyện hô nay phải cho Hủ Lịch ta công đạo, lúc nào Thiên Long vệ có thể tùy ý ức hiếp người Luyện Khí Phường chúng ta?

Lời nói của Hủ Lịch lập tức truyền khắp cả con phố này..

Hủ Lịch vừa nói như vậy, cộng thêm thái độ cung kính với Diệp Huyền cũng làm đám người chung quanh trợn mắt há hốc mồm.

- Không, không, Hủ Lịch đại sư, hiểu lầm, đây là hiểu lầm.

Thiệu Quân đã sớm biết không ổn, hiện tại Hủ Lịch mở miệng, hắn đổ mồ hôi lạnh trên trán sau đó vội vàng giải thích.

- Chuyện này là Thành Kiến Ti phát sinh xung đột với vị tiểu huynh đệ này, tại hạ chỉ đứng giữa điều giải mà thôi, Hủ Lịch đại sư, ngài đừng có hiểu lầm ah.

- Hiểu lầm?

Hủ Lịch lạnh lùng nói ra:

- Chẳng phải vừa rồi ngươi muốn mang Diệp thiếu và La gia đi thiên lao là ta nghe lầm sao? Hay là Chu Hòa nói sai?

- Không, các ngươi đúng, là ta sai!

Hiện tại Thiệu Quân muốn mắng chết Hoàng Chung, hắn vội vàng cúi đầu giải thích với Hủ Lịch:

- Vị tiểu huynh đệ này nói cửa hàng La gia là sản nghiệp của Luyện Khí Phường, tại hạ căn bản không dám động tới, người xem, không phải ta mời Chu quản sự tới hay sao?

- Cửa hàng La gia? Đây rõ ràng là sản nghiệp Luyện Khí Phường chúng ta, đội trưởng Thiên Long vệ, chẳng lẽ không có mắt sao?

Hủ Lịch lạnh lùng nói.

Đương nhiên hắn biết rõ cửa hàng La gia căn bản không phải sản nghiệp của Luyện Khí Phường.

Vào lúc này cho dù là hầm cầu thìhắn cũng phải nói là sản nghiệp của Luyện Khí Phường ah.

- Đúng, đúng, là ta mắt mù, không nhìn ra cửa hàng Luyện Khí Phường, nên mắng, nên mắng.

Lúc trước đội trưởng Thiên Long vệ còn uy phong lẫm lẫm, lúc này chật vật cầu xin, muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật.

- Còn Hoàng đội trưởng, ngươi uy phong rất to, lúc nào Thành Kiến Ti có thể không thông qua Luyện Khí Phường là có thể tùy ý dở bỏ cửa hàng Luyện Khí Phường?

Hủ Lịch lạnh lùng nhìn sang Hoàng Chung.

Có thể làm chưởng quầy lầu các Luyện Khí Phường trong phường thị, Hủ Lịch chính là nhân tinh, hắn làm sao không biết chuyện hôm nay chính là Thành Kiến Ti Hoàng Chung gây ra.

- Hủ Lịch đại sư, ta...

Hoàng Chung há hốc mồm, bộ dạng sắp khóc, cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra Luyện Khí Phường Hủ Lịch đại sư sẽ đích thân chạy đến nơi này, hơn nữa còn xuất đầu vì La gia, xem bộ dạng nổi giận đùng đùng của Hủ Lịch, hắn làm sao không biết mình chọc đại sự rồi.

Hắn chỉ là tiểu đội trưởng chấp pháp của Thành Kiến Ti, làm sao có thể thừa nhận Luyện Khí Phường nghiền áp.

Vào thời khắc mấu chốt, hắn chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía Tần Vũ.

Tất cả đều là chuyện Tần Vũ làm ra, nếu như không phải Tần Vũ thì hắn làm sao nhúng tay vào vũng nước đục này.

- Hủ Lịch đại sư, theo ta được biết cửa hàng này là cửa hàng của La gia a, lúc nào thành sản nghiệp Luyện Khí Phường? Huống chi, Thành Kiến Ti phụ trách quy hoạch xây dựng thành thị, phá bỏ và dời đi cửa hàng đi nơi khác cũng thuộc chức trách của bọn họ.

Tần Vũ không thể không đứng ra nói chuyện vì Hoàng Chung.

Trong lòng của hắn nghẹn một bụng lửa giận, sắp hốt gọn Diệp Huyền và La gia vào một chỗ, Luyện Khí Phường lại xen vào việc này.

- Thì ra là Tần gia công tử, khó trách tự tin như vậy, quả nhiên là hào phú không tầm thường.

Hủ Lịch khinh thường cười lạnh một tiếng, trong giọng nói tràn ngập trào phúng:

- Dựa theo như Tần công tử nói như vậy, Luyện Khí chúng ta có cửa hàng và sản nghiệp nào cũng phải chuẩn bị báo cáo với Tần gia các ngươi hay sao? Ta cũng muốn các ngươi biết rõ nơi này có phải sản nghiệp Luyện Khí Phường của chúng ta hay không...

Tần Vũ cau mày:

- Hủ Lịch đại sư, ta cũng không nói như vậy.

- Ngươi không có nói như vậy nhưng lời của ngươi có ý như vậy, tuy Hủ Lịch ta lớn tuổi một chú nhưng còn không phải ngu ngốc.

Hủ Lịch lạnh lùng nói ra.

- Ngươi nghĩ như thế nào là chuyện của ngươi, hôm nay Thành Kiến Ti dỡ bỏ gian cửa hàng này hoàn toàn là dựa theo luật páp đế quốc, hẳn Hủ Lịch đại sư cho rằng mình tư lịch cao liền không đặt luật pháp đế quốc vào trong mắt.

Nhìn thấy Hủ Lịch phá hư chuyện tốt của hắn, nội tâm Tần Vũ nghẹn một bụng lửa giận.

Hắn là đệ tử hào phú Tần gia, đổi lại Lê Húc đại sư đến thì hắn còn nhường nhịn nhưng hắn biết rõ thân phận của Hủ Lịch, nói là chưởng quầy lầu các Luyện Khí Phường nhưng trên thực tế là đệ tử ký danh của Lục Ly đại sư, người khác sợ hắn, Tần Vũ từ nhỏ đến lớn hung hăng càn quấy đã quen nên không sợ.

Thái độ của Tần Vũ cũng chọc Hủ Lịch tức giận.

Cho dù gia chủ Tần gia ở chỗ này nhìn thấy hắn cũng phải cung kính, Tần Vũ quả thực không biết trời cao đất rộng.

- Hoàng Chung, Tần công tử nói có phải là ý ngươi muốn nói hay không?

Hắn lạnh lẽo nhìn sang Hoàng Chung.

- Này... Này...

Hoàng Chung lắp bắp nhưng cả buổi không xuất ra cái rắm.

- Tốt, rất tốt.

Hủ Lịch híp mắt lại, ánh mắt bắn ra hàn quang:

- Chyện này Luyện Khí Phường sẽ đích thân hỏi Ngô cục trưởng Thành Kiến Ti, xem xem Thành Kiến Ti các ngươi có thật muốn dở bỏ cửa hàng Luyện Khí Phường hay không.

- Hủ Lịch đại sư, này...

Sắc mặt Hoàng Chung trắng bệch, lập tức nơm nớp lo sợ.

Quy hoạch phường thị lần nữa vốn chính là do hắn và Tần Vũ làm ra mà thôi, nếu thật náo tới chỗ Thành Kiến Ti, hắn tuyệt đối sẽ không may tới cực điểm.

- Đủ rồi, không cần nói nhảm, nơi này là địa bàn của Luyện Khí Phường chúng ta, chư vị, chẳng lẽ còn ta mời các ngươi rời đi hay sao? Nếu quả thật muốn dỡ bỏ cửa hàng, có thể, bao Ngô cục trưởng Thành Kiến Ti các ngươi cầm văn bản của đế quốc tới đây.
Chương 664 Thành Kiến Ti rung chuyển

Hủ Lịch vung tay lên, hắn không muốn nói nhảm nữa.

- Tiểu tử, hôm nay xem như ngươi găp may, Hoàng đội trưởng, chúng ta đi.

Tần Vũ nhìn Diệp Huyền, hung dữ nói một câu, chợt mang theo Hoàng Chung xoay người rời đi.

Mấy tên chấp pháp đội Thành Kiến Ti bị giáo huấn nhìn thấy tình huống không ổn cũng đã xám xịt đi theo hai người rời đi.

- Hủ Lịch đại sư, tiểu huynh đệ, chuyện hôm nay có nhiều chỗ đắc tội, kính xin mấy vị đừng nên trách.

