Diệp Huyền Tần: “Tồn thất mà các người gây ra cho tập đoàn Diệp Linh của tôi lên đến hàng trăm tỷ”
“Tôi chỉ muốn một tập đoàn Chân Vương, cũng không quá đáng chứ?”
Chiến thần Côn Luân do dự lột chút, nói: “Lên lầu nói chuyện một chút.” Nói xong, chiến Thần Côn Lôn đi lên lầu hai.
Diệp Huyền Tần cũng muốn đi theo.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Từ Lam Khiết nhanh chóng ngăn Diệp Huyền Tần lại: “Huyền Tần, hay là hay là bỏ đi, đừng đi theo nữa.
Giờ đây, căn cơ của Diệp Huyền Tần đã bị phế, anh chỉ là một người bình thường, nhưng chiến thần Côn Lôn là một cường giả cấp Vương.
Ông ta có thể giết Diệp Huyền Tần chỉ bằng một ngón tay.
Từ Lam Khiết lo lắng rằng chiến thần Còn Lớn sẽ tránh đám đông để giết Diệp Huyện Tân
Nhưng Diệp Huyền Tần nói với vẻ nhẹ nhõm: “Yên tâm đi
Người có thể làm tổn thương anh cho đến nay vẫn chưa được sinh ra.” Diệp Huyền Tần sải bước chạy theo.
Trần Hạ Lan nhìn chăm chăm vào anh như nhìn người chết.
Cô ta nghĩ rằng ông ta gọi Diệp Huyền Tấn lên lầu vì ông ta muốn bí mật giết anh.
Dựa vào thủ đoạn của chiến thần Côn Lôn, muốn giết Diệp Huyền Tần, hoàn toàn sẽ không để lại chút dấu tích gì!
Hai người lên lầu, chiến thần Côn Lôn nói: “Cậu biết không, mặc dù người đại diện hợp pháp của tập đoàn Chân Vương là Trần Hạ Lan, nhưng người kiểm soát thực tế lại là tôi.”
“Cậu thật sự muốn tập đoàn Chân Vương sao?” Diệp Huyền Tấn gật đầu nói: “Không sai.”
Chiến thần Côn Luận hít sâu một hơi: “Được, tôi có thể cho cậu
Hà? Diệp Huyền Tần có chút ngoài ý muốn.
Ông ta là có ý gì?
Ông ta không những không tức giận, còn thỏa mãn yêu cầu của mình.
Ông ta nhất định có điều kiện gì đó.
Diệp Huyền Tần ngập ngừng hỏi: “Ông mà có lòng tốt tặng tập đoàn Chân Vương cho tôi như này hả?”
“Điều kiện là gì? Nói ra xem.”
Chiến thần Côn Luân không vội nói ra điều kiện.
Thay vào đó, ông ta hỏi: “Tôi hỏi cậu, trong cuộc thi đấu tại quần đảo Nam Giang, cậu có lợi dụng danh nghĩa vị cường giả cấp Vương mạnh nhất của Đại Hội để ép tướng quân Maipis phải lui không?”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Có thể xem là như vậy.”
“Nói như vậy, cậu quen biết cường giả cấp Vương mạnh nhất kia sao?” Chiến thần Côn Luân hồi.
Diệp Huyền Tần lại gật đầu: “Không sai”
Chiến thần Côn Luân nói: “Chúng ta làm một giao dịch, thế nào?”
“Tôi có thể tăng tập đoàn Chân Vương cho cậu cậu giúp tôi liên hệ với đvị cường giả cấp Vương kia, giúp tôi lấy một viên linh thạch”
“Một viên linh thạch, đổi lấy một tập đoàn Chân Vương, thật là biết tính toán”
Chiến thần Côn Luân đã nghĩ rồi, hiện tại tặng tập đoàn Chân Vương cho anh thì sao chứ
Một khi lấy được viên linh thạch, ông ta sẽ biến Thiên Hành Kiên trở thành vị cường giả cấp Vương thứ ba của Đại Hạ.
Hai vị cường giả cấp Vương hợp lực, chắc chắn là bất khả chiến bại.
Cho dù là cường giả cấp Vương mạnh nhất của Đại Hạ, cũng phải đối với bọn họ cúi đầu xưng thần.
Đến lúc đó cả thiên hạ đều là của họ, ai còn để ý một cái tập đoàn Chân Vương bé nhỏ này chứ?
Diệp Huyền Tần nhíu mày thật chặt: “Theo tôi được biết, linh thạch đối với cường giả cấp Vương không có tác dụng gì nhiều.”
“Ông hao tâm tổn trí, đi tìm linh thạch để làm gì?”
Chiến thần Côn Luân nói: “Chuyện đó thì câu không cần biết.”
“Cậu có làm giao dịch này hay không.
Diệp Huyền Tần suy nghĩ một chút rồi đồng ý: “Thành giao”
Nhiệm vụ cấp bách nhất là chiếm tập đoàn Chân Vương trước.
Còn chuyện linh thạch, chiến thắng Còn Lớn nghĩ cũng dừng nghĩ, Nếu không phục, được thôi, mới ra tay.
Cùng lắm là chiến đấu một trận lớn
Hai người đi xuống cầu thang.
Nhìn thấy hai người đều bình an vô sự đi xuống, tảng đá trong lòng đảm người Từ Lam Khiết mới từ từ hạ xuống.
Trần Hạ Lan không hài lòng
Bố nuôi làm cái gì vậy? Không có tỉ áp đảo gì cả.
Tại sao không nhân cơ hội này để trừ khử Diệp Huyền Tần?
Cô ta vội vàng chào ông ta: “Bố nuôi, bố đuổi bọn người Diệp Huyền Tần đi đi a.”
“Thời gian lâu như vậy, anh ta đã trì hoãn việc kinh doanh hàng trăm triệu đô la của gia đình chúng ta.”