“King Mutual Entertainment, sao trước kia chưa từng nghe thấy nhỉ, hình như không đáng tin lắm.”
“King Mutual Entertainment, tôi cũng là lần đầu nghe tên.”
“Các truyền thông khác có xin lỗi không?”
“Tính đến bây giờ thì chưa.’
“Chậc chậc, vậy thì khỏi nói, đây nhất định là kẻ lừa đảo do tập đoàn Diệp Linh tìm về, để PR tẩy trắng cho mình.”
“Tôi nhổ vào, đã lúc này rồi, không xin lỗi công chúng đi lại còn muốn bóp méo sự thật, lừa gạt công chúng tẩy trắng bản thân, vô sỉ!”
Thế là quần chúng càng sôi trào, lần này thậm chí còn liên quan đến King Mutual Entertainment.
Cũng không ít cư dân mạng, chạy tới phần bình luận trên trang quan chức nhà nước, báo cáo tập đoàn Diệp Linh.
Trong lúc nhất thời, quan chức chính phủ ngồi không cũng bị các anh hùng bàn phím tấn công.
Ngay khi dư luận đang bạo phát nhất, King Mutual Entertainment bỗng nhiên tung ra một video.
Trong video, các phương tiện truyền thông đã tìm tới giám đốc Tào, yêu cần kết toán số dư.”
Giám đốc Tào nói là chỉ cần bọn họ không hủy bỏ tin tức giả này, không đưa tin tìm ra chân tướng, để cho tin tức này liên tục được chú ý trong mười ngày thì sẽ kết toán số dư cho họ.
Đám truyền thông kia liền đồng ý.
Nếu như lời xin lỗi là tảng đá quăng xuống hồ, vậy thì video chính là trái bom quẳng xuống nước.
Nổ tung!
Dư luận đổi hướng.
“Mẹ nó, tàn nhẫn!”
“Đám truyền thông vô lương tâm này, vì tiền mà dám làm cả chuyện ăn thịt người không nhả xương.”
“Mẹ, truyền thông giúp đỡ chính nghĩa, vì dân lên tiếng, nhưng bây giờ lại che giấu chân tướng, lừa gạt người dân, nhất định phải cấm chỉ đi.”
“So ra thì King Mutual Entertainment vẫn có lương tâm.”
“Sau này ông đây chỉ theo dõi King Mutual Entertainment thôi, các truyền thông khác nên phá đi.”
Đương nhiên lần này nhóm anh hùng bàn phím cũng không nhàn rỗi, lại lần nữa chạy tới trang chính phủ để báo cáo các truyền thông vô lương tâm kia.
Còn có không ít người chạy tới trang Website chính của King Mutual Entertainment và tập đoàn Diệp Linh, đặc biệt nhắn xin lỗi.
Dưới sức mạnh của quần chúng, những truyền thông bất lương kia không thể không nhận sợ.
Cộng thêm lãnh đạo cấp cao của bọn họ bị mời đi nói chuyện, bọn họ chỉ có thể lên bài xin lỗi trong đêm, làm sáng tỏ chân tướng sự việc.
Tin tức người trong cuộc là vô tội, mà người vạch trần mới là kẻ cầm đầu, vừa ăn cướp vừa la làng.
Số dư không còn cũng không sao, nhưng mẹ nó nếu công ty bị phá sản thì hoàn toàn không còn đường sống rồi.
Có điều, bây giờ xin lỗi đã muộn rồi.
Dù sao chủ động xin lỗi và bị buộc xin lỗi cũng không giống nhau.
Bọn họ đã để lại ấn tượng quá kém trong lòng độc giả, đám độc giả trung thành kia sẽ không tha thứ cho bọn họ, mà tất cả sẽ về phe King Mutual Entertainment.
Trận đại chiến dư luận này, người được lợi nhất không phải người trong cuộc và tập đoàn Diệp Linh, mà là King Mutual Entertainment.
Cho dù là sự nổi tiếng hay giá trị thị trường đều được tăng cao.
Điều này đúng là làm cho các nhân viên ở King Mutual Entertainment bùi ngùi mãi không thôi.
Bọn họ cố gắng nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng chờ được đến hôm nay.
Boss tuy mới tới nhưng một loạt hành động trực tiếp để công ty được lật ngược tình thế một phen.
Quả nhiên, có vài người sinh ra liền thích hợp ăn bát cơm này.
Đỗ Tuyết cũng rất xúc động.
Nếu như mình gặp được Diệp Huyền Tần sớm mấy năm thì công ty của mình cũng sẽ không đi đến mức suýt phải đóng cửa.
Lần này đúng là làm cho giám đốc Tào hoàn toàn hoảng sợ.
Hành động của ông ta không chỉ dừng lại ở vấn đề đạo đức.
Thậm chí còn tạo thành án hình sự.
Đút lót, nhận hối lộ, bóp méo sự thật, cũng không phải là lỗi sai nhỏ.
Đương nhiên, phạt hình sự không tính là gì, ông ta sợ nhất là Diệp Huyền Tần bí mật trả thù.
Dù sao, Diệp Huyền Tần là lão đại của thế giới ngầm ở thành phố Lâm Hải.
Ông ta sợ hãi, nên chạy trốn trong đêm.
Nhưng còn chưa ra đến ngoài thành, đã bị mấy chiếc xe màu đen đặc biệt cản đường đi.
Mấy người mặc đồ tây đen bước xuống khỏi xe, khống chế ông ta lại.
“Xin chào, chúng tôi là Cục Quốc An, ông dính líu đến việc nguy hại an toàn quốc gia, mong ông phối hợp điều tra với chúng tôi.”