Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Phượng Khương Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là gặp được hắn, nếu đổi lại là bất cứ người nào, dưới sự xuống tay của Phượng Khương Trần đều sẽ không tốt, chỉ là cái tư thế này…







“Sau này đứng dùng chiêu này đối phó người khác, có cơ hội bản vương dạy ngươi mấy chiêu.” Không có cách nào phản kháng vậy thì hưởng thụ, không gian xe ngựa quá nhỏ, hai chân của Cửu hoàng thúc đều đang khom ở nơi đó, nhân cơ hội này thì duỗi hai chân ra.







“Dạy ta, Cửu hoàng thúc là gì của ta chứ? Sư phụ? Xin lỗi ta không có ý định bái sư, phụ thân? Xin lỗi, phụ thân ta đã chết trên chiến trường rồi, huynh trưởng? Cái này lại càng vô lý, mẹ ta chỉ sinh ra một mình ta. Ngươi không phải gì đó của ta, sao ta dám làm phiền ngươi dạy ta. Phượng Khương Trần càng nói càng phẫn nộ, Cửu hoàng thúc dựa vào cái gì mà dám nói như vậy trước mặt người khác, còn không cho nàng giải thích.







Tối hôm qua bọn hắn ở cạnh nhau, nhưng lời này từ miệng Cửu hoàng thúc nói ra lại hoàn toàn là một chuyện khác.







“Bổn vương muốn dạy ngươi thì ngươi nhất định phải học. Phượng Khương Trần, mau thu hồi móng vuốt của ngươi lại, đừng ép bổn vương phải lột sạch nó.” Bây giờ Cửu hoàng thúc cũng không còn là người dễ nói chuyện, sự kháng cự, hành động và lời nói lúc tức giận của Phượng Khương Trần đã chọc giận hắn.







Đây cũng chính là Phượng Khương Trần, đổi lại bất cứ người nào thì đã sớm đổ máu tại chỗ rồi.







“Ha ha…” Phượng Khương Trần vừa khóc vừa cười nhưng lại ngoan ngoãn buông ra theo lời nói trong lúc kiềm chế của Cửu hoàng thúc: “Lột sạch móng vuốt của ta, ta còn móng vuốt sao? Ngươi đã ép ta đến đường cùng, lúc ngươi nói ra câu kia, cả người ta như bị đè xuống bởi mấy chữ “Nữ nhân của Cửu hoàng thúc”, từ giây phút quay lại, ta cũng chỉ là một con rối.”







Nam nhân này rõ ràng không thể lấy nàng lại cho nàng hi vọng không hiểu được, nam nhân này rõ ràng không thể lấy nàng, lại cứt đứt hi vọng lấy chồng của nàng, nàng thật sự rất hận.







Thấy dáng vẻ này của Phượng Khương Trần, giọng nói của Cửu hoàng thúc cũng dịu dàng đi mấy phần, ngồi dậy, vụng về giúp Phượng Khương Trần lau nước mắt trên mặt: “Làm nữ nhân của bổn vương không tốt sao?”







Trên thế gian này có biết bao nhiêu thiếu nữ tình nguyện để hắn để lại dấu ấn này, tại sao Phượng Khương Trần lại không muốn, đây là chuyện mà Cửu Hoàng thúc không thể hiểu được.







Trên thế gian này có bao nhiêu nữ tử cho dù xuất thân cao quý đến đâu, ưu tú thế nào cũng phải tìm một nam tử để dựa vào, hắn không tốt sao?







“Không tốt, không tốt, có gì tốt chứ, nữ nhân của Cửu hoàng thúc có thể có hàng nghìn hàng vạn người, Phượng Khương Trần không muốn là một trong số đó.’ Nàng chỉ là duy nhất, thê tử duy nhất, người tình duy nhất.







Cửu hoàng thúc không cho nàng được.







“Ngươi là nữ tử đầu tiên mà bổn vương thừa nhận.”







“Chỉ là người đầu tiên, cũng không phải là người duy nhất, ngươi có thể đảm bảo ta sẽ là người duy nhất sao?” Phượng Khương Trần lấy tay áo lau đi nước mắt trong mắt, nhìn thẳng vào Cửu hoàng thúc, hai con ngươi bị nước mắt gột rửa trở nên sáng tỏ động lòng người, trong mắt có kiên cường, có cả quật cường, duy chỉ không có chờ mong…







Cửu hoàng thúc mím môi không nói gì, mọi người dều biết đáp án, nói ra quá đau lòng.







Cửu hoàng thúc không nói, không đồng nghĩa với việc Phượng Khương Trần không thể nói, Phượng Khương Trần giễu cợt nói: “Không thể, Cửu hoàng thúc, người không thể cam đoan ta là nữ tử cuối cùng mà ngươi thừa nhận, cũng không thể cam đoan ta là người duy nhất.







Sau khi ngươi nói rằng “Đêm qua, bổn vương luôn ở bên cạnh Phượng Khương Trần”, ngươi cũng không thể lấy ta, hoặc là nói đến bây giờ ngươi cũng không có ý định sẽ lấy ta làm vợ. Bởi vì ta đã có tiếng xấu là mất trinh trước khi cưới, lại thêm câu nói này của người lại càng chứng minh ta không biết kiểm soát hành vi, loại như ta không có tư cách trở thành thê tử của ngươi.”







“Phượng Khương Trần, trong lòng ngươi, bổn vương kinh khủng như vậy sao? Nếu như bổn vương muốn nạp ngươi làm thiếp, ngươi cho rằng có thể từ chối sao?” Đối mặt với sự chỉ trích của Phượng Khương Trần, Cửu hoàng thúc tức giận đến bốc khói, giơ tay lên đánh về phía toa xe sau lưng Phượng Khương Trần.







Mặc dù hắn có rất nhiều điều kiêng dè, nhưng thê thiếp chỉ là một món đồ chơi, không cần quá nghiêm túc, cũng không có người sẽ chăm chỉ cùng hắn, hắn muốn bắt Phượng Khương Trần vào Cửu vương phủ, không ai có thể ngăn cản, cũng không có ai nói thêm cái gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK