Ưng Túc gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi.”
Nói xong, anh liền cầm điện thoại gọi thẳng đến văn phòng chính phủ. Chỉ tiếc sim của anh dùng hiện không được phủ sóng tại đây. Cho nên Oda liền lên tiếng mời tất cả mọi người snag phòng họp của hắn.
Tại phòng họp của Oda không thiếu những chiếc máy tính hiện đại cho mọi người dùng. Ưng Túc, Nam Phong, Thế Khang, Thiên Vũ, Cát Vũ, Lâm Thanh và Tinh Vân mỗi người ôm một máy để liên lạc với người cần liên lạc.
Tinh Vân trước nay không mấy khi chống lại ý của Đoàn Nam Phong, đặc biệt là những chuyện quan trọng như thế này. Ngay khi nghe chồng mình nói sẽ phải đánh nhau, cô rất hoang mang và lo lắng nhưng tình thế nguy cấp, không đánh không được cho nên cô chỉ có thể dốc sức hỗ trợ anh.
“Em vừa gửi thư cho anh Khiêm để báo tình hình. Thư ký nói năm phút nữa sẽ gọi lại cho em.” - Tinh Vân nhìn qua Đoàn Nam Phong đang chăm chú ôm máy nhìn bản đồ, nói khẽ.
Đoàn Nam Phong gật đầu, nhẹ giọng đáp: “Em nói anh Khiêm dùng danh nghĩa của Hoàng Thiên mua quân trang rồi liên lạc với tổ chức cứu trợ của Liên Hợp Quốc chuyển sang đây, phòng cho sau này cần dùng.
Tinh Vân gật đầu nói: “Em sẽ nói anh ấy mua thêm thuốc men và dụng cụ y tế để phòng khi có nhiều người bị thương.”
Ưng Túc lúc này cũng quay sang phía Đoàn Nam Phong nói: “Nam Phong, tôi vừa liên hệ với phía Mĩ, bây giờ bên đó là đêm cho nên họ chưa thể trả lời chúng ta ngay.”
Lâm Thiên Vũ lúc này cũng lên tiếng: “Tôi đã nói ba mình sáng mai đến Nhà Trắng một chuyến. Ông ấy nghe xong chuyện thì rất hoảng. Có lẽ sớm sẽ điều quân của chính mình sang đây.”
Lập Thế Khang nghe xong liền nói: “Lâm Chấn Thiên quả là gừng càng già càng cay. Một mình nuôi quân đội mà vẫn dư tiền cho hai quý tử vừa chơi vừa ném.”
Lâm Cát Vũ nghe xong liền nói: “Lập tổng, bây giờ không phải lúc mỉa mai chúng tôi. Gia tộc của ba mẹ chúng tôi đều xuất thân từ nhà binh cho nên chúng tôi có quân đội riêng để bảo vệ cũng là điều dễ hiểu.”.
truyện đam mỹ
Tinh Vân lúc này mới nhíu mày nói: “Hình như nhà họ Cao cũng có quân đội bí mật. Em không chắc nhưng em sẽ hỏi ba mình.”
Oda nghe xong liền lên tiếng hỏi: “Tinh Vân, rốt cuộc em là cô gái như thế nào?”
Tinh Vân chưa kịp trả lời, Lập Thế Khang đã ăn cơm hớt: “Tôi nói rồi mà. Cô ta rất giàu có, đủ sức nuôi hai người cao to các người ăn không ở không đánh nhau đấy.”
Amy lúc này cũng hùa theo: “Chị ấy là “thiên kim bạc tỉ” danh giá nhất trong số các thiên kim con nhà tài phiệt ở Mĩ đó.”
Oda lúc này mới nhớ lại cuộc thương giác ủa anh và Tinh Vân vêề viên “kim cương xanh”. Người có số tiền lớn như vậy sẵn sàng “chuyển khoản trong ngày” thì không phải tầm thường. Tinh Vân đúng là viên kim cương quý mà anh nhìn một cái đã mê đắm ngay. Chỉ tiếc...
Nghĩ đến đây, Oda liền thở dài trong lòng. Trước sự an nguy của cả vùng này thì tình cảm nam nữ có xá gì. Chỉ lo dù bản thân của anh có hy sinh thì dân chúng lại không còn nơi nào để chạy nữa.
Ở vào cái lúc nhóm của Đoàn Nam Phong đang cố gắng vận dụng tất cả quan hệ để liên lạc xin viện trợ với phía Mĩ thì bên tai đã nghe tiếng pháo kích vang trời. Oda lập tức chuyển màn hình ra camera quan sát bên ngoài. Lúc này anh mới biệt quân của Hamza đã tiến rất gần tòa thành.
“Không ngờ lại nhanh như vậy.” - Oda ôm trán thiểu não nói.
Đoàn Nam Phong và những người khác cũng tiến lại phía Oda để xem tình hình. Trên bản đồ, hình ảnh của một đội quân chuyên nghiệp đang hành quân thần tốc tiến về phía tòa thành. Họ chỉ cách tòa thành chừng trăm dặm nữa thôi.
Đoàn Nam Phong lắc đầu nói: “Không thể chần chừ nữa. Chúng ta phải ra tay đánh chặn trước khi họ tiến vào quá sâu va đánh phá tòa thành.”
- --
Còn ai muốn đọc tiếp không hay đi ngủ hết rồi nè. Đọc xong bấm like dùm em cái nha mấy chị mấy anh. Cám ơn các tình yêu đã bấm thưởng cho mình. Khổ ghê vậy đó, kêu đừng bấm mà bấm hoài à. Cám ơn các bạn rất rất nhiều. Ai thương Hạc làm ơn qua Facebook gia nhập đại gia đình của mình nha. Nhà nhỏ nhưng ai cũng chứa hết.
Tìm Hạc Giấy tại Facebook: Những câu chuyện của Hạc Giấy.
ĐỪNG QUÊN BẤM LIKE NHA CÁC TÌNH YÊU!