Huyên Minh Kỳ ngươi tự cầu phúc đi, chuyện này ta thực sự không giúp được ngươi, dù cho có thể giúp ta cũng sẽ không giúp, vì chuyện này có liên quan đến ta.
Tuyết Liên Hoa nghìn năm mặc dù quý giá nhưng nếu không phải vì nàng thì Cửu hoàng thúc sẽ không nhớ đến vật kia kỹ như vậy.
Lúc trước Cửu hoàng thúc vì đóa Tuyết Liên Hoa nghìn năm này mà cúi đầu với hoàng thượng, mở miệng cầu hoàng thượng nhưng ông ta từ chối. Vậy mà hoàng thượng quay đầu liền đưa Tuyết Liên Hoa nghìn năm cho Huyền Tiêu cung, đây đúng là đang đánh vào mặt Cửu hoàng thúc mà. Món nợ này Cửu hoàng thúc không chỉ muốn tính với hoàng thượng mà còn phải tìm Huyền Tiêu cung nữa.
Khó trách người xưa có câu hồng nhan họa thủy, tuy nàng không phải là người có sắc đẹp gây nên tai họa nhưng lúc này người không có tư cách nói Cửu hoàng thúc vô lý chính là nàng.
Đương nhiên người ở trong phòng có tư cách nói Cửu hoàng thúc cường đạo là Huyên Minh Kỳ, nhưng Huyên Minh Kỳ cũng không nói Cửu hoàng thúc ngang ngược mà chỉ hỏi: “Ngài muốn Huyền Tiêu cung trả giá thế nào?”
Cửu hoàng thúc nói Tuyết Liên Hoa nghìn năm nhưng Huyên Minh Kỳ lại nhận ra hàm ý trong câu nói này, lời này của Cửu hoàng thúc còn bao gồm cả Phượng Khương Trần, cho nên hắn phải thăm dò xem Cửu hoàng thúc muốn nói gì.
Suy nghĩ của Huyên Minh Kỳ chính xác, Cửu hoàng thúc không chỉ nói đến Tuyết Liên Hoa ngàn năm mà còn nói cho Huyên Minh Kỳ biết Phượng Khương Trần là nữ nhân của hắn, chỉ có thể là của hắn, nhất định là của hắn, đương nhiên đây cũng chỉ là tiện thì nói, dù sao hắn đã sớm tuyên bố chủ quyền, hắn tin rằng Huyên Minh Kỳ hiểu rõ.
Về phần Huyền Tiêu cung phải trả giá như thế nào sao?
“Minh cung chủ cảm thấy Huyền Tiêu cung của các ngươi có cái gì có thể vừa mắt bản vương?” Đồ của hắn cho dù là phế vật thì cũng là thứ hiếm có khó tìm, bao nhiêu đồ vật cũng không đổi được.
Lời này… đúng là chọc người khác phát điên mà, Cửu hoàng thúc đúng là không phải ngạo mạn bình thường, Nguyên Hi tiên sinh và Thôi Hạo Đình nhìn nhau cười khổ, trong lòng thầm nghĩ nếu như có một ngày Thôi gia đối đầu với Cửu hoàng thúc, Cửu hoàng thúc nói lời này với bọn họ thì bọn họ sẽ làm gì?
Bọn họ nhất định sẽ rất tức giận, đường đường là Thôi gia, báu vật cũng có thể so với hoàng cung, nhiều đồ quý hiếm như vậy chẳng lẽ không có thứ nào lọt mắt xanh của ngươi sao?
Ngay cả Nguyên Hi tiên sinh và Thôi Hạo Đình đều sẽ tức giận nên Huyên Minh Kỳ tức giận là điều có thể hiểu được, nhưng Huyên Minh Kỳ tốt tính, hoàn toàn không có dấu hiệu nổi giận, ngược lại còn ra vẻ đã hiểu: “Cửu hoàng thúc ngay cả Huyền Tiêu cung còn không vừa mắt thì sao có khả năng coi trọng đồ vật trong Huyền Tiêu cung được, là ta nghĩ sai.”
Một chiêu lấy lui làm tiến này được thể hiện rất đẹp, khiến Nguyên Hi tiên sinh và Thôi Hạo Đình tăng thêm hảo cảm với Huyên Minh Kỳ.
Cửu hoàng thúc cũng rất tán thưởng thái độ đúng mực của Huyên Minh Kỳ, tán thưởng thì tán thưởng, chuyện nên làm vẫn phải làm, Cửu hoàng thúc lạnh lùng thông báo: “Minh cung chủ không cần lo lắng, bản vương muốn gì sẽ tự mình đi lấy, về phần đóa Tuyết Liên Hoa nghìn năm kia, bản vương sẽ hủy nó.”
Đây cũng không phải là bí mật gì mà là sát khí thực sự.
Đóa Tuyết Liên Hoa nghìn năm được dùng trên mặt Huyên Phi, vậy hắn sẽ phá hủy mặt Huyên Phi, về phần cái giá mà Huyền Tiêu cung phải trả, hắn sẽ tự mình làm.
“Hi vọng Cửu hoàng thúc có thể hoàn thành được tâm nguyện.” Ánh mắt Huyên Minh Kỳ lấp lóe, ý chí chiến đấu cháy bừng như ngọn lửa, Cửu hoàng thúc xuất chiêu hắn sẽ tiếp, hắn tuyệt đối không để Cửu hoàng thúc được toại nguyện.
Trận chiến ở Huyền Tiêu cung sẽ là trận chiến đầu tiên của hắn và Cửu hoàng thúc, lần đầu tiên đọ sức chắc chắn hắn sẽ không thua!