Mục lục
Thần soái hộ quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Huyền Tần hít một hơi thật sâu và sải bước ra ngoài.
Nhậm Tiền lo lắng anh sẽ xung đột với bên kia, vội vàng đuổi theo nói nhỏ: “Anh Tần, chúng ta nên cố gắng đừng xung đột với bên kia. Bên kia có quyền lực rất lớn. Nếu chọc giận họ, họ có thể đóng cửa công ty chỉ bằng một lời. Về việc nhân viên bảo vệ bị đánh, chúng ta hãy cho anh ta một số tiền như một khoản trợ cấp.”
Sau đó, Nhậm Tiền nói với nhân viên bảo vệ Tiểu Trương với vẻ mặt hối lỗi: “Tiểu Trương, tôi xin lỗi vì cậu bị đánh thế này nhưng chúng tôi không thể đòi lại công bằng gì cho cậu. Nhưng đừng lo lắng, chúng tôi sẽ bồi thường tài chính cho cậu.”
“Bà chủ không cần nói vậy chỉ cần không trách tội tôi là được rồi.”
Hoàng Phúc Lâm cùng Trương Văn Lương và nhóm của bọn họ đã tìm thấy một gian hàng để ngồi xuống.
Huang Hongfa nhìn thấy Ye Wudao và lập tức hét lên: “Người phụ trách công ty là ai?”
Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Ai đánh nhân viên bảo vệ của tôi?”
Hoàng phúc Lâm thờ ơ nói: “Nhân viên bảo vệ của anh có mắt như mù, ngay cả chúng tôi cũng dám ngăn cản.”
Diệp Huyền Tần nhắc lại lần nữa: “Ai đánh nhân viên bảo vệ của ta.”
Hoàng Phúc Lâm nhìn Diệp Huyền Tần một cách ngạo mạn: “Tôi là người đã đánh, tôi chính là tốt bụng thay nah dạy dỗ…”
Trước khi anh ta nói xong, Diệp Huyền Tần đột nhiên lao lên, tát vào mặt anh ta thật mạnh.
Ba!
Cơ thể của Hoàng Phúc Lâm xoay 360 độ và ngã xuống đất nặng nề, nôn ra máu.
Anh ta thậm chí còn bị mất một chiếc răng.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tần với ánh mắt kinh hãi, vẻ mặt đầy khó tin.
Và trước sự chứng kiến của rất nhiều công chức, đặc biệt là bí thư Trương Văn Linh vậy mà Diệp Huyền Tần lại dám đánh Hoàng Phúc Lâm.
Nhậm Tiền nhìn lên trời, khóc không ra nước mắt. Bọn họ đắt tội chắc chắn rồi.
Nhân viên bảo vệ Tiểu Trương, người vừa bị tát không biết khóc, lúc này đã bật khóc.
Cậu ta thực sự không ngờ rằng ông chủ sẽ liều lĩnh đánh Hoàng Phúc Lâm trước công chúng vì sự an toàn nhỏ bé của mình.
Phải mất một thời gian dài, Hoàng Phúc Lâm mới có thể hồi phục.
“Khốn nạn! Dam đánh tôi? Anh đang ngang nhiên hành hung nhân viên thực thi pháp luật, điều này là phạm pháp!”
“Tôi muốn tố cáo anh, cho anh ngồi từ!”
“Bí thư Trường anh đã chứng kiến hết, anh phải làm chủ cho tôi!”
Trương Văn Lương thật sự tức giận. Diệp Huyền Tần đánh Hoàng Phúc Lâm chính là đánh vô mặt ông ta.
“Hãy gọi cảnh sát và thông báo cho cơ quan liên quan ngay lập tức. Loại người này dùng bạo lực để uy hiếp, đe dọa chúng tôi và cản trở công vụ.”
Người của ông ta ngay lập tức lấy điện thoại di động ra và chuẩn bị gọi cảnh sát.
Nhậm Tiền và những người khác trông tuyệt vọng.
Mọi chuyện đã kết thúc, sự kích động của Diệp Huyền Tần đã giết chết họ và công ty.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK