“Ba, chắc chắn anh ta chính là người thân bị lúc trước đã đột phá vận tốc âm thanh”
“Đúng vậy, không ngờ lại thật sự là một người.”
“Ba, có thể nào anh ta là cường giả cấp Vương số một Đại Hạ không.”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
“Có khả năng rất cao là vậy. Chờ lát nữa chúng ta nhất định phải làm quen với anh ta để lấy được mấy cái linh thạch.
“Vâng, con hiểu rồi.
Tướng quân Mạnh Hải Phong thở sâu, ổn định tâm trạng nói: “Xin hỏi, anh là thần thánh phương nào “
“Đây là cuộc chiến của Băng Quốc và Đại Hạ, mong anh đừng những tay vào Diệp Huyền Tân lạnh nhạt nói: “Tôi là người Dai Ha.”
“Mọi người dân đều có trách nhiệm với sự thịnh vượng của Đại Hạ, dựa vào cái gì mà tôi không thể nhúng tay”
Tướng quân Mạnh Hải Phong lập lạnh mặt.
Vậy mà là người của Đại Hạ.
Có được chiến lực siêu phàm như vậy, có lẽ anh ta là cường giả cấp Vương số một Đại Hạ.
Bảy vị giả cường giả cấp Vương của họ đối phó với một cường giả cấp Vương cũng có thể nhưng đồng thời đối phó với hai vị này thì chỉ như lấy trứng chơi đá Kế hoạch xâm chiếm bao lâu nay đã bị đổ song do bien.
Tướng quân Mạnh Hải Phong ôm quyền nói: “Một khi đã như vậy, thì cứ coi như tôi đã quay ray di.”
“Tôi nề mặt ngài, bây giờ sẽ lập tức rời khỏi 36 quân đảo Nam Dương.”
“Rút lui.
Tướng quân Mạnh Hải Phong vung tay lên, chuẩn bị rút lui.
Thế nhưng Diệp Huyện Tân lại lạnh nhạt nói. “Giết hại gần nghìn mạng người Đại Hạ mà nói đi là đi ả, cậu để mặt mũi Đại Hạ ở đâu!
“Các người đã tới thì để mạng lại bồi tôi đi.
Trái tim tưởng sĩ Băng Quốc đột nhiên có that du doi.
Hiện tại đối với hai nước mà nói, Kết thúc chiến tranh là lựa chọn tốt nhất, có thể giảm bớt thương vong Nếu cử không không tiếp tục chiến đấu, thi hai bên đều phải chịu tổn thất nghiêm trọng.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
thậm chí toàn quân sẽ bị tiêu diệt Từ trước đến nay Đại Hạ luôn nhu nhược sở hai chiến đầu, Sao bây giờ bằng nhiên lại lớn mạnh như váy.
May là bây giờ Đại Hạ chỉ còn chưa tới một trăm chiến sĩ tinh anh, mọi người liên tục rỗng giận. Giết “Đụng vào Đại Hạ, ở đầu cũng giết “Cầm mềm hết cho tôi. Chiến thần Còn Luân bỗng nhiên tức giận mang một tiếng rồi sau đó nhanh chóng đi đến bên cạnh Diệp Huyền Tần, thấp giọng nói: “Xin ngài hãy nghĩ lại đi “Nếu tiếp tục giao chiến thì cả hai bên đều không có lợi.”
“Nếu ngài thật sự muốn khai chiến thì tôi có một cách đẹp cả đôi đường.
Diệp Huyền Tân: “Nói “
Chiến thần Côn Luân: “Hiện giờ sức chiến đấu của bọn chúng đang trong lúc lớn mạnh.”
“Chúng ta hoàn toàn không cần phải đối đầu với chúng.
Dừng lại một chút, ông ta tiếp tục nói: “Bây giờ cứ tạm thời làm hòa, chờ nửa tiếng sau hiệu quả của thuốc hết, chúng sẽ trở thành người bình thường, rồi chúng ta tiếp tục tuyên chien.”
“Đến lúc đó chúng ta sẽ không phí một bình một tốt, đủ để tiêu diệt bọn chúng, giảm bớt ton that!”
Hu!
Diệp Huyền Tần đập một chưởng vào vai Chiến thần Còn Luân, Ông ta bay ngược ra ngoài, sau khi rơi xuống đất, mặt đảo xuống đất tạo ra một cái ho to.
“Nam nhi Đại Hạ, sao có thể nhân lúc cháy nhà mà đi hội của “Ông là sự sỉ nhục của quân nhân Đại Hạt Tướng quân Mạnh Hải Phong đầu to như trâu.
Người thân bị này và chiến thần Côn Luân đều là cường giải cấp Vương, Nhưng anh lại đánh bay chiến thân Côn Luân chỉ bằng một quyền.
Rốt cuộc thực lực của anh mạnh đến mức nào?
Tưởng sĩ Băng Quốc có thể là đối thủ của anh không?
Tướng quân Mạnh Hải Phong vì sợ hãi mà mong muốn làm hòa càng mãnh liệt.
“Tốt nhất anh nên nghĩ kĩ lại đi.
“Nếu cứ khăng khăng tuyên chiến thì ai tháng ai thua còn chưa chắc chắn được đầu “Huống hồ cho dù chúng tôi chết, thì chắc chăn Băng Quốc sẽ cử quân đội của cả nước tới trừng phạt Đại Hạ”
“Chuyện này đối với Đại Hạ mà nói, là tại nạn diệt quốc.
Diệp Huyền Tần: “Lãnh thổ Đại Hạ không thể xâm phạm.
“Quân địch bước vào cần phải để lại tính mạng!”
“Đương nhiên các người không phải ngoại lệ.”
“ít nói nhảm, nộp mạng đi!”
Diệp Huyền Tần dẫn đầu phát động tấn công tướng quân Mạnh Hải Phong.