Ông già rất tức giận.
Nhưng lại không thể trục xuất hai người, vì vậy chỉ có thể hùng hùng hổ hổ trong miệng.
Diệp Huyền Tần chẳng buồn đáp lại.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Chỉ có điều Tham Lang cũng không chịu thua, tiếp tục cãi nhau với ông già.
Trong vụ cãi nhau này, Tham Lang đã giận đến đỉnh điểm, mằng ông già đến râu ria tán loạn, mắt mũi trừng lên, mặt mày sưng sia, Thấy chửi nhau cũng không hơn được chút nào nên ông già không thể làm gì khác đành ngậm miệng.
Cuối cùng, cả hai người đã theo chân ông già một mạch về tới một ngôi làng gọi là thôn Lý gia.
Ngôi làng này nằm sâu trong rừng sâu núi thẳm, giao thông đi lại không thuận tiện, hoàn toàn tách biệt với thế giới.
Nói một cách dễ nghe, cảnh tượng ở đây hùng vĩ, khung cảnh tráng lệ, đúng là thế giới thần tiên.
Nói khó nghe hơn một chút, nơi này cũng giống như một chốn nghèo nàn lạc hậu.
Có thể thấy ông già có danh tiếng rất cao ở làng này. Những đứa trẻ đang vui cười đùa giỡn nhìn thấy ông già đều ngừng nô đùa, kính cần gọi một tiếng “ông nội Sở Nam nữ trưởng thành khi nhìn thấy Ông già đều kh người kính trọng gọi “chủ Sở.
Ông giả cũng chú ý đến hình tượng của bản thân.
Trước khi vào làng, ông ta cố ý sửa sang lại quần áo, rửa mặt.
Trên đường đi, ông ta dù là nói hay cười cũng đều nghiêm túc chính trực. Cuối cùng ông già cũng bước vào ngôi nhà đã khí thế nhất làng.
Trong nhà tuy bày biện cực kỳ đơn giản nhưng được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, trật tự ngăn nắp. Điều dễ làm người ta chú ý nhất trong phòng là một bàn thờ lớn đối diện ngay cửa ra vào.
Trên bàn thờ đặt hàng nghìn hàng vạn bài vị. “Bài vị của người anh em Lý Thời Thìn.”
“Bài vị của người anh em Trương Quốc Thần.”
“Bài vị của người anh em Lý Trương Đại Những bài vị này rất có thể là bài vị của các chiến sĩ chết oan trong lăng mộ để vương.
Tham Lang và Diệp Huyền Tần trong lòng cảm động một Hai người đốt hương, chuẩn bị dâng lên một nền. hồi.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Có điều lúc này, ông già bất ngờ lao lên, giật lấy nén hương rồi ném xuống đất giảm tan nát. “Cút!”
“Các người là hung thủ giết người, không đủ tư cách dâng hương cho anh em của tôi.”
Uống phí Tham Lang vô cùng tức giận: “Ông cũng đã nói rồi, cái chết của những người anh em kia đều không liên quan chút nào đến anh tôi.
Ông già: “Nếu tôi tin cậu một lần nữa, tôi sẽ không mang họ Diệp Huyền Tân cau mày.
Phán đoán ý tử của ông già.
Ông ta lúc trước từng tin tưởng mình, sau đó lại bị chính mình hãm hại?
Cái chết của những người này có liên quan gì đến sự “tín nhiệm” của ông già năm đó?
Diệp Huyền Tân nóng lòng muốn tìm ra sự thật.
Sau khi suy nghĩ thêm một chút, Diệp Huyền Tân nhanh chóng nảy ra một ý.
Anh ghé sát vào tai Tham Lang, cẩn thận nói cho cậu ta biết kế hoạch của mình.
Nghe xong, Tham Lang không tình nguyện nói: “Anh à, anh đúng là muốn đi lừa người ta mà.”
“Chưa từng nghe qua câu nói đó hả, trong lòng không muốn làm thì đừng đẩy cho người khác.”
Diệp Huyền Tần: “Đây là mệnh lệnh.”
Tham Lang tràn đầy phiền muộn: “Được rồi.”
Tham Lang hít sâu một cái, điều chỉnh cảm xúc của mình. Tiếp theo, anh ta đột nhiên đập bàn đứng dậy, chỉ vào mũi ông già và chửi ầm lên. “Lão giả đầu hai thứ tóc này, già rồi mà không đứng đắn, không ngờ lại đi quyến rũ vợ tôi.”
“Hôm nay tôi sẽ làm cho ông thân bại danh liệt.”
Phụt Ông ta lập tức phun hết cốc trà vừa uống ra ngoài. “Con mẹ cậu nói hươu nói vượn cái quái gì vậy”
“Tôi quyến rũ vợ của cậu khi nào, tôi thậm chí gặp còn chưa gặp qua lần nào.
Tham Lang: “Tôi mặc kệ. Dù sao thì tôi cũng đã tận mắt chứng kiến. “Hôm nay tôi sẽ làm tên tuổi rạng danh một đời của ông bị hủy trong một ngày.
Nói xong, Tham Lang bước đến cửa, gân cổ hét lên. “Bà con cô bác, mọi người phải thay tôi đòi lại lẽ phải.”
“Lão già này đầu đã hai thứ tóc, ăn cơm cho người mà không làm việc như con người, chỉ toàn làm mấy chuyện bỉ ổi trêu hoa ghẹo nguyệt. “Hôm nay, tôi sẽ vạch trần bộ mặt giả dối của ông ta.”