Dao Hoa vĩnh viễn mất đi tư cách làm mẹ!
Thái y tuyên bố, sau khi bọn họ hết sức cứu chữa, mạng công chúa Dao Hoa đã giữ được nhưng vĩnh viễn mất đi năng lực sinh dục, về sau nàng ta không thể làm mẹ được nữa, đồng thời thân thể bị tổn thương, về sau mỗi khi đến đông toàn thân sẽ buốt giá, phải điều dưỡng thật tốt mới có thể khỏi được, về phần thời gian để khôi phục là bao lâu thì không nói trước được, có thể là một năm, cũng có thể là cả đời.
Tóm lại thân thể công chúa Dao Hoa đã hỏng, có khả năng không thể sống yên cả đời được!
Sau khi hoàng thượng biết chỉ nói một chữ: “Biết.”, sau đó không có bất kì biểu hiện gì nữa, hoàn toàn không có ý định trấn an Dao Hoa hay giải thích với hoàng thất Tây Lăng, không chỉ như vậy hoàng thượng còn hạ lệnh để Lễ bộ chỉnh sửa lại chân dung của những nữ tử chưa lập gia đình trong nhà các đại thàn.
Công chúa Dao Hoa không thể sinh con, hoàng thượng tất nhiên không thể ủy khuất Đông Lăng Tử Thuần được, phải tìm cho hắn một trắc phi danh môn quý nữ, đương nhiên tuy là trắc phi nhưng sẽ không thua kém chính phi, vì… chính phi không thể có con.
Sau khi Tây Lăng Thiên Lâm biết chỉ có thể thở dài, không ra mặt vì Dao Hoa, không phải là hắn không muốn mà là hắn không thể, đối với chuyện này hoàng thượng Đông Lăng đã thể hiện rõ sẽ đứng về phía Phượng Khương Trần, hắn muốn náo loạn với hoàng thượng Đông Lăng thì chỉ có Tây Lăng mất mặt.
Hoàng thất Tây Lăng giữ kín chuyện này, coi như người khác có muốn gây sự thì cũng không còn cách nào khác cả, Tây Lăng không góp sức, hoàng thượng Đông Lăng trong thời gian này lại cực kỳ thô bạo, bọn họ còn cách khác sao?
Tất cả mọi người đều nhận ra Cửu hoàng thúc gần đây rất khiêm tốn, hoàng thượng cường thế, tránh mũi nhọn đi là điều quan trọng nhất, vậy nên trên dưới Đông Lăng rất hòa bình.
Chỉ có những cơn sóng nhỏ gợn lên, nhưng cũng rất nhanh liền hết, ví dụ như…
Công chúa Dao Hoa vừa tỉnh dậy liền nghe thị nữ bên cạnh nói nàng ta đáng thương, nói nàng ta sau này sẽ không có thai được nữa thì lập tức nhào về phía thị nữ kia, thiếu chút nữa thị nữ kia đã bị nàng ta bóp chết, điên cuồng gào to.
“Các ngươi nói cái gì? Ta không thể mang thai?” Hai mắt Dao Hoa trợn to, vẻ mặt chịu đả kích cực lớn.
“Công, công chúa…” Thị nữ kia hoảng sợ, không ngờ rằng Dao Hoa đột nhiên tỉnh lại, bịch một tiếng quỳ dưới đất không dám nói lời nào.
Dao Hoa nghiêm nghị nói: “Nói, những gì các ngươi vừa nói có thật không, bản cung không thể mang thai?” Dao Hoa không tin, không tin ông trời lại độc ác với nàng ta như vậy.
“Là, là, thật, công chúa…” Thị nữ chưa nói xong đã bị Dao Hoa ngắt lời thô bạo: “Không đúng, không có khả năng, các ngươi nói bậy, các ngươi nói bậy, sao ta lại không thể mang thai được cơ chứ…”
Vừa gào thét vừa muốn đứng lên, kết quả không đủ sức lại ngã xuống giường, thị nữ giật mình vội vàng tiến lên đỡ Dao Hoa, lại bị nàng ta mạnh mẽ đẩy ra: “Cút đi, cút ngay, không được đụng vào ta.”
Công chúa Dao Hoa căn bản không tin, nhưng sự thật chính là sự thật, nàng ta không muốn tin cũng phải tin.
“Công chúa, công chúa, người tỉnh táo lại đi, người bình tĩnh một chút, đừng làm tổn thương bản thân.” Thị nữ rất khổ tâm, không dám làm Dao Hoa bị thương, lại muốn bảo vệ mình.
“Tỉnh táo? Ngươi nói bản cung tỉnh táo như thế nào được nữa, bản cung không thể sinh con, bản cung sao có thể bình tĩnh được? Phượng Khương Trần đâu? Không phải y thuật của nàng ta tốt lắm sao, sao bản cung lại không thể có con được, có phải do nàng ta hay không, có phải do nàng ta cố ý hãm hại ta mới khiến bản cung vô sinh?” Công chúa Dao Hoa bắt lấy tay thị nữ bên người ép hỏi, sự hung ác trong mắt có thể so với rắn độc.
“Công chúa, Phượng Khương Trần vì tang lễ của phụ mẫu nên không ra ngoài, thái tử điện hạ tự mình đi mời cũng không được, công chúa, người chữa cho người là thái y của Đông Lăng, thái y nói công chúa trì hoãn quá lâu nên thân thể bị đả thương, không thể chữa được.” Thị nữ vừa nói vừa nhớ tới thai nhi lấy từ thân thể công chúa Dao Hoa ra, thai nhi đã biến thành màu đen, tứ chi dính liền lại với nhau, đầu bị biến dạng thì không khỏi ớn lạnh.