Thiệu Quân chắp tay với Hủ Lịch và Diệp Huyền, hắn cố nặn ra nụ cười và mang theo Thiên Long vệ rời khỏi nơi này.

Sắc mặt hắn tái nhợt, hận không thể lập tức băm Hoàng Chung thành mảnh nhỏ.

Nhìn thấy loại chuyện này, mọi người trên đường cái không ngừng nghị luận và giải tán.

Hủ Lịch đại sư chỉ nói mấy câu, hào phú Tần gia, Thành Kiến Ti, Thiên Long vệ đều tránh lui, loại khí phách này làm bọn họ xem mà đủ.

Đồng thời mọi người cũng hiếu kỳ thân phận Diệp Huyền không thôi.

Lúc này các loại lời đồn không ngừng truyền ra các nơi.

- Đa tạ Hủ Lịch đại sư xuất thủ tương trợ.

- Đa tạ Diệp thiếu ra tay.

Mọi người chung quanh giải tán, rốt cuộc người La gia cũng hiểu mình có thể bảo trụ cửa hàng, cả đám khiếp sợ nhìn sang Diệp Huyền, lúc này đi tới và nói lời cảm kích..

Bọn họ biết rõ Hủ Lịch đại sư ra mặt là mấu chốt nhất, nếu không có Diệp Huyền thì cửa hàng La gia hôm nay cũng xong rồi.

Hủ lịch khoát khoát tay, sau đó hắn nhìn bảng hiệu cửa hàng La gia bị Thành Kiến Ti đập một khối và nhìn Diệp Huyền, hắn nói:

- Diệp thiếu, ngươi yên tâm đi, việc hôm nay Luyện Khí Phường nhất định sẽ dòi công đạo cho ngươi.

- Vậy thì phiền toái Hủ Lịch đại sư.

Thành Kiến Ti náo ra chuyện như vậy, nếu muốn toàn thân trở ra thì Diệp Huyền sẽ không đáp ứng, hắn lại không thể xuất lực, chỉ có thể dựa vào Luyện Khí Phường ra mặt.

Song phương khách khí vài câu, lúc này mới giải tán.

Sau khi cáo biệt Diệp Huyền, Hủ Lịch cũng không trở về lầu các Luyện Khí Phường, hắn nhanh chóng quay về ngõ hẻm.

Mặc dù hắn biết lệnh bài của Diệp Huyền là thật nhưng dù sao hắn chưa từng gặp qua Diệp Huyền, chuyện này liên lụy tới trức trách cho nên hắn phải đi bẩm báo.

Sau khi nghe Hủ Lịch bẩm báo, Lê Húc đại sư không hiểu ra sao, Luyện Khí Phường căn bản không có người như Hủ Lịch nói nhưng sau một lát hắn liền nghĩ đến Diệp Huyền.

Vì vậy chuyện này cũng đưa tới trước mặt Lục Ly đại sư.

- Gia hỏa này thật biết gây chuyện, lúc nào dính dáng tới La gia chứ? Ta tân tân khổ khổ tìm tài liệu giúp hắn, hắn tốt rồi, rất uy phong nha, đây không phải bảo ta làm ô sin sao?

Lục Ly đại sư nghe xong cười ha ha, chợt tức giận mắng Diệp Huyền.

- Sư tôn, chuyện này nên xử lý ra sao?

Lê Húc và Hủ Lịch thấy Lục Ly đại sư không có tỏ vẻ, không nhịn được hỏi.

- Xử lý như thế nào? Chẳng lẽ loại chuyện nhỏ nhặt này còn muốn ta dạy các ngươi? Lúc nào lệnh bài Lục Ly ta đưa ra ngoài không dùng được như thế? Dám dỡ bỏ cửa hàng Luyện Khí Phường, Tần gia và Thành Kiến Ti thật lớn mật, không cho bọn chúng chút sắc mặt còn cho rằng Luyện Khí Phường chúng ta dễ khi dẽ.

Lục Ly đại sư cũng là người táo bạo, hắn thóa mạ hai người Lê Húc và Hủ Lịch.

- Nếu các ngươi không xử lý chuyện này tốt, cũng không cần tới gặp ta, thật sự là, không có kẻ nào chia sẻ với ta, một chút việc nhỏ còn phải tới hỏi ta.

Lê Húc đại sư biết rõ sư tôn tức giận, mấy người lập tức cười khổ một tiếng sau đó cẩn thận lui ra ngoài.

Sau khi bọn họ lui ra ngoài, sắc mặt bọn họ lập tức âm trầm.

- Hủ Lịch, ta nhớ đại bộ phận khí giới của đế quốc đều hợp tác với Luyện Khí Phường chúng ta đúng không?

Lê Húc lạnh giọng hỏi.

- Đúng thế!

Hủ Lịch phụ trách tất cả sinh ý đối ngoại của Luyện Khí Phường cho nên hắn biết rõ.

Như thành vệ quân, Thiên Long vệ, thậm chí quân đội các nơi của đế quốc, việc chế tác vũ khí, áo giáp đều do công tác phường cấp dưới của Luyện Khí Phường chế tạo ra.

Có thể nói Luyện Khí Phường gần như lũng đoạn hạng mục luyện khí trong Hạo Thiên đế quốc.

- Ngừng tất cả hạng mục hợp tác với Thiên Long vệ và Thành Kiến Ti cho ta, tất cả nhiệm vụ bọn chúng ủy thác đều trả về, sau đó lại viết phong thư cho hai nơi này, ta muốn câu trả lời cho việc ngày hôm nay.

Sắc mặt Lê Húc khó coi.

Trước mặt sư tôn hắn không có sắc mặt nhưng trước mặt các thế lực khác thì khác.

- Chuyện này ta giao toàn quyền xử trí cho ngươi, không cần lại đến phiền ta, chuyện Diệp thiếu ngươi nhất định phải giải quyết tốt, trọng yếu nhất là làm cho Diệp thiếu thỏa mãn.

Lê Húc biết rõ hiện tại sư tôn rất coi trọng Diệp Huyền, hơn nữa Diệp Huyền thể hiện thiên phú luyện khí làm cho Lê Húc cảm thấy rất khiếp sợ.

- Vâng!

Có Lục Ly đại sư và Lê Húc đại sư nói chuyện, Hủ Lịch cực kỳ hưng phấn.

Hắn làm chưởng quầy Luyện Khí Phường, mặt ngoài hắn cực kỳ phong quang nhưng một ít hào phú, thế lực biết rõ chi tiết có đôi khi cực kỳ không khách khí với hắn.

Lúc trước Tần Vũ là đệ tử hào phú dám đối nghịch với hắn nhưng hắn không thể làm gì.

Có một cơ hội này, Hủ Lịch cũng muốn cho mọi người biết, Hủ Lịch hắn dù là đệ tử ký danh nhưng cũng không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể đắc tội.

Trong một gian tửu lâu xa hoa của đế đô.

Tần Vũ đang bày tiệc rượu an ủi cho Hoàng Chung và mấy chấp pháp đội bị thương của Thành Kiến Ti.

- Tần Vũ thiếu gia, chuyện hôm nay chọc tới Luyện Khí Phường, sẽ không có vấn đề gì chứ?

Sau khi rời khỏi phường thị, Hoàng Chung có cảm giác nội tâm hoang mang rối loạn, dường như sắp có chuyện gì đó xảy ra.

- Có thể có vấn đề gì, phường thị đúng là do Thành Kiến Ti quản, chúng ta là dựa theo chương trình làm việc, Luyện Khí Phường lại hung hăng càn quấy cũng không thể nói thành lời.

- Còn Hủ Lịch đại sư...

- Ta nhổ vào, cái gì Hủ Lịch đại sư.

Tần Vũ nhổ một bãi nước miếng, vẻ mặt khinh thường:

- Tên kia nói dễ nghe là đại sư, nói khó nghe chỉ là đệ tử ký danh, đi theo Lục Ly đại sư tối thiểu hai mươi năm rồi nhưng không thể làm đệ tử thân truyền, có thể có năng lực gì, tại Luyện Khí Phường hắn chỉ là nhân vật râu ria.

- Đến đây, ngươi đường đường là đội trưởng Thành Kiến Ti thì sợ cái gì, nếu bọn chúng tìm thủ trưởng của ngươi, ngươi báo danh hào Tần gia ta, chuyện này ta kéo ngươi làm, đương nhiên sẽ không đứng nhìn ngươi bị trừng phạt.
Chương 665 Chỉ điểm sai lầm (1)

Tần Vũ rót cho Hoàng Chung một chén rượu, tiếp tục nói:

- Luyện Khí Phường, Tần gia ta không chọc nổi nhưng chỉ là một Hủ Lịch, ta muốn chơi thế nào thì chơi.

Hoàng Chung nghe Tần Vũ lời nói, tuy nhiên vẫn còn có chút không nỡ, nhưng một lòng, cũng dần dần an ổn xuống.

Vốn Hoàng Chung còn chuẩn bị mang huyện này báo cáo lên cấp trên, khi có rượu vào bụng thì hắn dần dần quên.

- Cái gì chó má Luyện Khí Phường, lúc nào đó lão tử hủy nó đi.

Hắn vừa uống rượu vừa chửi bới.

Hiện tại trong nha môn Thành Kiến Ti đang lâm vào hỗn loạn.

Thành Kiến Ti có một cục trường họ Ngô, hắn quản lý tất cả sự vụ xây dựng trong đế đô.

Đừng nhìn Thành Kiến Ti không cầm quyền, không chưởng binh, cũng không chưởng tiền nhưng nó quản lý đế quốc tất cả sự vụ xây dựng, trong rất nhiều nha môn của đế quốc nó là một ngành nổi tiếng.

Mà Ngô cục trường chỉ là một tiểu cục trưởng, bởi vậy cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi, diễu võ dương oai.

Ngày bình thường hắn cũng không quản sự vụ Thành Kiến Ti, do phó cục trường mình an bài đi làm, mà hắn có thể đi cùng các quyền quý của đế quốc đi phong hoa tuyết nguyệt, thời gian trôi qua tiêu sái đến cực điểm.

Nhưng hôm nay Ngô cục trường đang đánh bài trong nhà thì nhận được tin tức Luyện Khí Phường muốn giải trừ hợp tác với Thành Kiến Ti.

Ngô cục trường cảm giác toàn thân mất đi lực lượng.

Phải biết hợp tác với Luyện Khí Phường căn bản không phải bổn ý của Ngô cục trường, mà là đế quốc trực tiếp hạ đạt nhiệm vụ.

Trên cơ bản một ít thế lực chính thức của đế quốc, các ngành nổi danh của đế quốc chỉ cho phép hợp tác với Luyện Khí Phường.

Đây là một loạt cố gắng khi đế quốc lôi kéo Lục Ly đại sư.

Dù sao một luyện khí đại sư đi tới nơi nào cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi, dựa vào cái gì phải ở lại Hạo Thiên đế quốc.

Ngươi nói Hạo Thiên đế quốc là cố hương của Lục Ly đại sư? Buồn cười, đầu năm nay người có thực lực đều ngao du đại lục, ở đâu không thể ở lại, đặc biệt là cao thủ luyện khí như Lục Ly đại sư, cho dù ở Huyền Vực cũng có thể có một chỗ cắm dùi, tại sao phải ở lại Mộng Cảnh bình nguyên.

Cho nên đối với tất cả thế lực của đế quốc mà nói, hợp tác với Luyện Khí Phường căn bản là nhiệm vụ chính trị.

Nhưng bây giờ Luyện Khí Phường lại muốn hủy bỏ hợp tác với Thành Kiến Ti, Ngô cục trường lập tức sợ tới mức trái tim thiếu chút nữa dừng đập.

Đây là Luyện Khí Phường bất mãn với Thành Kiến Ti của hắn ah.

Hắn có thể ngồi trên vị trí cục trưởng Thành Kiến Ti là vì có một ít quan hệ trong triều, nhưng nếu đế quốc biết rõ Thành Kiến Ti hắn trêu chọc Luyện Khí Phường, chức cục trường của hắn cũng kết thúc ngay sau đó.

Kinh hoảng qua đi, hắn lập tức gọi mấy phó cục trưởng Thành Kiến Ti tới sau đó há miệng thóa mạ một trận.

Bản thân hắn rất ít quản sự vụ Thành Kiến Ti, hắn xem ra nhất định là phó cục trưởng nào đó của Thành Kiến Ti đã đắc tội với Luyện Khí Phường.

Mấy vị phó cục trường bị chửi máu chó xối đầu nhưng không hiểu ra sao.

Một người trong đó bị chửi cả buổi sau đó cả gan hỏi:

- Ngô cục trường, ngài có phải lầm hay không? Mấy người chúng ta không phải ngu ngốc, nào dám chọc Luyện Khí Phường ah, trong việc này có hiểu lầm gì hay không?

