Đội trưởng đội thị vệ lao vào Sát Lang một cách điên cuồng. Sát Lang đột nhiên dừng lại, nhìn về phía đội trưởng thị vệ, khóe miệng hiện lên một tia cười dữ ton.
Chờ cho đến khi đối thủ cách anh hai mét.
Sát Lang đột nhiên nhấc nhẹ thanh kiếm liên, mũi kiếm chĩa vào người đội trưởng.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Xoet!
Một luồng kiếm khí dày đặc bắn ra từ thanh kiếm, giống như tia chớp, đánh thẳng vào ngực của đội trưởng.
Ngực của đội trưởng thị vệ bị đâm thủng tại chỗ, máu chảy lan ra cả chục mét.
Đội trưởng dừng bước chân, không thể tin nhìn lỗ thủng trên ngực, vẻ mặt tuyệt vọng.
“Kiếm khí… kiếm khí… mày… mày làm sao có thể tu ra kiểm khí..”
“Đây là bất tiên thuật, mày làm sao có thể luyện được tiên thuật…”
Anh ta chưa kịp nói xong, một ngụm máu tụ xộc lên cổ họng, hằn trợn tròn mắt ngã xuống đất, không còn động tĩnh gì.
Độc Lang cũng choáng váng không kém, Tự lẩm bẩm: “Kiếm khí? Sát Lang, anh có thể chém ra kiếm khí?”
“Anh con mẹ nó học tiên thuật khi nào vậy, sao tôi không biết?”
“Sao không nghĩ tới việc truyền lại tiên kỹ cho ông đây, mẹ ơi, chiêu vừa rồi con mẹ nó quá ngầu, tôi muốn học.”
Sát Lang nở nụ cười: “Muốn học, được luôn, quỳ xuống kêu một tiếng ông nội.”
“Anh xứng sao?” Độc Lang tức giận đến nôn ra máu: “Anh con mẹ nó bớt nói nhảm, khai mau, anh học tiên thuật ở đâu.”
“Anh trai, có phải anh truyền cho tên đó không?”
Diệp Huyền Tần cười đầy thâm ý: “Nhóc con, cái này mà cậu cũng nhìn không ra à”
“Sát Lang chém ra không phải kiếm khí, mà là khí kinh.”
“Chỉ là kình khí vương giả đi qua kiếm thần binh mà ra thôi, giống như kiếm khí ấy.”
Độc Lang bừng tỉnh ngộ ra: “Tôi nói mà, cậu làm gì mà luyện được tiên thuật cơ chứ.”
“Chờ đã, kình khí vương giả? Cậu có thể chém ra kình khí vương giả, cậu thành vương giả rồi?” Sát Lang mặt đầy kiêu ngạo: “Đương nhiên.”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Ngày đó, anh trai đã truyền cho tôi văn tự kiếm thuật chiến kĩ phong vương, chiến kĩ phong vương này là suy nghĩ đắn đo dựa trên thân thể mà tạo ra cho tôi, sau đó tôi đã lên vương giả rồi.”
Độc Lang đột nhiên cảm thấy thất bại tràn trề.
Diệp Huyền Tần cũng truyền cho anh ta chiến kĩ “Mãnh” của chiến kĩ phong vương.
Thế nhưng hôm nay thực lực của anh ta vẫn dừng lại ở cảnh giới chiến thần như trước, cách cảnh giới vương giả một bước xa.
Có vẻ tư chất của chính mình không bằng Sát Lang.
Diệp Huyền Tân nhìn ra được Độc Lang đang nghĩ gì, Anh vỗ vai Độc Lang nói: “Đừng nản chí. Thực ra, sức mạnh hiện tại của cậu không thua kém Sát Lang.”
“Thậm chí ở dưới điều kiện nhất định, có thể dễ dàng đánh bại Sát Lang”
Tại sao? Sát Lang và Độc Lang đồng thanh hỏi.
Diệp Huyền Tần: “Độc Lang, sức chiến đấu của em thật ra có khuynh hướng thiên về thân thể võ giả, là loại thân thể võ giả hắc bao công.
“Võ giả kiểu này muốn sinh ra kình khí rất khó, nhưng lại có ưu thế của thân thể tiên thiên, cho dù dừng ở cảnh giới chiến thần, nhưng vẫn có khả năng đối phó với cảnh giới vương giả.” Độc Lang trầm ngâm gật đầu: “Thảo nào em nhìn chiến kĩ hắc bao công, càng nhìn càng thấy thuận mắt, em là thân thể tiên thiên thật cảm khái biết bao.”
“Được, về sau em sẽ luyện tập theo phương hướng thân thể tiên thiên.”
Diệp Huyền Tần lại nhìn về phía thị vệ của nhà họ Chung: “Nhà họ Chung phải mấy con cá hôi tép thổi này đến tiếp đón chúng ta, có phải quá thất lễ rồi không.”
Vào lúc này.
Cả trăm thủ vệ của môn phiệt Chung Tự đều luống cuống cả lên rồi.
Điên rồi, đám người này chắc là điên rồi.
Họ dám làm người sai vặt của môn phiệt Chung Tự bị thương nặng.
Lấy đi mạng sống của đội trưởng đội hộ đội thị vệ.
Đây là tội ác tày trời đấy Bọn họ không sợ nhà họ Chung trong cơn giận dữ, diệt trừ Đại Hạ sao.
Thời điểm mấu chốt này.
Đội phó đội thị vệ lâm nguy không sợ, đứng ra.
“Bất cứ ai trong gia tộc nhà họ Chung bọn tao ở ngoại thế đều là dưới một người trên vạn người.”
“Cả trăm thủ vệ ra ngoài đón tiếp chúng mày là đã cho chúng mày mặt mũi rồi.”
“Mấy đứa chúng mày đừng có mà ngang ngược…”