Thấy Diệp Huyền Tần có ý định xâm nhập vào lăng mộ cổ thì lão quái tức giận: “Nhóc con, mau quay lại đây. Mi không được vào trong đó, ở trong đó có thứ kinh khủng hơn đang chờ mi đấy! Vây đi, mi quay lại, ta sẽ truyền hết sở học cả đời cho mi. Ta đã suy nghĩ kỹ càng rồi, đời này ta không đi ra ngoài được nhưng cái tu vi phi thường này không nên cùng theo ta vào quan tài.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Diệp Huyền Tân: “Yên tâm đi, dù ông chết cũng không vào được quan tài đâu.”
Lão quái: “…
Lão quái càng không cho Diệp Huyền Tần vào thì Diệp Huyền Tần lại càng cảm thấy bên trong có thứ gì đó hay họ nên càng quyết tâm vào trong.
Theo con đường hầm khoảng một lúc thì anh đi tới một nội cung vô cùng hùng vĩ. Kích thước của tòa lăng mộ này thật sự rất lớn. Thế nhưng vật bồi tảng bên trong đã bị lấy đi sạch từ lâu.
Trên bệ đá, vị trí trung tâm của địa cung có đặt một hộp thủy tinh trong suốt. Vì hộp thủy tinh trong suốt nên gần như có thể thấy trong đó có một quyển sách cũ. Quyển sách đã có màu thời gian, tờ giấy đã ố vàng, thậm chí vết mực ngoài bìa cũng bị phai màu rồi, không thấy rõ tên sách nữa.
Diệp Huyền Tần chỉ mang máng đọc được một từ “Pháp”.
Trên hộp thủy tinh còn được đặt một phong thư. Phong thư này thuộc về thời hiện đại, có lẽ mới đặt ở đây chưa lâu. Diệp Huyền Tần cầm lên thổi lớp bụi bên trên làm lộ ra một hàng chữ khiến Diệp Huyền Tần mừng rỡ.
“Thân gửi đến đồ đệ Diệp Huyền Tần”.
Đồ đệ Diệp Huyền Tần, đây là sư phụ Ông Tư Bạch để lại cho mình! Chẳng lẽ Ông Tư Bạch biết có một ngày mình sẽ đến đây. Anh không thể chờ đợi xé phong thư ra, đọc nội dung bên trong.
“Đồ đệ Diệp Huyền Tần: Ở Đại Hạ hai ngàn năm trước, sư phụ đã phát hiện một tòa phân đàn Âm Ti ở đây. Nơi này là long mạch cuối cùng của Đại Hạ, sao có thể cho Âm Ti dơ bẩn ở đây được Sư phụ đã dẫn theo mấy nghìn cọc ngầm phá huỷ phân đàn Âm Ti đó…
Diệp Huyền Tần nhanh chóng đọc xong bức thư. Tóm lại nội dung bức thư là sư phụ Ông Tư Bạch phát hiện phân đàn Âm Ti trú ngụ nơi đây, vì vậy ông ấy dẫn theo mấy nghìn thủ hạ ngầm tiêu diệt phân đàn Âm Ti.
Họ phát hiện đại bản doanh của phân đàn nọ là một khu lăng mộ cổ, cũng chính là vị trí hiện giờ của họ. Ly kỳ là trong quan tài của mộ cổ này không có thi thể, chỉ có một bộ võ cổ xưa. Khu mộ cổ này được xây dựng lên vì bộ võ cũ kỹ đó.
Sau khi tìm hiểu, họ biết được môn võ này là cấm thuật, không tiện truyền thụ lại cho đời sau, vì thế người tạo ra môn võ chiến đấu này đã niêm phong nó và cất giấu ở đây nhằm ngăn cách với nhân thế.
Sư phụ Ông Tư Bạch kiểm tra kỹ môn võ đó thì cảm thấy kỹ thuật của môn võ này không thích hợp cho ông và những người dưới tay của ông ấy. Tuy nhiên, sư phụ Ông Tư Bạch lại liệu được có ngày Diệp Huyền Tần sẽ đến cướp, anh rất thích hợp với thể loại võ thuật này. Vì vậy Ông Tư Bạch đã cất môn võ cổ xưa đó ở đây để sau này cho Diệp Huyền Tần tu luyện. Đồng thời giữ chân lão quái vật đến tận bây giờ nhắm phối hợp tu luyện với Diệp Huyền Tần.
Đọc thư xong, Diệp Huyền Tần kinh hãi không nguôi. Sư phụ biết thuật bói toán, đã đoán chuẩn xác ra hôm nay mình sẽ có kiếp nạn!
Ngoài ra, rất cuộc môn võ này kỳ dị thế nào mà không tiện truyền lại cho đời sau. Còn nữa, hôm nay căn cơ mình bị hủy hết, sao có thể thích hợp tu luyện môn võ chiến đấu này đây?
Diệp Huyền Tần thận trọng mở hộp thủy tinh lấy bộ võ chiến đấu trong đó ra. Anh cẩn thận đọc những chữ viết trên bìa, cuối cùng anh cũng giải mã ra được, đó là bốn từ “Hấp Tinh Đại Pháp”. Hấp Tinh Đại Pháp! Đây rõ ràng là công pháp được truyền lại!
Tương truyền môn võ chiến đấu này có thể hút kình khí của người khác cho mình sử dụng, vô cùng bá đạo và ngang ngược nên người trong võ đạo mới sợ hãi đến vậy. Môn võ này vừa xuất hiện thì bị cả giới võ đạo chinh phạt, yêu cầu nghiêm cấm.
Từ xưa tới nay, người luyện thành kỹ thuật này chỉ có lác đác vài người. Không ngờ trăm năm sau, môn võ cổ chiến kỹ đó được tái hiện tại nhân gian!