“Nam Phong, anh thật không xao động với mĩ nữ kia sao?” - Tinh Vân chịu không nổi tò mò nên cất lời hỏi.
Đoàn Nam Phong không nói gì, chỉ nhẹ nhấp một chút rượu đỏ, sau đó thong thả lấy khăn lau khóe miệng. Anh liếc mắt qua sân khấu thấy cô ta đang quấn sát người Lâm Thiên Vũ thì nhẹ nhếch môi cười.
“Nam Phong, anh thật không xao động hay vì có em nên anh đang cố gắng?” - Tinh Vân thấy Đoàn Nam Phong không trả lời liền mở miệng phỏng đoán.
Thấy Tinh Vân cắn chặt vấn đề không buông cho nên Đoàn Nam Phong quay sang nhìn nàng cười cười nhẹ giọng nói: “Bé con, bên cạnh anh đã có em. Anh không cần cố gắng tự ép bản thân mình chịu đựng thêm người khác.”
Lời nói đầy ngụ ý của hắn khiến nàng đỏ bừng mặt. Đoàn Nam Phong lấy tay xoa gương mặt thanh lệ của nàng, nói ra một câu ngụ ý: “Thích mắc cỡ như vậy, anh sẽ cho em không chỉ đỏ mặt.”
Nói xong hắn liền rời khỏi ghế và kéo nàng đi lên phòng. Tinh Vân giật mình khi bị chồng đẩy đi. Mắt nàng vẫn đang hướng về phía sân khấu tò mò muốn xem tiếp chuyện gì đang diễn ra nhưng đã bị Đoàn Nam Phong lấy tay bịt mắt lại bế lên phòng.
Trong phòng tắm mập mờ sương khói, Đoàn Nam Phong mê luyến ôm ấp lấy thân thể nàng hôn hít. Sau một lúc va chạm làn da trắng muốt của hai người đã ửng hồng lên dưới làn nước nóng và men tình nồng đượm. Đoàn Nam Phong không chịu nổi nữa, rất nhanh liền nhấc bổng nàng lên bế ra ngoài phòng ngủ.
Anh đặt vợ lên chiếc giường sạch sẽ êm ái của khách sạn rồi nằm xuống cạnh cô. Không khí ở Cusco hôm nay khá tốt, trời quang mát mẻ. Từ phía cửa sổ, gió từng cơn lùa vào mang theo hương vị man mát khá giống với không khí ở đồng quê Việt Nam.
Vì cửa sổ mở cho nên tai Tinh Vân lúc này còn nghe rõ tiếng nhạc mê hồn dồn dập đang từ phía sân vườn vọng lại. Tinh Vân vì tò mò nên liền đứng dậy với tay lấy áo choàng ngủ khoác lên rồi bước về phía cửa sổ ló đầu nhìn xuống.
Đoàn Nam Phong bị Tinh Vân bỏ mặc thì khó chịu lắm, anh muốn giang tay bắt lấy mĩ nhân ôm vào lòng nhưng khi thấy Tinh Vân đang hiếu kỳ lắc lư theo tiếng nhạc thì anh cũng kiềm xuống tính tình bá đạo của mình mà để cho vợ được tự do.
Tinh Vân vừa ló đầu nhìn ra bên ngoài, đập ngay vào mắt cô là đôi chân dài miên man của cô gái mặc đầm đỏ đuôi dài lúc nãy. Giờ đây cô ấy đang nằm trên đôi tay rắn chắc của Lâm Thiên Vũ. Những sát thủ khác bao gồm cả Michael cũng không kém, mỗi người ôm một cô. Quần áo của họ lúc này đã bắt đầu xộc xệch. Từ khía cạnh của họ mà nói thì làm chuyện này ở nơi có không khí âm nhạc tốt như vậy kể cũng là một trải nghiệm mới mẻ. Nhưng từ góc độ của cô mà nói thì việc này không đúng với thuần phong mĩ tục. Tuy nhiên Tinh Vân cũng không phải lần đầu nhìn thấy cảnh thác loạn của Lâm Thiên Vũ. Cho nên, cô vẫn là mặc kệ bọn họ thì hơn. Nghĩ đến đây cô liền lắc đầu đóng cửa sổ lại.
Trên chiếc giường kia, Đoàn Nam Phong đang nằm chờ cô. Hắn nhắm hờ mắt nghỉ ngơi sau một chuyến bay dài. Tinh Vân nhìn ngắm hắn, dù là nhìn xa hay nhìn gần thì cô cũng đều cảm thấy hắn có một vẻ ngoài khiến cô rất say lòng. Đàn ông đẹp trai Tinh Vân cũng gặp nhiều nhưng đàn ông có vẻ nam tính quyến rũ như hắn thì cô chưa thấy mấy ai. Nhiều khi Tinh Vân cứ nghĩ vì sao hắn lại có gương mặt điển trai hài hòa đến vậy? Mũi không quá cao nhưng sóng mũi thẳng, miệng không quá rộng cũng không quá nhỏ, mắt không hẹp cũng không to. Mắt mũi miệng cái nào cũng chuẩn không lệch đi một li nào. Càng nhìn càng cuốn hút. Đó là còn chưa kể thân hình nam tính của hắn, từng đường nét đều như được bàn tay của tạo hóa tạc ra.
Càng nhìn ngắm chồng mình, Tinh Vân càng thấy lòng rạo rực. Cô tiến lại gần bên hắn, cẩn thận leo lên giường đắp chăn lại. Cô đưa tay bấm tắt ngọn đèn ngủ rồi bắt đầu vòng tay nhè nhẹ ôm lấy hắn.
Đoàn Nam Phong cảm nhận được sự chủ động của nàng. Hắn mỉm cười tình tự, từ từ mở mắt ra, áo choàng ngủ trên người nàng cũng theo bàn tay hắn mà rơi xuống. Hắn nằm áp lên người Tinh Vân, nhẹ nhàng cúi xuống nâng niu cơ thể nàng lên cao một chút. Nàng vòng tay ôm lấy cổ hắn, hai chân lúc này cũng vòng qua ngang hông hắn kiềm chặt.
Đoàn Nam Phong nhếch môi cười uốn lưng xâm nhập vào người vợ mình. Những tiếng mê lòng bắt đầu vang lên trong căn phòng của khách sạn.
Đúng lúc này tiếng của một tràng súng từ dưới sân vọng lên khiến cả hai người giật mình buông nhau ra. Đoàn Nam Phong nhanh chóng đưa tay xuống gối lấy ra khẩu súng ngắn hiện đại của mình. Một tay anh ôm Tinh Vân, một tay cầm súng và mắt thì nhìn đảo quanh phòng.