- Đúng vậy, chúng ta nhìn thấy đại sư Luyện Khí Phường đều cung kính, ngay cả rắm cũng không dám phóng một cái.

- Lần trước ta nhìn thấy một học đồ bình thường trong Luyện Khí Phường cũng cung kính gọi hắn một tiếng đại sư đấy, đắc tội người Luyện Khí Phường, chúng ta làm gì có gan đó.

Vài tên phó cục trường cũng kêu oan.

Nghe được mấy vị phó cục trường nói thế, sắc mặt Ngô cục trường thay đổi, hắn mắng ác hơn:

- Mấy tên phế vật, ngay cả lúc nào đắc tội Luyện Khí Phường cũng không biết, nếu như không phải đắc tội đối phương, đối phương sẽ không hủy bỏ hợp tác với chúng ta, một đám đầu heo..

Sau khi dừng thóa mạ, Ngô cục trường cũng hiểu có tiếp tục mắng cũng không có biện pháp, việc cấp bách là tìm ra ngọn nguồn, biết rõ ràng tình huống lại tiến hành bổ cứu.

Kết quả cả Thành Kiến Ti lập tức tựu hành động, nghe ngóng chính mình gần đây có chuyện gì với Luyện Khí Phường hay không?

Không qua bao lâu, chuyện xảy ra tại phường thị lập tức tựu truyền vào tai của đám người Ngô cục trường.

Ngô cục trường suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Mụ nội nó, náo cả buổi thì ra là một tên đội trưởng to gan lớn mật lại dám đi hủy cửa hàng Luyện Khí Phường.

Đây không phải dẫn theo đèn lồng vào hầm cầu tìm phân sao? Mấu chốt chính hắn muốn chết không có việc gì, hết lần này tới lần khác còn liên lụy đến cả Thành Kiến Ti chôn cùng hắn.

- Bảo người bắt hắn tới đây cho ta.

Ngô cục trường hận không thể bổ sống tên đội trưởng đó.

Vì vậy người của Thành Kiến Ti đều điên cuồng đi tìm đám người Hoàng Chung.

Nhưng đám người Hoàng Chung uống say tại quán rượu nên không tìm thấy, đám người Ngô cục trường gấp tới mức miệng cũng dài ra.

Mãi cho đến nửa đêm mới có người thông qua quan hệ tìm được đám người Hoàng đội trưởng đang mê man tại quán rượu.

Một đám thành viên Thành Kiến Ti không nói hai lời nâng đám lợn chết này về.

Nhìn thấy bộ dạng đám người Hoàng Chung, Ngô cục trường có giận không chỗ đánh.

Mình gấp tới mức phát hỏa, mấy gia hỏa gây sự lại đi uống rượu tiêu dao, mụ nội nó, không phanh thây xé xác các ngươi không hả mối hận trong lòng chúng ta.

Dội một chậu nước lạnh, đám người Hoàng Chung cũng giật mình tỉnh lại.

Phát hiện mình đang ở nơi nào, mấy người này lập tức đổ mồ hôi lạnh, sợ tới mức run rẩy.

Ngô cục trường cũng lười nói cái gì, trực tiếp hỏi rõ nguyên nhân sự việc.

Đám người Hoàng Chung cũng biết gặp rắc rối, lúc này lập tức mang Tần Vũ và Tần gia ra

Sau khi Ngô cục trường nghe xong không ngừng quất đám người này liên tục, thẳng tới khi quất đám người này máu tươi đầm đìa mới cắn răng tức giận nói:

- Tần Vũ công tử, Tần con mẹ nó, hiện tại Luyện Khí Phường tìm tới tận cửa, đừng nói mang Tần Vũ ra, mang gia chủ Tần gia cũng vô dụng, chính các ngươi muốn chết cũng đừng liên lụy lão tử.

Ngô cục trường hận ý ngập trời.

Chuyện này là Tần Vũ quần là áo lượt muốn gây chuyện, thủ hạ của mình là một đám ngu ngốc, còn ưỡn nghiêm mặt đi lên đắc tội Luyện Khí Phường, liên lụy chính mình.

Cả đêm, Thành Kiến Ti đang thương thảo biện pháp, bảo đảm nhất chính là tìm người Luyện Khí Phường hỏi ý, hỏi cái nhìn của bọn họ.

Không thể không nói quan hệ nhân mạch của Ngô cục trường còn không tệ, có một người quen trong Luyện Khí Phường, hơn nữa còn là học đồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK