Bà cụ Diệp liên tục thờ dài: “Ông Gia, không phải là tôi không muốn dạy dỗ nó, mà là chúng tôi không có tư cách dạy dỗ nó nữa.”
Liễu Thành Gia: “Rõ ràng là nhà họ Diệp, vậy mà tư cách giáo dục hậu bối cũng không có sao? Thật là hoang đường!”
Bà cụ Diệp nói: “Ông Gia chở nóng vội, nghe tôi giải thích đã.”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
“Ông cũng biết, nhược điểm kìm hãm lớn nhất đối với sự phát triển của nhà họ Diệp chúng tôi đó chính là quyền.”
“Mà hiện tại với thân phận chỉ huy cao quý của
Diệp Huyền Tần, chúng tôi không còn cách nào dạy dỗ nó nữa.”
Liễu Thành Gia: “Hà, sao bà lại biết nó là chỉ huy cao quý .”
Bà cụ Diệp nói: “Lần trước Diệp Huyền Tần đi đến thành phố Tân Hải, là thượng tá tự mình đi đón nó.”
“Ngoại trừ chỉ huy, còn ai có thể hưởng loại đãi ngộ này đây?”
Liễu Thành Gia: “Haha, người nhà họ Diệp bị nói lừa rồi.”
“Tôi đã nhờ đứa con trai cả đang làm tướng quân tra qua rồi, ở Đại Hạ này, vốn đi không có chỉ huy nào ho Diep.”
“Hơn nữa nó lại còn trẻ như vậy, làm sao có thể ngồi lên chức chỉ huy chứ.”
“Cái tên này cho dù có cố gắng hết sức cũng chỉ ngang cấp tả. Chuyện thượng tá đi đón nó, chẳng qua cũng chỉ là các mượn oai hùm, ra oai với nhà họ Diệp mà thôi.”
“Cái gì?”
Bà cụ Diệp sợ tới ngây người: “Cái thằng con rơi kia chỉ ngang cấp tá á?”
“Lầm trước là nó cố ý lừa nhà họ Diệp sao?”
“Tên vô lại, thật đáng chết! Tôi còn muốn mời nó trở về gia tộc, vậy mà nó dám từ chối, thật là không biết tự lượng sức mình.”
Liễu Thành Gia: “Vậy nợ nần giữa chúng tôi và tênDiệp Huyền Tấn này…”
Bà cụ Diệp nói: “Ông Gia cứ yên tâm, tôi sẽ khiến cho Diệp Huyền Tần đến nhà ông xin lỗi Liễu Thành Gia: “Không, tôi muốn mạng của nó, ít nhất cũng phải chặt được hai chân của nó.
Bà cụ Diệp cắn răng một cái, nói: “Không vấn đề gi.”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Nhưng mà, nếu như nó sử dụng quyền hạn của mình trong quân đội, cũng mong đứa con trai cả đang làm tướng quân kia của ông ra mặt giúp nhà họ Diệp chúng tôi
Liễu Thành Gia: “Đương nhiên không thành vấn de.”
“Đúng rồi, nghe nói châu bà cụ Diệp Huyền Tế đã cầu hôn con gái tôi?”
“Giải quyết xong chuyện này, tôi sẽ đồng ý gà con gái tôi cho nhà họ Diệp, đến lúc đó đứa con trai làm tướng quân kia của tôi cũng giống như cháu trai của bà rồi.”
“Quyền lực của nó cũng chính là quyền lực của nhà họ Diệp.”
Bà cụ Diệp hết sức vui mừng: “Cảm ơn ông Gia đã tác thành “Đoán chắc cho dù có chết bà cụ Diệp cũng không ngờ rằng Liễu Thành Gia làm như vậy là vì muốn nuốt gọn nhà họ Diệp
Cúp điện thoại, bà cụ Diệp vội vàng gọi cho đứa cháu bà ta yêu thương nhất, cũng chính là người anh trai song sinh của Diệp Huyền Tần, Diệp Huyền Tề dén.
Bề ngoài của Diệp Huyền Tề cũng giống với Diệp Huyền Tần.
Dáng người cũng giống nhau.
Chỉ là giữa vầng trán, tổng thể tạo nên khi chất hèn mon.
Bà cụ Diệp đem chuyện của Diệp Huyền Tần kể rõ đầu đuôi cho Diệp Huyền Tề nghe.
Diệp Huyền Tề nghe xong, hai mắt rực rỡ lấp lánh: “Haha, con biết mà, chỉ là một thằng con bị gia tộc bỏ rơi, sao có thể trở thành chỉ huy được chứ.”
“Lần trước hắn lừa gạt nhà họ Diệp ta, thật đáng chết mà.”
Bà cụ Diệp nói: “Diệp Huyền Tề, lần này nhà họ Liễu muốn lấy mạng Diệp Huyền Tần, ít nhất cũng chặt hai cái chân của nó.”
“Ông Gia nói, sau khi chuyện này thành công sẽđồng ý chuyện hôn sự giữa con và Liễu Yên Nhi.” “Con cảm thấy việc này nên quyết định như thế
nào đây?” Diệp Huyền Tề rơi vào trầm tư, nói: “Bà nói, con nghĩ như thế này, cho dù tốt xấu gì thì Diệp Huyền Tấn cũng chảy trong mình dòng máu nhà họ Diệp, nếu chết trong tay nhà họ Diệp ta, khó tránh khỏi bị người ngoài đâm chọc.”
“Cho nên, chúng ta chỉ cần đánh gãy hai chân nó. Còn việc sống chết về sau, phụ thuộc vào vận may của nó.”
Bà cụ Diệp gật đầu: “Ừm, Diệp Huyền Tề, con đã trưởng thành lên rất nhiều so với trước kia, biết suy tính chu toàn ”
“Chờ thêm vài năm nữa, bà sẽ truyền lại cái ghế gia chủ nhà họ Diệp cho con.”
Diệp Huyền Tề vui mừng: “Cảm ơn bà nội .”
“Đúng rồi bà nội, con nghe nói, tình cảm giữa Diệp Huyền Tần và vợ nó rất tốt.”
“Nếu chúng ta ra tay với Từ Lam khiết sẽ đỡ tổn công sức hơn rất nhiều.”