Diệp Huyền Tần: “Chờ đến khi ông có thể loại bỏ những yếu tố rủi ro này thì tôi sẽ cho Lam Khiết quay trở về nhà họ Thiên.”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Chiến Thần Côn Luân nói: “Yên tâm đi, anh không cần phải lo lắng về điều này. Giờ hãy nói một chút về chuyện của anh và cô ấy đi. Mối quan hệ của anh và con gái tôi bây giờ là gì?”
Diệp Huyền Tần: “Vừa mới kết hôn cách đây không lâu.”
“Ly hôn!” Chiến Thần Côn Luân không chút do dự nói: “Anh và con gái tôi không thể ở bên nhau.
Diệp Huyền Tần không hề ngạc nhiên trước câu trả lời này.
Anh biết rằng Chiến Thần Côn Luân sẽ muốn làm như thế.
Anh cố ý hỏi: “Tại sao?”
Chiến Thần Côn Luân: “Còn cần tôi phải nói sao? Thần Soái, anh là đại diện cho một phẩy bốn tỷ dân của Đại Hạ. Kẻ thù của anh ở khắp mọi nơi trên thế giới và tất cả bọn họ đều không phải kẻ ngốc. Anh mạnh nên kẻ thù không thể làm gì anh. Nhưng nếu như anh ở bên Lam Khiết, thì Lam Khiết sẽ trở thành điểm yếu của anh và là mục tiêu của vô số kẻ thù. Tôi không muốn con gái mình phải sống trong sợ hãi mỗi ngày.
Diệp Huyền Tần hít sâu một hơi: “Yên tâm, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cô ấy “Anh lấy gì để bảo đảm!” Thái độ của Chiến Thần Còn Luân vẫn cứng răn: “Nếu anh thật sự muốn ở bên con gái tôi thì không phải là không thể. Anh quy ẩn đi, nhường lại danh hiệu Thành Soại kia.
Diệp Huyền Tần nói: “Ông biết điều này là không thể. Tôi mang sự bình yên của Đại Hạ trên vai. Nếu tôi rút lui, Đại Hạ sẽ gặp nhiều bấp bênh, rung chuyển đầy bất an. Tôi không thể làm tổn hại lợi ích của Đại Hạ chỉ vì lợi ích cá nhân của riêng tôi. Trừ khi, có một người mạnh mẽ hơn đứng ra gánh vác trách nhiệm này cho tôi.
Chiến Thần Còn Luân nói: “Chuyện này có đáng là gì? Sức mạnh hiện giờ của tôi đã vượt xa anh rồi, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Thần Soái.
Diệp Huyền Tần khinh thường liếc ông ta một cái: “Xin lỗi, chênh lệch của ông cũng chẳng phải một chút đầu Chiến Thần Côn Luân vỗ bàn đứng dậy “Hừ, thừa nhận người khác ưu tủ khó như vậy à? Đường đường là Thần Soái, thể mà cũng là người có bụng dạ hẹp hòi. Chờ đi, chờ tôi tĩnh dưỡng mấy ngày, điều chỉnh lại trạng thái ở đỉnh phong độ thể anh sẽ tự khiêu chiến anh, thay Chiến Thần Còn Luân nổi giận đùng đùng bỏ đi.
Diệp Huyền Tần xoa xoa thái dương, Trên thực tế, anh vẫn hy vọng Chiến Thần Côn Luân có thể đánh bại anh và trở thành một thế hệ Thần Soái mới.
Thần Soái không chỉ là vinh quang, mà còn là trách nhiệm và nghĩa vụ.
Trên đỉnh đầu có chữ “Thần đẹp trai” cũng khiến anh hơi mệt mỏi. Chỉ đáng tiếc là, anh có thể cảm nhận được “khí” do Chiến Thần Côn Luân phát ra. Thực lực của Chiến Thần Côn Luân mà anh cách nhau rất xa.
Chiến Thần Côn Luân trở về nhà họ Thiên thì nhanh chóng triệu tập già trẻ lớn bé của nhà họ Thiên đến.
Nhìn vẻ mặt tức giận của Chiến Thần Côn Luân, mọi người trong nhà họ Thiên đều biết có chuyện không hay. Mỗi người đều ngồi rất nghiêm chỉnh, không dám thở mạnh.
Chiến Thần Côn Luân liếc nhìn đám người, nhưng không tìm thấy Kim Nhã Nam.
Ông ta hỏi: “Kim Nhã Nam đâu? Đi đâu rồi?”
Cả đám người nhà họ Thiên lắc đầu. Quản gia nói: “Thưa ông chủ, lần trước sau khi bà chủ ngồi trực thăng rời khỏi nhà họ Thiên thì không hề quay trở lại. Ngoài ra, tôi đã cố gắng liên lạc với bà ấy, nhưng tôi không thể liên lạc được.”
Chiến Thần Côn Luân cau mày: “Rời đi bằng trực thăng? Ông có biết cô ta đi đầu và tại sao không?”
Quản gia sửng sốt một chút: “Ông chủ, chính ông đã sắp xếp cho bà chủ rời đi. Đi đầu, làm gì thì chắc hẳn ông phải biết mà Lúc trước chính là Chiến Thần Côn Luân đã bị Huyết Vương giả mạo và sắp xếp để Kim Nhã Nam đi vào ngục giam tội phạm quan trọng. Mục đích là dẫn Diệp Huyền Tần đến đó và giết anh.
Ở đó, Kim Nhã Nam mới biết được rằng Chiến Thần Côn Luân cùng chung chăn gối với bà ta hơn hai năm qua thực chất là giả.