Không có Diệp Huyền Tân chống lưng, tập đoàn Tân Kiến Hoàng làm sao có thể cạnh tranh nhà xưởng quân đội thứ ba của mình chứ?
Vả lại cũng có thể cho Thiên Hành Quân một câu trả lời và trao đổi linh thạch.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Vẹn cả đôi đường. “Tôi hiểu rồi!”
Phó sĩ quan nhanh chóng trả lời và đi xuống. Anh ta vừa đi xuống thì người bố Hòa Thanh Thiên bèn gọi điện thoại đến. “Mạnh Trường, nhiệm vụ bố giao cho con thế nào rồi?” Hòa Mạnh Trường vội vàng trả lời: “Vua cha yên đã thỏa thuận với Thiên Hành Quân xong rồi, bố giúp ông ta trả thù Diệp Huyền Tần ngược lại ông ta sẽ tặng bố linh thạch để trả công.”
“Bây giờ con đã nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo rồi, đủ để đẩy Diệp Huyền vào chỗ Hòa Thanh Thiên yên lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Tên khốn Diệp Huyền không dễ để đối phó đâu, con nhất định phải cẩn thận đấy.”
“Nếu con cần sự giúp đỡ thì cứ việc lên tiếng ” Hòa Mạnh Trường: “Vua cha yên tâm, kế hoạch của con bảo đảm không có sơ hở gì.”
“Ù.”
Hôm đó nổ ra một tin tức mang tính bùng nổ, gây ra nhiều tranh cãi quốc tế.
Khoảng thời gian trước đó có rất nhiều người tài ở các quốc gia đến Đại Hạ ăn trộm quặng linh thạch, thì ra đó là một âm mưu sao. Là Thần Soái bày ra một âm mưu để giết những người tài các nước sao.
Bỗng chốc tất cả mũi nhọn đều nhằm vào Diệp Huyền Tân và yêu cầu Đại Hạ đưa ra một câu trả lời rõ ràng, nếu không họ sẽ dùng vũ lực để giải quyết chuyện này. Dù sao việc người tài ở các nước bị Đại Hạ trừng phạt khi chủ động xâm lược và việc họ bị âm mưu giết hại trên cơ bản tính chất là như nhau cả thôi.
Là người trong cuộc, Diệp Huyền Tần tất nhiên là biết chuyện này trước nhất rồi.
Anh gọi cho thủ trưởng số một và hỏi ông ta thái độ về chuyện này.
Thủ trưởng già an ủi: “Cậu Diệp, hãy yên tâm đi.”
“Cậu là công thần của Đại Hạ, là trụ cột của đất nước, Đại Hạ tuyệt đối sẽ không đối xử tệ bạc với cậu đâu.”
“Cậu từng chống đỡ cả bầu trời ở Đại Hạ, lần này Đại Hạ tôi sẽ chống dù giúp cậu.” Diệp Huyền Tẫn cười nói: “Thủ trưởng, tôi e là chuyện “Một cây dù bảo vệ ” lần này không đơn giản đâu.”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Chuyện này đối với chúng ta mà nói là một cơ hội tốt, làm sao có thể bỏ qua được chứ.”
“Hả?” Thủ trưởng già hơi bất ngờ: “Cơ hội từ đầu mà tới?”
Diệp Huyền Tân: “Trước giờ kẻ thù của tôi có mặt ở khắp nơi trên thế giới, tôi không có cơ hội giết hết bọn họ. “Lần này nếu tôi bị trục xuất khỏi biên giới thì ông thử nói xem liệu họ có tụ tập lại để trả thù tôi không?”
“Dù sao những người bên ngoài đều cho rằng tôi chỉ là một con người thừa thãi, đây là cơ hội tốt để họ trả thù, làm sao họ có thể bỏ qua cơ hội này chứ.”
Thủ trưởng già có chút lo lắng nói: “Cậu Diệp, cậu chắc chắn sẽ làm như thế chứ?”
“Cậu mặc dù là cường giả cấp Vương nhưng cường giả ở nước ngoài cũng có rất nhiều, nếu họ liên kết lại thì thực lực chắc không dưới cậu đâu.” Diệp Huyền Tần: “Thủ trưởng hãy yên tâm, cho dù không có cách nào giết hơn bọn họ nhưng ít nhất tôi cũng còn có năng lực tự bảo vệ cho mình.” Sau khi yên lặng hồi lâu thì thủ trưởng già đập bàn nói: “Được, cứ làm theo lời cậu đi.”
“Đợi cậu thành công trở về thì tôi sẽ đích thân phong vương cho cậu.”
“Trấn Quốc Vương!”
Soái và Vương là hai khái niệm khác nhau.
Chỉ hai chữ Trấn Quốc thôi cũng đủ để nói lên thân phận của Diệp Huyền Tần rồi, huống gì phía sau còn có thêm chữ Vương’ nữa chứ.
Tin tức Đại Hạ vì giữ an toàn cho quốc gia đã trục xuất Diệp Huyền Tần ra khỏi biên giới nhanh chóng được lan truyền khắp nơi trên thế giới.
Những thế lực lớn ở quốc tế đều rất vui mừng.
Diệp Huyền Tân mất hết quyền lực, lại bị trục xuất khỏi biên giới, bây giờ anh ta là một con cọp giấy bị nhổ hết răng yếu ớt mà thôi, còn không mặc cho người khác chà đạp sao?
Tất cả các thế lực đều tụ tập nơi biên giới và chờ đợi Diệp Huyền Tần rời khỏi biên giới thì họ sẽ ra tay với anh ngay!
Tin tức Thần Soái bị trục xuất chỉ lưu truyền trong giới võ giả thôi chứ không hề công khai với người dân Đại Hạ.
Dù sao Thần Soái cũng là đại thần có công hộ quốc, anh không còn hữu dụng nữa nên bị Đại Hạ trục xuất khỏi biên giới thật sự là quá vô tình.
Vì vậy cả nhà Từ Lam Khiết vẫn không hề biết chuyện Diệp Huyền Tân một mình một xe chạy về phía cửa này. tây của Đại Hạ.