Tây Lăng Dao Hoa đưa ra không gả cho Đông Lăng Tử Thuần, muốn Đông Lăng Tử Thuần ở rể Tây Lăng, Hoàng Thượng tức giận đến phất tay áo bỏ đi, Cửu Hoàng thúc ra mặt, bãi bình Tây Lăng thiên lỗi, Tây Lăng Dao Hoa rưng rưng thu hồi chính mình vô lễ yêu cầu, cũng về nước đãi gả cho, bất quá Tây Lăng Thiên Lỗi lại là giữ lại.
“Cửu Hoàng thúc thật là lợi hại, từng cái đánh bại, Nam Lăng đâu? Nam Lăng Cẩm Phàm và Tô Quán như thế nào?” Phượng Khương Trần đem quốc gia đại sự, đương bát quái nghe, không lắm để ý hỏi hướng Tô Vân Thanh.
Không sai, mấy tin tức này đều là Tô Vân Thanh tiết lộ cho nàng, đến nỗi Tô Vân Thanh mục sao, Phượng Khương Trần không hỏi, cũng không cho rằng có hỏi tất yếu.
“Không biết, không nghe nói Nam Lăng bên kia có ra cái gì, giống như bọn họ còn không có từ bỏ, muốn Cửu Hoàng thúc lấy Tô Quán, Cửu Hoàng thúc lần này không có một ngụm cự tuyệt.” Hai mắt Tô Vân Thanh lóe sáng, nhìn chằm chằm Phượng Khương Trần mắt cũng không chớp, tựa hồ đang đợi Phượng Khương Trần tức giận.
Đáng tiếc, Tô Vân Thanh thất vọng rồi, Phượng Khương Trần chỉ là “Nga…” Một tiếng, liền một bộ dáng không có hứng thú.
Lấy cái này tới thử nàng, thật không có kỹ thuật hàm lượng, Cửu Hoàng thúc nếu là nguyện ý lấy Tô Quán, đã sớm lấy, đến nỗi lấy nàng làm bia đỡ đạn sao.
Nhìn mặt mặt Tô Vân Thanh sốt ruột , trên mặt Phượng Khương Trần không biểu hiện gì, trong lòng lại là cười lạnh, đánh giáp lá cà, ai trầm ổn, người đó liền thắng.
Cửu Hoàng thúc còn không phải là dùng khế đất của Phượng phủ gây khó dễ nàng sao, khi nàng thật ra cái gì cũng không biết nha, nàng cũng muốn nhìn xem, ai mở miệng cầu hòa trước.
Ách… Tô Vân Thanh buồn bực, Phượng Khương Trần đây là có ý tứ gì, ngẫm lại Tô Vân Thanh lại thử hỏi: “Khương Trần? Ngươi không sợ Cửu Hoàng thúc thật sự cưới Tô Quán sao? Còn có Phượng phủ miếng đất kia ngươi từ bỏ sao?”
“Cửu Hoàng thúc muốn cưới ai đâu có chuyện gì liên quan tới ta nha, về phần Phượng phủ ta đương nhiên muốn rồi. ” Phượng Khương Trần liếc nhìn Tô Vân Thanh một cái, Tô hồ ly lúc nào nói chuyện cũng nói trắng ra như vậy.
“Ách, ngươi thật không thèm để ý việc của Cửu Hoàng thúc sao?” Lòng nữ nhân như kim đáy biển, nữ nhân này cũng biến đến quá nhanh đi.
“Có cái gì đáng để ý, việc của Cửu Hoàng thúc , cùng ta có quan hệ gì đâu, ta là Cửu Hoàng thúc à?”
Phượng Khương Trần tức giận hừ lạnh, lúc này Tô Vân Thanh mới phát hiện, lời này của mình đã vượt quá giới hạn, ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, vội vàng chuyển sang vấn đề khác: “Kia Phượng phủ mà, nếu ngươi thật muốn, tại sao không thấy ngươi có động tác gì vậy?”
Tô Vân Thanh khó hiểu, Phượng Khương Trần tìm nhiều người như vậy , hẳn là biết rõ việc này chỉ có tìm Cửu Hoàng thúc mới được đi, chỉ cần nàng mở miệng với Cửu Hoàng thúc, Cửu Hoàng thúc khẳng định sẽ thay nàng làm tốt, đương nhiên tiền đề là muốn Phượng Khương Trần đưa chút cù lao.
“Ta có thể làm đều làm, còn lại chỉ có thể nghe thiên mệnh, miếng đất Phượng phủ kia quan phủ có thể đưa cho ta là tốt nhất, nếu thật sự lấy không được, ta lại như thế nào. Từ xưa dân không cùng quan đấu, cha ta tuy rằng bị truy phong vì trung nghĩa hầu, người có tài đã chết, ta bưng một cái danh trung nghĩa hầu cái gì cũng làm không được, trừ phi ta kén chồng, cho đối phương kế thừa tước vị, có lẽ Hoàng Thượng sẽ nhìn đến tân nhiệm tước gia phân thượng, ban đống quan trạch cho ta.” Phượng Khương Trần nói đến mặt sau, ý cười trong mắt lạnh hơn.
Cửu Hoàng thúc cho rằng nàng không có đường lui phải không? Bây giờ nàng sẽ tìm một cái đường lui cho Cửu Hoàng thúc xem, bức, nàng gả chồng!