Bọn họ không hỏi nhiều mà liên tục gật đầu đồng ý.
Diệp Huyền Tân đi tìm Từ Lam Khiết và Diệp Niệm Quân.
Mình phải đi Côn Luân, để Từ Lam Khiết và Diệp Niệm Quân ở lại đây không có yên tâm.
Anh muốn đưa hai người đến thủ đô.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Thủ đô là nơi dưới chân thiên tử, người của âm ti không dám làm loạn.
Từ Lam Khiết và Diệp Niệm Quân đang ăn trưa.
Thấy Diệp Huyền Tân quay lại, Quân vội vàng giang hai tay ra: “
Diệp Huyền Tân mỉm cười ôm ệ Quân lên: “Tiểu Quân Quân có nghe lời không”
Diệp Niệm Quân gật đầu: “Tiểu Quân Quân rất nghe lời, Tiểu Quân Quân không kén ăn.
Hôm nay ăn rất nhiều rau cải”
Thật giỏi!
Diệp Huyền Tân khen ngợi.
Từ Lam Khiết nói: “Tiểu Quân Quân, mau xuống đi. Để bố con ăn cơm cái đã”
Được.
Diệp Niệm Quân vội vàng để Diệp Huyền Tân thả cô bé xuống ghế của trẻ con, tiếp tục ăn cơm.
Từ Lam Khiết: “Huyền Tân, mau ăn cho nóng. Đều là món anh thích ăn thôi”
Bàn đầy thức ăn này đều là Từ Lam Khiết tự làm theo khẩu vị của Diệp Huyền Tần.
Làm sao Diệp Huyền Tân nhẫn tâm phụ lòng Từ Lam Khiết, cho dù có vội vàng cũng ngồi xuống kiên nhẫn ăn đồ ăn ngon.
Có bố mẹ ở cùng, tâm trạng của Diệp Niệm Quân rất tốt, khẩu vị cũng tốt hơn rất nhiều, ăn cũng nhiều hơn bình thường rất nhiều.
Đợi ăn trưa xong, Diệp Huyền Tần mới vào.
vấn đề chính: “Lam Khiết, tiếp theo anh không thể ở bên cạnh hai người được”
“Anh phải đi Côn Luân một chuyến, có chuyện rất quan trọng”
Từ Lam Khiết bỗng thấy căng thẳng: “Côn Luân, đó là thánh địa trong lời đồn của Đại Hạ”
“Nơi đó nổi tiếng không có một bóng người nên hoàn cảnh đương nhiên sẽ khó khăn, mười người vào thì hết chín người chết…
Huyền Tân, không đi không được à?”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Ừ, không đi không được”
Được thôi.
Từ Lam Khiết lo lắng nói: “Vậy thì anh phải hết sức cẩn thận đấy, an toàn là quan trọng nhất”
“Em với Tiếu Quân Quân ở đây đợi anh về”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Lam Khiết, em với Tiểu Quân Quân về thủ đô đi, anh sẽ phái người đưa hai người đi”
“Bây giờ Đông Sa hỗn loạn rối ren, hai người ở lại đây sẽ gặp nguy hiểm”
Từ Lam Khiết nói: “Nhưng em đã nói với Nam Huyên và Cá Nhỏ là sẽ ở đây đợi họ”
Hả?
Diệp Huyền Tân nghỉ ngờ nhìn Từ Lam Khiết: “Nam Huyên và Cá Nhỏ muốn đến đây?
Đột nhiên bọn họ đến Đông Sa làm gì?”
‘Từ Nam Huyên là chị họ của Từ Lam Khiết, Cá Nhỏ Trình Hạ Vũ là em gái kết nghĩa của Từ Lam Khiết.
Bọn họ đang phụ trách công việc của tổng công ty tập đoàn Diệp Linh, sao đột nhiên lại đến Đông Sa?
Từ Lam Khiết giải thích: “Hai ngày nay có ông chủ lớn ở Đông Sa liên lạc với bọn họ, muốn bàn một khoản làm ăn lớn với họ.”
“Khoản làm ăn lớn này liên quan đến nguồn vốn mấy chục ngàn tỷ. Nếu có thể đàm phán thành công thì tập đoàn Diệp Linh chắc chăn có thể phát triển hơn nữa”
“Nam Huyên và Cá Nhỏ rất coi trong lần hợp tác này nên quyết định tự đi đàm phán”
“Bọn họ cũng vừa mới báo cáo chuyện này với em. Em quyết định ở lại, làm xong công việc làm ăn rồi mới về”
Diệp Huyền Tân như đang suy nghĩ điều gì.
Chuyện này quá trùng hợp, trùng hợp đến mức quá đáng.
Diệp Huyền Tân mơ hồ ngửi thấy được mùi âm mưu.
Diệp Huyền Tân thấy không yên tâm rời đi, cuối cùng vẫn quyết định ở lại xem tình hình.
Vé của Từ Nam Huyên và Trình Hạ Vũ là ba giờ sáng ngày hôm sau.
Ba giờ sáng ngày hôm sau, Diệp Huyền Tân tự đi đến sân bay đón hai người họ.
Đợi không bao lâu thì máy bay của hai cô gái đã tới.
Từ Nam Huyên và Trình Hạ Vũ sinh ra đã đẹp như đóa hoa mới hé, dày công trang điểm thêm nữa lại càng đẹp không thể tả nổi, xinh đẹp vô cùng Họ là phong cảnh đẹp nhất ở sân bay, trên đường đi tới đã thu hút không ít ánh nhìn của đàn ông.
Bọn họ vừa ra khỏi sân bay liền thấy Diệp Huyền Tân, vội vàng đi về phía anh.
Nhưng vào lúc đang đi ngang qua bãi đậu xe, một người trẻ tuổi đột nhiên nghênh đón, cản đường đi của hai người họ.
Bất kể là hành động cử chỉ hay quần áo của người trẻ tuổi này đều lộ ra hơi thở của con nhà giàu.