Hai người vốn có tình cảm với nhau nên sau khi xong chuyện Yên Di cũng không có nhiều oán trách Hoàng Gia khiêm, chỉ là cô cảm thấy không thoải mái trong lòng.
“Lần đầu tiên quý giá không phải nên để vào lúc kết hôn hay sao?” - Yên Di tự hỏi rồi tự thấy ấm ức, ôm mặt khóc nức nở.
Hoàng Gia Khiêm cũng không vui vẻ gì khi thấy cô vừa khóc vừa đau như vậy. Anh rủa thầm bản thân: “Sao lại ngu ngốc nghe theo lời đám đàn ông xấu kia làm ra chuyện bại hoại như vậy chứ? Bây giờ mình không chỉ không thoải mái trong lòng mà còn khiến Yên Di đau lòng như vậy? Chẳng biết tụi nó vì sao lại thích làm chuyện này đến như vậy?”
Nghĩ đến đây anh liền vò đầu bức tai như không biết phải làm sao. Yên Di thấy vậy cũng dịu đi mấy phần, nhẹ giọng nói: “Chuyện lỡ rồi thì thôi.”
Hoàng Gia Khiêm chậc lưỡi thật lòng nói: “Yên Di à, lấy anh có được không? Anh muốn cả đời này được chăm sóc em.”
Yên Di nghe xong liền lắc đầu cự tuyệt: “Anh không cần vì vậy mà áy náy đâu. Tôi không sao?”
“Không phải đâu Yên Di à...” - Hoàng Gia Khiêm chưa kịp giải thích thì Yên Di đã đứng lên đi vào trong phòng tắm đóng cửa lại.
Hoàng Gia Khiêm ở bên ngoài chờ một lúc không thấy cô bước ra thì liền lo lắng gõ cửa. Ở bên trong phòng, Yên Di nghe thấy tiếng gõ cửa thì liền lau nước mắt đứng lên.
“Tôi không sao, anh về đi.” - Từ bên trong phòng vọng ra giọng Yên Di đuổi anh nên càng khiến cho anh lòng dạ rối bời.
“Không phải đâu, em nghe anh nói có được không?” - Bên ngoài phòng tắm giọng của Hoàng Gia Khiêm cũng vọng vào như cố để giải thích cho Yên Di hiểu nhưng tiếc thay cô lại cương quyết đuổi khách.
Hoàng Gia Khiêm cuối cùng đành bất lực mặc quần áo vào rồi bước ra khỏi phòng. Nghe tiếng Hoàng Gia Khiêm đóng cửa thì Yên Di mới lục đục đi ra. Những chuyện vừa xảy ra có thể nào xem như một giấc mơ hay không?
Yên Di không biết câu trả lời nhưng đêm đó cô không tài nào ngủ được cho nên thức dậy thu xếp đồ đạc vào vali và rời khỏi Los Angeles sớm hơn kế hoặch. Rạng sáng hôm sau cô đã có mặt ở phi trường và mua vội vé máy bay để bay về Cartagena. Cô muốn nhân cơ hội nghỉ phép này về nhà ít ngày cho tinh thần trở lại bình thường.
Chuyện của cô và Hoàng Gia Khiêm đêm đó chỉ là một tai nạn. Cô biết anh là do say rượu làm bừa cho nên cô cũng không thể nhân cơ hội này buộc anh chịu trách nhiệm được. Yên Di trong sáng và suy nghĩ có phần ngốc nhếch nên khi đó đã nghĩ như vậy. Cô lo rằng nếu hai người kết hôn vì trách nhiệm thì sẽ không hạnh phúc. Với lại khoảng cách xa vời giữa gia đình cô và tập đoàn Hoàng Thiên là rào cản không bao giờ cô vượt qua được.
...
Cũng vào đêm đó, sau khi tiệc cưới của Đoàn Nam Phong và Tinh Vân kết thúc thì Lâm Thanh cũng lái xe quay về biệt thự nhỏ của mình nằm ở gần khu vực Đồi Thiên Sứ. Lúc bước vào nhà thì tứ phía im lìm vắng lặng. Nhìn quanh căn nhà anh đoán Lưu Uyển Linh đã đi ngủ. Hôm nay là ngày đầu tiên anh chính thức cho giúp việc nghỉ và cũng là ngày đầu tiên Lưu Uyển Linh nhận công việc của mình. Cho nên anh bắt đầu đi khắp nhà kiểm tra thành quả.
Nhìn quanh một vòng phòng khách và nhà bếp, anh thấy mọi thứ đều ngăn nắp sạch sẽ. Anh mở tủ lạnh để xem hôm nay Lưu Uyển Linh đã ăn món gì. Nhưng tủ lạnh trống trơn, chỉ có vài cái trứng gà và vài chai nước. Lâm Thanh nhíu mày không biết Lưu Uyển Linh đã ăn uống gì chưa mà không có chút dấu vết lưu lại. Nghĩ nghĩ một lúc, anh lại mở thùng rác ra xem. Nhìn thấy vỏ hộp từ nhà hàng thì anh liền biết cô nàng tiểu thư này đã gọi thức ăn cho nhà hàng mang tới.
Lâm Thanh nhướng mày cho rằng đây cũng là cách tốt để cô ấy không gây thiệt hại hay phá hỏng đồ đạc trong nhà của anh. Thật ra anh cũng rất ít khi ở nhà. Sau giờ làm ở công ty, anh thường ghé quán uống vài chai bia, có lúc lại đi xử lý công việc đột xuất cho sếp tổng nên thường về muộn, chưa kể một tháng đi công tác mười mấy ngày là chuyện bình thường. Cho nên ngôi nhà này thường bỏ trống nhiều hơn ở, dùng nó để chia sẻ với Lưu Uyển Linh thì cũng không có gì là tệ. Để cô ta sống ở đây sẽ tốt hơn việc cho cô ta chạy ra ngoài gây sự. Ít nhất trong nhà cũng có camera giám sát và định vị anh bí mật gắn dưới đế giày của cô ta để đề phòng cô ta đi quên lối về.