Mục lục
CHỊ VỢ, ANH YÊU EM( H+) Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Trần Khải Nam chần chừ nghĩ ngợi. Lâm Thiên Vũ liền nói: “Nhanh chóng sắp xếp cho tôi khoảng năm mươi người để đi qua biên giới Libya. Nhớ chọn người giỏi.”



Trần Khải Nam nghe xong liền hỏi lại: “Chỉ có năm mươi người thôi sao?”



Lâm Thiên Vũ liền nói: Không thể mang theo quá nhiều người, như vậy rất dễ bị lộ trong lúc vượt biên từ Israel qua Libya.”



Trần Khải Nam nghe xong liền nhận lệnh đi làm. Trong thời gian nhanh nhất anh tập hợp số sát thủ theo yêu cầu của Lâm Thiên Vũ và đưa đến sân bay tư nhân gần biệt thự của nhà họ Lâm.



Bên trong nhà họ Lâm, nữ vương và Lâm Thiên Vũ đang ở trong phòng của con trai. Hai người ngồi bên nhau, đưa mắt nhìn đứa con bé bỏng của mình đang nhắm nghiền mắt ngủ say.



Nữ vương ngắm con một lúc rồi ngã vào lòng Lâm Thiên Vũ khẽ thở dài: “Sao tự nhiên anh lại vội vã đi như vậy?”



Lâm Thiên Vũ biết nữ vương không vui. Từ lúc anh nói phải đi Libya mấy ngày không về là nữ vương của anh cứ cúi gầm mặt để giấu đi sự khó chịu trong lòng. Nữ vương trước giờ vẫn luôn sống nội tâm như vậy. Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra nàng cũng đều không tức giận hay tỏ thái độ với anh. Chỉ biết nhẫn nhịn và chịu đựng một mình. Sống cùng nhau lâu ngày khiến Lâm Thiên Vũ hiểu được nàng. Hiểu rồi thì càng yêu thương và trân quý nàng hơn.



“Nữ vương, em đừng buồn. Chỉ mấy ngày thôi, sẽ trôi qua rất nhanh. Em ở nhà cố gắng nghỉ ngơi, chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình. Nếu thấy buồn chán thì cùng dì đi ra vườn dạo chơi hoặc nói chuyện với ba mẹ anh.” - Lâm Thiên Vũ nhỏ nhẹ nói bên tai nàng. Anh có cảm giác nếu như nói lớn tiếng một chút thì nữ vương vốn mong manh của anh sẽ rạn vỡ.



Nữ vương chậm rãi gật đầu, trước sau vẫn giữ bộ dáng cam chịu không ngẩng lên nhìn anh. Lâm Thiên Vũ đưa tay nâng cầm của nàng lên, khẽ nói: “Cho anh ngắm em một chút.”



Nữ vương ngại ngùng quay mặt đi, cắn môi căn dặn: “Anh đi rồi về sớm. Em đợi.”



Lâm Thiên Vũ khẽ hôn lên môi nàng, dịu dàng nói: “Sẽ rất nhớ em. Nhưng chuyện này thực sự gấp, anh không đi không được.”



Nữ vương không biết nói thêm gì, khônôg có Lâm Thiên Vũ bên cạnh thì lòng cô rất chơi vơi. Cô chẳng biết Libya là vùng đất nào, càng không biết nơi đó có bạo loạn. Cô cứ nghĩ nam vương của mình đến đó bàn chuyện công việc giống như đi gặp gỡ các vị trưởng lão trong tộc rồi sẽ sớm quay về. Không ngờ rằng anh không đi bàn chuyện bằng miệng mà còn đem theo rất nhiều người cùng vũ khí đi cùng.



Lúc nữ vương và ba mẹ tiễn anh ra cửa, Lâm Thiên Vũ mỉm cười nói: “Con đi đến chỗ Cát Vũ đón nó về. Ba mẹ không cần lo.”



Đoạn anh lại đưa mắt nhìn sang nữ vương rồi nói với ba mẹ mình: “Ba mẹ giúp con chăm sóc nữ vương và đứa nhỏ. Con đi rồi cô ấy sẽ rất buồn.”



Ba mẹ Lâm Thiên Vũ liền gật đầu cười nói: Ba mẹ biết rồi, con đi sớm về sớm. Hai anh em ráng quay về trước Giáng Sinh nha.”



Lúc này mẹ của anh cũng chậc lưỡi nói thêm: “Cát Vũ thiếu cái gì thì kêu trợ lý mang đến là được rồi. Sao lại bắt anh nó đường xá xa xôi đến đó làm gì.”



Ba của anh cũng thở dài nói: “Con cứ chiều chuộng Cát Vũ như con nít thì bao giờ nó mới trưởng thành đây?”



Lâm Thiên Vũ khẽ nhếch môi cười xòa cho qua chuyện. Chuyến này đi không biết sẽ gặp thêm trắc trở gì, cười được thì anh liền cười cho ba mẹ và vợ an tâm. Ba mẹ anh cũng vỗ vai anh, mỉm cười tiễn con đi.



Lâm Thiên Vũ gật đầu vẫy tay với nữ vương và ba mẹ rồi lên xe để ra chiếc chuyên cơ đang chờ sẵn ở sân bay tư nhân của nhà họ Lâm. Chiếc chuyên cơ chở Lâm Thiên Vũ và năm mươi sát thủ của bang Đoàn - Lâm lao đi trong màn đêm như mũi tên thoăn thoắt bay về phía khu vực Địa Trung Hải.



Sau khi đến được kho vũ khí ở bờ vịnh Hy Lạp, Lâm Thiên Vũ tiến hành phân phát vũ khí cho mọi người rồi ngồi tàu vượt Địa Trung Hải để qua Israel hội họp với Ưng Túc. Phải mất hơn một ngày hai người họ mới có thể hội họp với nhau tại Gaza - thành phố quân sự, vùng tranh chấp giữa Israel và Palestine.



Cũng bởi vì Gaza là vùng đất đang tranh chấp vô chính quyền, không luật lệ cho nên sức mạnh thuộc về kẻ có vũ khí hiện đại và hỏa lực lớn. Vũ khí ở nơi này buôn bán và trao đổi công khai như bó rau con cá ở chợ. Có vũ khí hiện đại tối tân bên người, Ưng Túc và Lâm Thiên Vũ đứng ở vùng đất này không khác những ông hoàng. Họ nghiễm nhiên điều phối máy bay chiến đấu bay qua địa trung hải để đến Libya.



- --



Không biết khi nào app mới sửa xong nên mong mọi người kiên nhẫn chờ nha. Nếu thấy buồn thì đụng đậy ngón tay bấm like dùm Hạc nha. <3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK