Diệp Huyền Tần an ủi: “Bà lão, bà yên tâm đi.”
“Bố, chồng, con trai của bà, nếu như họ còn sống, tôi nhất định sẽ tìm thấy họ, đem họ trở về.”
Nếu như thật sự đã hy sinh, tôi tuyệt đối sẽ không đối xử tệ bạc với liệt sĩ”
Bà lão liên tục cúi lạy Diệp Huyền Tần: “Cảm ơn thần soái.”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
“Tôi có thể cảm nhận được, bọn họ nhất định vẫn còn sống.”
“Hy vọng thần soái tìm thấy họ, cho gia đình chúng tôi được đoàn tụ.”
Ừm.
Ánh mắt của Diệp Huyền Tần dùng lại trên người của liên đoàn binh. “Trách nhiệm của người lính là diệt địch, lấy bảo vệ an nguy của quốc gia làm trọng.”
“Còn liên đoàn binh các người, lại lấy việc công báo thù riêng.”
“Các người, không xứng đáng với hai chữ liên đoàn binh này.”
“Độc Lang, tước bỏ số hiệu của bọn họ.”
Độc Lang: “Rõ.
Không ai trong đại đội quân dân lên tiếng bất bình.
Làm phiền đến thần soái, có thể giữ được tính mạng đã rất tốt rồi, ai dám đòi hỏi gì khác?
Diệp Huyền Tần lại nhìn về phía cả gia đình Răng hồ.
Cả gia đình Răng hộ đều toát mồ hôi lạnh, quỳ xuống dưới đất mà run lên cầm cập.
Bọn họ có thể sống không đều phụ thuộc vào tâm tình của thần soái.
Bố mẹ của Răng hô hận đến nỗi không thể đem cậu ta phế đi cho rồi.
Con mẹ nó chọc ai ko chọc, lại chọc đúng thần soái.
Ông đây muốn đập chết nó!
Diệp Huyền Tần: “Họ đã xúc phạm,sỉ nhục các liệt sĩ cùng với gia quyền của họ, hành động xấu xa tồi tệ, cùng tội phản quốc.”
“Xử lý như tội phản quốc.”
Tuân lệnh!
Trước mắt Răng hô như tối sầm lại, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Tội phản quốc, cậu ta có thật sự gánh vác nổi sao.
Cục diện bây giờ, Diệp Huyền Tần giao cho thủ hạ xử lý.
Còn anh ta tuân theo quy tắc trả lời với Độc Lang.
Diệp Huyền Tần dặn dò Độc Lang: “Dù cho có phải trả giá thế nào đi nữa nhất định phải tìm ra mấy người nhà của liệt sĩ Vương Vĩ.
Ở trên người bọn chúng, chắc chắn có đầu mối liên quan đến sư phụ Bạch Phạt Ông.
Độc Lang gật đầu: “Anh yên tâm, em nhất định sẽ dốc hết toàn lực”.
Diệp Huyền Tần :” còn nữa, điều động toàn lực lượng có thể điều đi, tìm ra hai trong bốn đại sát thần.
‘Rồng Đất Đen vừa mới thực thi ‘Thấy tinh hồ quyền, kỹ năng Phong vương chiến kỹ vẫn còn khiếm khuyết.
Ngoài ra 2 người đó, phỏng chừng có thể luyện xong Thất Tinh Hổ Quyền. “Nếu như ta có thể học được Thất Tinh Hổ Quyền,thực lực nhất định lại cao thêm một bậc.”
Độc Lang thắc mắc ” sư huynh, Thất Tinh Hổ Quyền lợi hại như vậy ,làm sao có thể lợi hại bằng Phong vương chiến kỹ của chính anh chứ?”.
Diệp Huyền Tần cười khổ tâm ở trong lòng đội cảm tử Lang vương.
Diệp Huyền Tần chính là thiên hạ đệ nhất.
Những thứ xuất phát từ trong tay anh ta chính là những thứ lợi hại nhất, tốt nhất.
Trước sau không ai có thể địch nổi.
Diệp Huyền Tần nói :”Chiến kỹ Phong Vương mà tôi đoạt được, chỉ vô tình tạo ra chưa được rèn giũa, đánh bóng”
“Còn Thất Tinh Hổ Quyền là kết tinh của hàng trăm năm của các bậc tiền bối trước để lại mà thành không thể đem so sánh chúng giống nhau được.”.
Nét mặt của Độc Lang vẫn còn chút nghi ngờ :”Anh, anh là đang đề cao người khác mà tự diệt thanh danh của chính mình…”
Diệp Huyền Tần bất lực nhìn, Đây là tên sùng bái anh một cách mù quáng.
Anh đột nhiên nắm chặt hai tay, giật mình một cái, đột nhiên truyền đến khí thế uy nghiêm .
“Thực lực của vương giả.”
Diệp Huyền Tần lợi dụng sức mạnh ý chí của mình Đem sức lực của vương giả đè nén thành bản tính của một mãnh hổ.
Biểu tượng của mãnh hổ này tràn đầy năng lượng mạnh gấp mấy lần biểu tượng mãnh hổ được gây dựng trong Rồng Đất Đen.
Hình tượng uy lực của mãnh hổ vô hình chung đã khiến cho Độc Lang bị dọa sợ, hai tay Diệp Huyền Tần đẩy lên trước, hét lớn “giết!”.
Mãnh hổ tức giận gầm lên điên cuồng về phía trước.
Tốc độ nhanh đến mức vượt quá tốc độ âm thanh và bùng nổ những đợt bùng nổ âm thanh.
Sau khi một cơn gió cuốn qua những đám mây và trái đất chuyển động và những ngọn núi rung chuyển, thế giới cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Và cảnh tượng trước mắt khiến Độc Lang phải run lên bần bật. Trước họ là một khu rừng già với cỏ dại và cây cối lớn.