Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Phượng Khương Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1533


Không phải chứ, Huyên Minh Kỳ này thân thiết đến mức có thể gọi mẫu thân là dì, vậy khối ngọc bội này…


Phượng Khương Trần cúi đầu nhìn thoáng qua khối ngọc bội, thầm nghĩ bây giờ ném nó còn kịp không?


“Dì Mạt chính là mẫu thân nàng. Lúc nhỏ ta thường gọi bà là dì Mạt. Khối ngọc bội trên tay nàng tên là ngọc Phu thê, gồm hai miếng ngọc bội giống hệt nhau, một lớn một nhỏ tạo thành. Ngọc này tách ra thì là hai khối, ghép vào thì sẽ biến thành một khối ngọc, nếu không tin ngươi có thể mang khối ngọc trong tay ra xem thử.”


“Không thể nào.” Phượng Khương Trần kiểm tra lại, khối ngọc trong tay nàng hoàn toàn không có khe hở, sao có thể ghép lại với nhau được.


“Nếu Phượng cô nương không tin, có thể thử xem.” Huyên Minh Kỳ không lo lắng chút nào, khi hắn còn nhỏ đã thường xuyên cầm hai khối ngọc này chơi trên tay, chúng có thể ghép lại với nhau hay không, hắn là người rõ ràng nhất.


Phượng Khương Trần nghe vậy liền sai người làm lập tức đem khối ngọc của mẫu thân nàng đến: “Hai khối ngọc này đã hoàn chỉnh rồi, sao có thể ghép lại với nhau được?”


Phượng Khương Trần nhìn kỹ lại một lần nữa, nhưng cũng không hiểu được hai khối ngọc riêng biệt này làm thế nào có thể hợp lại với nhau được.


“Phượng cô nương, nàng chồng hai khối ngọc lên nhau rồi nắm trong lòng bàn tay là được.”


Phượng Khương Trần làm theo lời Huyên Minh Kỳ nói, kết quả…


“Cạch…”


Phượng Khương Trần càng thêm hoảng sợ, cho rằng mình đè nát ngọc bội, vội vàng buông tay ra, lại thấy…


Hai khối ngọc đã hợp lại thành một.


“Việc này sao có thể xảy ra?” Nàng chỉ biết vàng hợp lại ngọc, chưa từng nghe về chuyện ngọc hợp lại ngọc.


“Không có gì không thể xảy ra, đây là ngọc phu thê, đương nhiên có thể hợp lại thành một.” Lời nói của Huyên Minh Kỳ còn mang theo một hàm ý khác, hắn tin Phượng Khương Trần có thể hiểu được, nhưng hết lần này đến lần khác…


Được rồi, Phượng Khương Trần đã hiểu, nhưng nàng không muốn hiểu. Chỉ một tên Vân Hải đã khiến cho Cửu Hoàng thúc nói muốn dẫn binh đánh đổ Vân thành san bằng Vân gia, bây giờ lại xuất hiện một nam nhân cầm theo ngọc phu thê tìm đến tận nhà, nếu Cửu Hoàng thúc biết được sẽ hận không thể tự tay bóp chết hắn.


“Khụ khụ… Nếu nói như vậy, thiếu cung chủ là bằng hữu của mẫu thân ta, nếu đã là bằng hữu của mẫu thân, người đâu…”


Phượng Khương Trần giả ngốc, định trước tiên sắp xếp cho người này xong rồi mặc kệ hắn, nhưng chút tâm tư này của nàng không qua khỏi ánh mắt của Huyên Minh Kỳ. Huyên Minh Kỳ đứng dậy, vội vàng cắt ngang lời nói của Phượng Khương Trần: “Phượng cô nương, nàng là người thông minh, ngọc phu thê thể hiện cho cái gì trong lòng nàng tự hiểu rõ. Ta là vãn bối của dì Mạt, khối ngọc phu thê này là tín vật đính hôn của chúng ta, năm đó dì Mạt đã hứa gả nàng cho ta, ta là vị hôn phu của nàng.”


Rốt cục cũng nói ra!


Nhìn Huyên Minh Kỳ có vẻ như bình tĩnh, trên gương mặt tuấn tú lại hơi ửng hồng, hai mắt nhìn thẳng vào Phượng Khương Trần, cho dù năng lực kiềm chế của hắn có mạnh hơn đi chăng nữa, Phượng Khương Trần vẫn nhìn ra hắn đang lo lắng.


Nhưng nàng cũng lo lắng.


Đang yên đang lành, đột nhiên từ đâu xuất hiện một vị hôn phu.


Mẹ nó, đánh chết nàng cũng không thừa nhận!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK