Lý Quốc Đống nở nụ cười rạng rỡ: “Thần Soái, cậu cũng tâm cơ thật đấy, dám sắp xếp gián điệp đến bên cạnh tôi.”
“Cậu… Cậu làm như vậy là đã xúc phạm đến luật của Đại Hạ rồi đó, cậu biết không hả?”
Diệp Huyền Tần: “Nếu như ông ngay thẳng, cho dù có sắp xếp mười nghìn Gián điệp ở bên cạnh ông thì cũng chẳng làm gì ông được.”
“Vũ Huân, Lý Quốc Đồng có từng mạo phạm đến luật của Đại Hạ không?”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Vũ Huân vội vàng mọi một tờ giấy từ trong túi áo ra, đưa cho Diệp Huyền Tần.
Trên tờ giấy ghi chi chít một nhóm sổ sách lớn. “Thưa Thần Soái, đây là danh sách và số lượng linh dược đã trông coi và mua bán ở bên ngoài. Mời anh xem qua.”
“Tôi biết những thứ này, còn có một nhóm linh dược mà Vũ Huân không biết.”
“Số tiền liên quan thật lớn khiến người ta vô cùngcăm phẫn.
Vẻ mặt Lý Quốc Đống tái mét.
Diệp Huyền Tần nói: “Bây giờ ông còn lời nào để nói không?”
Lý Quốc Đống giả vờ bình tĩnh: “Một mình tôi mắc sai lầm, làm gì có đạo lý nào mà cậu phải giết chín tộc của tôi.”
Diệp Huyền Tần: “Một mình ông phạm sai lầm? Ha ha, ông nghĩ nhiều rồi.”
“Nhà họ Lý ông lớn như vậy, ông tưởng tôi chỉ sắp xếp một Gián điệp thôi sao?”
Anh nói vậy là có ý gì?
Diệp Huyền Tần: “Tất cả Gián điệp Thủ đô đều ở đây.”
Rầm rầm rầm!
Đột nhiên có hơn mười người xuất hiện ở trong trận doanh của nhà họ Lý.
Bọn họ lần lượt cúi chào Diệp Huyền Tần. “Gián điệp số 040 Bắc Cương tham bái Thần Soái.”
“Gián điệp số 041 Bắc Cương tham bái Thần Soái.”
“Gián điệp số 042 Bắc Cương tham báo Thần Soái.”
Cái gì!
Người nhà họ Lý đều trợn trừng mắt, vẻ mặt khómà tin được và vô cùng sợ hãi.
Những người này đều là Gián điệp Bắc Cương?
Mười mấy người bọn họ đều cống hiến sức lực cho nhà họ Lý, thậm chí mười mấy người này còn hòa nhập với nhà họ Lý từ lâu.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Thậm chí có rất nhiều người đã đổi thành họ Lý, được xếp vào hàng ngũ đệ tử trong nhà họ Lý.
Bọn họ nắm giữ những điều bí mật cốt lõi nhất của nhà họ Lý.
Bao gồm cả những chứng cứ phạm tội trái pháp luật. Nhưng không ngờ rằng bọn họ lại là Gián điệp Bắc Cương.
Thần Soái không nói gì, anh thật sự chỗ nào cũng nhúng tay vào trong nhà họ Lý.
Dưới con mắt của Thần Soái, nhà họ Lý đã vi phạm pháp luật.
Lần này thì xong rồi.
Bọn họ đã bị Thần Soái bắt được.
Bọn họ còn có thể có kết quả nào?
Diệp Huyền Tần liếc nhìn người nhà họ Lý với ánh mắt khinh thường, nói: “Các Gián điệp Bắc Cương, bình thân.”
“Các anh tuân mệnh ẩn náu trong nhà họ Lý mấy năm, đã phát hiện được điều gì.”
Những người Gián điệp lần lượt dâng một tờ hóa đơn: “Thưa Thần Soái, mời anh xem qua.” Trên giấy tờ ghi lại rất rõ ràng những bằng chứngngười nhà họ Lý canh giữ trộm và bán linh dược.
Nó liên quan đến từng người trong nhà họ Lý. Nhìn thấy số tiền ghi trên đó, Diệp Huyền Tần lập tức nổi giận lôi đình.
Tổng kim ngạch vô cùng lớn.
Nó tương đương với một phần năm GDP cả năm của Đại Hạ.
Người nhà họ Lý.
Chính là một nhóm ký sinh trùng ở Đại Hạ.
Diệp Huyền Tần nghiến chặt răng, hai mắt lóe lên ánh lửa căm tức: “Người nhà họ Lý, các anh có lời trăng trối nào không”
Ánh mắt người nhà họ Lý trở nên lo lắng, tập trung vào Lý Quốc Đống.
Điều đó khiến trog lòng Lý Quốc Đống vô cùng hoảng loạn.
Nhưng nhìn về ngoài ông ta vẫn giả vờ bình tĩnh: “Tôi là Nguyên Lão ba triều, người có công với Đại Hạ. Cho dù tôi có lén mua bán một số Linh Vật thì đã làm sao? Công lao của tôi vẫn rất lớn.”
“Không lớn nổi nữa rồi, nó đã gấp đôi số tiền đền bù bồi thường. Tôi không đáng chết.”
Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Bằng chứng đầy đủ đã chứng minh Lý Lặng phản bội Đại Hạ, cấu kết với Âm Ty, lén trộm Vận Quốc Đại Hạ “Tôi nghi cả nhà họ Lý nổi giúp người xấu làm điều ác, vẽ đường cho hươu chạy”
“Anh nói tôi phản bội Đại Hạ tội không đáng chết sao? Ha ha.”
Lý Quốc Đống giận tím mặt: “Thần Soái, cậu nói như vậy là ngậm máu phun người.”
“Tôi là Nguyên Lão ba triều…”
Độc Lang: “Con mẹ nó, đừng có mà lấy’N Lão ba triều để nói chuyện, lỗ tai của ông đây ngi sắp chai cả rồi.
“Anh à, em không thể đợi nổi nữa, để em giết ông ta”