Lâm Thiên Vũ liền nói: “Nói như vậy thì Lập Thế Khang đã trở thành em vợ của Nam Phong. Còn Cát Vũ thì trở thành anh em cột chèo với Lập Thế Khang.”
Trần Khải Nam liền gật đầu nói: “Vâng, đúng là như vậy ạ.”
Lâm Thiên Vũ lại nói: “Nếu tôi nhớ không lầm thì trước đây Lập Thế Khang và Cát Vũ còn vì một cô gái mà thành tình địch với nhau. Mới hơn nửa năm đã thay đổi quan hệ rồi sao?”
Trần Khải Nam lần nữa lại gật đầu đáp: “Vâng, mối quan hệ thay đổi đến không ngờ.”
Lâm Thiên Vũ liền chậc lưỡi nói: “Nhà họ Đoàn các người có quan hệ chồng chéo phức tạp quá khiến tôi không sao hiểu được. Ví như chuyện của cô ba nhà các người cũng vậy. Yêu ai không yêu lại yêu ngay kẻ đối địch với anh trai mình. Còn Lập Thế Khang kia chọn ai không chọn lại chui đầu vô làm rể nhà họ Đoàn. Trước đó hắn còn thề sẽ diệt sạch nhà họ Đoàn cơ mà. Thấy bà mày chưa, giờ thì tự diệt đi.”
Trần Khải Nam nghe xong liền ôm bụng cười. Đúng lúc này, ba mẹ của Lâm Thiên Vũ cũng bước vào phòng sau khi họ gặp và nói chuyện với bác sĩ về tình trạng của con dâu và cháu nội.
“Thiên Vũ, ba mẹ đã hỏi bác sĩ. Họ nói nếu nhà mình có thể dùng chuyên cơ để chuyển viện cho bệnh nhân thì có thể chuyển ngay trong hôm nay hoặc ngày mai. Mẹ đã liên hệ với bác sĩ ở New York, họ sẽ cử đoàn bác sĩ chuyên khoa Nhi và khoa sản đến để tiếp nhận bệnh nhân và lắp đặt thiết bị trên chuyên cơ để mang hai mẹ con về Mĩ. Con thấy như vậy có được không?” - Bà Sofia vừa bước vào phòng thì liền lên tiếng vui vẻ thnôg báo cho con trai.
Lâm Thiên Vũ nghe xong liền hỏi: “Ba mẹ đừng nói với con là ba mẹ đã gặp viện trưởng để nói chuyện tu sửa bệnh viện nha. Nếu không thì sao họ lại đồng ý cho Sisa chuyển viện mà không cần hỏi giấy tờ tùy thân hay bất kỳ điều kiện gì khác?”
Ông Lâm Chấn Thiên liền lên tiếng khen ngợi: “Thiên Vũ, con thật nhanh nhạy. Ba chính là liên hệ với chính quyền địa phương để mua lại bệnh viện này và đầu tư cho nó hiện đại như bệnh viện của nhà chúng ta ở New York.”
Lâm Thiên Vũ há hốc mồm nói: “Không nhanh vậy chứ chủ tịch Lâm? Thời gian hai người có chưa đầy nửa tiếng đã bàn xong chuyện mua bán rồi hả?”
Ông Lâm Chấn Thiên nhoẻn miệng, náy mắt cười nói: “Con còn biết gọi ba là chủ tịch Lâm cơ đấy. Chuyện làm ăn được giá thì phải làm ngay. Họ có nhiều lợi ích như vậy không đồng ý thì muốn cái gì?”
Lâm Thiên Vũ không biết ba mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền để mua bệnh viện này nhưng anh cũng chẳng quan tâm lời lỗ. Dù sao các bác sĩ ở đây cũng đã cứu mạng của Sisa, kêu anh ba quỳ chín khấu họ anh cũng làm chứ nói gì việc bỏ ra chút tiền đầu tư cho bệnh viện coi như đền ơn họ.
Nghĩ đến đây, anh lại quay sang nói với Trần Khải Nam: “Viên phi công và tổ bay hôm nay làm việc rất tốt, sắp xếp cho họ đến gặp tôi.”
Trần Khải Nam nghe xong liền mỉm cười nói: “Cậu chủ Lâm thật có mắt nhìn người. Nghe cậu nói sơ sơ hoàn cảnh là thuộc hạ phải tìm đối tượng thích hợp phục vụ ngay. Viên phi công đó trước đây từng làm việc trong đội cứu hộ nạn nhân gặp thiên tai. Nay đã về đầu quân cho nơi có lương cao nhiều phúc lợi chính là bang Đoàn - Lâm chúng ta.”
Lâm Thiên Vũ nhếch môi cười hài lòng nói với Trần Khải Nam: “Cậu biết tôi thích nhất chính là nhân tài đó. Tìm cho tôi thêm vài người nữa giống như vậy đi. Mảng không quân này tôi đang có hứng thú.”
Trần Khải Nam nghe xong liền cúi đầu vâng dạ. Không có Đoàn Nam Phong ở Mĩ thì Lâm Thiên Vũ chính là người có quyền hành cao nhất trong bang Đoàn Lâm cho nên anh nói gì Trần Khải Nam cũng không cãi.
...
Nhờ vào sự bố trí kỹ càng của ba mẹ Lâm Thiên Vũ, chiếc chuyên cơ được lắp đặt hệ thống máy móc trợ thở tối tân và các thiết bị y tế cần thiết để bảo đảm an toàn cho hai mẹ con Sisa bay đến New York. Sau vài tiếng đồng hồ thì chiếc chuyên cơ cũng hạ cánh xuống sân bay tư nhân nằm cạnh khu biệt thự của gia đình họ Lâm.
Sau hơn một ngày một đêm nằm ngủ thiếp đi vì ca sinh mổ khó nhọc, nữ vương cũng nhấc được hai mi mắt lên. Không khí trong phòng tương đối dễ chịu khiến nàng thấy khá thoải mái.
Nữ vương cố gắng xoay người, đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng. Trong ấn tượng đầu tiên của nữ vương thì nơi này khá rộng, phòng ốc được bài trí ngăn nắp sạch sẽ. Trên tường có treo một bức tranh lớn hình một người phụ nữ khỏa thân khá đẹp. Xung quanh có những đứa bé biết bay và có cả những đôi nam nữ đang ôm nhau hướng mắt về người phụ nữ ấy. Tất cả bọn họ đều không mặc quần áo. Nhìn họ như những vị thánh hơn là phàm nhân bởi vì phía sau lưng còn có đôi cánh.
- --
Chúc các bạn ngủ ngon. Hy vọng app đăng tải chương này lên không quá muộn và mọi người còn thức. Hihi... không khí đọc truyện sôi nổi quá khiến Hạc Giấy cũng được an ủi rất nhiều.
Các bạn ráng kiên trì đọc và đừng có bỏ Hạc cô đơn nha. Hạc tủi thân lắm đó.:-D