Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Phượng Khương Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trác Đông Minh thấy tình hình không ổn, lập tức bôi dầu vào lòng bàn chân, xin lỗi thái tử một tiếng, không đợi Thái tử đáp lời đã đuổi theo Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần mà đi.







Thái tử nghiêng người về phía trước, do dự một chút rồi vẫn rụt bàn chân đan tiến lên lại, hắn đến giúp Cửu hoàng thúc đuổi những người này đi, còn phải xử lý chuyện sau đó, chuyện hôm nay muốn giấu cũng không giấu được, nhưng làm lớn chuyện bên hoàng thất của Tây Lăng thì chắc chắn không thể, sinh thần của phụ hoàng sắp tới rồi, tuyệt đối không cho phép chút chuyện này phá hỏng sinh thần của người.







Hơn nữa, Vương Cẩm Lăng và đám người Tạ Tam vẫn đang ở đó chờ hắn giải thích.







Thái tử thở dài, cơm của Cửu hoàng thúc thật không thể ăn.







Lúc Trác Đông Minh đuổi theo kịp đã nhìn thấy Cửu hoàng thúc đỡ Phượng Khương Trần lên xe ngựa, vội vàng sai hạ nhân đem ngựa của hắn tới rồi cưỡi ngựa đuổi theo Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần.







Vừa lên xe ngựa, Cửu hoàng thúc đã đứng quay lưng về phía Phượng Khương Trần, rõ ràng không muốn nói chuyện, mấy lần Phượng Khương Trần mở miệng, Cửu hoàng thúc ngay cả mí mắt cũng không thèm nhấc lên chút nào, làm Phượng Khương Trần uất ức gần chết, mãi đến khi xe ngựa dừng ở cửa của Phượng phủ, Cửu hoàng thúc mới đưa mắt nhìn thẳng vào nàng…







“Hừ…” Phượng Khương Trần hờn dỗi quay mặt đi chỗ khác.







Cửu hoàng thúc nghiêng người về phía trước, cười cười nói: “Phượng Khương Trần, ba ngày sau bổn vương tới lấy hầu bao.”







“Ném rồi.” Phượng Khương Trần mở cửa xe, quay người chuẩn bị xuống xe, không ngờ là mới vừa đứng dậy đã bị Cửu hoàng thúc kéo lại, Phượng Khương Trần đổ nhào vào trong lòng Cửu hoàng thúc, một phần khuỷu tay đánh vào bụng Cửu hoàng thúc theo bản năng.







Động tác của Phượng Khương Trần rất nhanh, nhưng Cửu hoàng thúc vẫn phát hiện ngay từ giây đầu tiên nèng ra tay, hắn có thể tránh né nhưng nghĩ đến chuyện tiếp theo có thể xảy ra, Cửu hoàng thúc lại không tránh đi, mặc cho khuỷu tay của Phượng Khương Trần vọt tới bụng của hắn.







“Cộp..” Sức lực của Phượng Khương Trần quá lớn, Cửu hoàng thúc va vào trên cửa xe, đồng thời cũng ôm Phượng Khương Trần vào trong phòng.







Toa xe lắc lư trái phải, mặt người đánh xe và thị vệ không cảm xúc đứng nguyên tại chỗ, giống như chưa có gì xảy ra, nhưng Trác Đông Minh ở sau lưng lại lập tức ngây ngốc.







“Không phải Cửu hoàng thúc không gần nữ sắc sao? Sao vừa mới mở cửa đã kinh khủng như vậy rồi, xe ngựa này nhỏ… Hình như cũng không nhỏ lắm.”







“Á..” Cửu hoàng thúc đau kêu lên đớn một tiếng.







Hắn đã biết Phượng Khương Trần ra tay không nhẹ từ sớm, nhưng không ngờ lại nặng đến như vậy, một cái thúc cùi chỏ nãy không bị thương bên trong nhưng lại đau người quá mức.







“Thả ta ra.” Nửa nằm trong lòng Cửu hoàng thúc càng khiến lửa giận của Phượng Khương Trần thêm sâu, nam nhân này nghĩ nàng là ai chứ, muốn đùa giỡn thì đùa giỡn, muốn khinh bạc thì khinh bạc.”







“Chờ chút, chờ bản vương nói hết lời.” Bị đánh một cái thì phải có ý nghĩa chứ. “Cửu hoàng thúc có lời muốn nói, dân nữ này xin quỳ xuống nghe.” Nói xong thì giãy dụa đứng dậy.







Cửu hoàng thúc nào sẽ chịu, liền tranh thủ ôm chặt người ta trong lòng, Phượng Khương Trần cũng không phải ăn chay, quay người một cái rồi đè trên người Cửu hoàng thúc, chân trái vừa nhấc lên đặt trên bụng Cửu hoàng thúc, khuỷu tay trái thì chống đỡ chỗ lồng ngực của Cửu hoàng thúc, nếu như trên tay phải có thêm khẩu súng thì phải nói là tư thế này rất hung hãn.







Phượng Khương Trần phản ứng kịch liệt, lại không biết xe ngựa này càng lắc lư kịch liệt, Trác Đông Minh bị thị ngăn cách bên ngoài vội vàng dụi dụi mắt, do dự muốn lên muốn lên trước nhắc nhở Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần một chút, mặc dù bên ngoài Phượng phủ xác thực rất ít người, nhưng dù sao đây cũng là trên đường, bị người khác nhìn thấy thì không hay lắm!







“Cửu hoàng thúc, con thỏ bị bức ép còn có thể cắn người, ta Phượng Khương Trần vốn cũng không phải người thiện nam tín nữ, chọc tới ta, ta không quan tâm ngươi là hoàng tử hay hoàng tôn gì đó, đánh ngươi như thường.” Tay phải Phượng Khương Trần đã ngăn chặn tay Cửu hoàng thúc, bởi vậy nên Cửu hoàng thúc chỉ có thể đặt ở dưới người, không nhúc nhích.







Bị một nữ nhân đè lên người phải nói là một trải nghiệm mới lạ đối với Cửu hoàng thúc, ngoại trừ ban đầu còn vùng vẫy một hồi, nhưng Cửu hàng thúc lại dứt khoát nằm im phối hợp lại.







Đương nhiên, không thể phủ nhận sự bạo lực và sức lực của Phượng Khương Trần đều khác người lạ thường, lúc Phượng Khương Trần ra tay, cả người nhanh nhẹn và lưu loát giống như một con báo, không hề có một chút mánh khóe hay động tác dư thừa nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK