Tôi thật sự bị tàn phế Một cảm giác tuyệt vọng sâu sắc ập đến.
“Anh, anh tỉnh rồi, hay quá.” Độc Lang mở cửa xông vào.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Diệp Huyền Tần nóng lòng hỏi: “Độc Lang, cơ thể của anh thế nào rồi? Sao không thể cử động được?”
Độc Lang suy nghĩ một chút, nói: “Chuyện này. Hiện giờ anh quá yếu, tứ chi không có sức là chuyện bình thường. Chờ anh chữa lành vết thương.”
Diệp Huyền Tần mắng: “Nói thật, đây là mệnh lệnh.”
Lông mi của Độc Lang rũ xuống: “Vâng, anh à, bác sĩ trong Kính Lang nói rằng hệ thần kinh của anh đã bị chất độc ăn mòn nên gây tổn thương. Ngoại trừ phần đầu, thì những nơi khác không thể cử động được. Nhưng anh đừng lo, sau này em chính là chân tay của anh.
“Ôi!” Diệp Huyền Tần thở dài một hơi.
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần mất mát như vậy, Độc Lang đau lòng, hai mắt đỏ hoe.
“Anh à, anh chờ đi, bây giờ em sẽ đi báo thù cho anh. Huyết Vương điện phải chết hết!”
“Dừng lại.” Diệp Huyền Tần nói: “Em có biết căn cứ của Huyết Vương cung ở đâu à?
Độc Lang ngây ngẩn cả người. Đúng vậy, anh ta thậm chí còn không biết người của Huyết Vương điện ở đâu thì báo thù thế nào.
Diệp Huyền Tần: “Bỏ qua đi, đưa anh về nhà trước đã. Chuyện của Huyết Vương điện cần bàn bạc lại kỹ hơn.”
Độc Lang có chút lo lắng: “Anh à, hiện giờ anh bị thương nặng, Huyết Vương điện nhất định sẽ thừa nước đục thả câu.”
“Sau khi anh về nhà không có người canh gác thì sẽ rất nguy hiểm. Sao anh không ở lại Kính Lang để hồi phục vết thương”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Không được, đưa anh về nhà, anh không muốn khiến cho Lam Khiết lo lắng.
“Vâng.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Độc Lang không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa Diệp Huyền Tần về nhà.Khi Từ Lam Khiết và những người khác nhìn thấy tình cảnh thảm hại của Diệp Huyền Trân, họ đều như phát điên.
Vừa mới kết hôn thì đã bị liệt nửa người.
Điều đau đớn nhất trên thế giới không gì khác hơn là điều này.
Sau một thời gian buồn bã ngắn ngủi, Từ Lam Khiết không thể an ủi anh: “Huyền Tần, đừng lo lắng. Hiện giờ em đã là vợ anh thì em sẽ chăm sóc cho anh cả đời.”
Diệp Huyền Tần cảm động gật đầu: “Lam Khiết à, anh hơi mệt, muốn đi nghỉ ngơi một lát. Em đưa anh về phòng nghỉ ngơi đi.”
“Được.”
Vì sự an toàn của Diệp Huyền Tần, Độc Lang đã đặc biệt xin ở lại để bảo vệ Diệp Huyền Tần. Kết quả là mười giờ tối, Độc Lang đột nhiên nhận được một cuộc gọi.
Vẻ mặt anh ta lập tức tối sầm lại.
Diệp Huyền Tần hỏi: “Ðộc Lang, có chuyện gì vậy?”
Độc Lang nghiến răng: “Vừa rồi mẹ em gọi điện thoại cho em nói rằng dường như bà ấy bị theo dõi.
Diệp Huyền Tần: “Vậy em còn ngây người ở đây làm gì, về nhà xem thử đi.
Độc Lang rơi vào tình thế khó xử: “Nhưng anh à, em nghi ngờ chuyện này do Huyết Vương điện làm. Huyết Vương điện muốn dùng cách này để khiến em đi khỏi anh, để dễ dàng ra tay với anh.
Diệp Huyền Tần: “Đừng lo lắng, anh đã bí mật bố trí người bảo vệ. Em cứ về đi, anh không sao.Độc Lang vẫn đầy lo lắng. Nhưng cuối cùng, dưới sự uy hiếp của Diệp Huyền Tần, anh ta cũng phải rời đi.
Đêm vắng lặng, trắng sáng sao thừa. Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết đều đã ngủ Để tiện chăm sóc cho Diệp Huyền Tần, Từ Lam Khiết không ngủ quá sâu.
Từ Lam Khiết bị đánh thức bởi một tiếng đẩy cửa nhẹ.
Cô buồn ngủ ngồi dậy: “Ai thế?”
Ở cửa, năm người đàn ông cường tráng trong bộ quần áo đỏ như máu bước vào, trên vai thêu năm đoá hoa mai.
Chính là thành viên của Huyết Vương điện.
Từ Lam Khiết sửng sốt: “Các người là ai? Ai cho các người vào đây!”Các thành viên của Huyết Vương điện nhìn nhau và giao tiếp bằng mất Sau đó, năm người ngay lập tức chia thành hai nhóm, lần lượt đi đến chỗ của Diệp Huyền Tần và Tử Lam Khiết