Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Phượng Khương Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu tìm đại phu bên ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ không cho phép nàng làm như thế, cho nên khi ra khỏi đại điện, Phượng Khương Trần cũng không nhờ thái giám đưa nàng đi băng bó vết thương.



“Vết thương trên đỉnh đầu nàng cần phải xử lý như thế nào là chuyện đã được quyết định, nàng cứ đi theo bổn vương là được.’’ Vừa dứt lời, cũng không cho Phượng Khương Trần cơ hội từ chối, hắn đã trực tiếp đưa Phượng Khương Trần đến một cung điện nào đó.



“Đây là cung điện của bổn vương do Tiên đế ban tặng, trước khi trưởng thành bổn vương luôn sống ở đây, đến bây giờ vẫn còn giữ lại.’’ Cửu hoàng thúc không quan tâm Phượng Khương Trần có muốn biết hay không, hắn vẫn tự nói với chính mình.



“Năm đó bổn vương ở trong hoàng cung đã từng được mẫu thân của Thái tử hết lòng quan tâm chăm sóc, mẫu thân của Thái tử là một người vô cùng lương thiện, chỉ là không thích hợp ở trong cung cấm này, ra đi quá sớm.’’ Đây là nguyên nhân vì sau Cửu hoàng thúc đối xử tốt với Thái tử.



Phượng Khương Trần chỉ im lặng lắng nghe, không lâu sau đã thấy một cung nữ bưng nước ấm đến và vặn khăn mặt để Phượng Khương Trần lau mặt. Theo lý thì lúc này Cửu hoàng thúc nên tránh đi, nhưng hắn lại vờ như không biết gì, vẫn ngồi ở đó không nhúc nhích.



Phượng Khương Trần biết rõ những chuyện mà Cửu hoàng thúc đã quyết định thì không một ai có thể thay đổi được nên cũng thoải mái cầm khăn lau sạch sẽ vết máu trên mặt và tay mình.



Nàng biết mình không thể rời đi ngay được, cúi đầu nhìn xuống bộ quần áo nhuốm đầy máu tươi trên người, hơn nữa vết thương trên đỉnh đầu cũng cần phải rửa sạch, thế là nàng trực tiếp mở miệng nói với nam nhân trước mặt: “Cửu hoàng thúc, Khương Trần muốn thay quần áo.’’



Ý là nàng muốn tắm rửa.



“Đưa Phượng cô nương đi tắm.’’ Cửu hoàng thúc dứt khoát dặn dò, trước khi Phượng Khương Trần đi còn nhắc nhở một câu: “Cẩn thận hầu hạ một chút, đừng để vết thương dính nước.’’



Bước chân Phượng Khương Trần dừng lại trong chốc lát, Cửu hoàng thúc đã quên rằng nàng là đại phu sao? Những chuyện này căn bản không cần hắn phải dặn dò.



Nói là thùng tắm nhưng Phượng Khương Trần cảm thấy thùng tắm của Cửu hoàng thúc cũng không nhỏ hơn bể bơi là mấy, lúc này nước trong thùng vẫn còn bốc khói trắng nghi ngút, trong lòng nàng âm thầm ghen tị.



Có quyền có thế thật tốt.



“Cô nương, nước trong bể tắm này được dẫn từ suối nước nóng tự nhiên nên rất tốt cho cơ thể, cô nương ngâm trong đó sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.” Cung nữ trong điện của Cửu hoàng thúc cũng giống như Cửu hoàng thúc, bình thường nhìn rất lạnh lùng, giọng điệu khi nói chuyện cũng lạnh không kém.



Phượng Khương Trần cũng không có ý định hỏi thăm chuyện riêng tư của Cửu hoàng thúc, nhanh chóng cởi quần áo rồi bước vào bồn tắm, dưới sự giúp đỡ của cung nữ, nàng cẩn thận gội sạch mái tóc dài đen nhanh của mình, cuối cùng cũng loại bỏ hết mùi máu tanh khó chịu kia, Phượng Khương Trần sảng khoái bước ra khỏi phòng tắm.



Cửu hoàng thúc không ở trong đại điện nhưng thái y và y nữ đã chờ ở đó từ lâu, Phượng Khương Trần không quen biết vị thái y kia, nhưng cũng không hỏi nhiều, ngoan ngoãn ngồi ở đó chờ hai người bọn họ động thủ.



Vết thương trên đầu nàng chỉ to bằng đồng xu nhưng lại cực kỳ sâu, nhìn thấy một lỗ sâu trên đỉnh đầu như thế, vị thái y kia vẫn khá bình tĩnh, còn y nữ bên cạnh lại sợ hãi đến cả người run rẩy, đúng lúc này, Cửu hoàng thúc đi vào.



“Có chuyện gì vậy?’’ Giọng nói lạnh lùng đầy chất vấn đột nhiên vang lên khiến thái y giật mình, vô thức chọc vào lỗ thủng trên đầu Phượng Khương Trần.



“A…’’ Phượng Khương Trần đau đến mức muốn khóc.



Nàng có thể khẳng định lại một lần nữa, Cửu hoàng thúc chắc chắn đang trả thù, trả thù nàng trước đó đã lợi dụng hắn.



Cửu hoàng thúc nhanh chóng bước lên, kéo thái y ra: “Sao vết thương lại sâu thế này?’’



Nhìn thấy vết thương kia, ngay cả Cửu hoàng thúc cũng đã bị doạ, một mảnh da trên đầu trực tiếp bị lột bỏ, sâu đến mức có thể đút một ngón tay vào.



Phượng Khương Trần cũng không cần lo lắng đến chuyện cắt tóc nữa, dù sao phần tóc ở vết thương cũng đã bị mất, sau này có thể mọc ra nữa hay không cần còn là một câu hỏi.



Vết thương như thế khi ở trên người man tử cũng đã bị coi là phá tướng chứ đừng nói đến nử tử, ngay cả khi vết thương trên đỉnh đầu Phượng Khương Trần lành lại thì cũng sẽ bị trọc một mảnh, sau này nàng phải làm sao đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK