Nhưng mà, người bị đánh cho máu chảy đầy đầu lại không phải người trẻ tuổi kia, mà là đám liên đoàn binh nọ.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Lúc bấy giờ, hơn hai trăm tên liên đoàn binh và chiến sĩ, tất cả đều nằm rạp trên đất, cả người đầy máu, thậm chỉ số người bị đứt tay đứt chân cũng không phải là ít.
Khung cảnh thảm khốc như nơi luyện ngục.
Nhìn lại người thanh niên trẻ tuổi vốn bị vây công kia, giờ anh ta đang ngạo nghễ đứng giữa chồng “xác cao như núi, thậm chí ngay cả vị trí cũng không hề xê dịch chút nào.
Bông hoa độc nhất.
Các hương thân vây xem run rẩy cả người. đây còn là người hả? Đây chắc chắn là thần!
Chỉ thần tiên pháp thuật đầy mình mới có thể trong thời gian ngắn đánh bại hơn hai trăm liên đoàn binh. Nhưng, biểu cảm trên mặt Độc Lang lại không vui chút nào: “Chết tiệt, chỉ có tí bản lĩnh vậy thôi ư? Ông đây còn chưa đánh đã nghiện đấu. Đứng lên, tiếp tục đánh, tiền thuốc men của bọn mày để ông trả.”
Mọi người: “…”
Ngay khi tầm mắt của mọi người đều tập trung lên người Độc Lang, có người bỗng bật dậy, liều chết xông thẳng về phía bà cụ.
Tốc độ của cậu ta cực kỳ nhanh, tựa như tia chớp.
Lúc mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, đối phương đã vọt tới trước mặt bà cụ.
Chỉ là cậu ta còn chưa kịp ra tay, một cây kim bằng bạc chợt bay tới, tên liên đoàn binh kinh sợ, vội vàng thối lui, cuối cùng cũng tránh thoát cây kim nhưng cũng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để ám sát bà cụ. Diệp Huyền Tần nở nụ cười lạnh lùng nhìn đối phương: “Tôi chờ cậu rất lâu rồi đó. Không ngờ một trong Tứ sát thần Đại Hạ, Rồng Đất Đen, vậy mà lại trộn lẫn trong đám ô hợp kia, làm trò cười cho người trong nghề.”
Tên liên đoàn binh này không phải ai khác chính là Rồng Đất Đen đang bị cả nước truy nã. Lần này cậu ta tới đây, mục đích là muốn ám sát mẹ của liệt sĩ Vương Vỹ, báo thù cho Phượng Hoàng Lửa.
Thế nhưng cậu ta ngàn lần vạn lần cũng không ngờ rằng, Thần Soái và tướng quân phương bắc – Độc Lang cũng ở chỗ này. Không còn cách nào khác cậu ta đành phải ẩn mình trong đám liên đoàn binh, tìm thời cơ ra tay đánh lén. Ai ngờ dù căn cơ Thần Soái đã bị phế, nhưng tuyệt kỹ phóng kim lại vẫn xuất thần nhập hóa như trước kia, có thể hóa giải đòn đánh lén của cậu ta.
Rồng Đất Đen vô cùng phấn khởi và kích động: “Vốn dĩ mục tiêu lần này của tao là bà cụ đó, ai ngờ đâu hai người chúng mày cũng ở đây. Vậy cũng tốt, đỡ mất công tạo phải tìm hai chúng mày báo thù. Hôm nay, ba người các người, đừng mong còn sống mà rời khỏi đây”
Diệp Huyền Tần nhún vai: “Vậy phải xem mày có năng lực đó không đã.”
Rồng Đất Đen: “Bây giờ, căn cơ của mày đã bị phế, chẳng khác gì người thường. Còn Độc Lang, cùng lắm chỉ là một chiến thần Địa Giai, sao có thể uy hiếp tới chiến thần cấp Thiên như tạo được. tao muốn giết chúng mày, quả thực dễ như trở bàn tay.”
“Mả bố mày.” Độc Lang mở miệng chửi thề: “Lần trước để mày chạy thoát, lần này tao chắc chắn sẽ bắt mày về trị tội. năm đó, mày đã giết bố tao thế nào, giờ tao sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần cho mày!”
Rồng Đất Đen: “Được lắm, vậy tao sẽ xử lý mày trước, rồi mới giải quyết hai tên vô dụng kia. Bây giờ, tao sẽ cho mày đoàn tụ với bố mày”
Chân phải Rồng Đất Đen đạp mặt đất, mượn phản lực nhảy lên, cơ thể cậu ta giống như một chùm sao xet, xông về phía Độc Lang.
Độc Lang cũng không chịu yếu thế, mở rộng vòng tay, ôm lấy cổ Rồng Đất Đen, hai người mau chóng quấn lấy nhau.
Hai vị chiến thần đồng thời phát động toàn lực, sức mạnh hủy trời diệt đất, chỉ là dư âm của cuộc chiến đã đủ để dễ dàng giết chết người thường.
Diệp Huyền Tần lập tức thét lớn: “Mau lui lại, nguy hiểm”
Giờ phút này toàn thảy thôn dân như lạc vào sương mù, bỗng nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.
Diệp Huyền Tần hô đến lần thứ hai, đám người còn chưa kịp hồi thần, chờ tới khi Độc Lang và Rồng Đất Đen xông vào một nhà dân khiến căn nhà sụp đổ ầm ầm, nhóm thôn dân mới nhận ra nguy hiểm, vội vàng ôm đầu chạy trốn.
Đây đúng là cuộc chiến giữa các vị thần nhà.
Thần tiên đánh nhau, nhà đổ tường sập.