Diệp Huyền Tần: “Cám ơn ông đã nhắc nhở tôi. Độc Lang, tốc chiến tốc thắng, giết chúng trước sau đó một mình giải quyết Thiên Ma Vương thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Thiên Ma Vương là một cường giả cảnh giới Tiên Ma, nếu ông ta cùng Địa Ma Vương hợp lực đối phó họ thì họ sẽ thực sự gặp rắc rối.
Vì vậy, lựa chọn tốt nhất là tiêu diệt từng người.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Độc Lang: “Được!”
Trong lòng Địa Ma Vương vô cùng ảo não, mẹ kiếp đang yên đang lành ông ta nhắc nhở Diệp Huyền Tần làm gì.
Vốn dĩ ông ta muốn kéo dài thời gian, nhưng mà bây giờ Diệp Huyền Tần đã biết ông ta đang chờ Thiên Ma Vương đến hỗ trợ cho nên nhất định sẽ dốc toàn lực để tiêu diệt ông ta càng sớm càng tốt. Quên đi, nếu có thể trì hoãn một chút thời gian thì cũng được.
Tuy nhiên, hóa ra là do ông ta đã quá lạc quan.
Ngay sau khi Diệp Huyền Tần ra lệnh “tốc chiến tốc thắng” thì Độc Lang đã dốc toàn lực mà chiến đấu, bản thân anh ta biến thành tàu hỏa, chiến đấu nhanh gọn, còn người Âm Ti thì không có sức mạnh để chống lại.
Gần như chỉ trong vòng vài nhịp thở thì tất cả người Âm Ti đều bị hất văng xuống đất và mất khả năng phản kháng.
Diệp Huyền Tần cũng tăng tốc công kích Địa Ma Vương, Địa Ma Vương chỉ có thể nghiến răng chống đỡ.
Tuy nhiên, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, chỉ sau vài chiêu thì Địa Ma Vương đã bị đánh ngã xuống đất, Diệp Huyền Tần lại mạnh mẽ phóng ra kình khí hóa thành một cái lồng bao trùm lấy Thổ Thiên Ma Vương.
Địa Ma Vương đất lập tức bị giam cầm, không thể nhúc nhích được chút nào.
“Đã đến lúc phải kết thúc.” Diệp Huyền Tần thu nhỏ lồng lại, cố gắng muốn làm nổ tung Địa Ma Vương.
“A!”
Địa Ma Vương đau đớn hét lên: “Tôi không cam lòng, tôi không muốn cứ chết như thế này.”
“Thiên Ma Vương, cứu em, tới cứu em…”
Tuy nhiên, phạm vi truyền bá giọng nói của ông ta bị hạn chế, hơn nữa ông ta cũng không thể sử dụng âm khí để giao tiếp với Thiên Ma Vương, bởi vì âm khí của ông ta không thể xuyên qua kình khí của Diệp Huyền Tần.
Bây giờ Địa Ma Vương chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết.
Cùng lúc đó thì Thiên Ma Vương cũng đang tìm kiếm dấu vết của Diệp Hiến Tần trên đường đi.
Âm khí của ông ta đã được giải phóng và bao phủ con đường trong vòng một km, chỉ cần có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống thì ông ta lập tức có thể cảm nhận được.
Đi bộ không lâu sau thì ông ta đã nhận thấy rằng có người ở phía trước, và ông ta gia tăng tốc độ của mình.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Quả nhiên, Diệp Hiến Tần đang nằm bất tỉnh trên đường.
Nhìn thấy Diệp Hiến Tần thì Thiên Ma Vương vô cùng tức giận.
Nếu không phải vì lúc tiến vào bí cảnh Côn Luân cần đến Diệp Hiến Tần thì Thiên Ma Vương đã đánh chết Diệp Hiến Tần.
Cái tên này thành công thì ít mà hỏng việc thì nhiều! Thiên Ma Vương tràn đầy tức giận đá vào đầu Diệp Hiến Tần, đồng thời cho một chút âm khí vào cơ thể anh ta.
Diệp Hiến Tần tỉnh dậy.
Ngay khi mở mắt ra, chưa kịp lấy lại tỉnh táo thì anh ta đã hét lên: “Tha cho tôi, đừng giết tôi, đừng giết tôi…”
“Câm miệng, đồ ngu!” Thiên Ma Vương chửi bởi: “Đứng lên cho ông đây”
“A?”
Nghe thấy giọng nói của Thiên Ma Vương thì Diệp Hiến Tần cảm thấy đỡ sợ hơn rất nhiều.
Anh ta liếc nhìn xung quanh và phát hiện ra rằng Diệp Huyền Tần và những người khác đã biến mất từ lâu, mà ở đây thì chỉ có một mình Thiên Ma Vương.
Diệp Hiến Tần biết rằng cái mạng của mình xem như đã được cứu.
Anh ta nhanh chóng nói: “Bố nuôi, con có chuyện quan trọng muốn bảo cáo với bố, đám người Diệp Huyền Tần…”
“Câm miệng!”
Thiên Ma Vương nguyền rủa: “Tôi đã biết chuyện gì xảy ra rồi, tôi cảnh cáo anh, nếu chỉ vì tìm anh mà để Diệp Huyền Tần trốn thoát thì tôi sẽ không tha cho anh đâu!”
Diệp Hiên Tần còn không dám thở mạnh, huống chi là phản bác.
Không nghi ngờ gì nữa, nếu cứ biện giải thay mình vào giờ phút này thì chẳng khác nào muốn chọc giận Thiên Ma Vương.
“Theo tôi trở về.” Thiên Ma Vương mắng: “Mau đuổi theo Diệp Huyền Tần.”
“Tốt hơn hết anh nên mong Địa Ma Vương đã bắt được Diệp Huyền Tần, nếu không thì anh sẽ gánh chịu mọi tội lỗi.”
“Đợi đãi”
Diệp Hiên Tần vội vàng ngăn cản ông ta lại, rồi chui vào một bụi cây bên cạnh.
Không lâu sau, anh ta ôm thánh nữ của Hắc Miêu đang bất tỉnh chạy ra ngoài.
“Bố nuôi, xin hãy ra tay cứu cô ấy.”
“Cứu cô ta?”
Đúng lúc này thì một luồng sát ý mạnh mẽ phát ra từ người Thiên Ma Vương, trái tim Diệp Hiên Tần đập dữ dội.