“A…” Phượng Khương Trần vội vàng che miệng mình lại, không để bản thân phát ra tiếng hô.
Quỳ xuống trước người đã khuất trong linh đường là chuyện rất bình thường, nhưng Phượng Khương Trần không ngờ rằng Cửu hoàng thúc cũng sẽ quỳ xuống trước linh cữu phụ mẫu nàng.
Phải biết nam nhân này trừ khi là trường hợp chính thức, hắn kiêu ngạo đến mức không quỳ trước mặt đế vương, giờ khắc này lại quỳ xuống trước linh cữu phụ mẫu nàng, điều này sao có thể khiến nàng bình tĩnh, sao có thể khiến nàng không khiếp sợ được.
“Tùng tùng tùng…”
Dường như hôm nay Cửu hoàng thúc đến đây để dọa Phượng Khương Trần, hắn không chỉ quỳ xuống mà cần dập đầu trước linh cữu Phượng tướng quân và Phượng phu nhân ba cái.
Hoàn tất việc bái lạy, Cửu hoàng thúc đứng dậy, không đưa hương cho Phượng Khương Trần mà tự mình tiến lên cắm ba nén hương vào lư hương, nhìn động tác của hắn thuần thục giống như đã sớm làm chuyện này từ trước.
Nhìn hai cỗ quan tài trong linh đường, Cửu hoàng thúc lần nữa cam đoan trong lòng: “Phượng tướng quân, Phượng phu nhân, hai người nghỉ ngơi đi, ta sẽ thay hai người bảo vệ Khương Trần, bảo vệ và yêu thương nàng thay cho hai người.”
Vù vù vù… Tiếng gió thổi trong linh đường trống vắng như đáp lại lời của Cửu hoàng thúc.
…
Tế bái xong Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần cũng không ở lại linh đường quá lâu, hai người bọn họ đã nói những lời cùng nói với Phượng tướng quân và Phượng phu nhân rồi.
Hai người lần nữa quay lại đại sảnh, nhưng lần này Huyên Minh Kỳ không đi cùng, Huyên Minh Kỳ vẫn còn đứng trong linh đường, nhìn hai cỗ quan tài đến ngẩn người, mãi đến khi Phượng Khương Trần phát hiện hắn ta không ở trong đại sảnh, phải người tới tìm hắn thì hắn mới lấy lại tinh thần.
Lần này Cửu hoàng thúc đến đây không có ý gì khác, hắn chỉ đơn giản đến để tế bái Phượng tướng quân và Phượng phu nhân, thuận tiện tuyên bố chủ quyền của mình, sau khi xong hai chuyện này liền ở đại sảnh nói chuyện phiếm với Phượng Khương Trần, đều là những chuyện nhỏ, dù sao trong trường hợp này cũng không thích hợp để nói chính sự.
Mãi đến khi Huyên Minh Kỳ quay lại, Cửu hoàng thúc mới nói chính sự: “Khương Trần, lo liệu hậu sự cho Phượng tướng quân và Phượng phu nhân xong nàng đi một chuyến đến Huyền Tiêu cung đi.”
Đây không phải là trưng cầu ý kiến của Phượng Khương Trần mà đang thông báo cho nàng biết, có một số việc cũng nên giải quyết, giữ lại cũng chỉ gây bất lợi cho bọn họ, để đối thủ chiếm được lợi thế.
Nhãn dược ở Huyền Tiêu cung cũng đã gần hết, phu nhân cung chủ sắp sụp đổ hình tượng, cung chủ cũng đã nghi ngờ phu nhân chung giường chung gối với mình hơn hai mươi năm.
Lúc này Phượng Khương Trần xuất hiện như cọng rơm đè chết lạc đà, cung chủ Huyền Tiêu cung và phu nhân làm mất lòng nhau, Huyền tiêu cung liền không đáng sợ nữa.
“Khương Trần, nàng muốn đi Huyền Tiêu cung sao?” Huyên Minh Kỳ vừa đến liền nghe tin tức rung động lòng người này, lập tức bỏ qua áp lực Cửu hoàng thúc tạo nên cho hắn.
Đúng vậy, áp lực.
Một quỳ kia của Cửu hoàng thúc ở linh đường đã khiến Huyên Minh Kỳ cảm thấy áp lực trước này chưa từng có, giây phút đó khiến Huyên Minh Kỳ cảm giác rõ ràng được sự chiếm hữu và coi trọng của Cửu hoàng thúc đối với Phượng Khương Trần.
Người bình thường quỳ gối trong linh đường thì không sao, nhưng Cửu hoàng thúc không phải người bình thường, hắn đã điều tra Cửu hoàng thúc, Cửu hoàng thúc tự hạ thấp thân phận mình để bái tế cho Phượng tướng quân và Phượng phu nhân khiến hắn kinh ngạc, chưa nói đến việc quỳ xuống, nếu để hoàng thượng biết chuyện này chắc chắn sẽ tức giận phun máu ba lần.
Phải biết rằng trừ khi là đại tế tự hàng năm ra thì ngay trước văn võ bá quan, Cửu hoàng thúc cũng không quỳ xuống, bình thường ngay cả trước tiên hoàng và thái hậu Cửu hoàng thúc cũng không quỳ, đương nhiên thái hậu không phải mẫu thân của Cửu hoàng thúc.