Rốt cuộc vì sao Cửu Hoàng thúc làm như vậy, Phượng Khương Trần không biết, nhưng Hoàng Thượng lại có thể đoán được một vài thứ.
Cửu Hoàng thúc làm như vậy là lo trước tính sau, mượn cơ hội thoát khỏi một mối hôn sự sắp tới.
Hoàng Thượng chỉ không rõ vì sao Cửu Hoàng thúc phải phá hỏng mối hôn sự này, phải biết rằng hôn sự này rất có lợi với Cửu Hoàng thúc, hơn nhiều so với cưới Tô Quán, hồi môn của đối phương là cả một Sở Thành.
Đại lục Cửu Châu, Tứ Quốc Cửu Thành, tuy lãnh thổ của Cửu Thành không lớn, nhưng Hoàng Thượng cũng không dám coi thường sức mạnh quân sự của bọn họ, Cửu Thành làm theo ý mình, thường xuyên giao lưu hàng hóa với thương nhân nhà nước của Tứ Quốc, gọi là thành nhưng thật ra có thể coi là một quốc gia nhỏ.
Thành chủ của Sở Thành là Sở Chiếu đã sáu mươi ba tuổi, dưới gối chỉ có một nữ nhi là Sở Trường Hoa, Sở Trường Hoa vừa mới cập kê, thành chủ Sở Thành cố ý tìm phu quân cho Sở Trường Hoa, chỉ cần cưới nàng ta thì sẽ trở thành thành chủ Sở Thành tiếp theo.
Cũng không biết vì sao, Sở Trường Hoa vô tình nhìn thấy bức tranh Cửu Hoàng thúc, từ đó một lòng với hắn, thề phải gả cho Cửu Hoàng thúc, hơn nữa lấy toàn bộ Sở Thành làm hồi môn.
Sở Trường Hoa nói, chỉ cần Cửu Hoàng thúc lấy nàng ta thì sẽ dâng Sở Thành bằng hai tay.
Tất nhiên, việc này mới chỉ có thành chủ Sở Thành và một vài người biết được, hai ngày trước Hoàng Thượng cũng mới biết tin này.
Hoàng Thượng tin rằng chắc chắn Cửu Hoàng thúc cũng biết chuyện này, sao Tô Quán có thể so sánh với Sở Trường Hoa? Tô gia là gia tộc quyền quý, lớn hơn nữa cũng chỉ có người và tiền, nhưng Sở Thành không chỉ có có người có tiền, còn có quân đội.
Nếu Cửu Hoàng thúc cưới Sở Trường Hoa, lấy được Sở Thành cùng với thực lực của Cửu Hoàng thúc, không tới mười năm là có thể làm đưa Sở Thành vượt qua Bát Thành kia, đứng ngang bằng với Tứ Quốc.
Hoàng Thượng biết Sở Trường Hoa một lòng muốn gả cho Cửu Hoàng thúc, gấp đến mức ngủ không được, nếu không bởi vì chuyện này, hôm qua ông ta cũng sẽ không cứng rắn ép Nam Lăng Cẩm Phàm lui bước, để Phượng Khương Trần thắng lợi.
Phượng Khương Trần thắng Tô Quán mới có lợi thế gả cho Cửu Hoàng thúc, mới có thể cho người cột Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần vào một chỗ.
Dù có thế nào, Hoàng Thượng cũng không cho phép Sở Trường Hoa gả cho Cửu Hoàng thúc.
Không ngờ rằng, ông ta vẫn chưa động tay, Cửu Hoàng thúc tự mình ra tay, chỉ với một bộ nghi thức và một bộ chính phục cho mọi người biết vị trí Cửu Vương phi đã có người ngồi, tuy thân phận người kia không xứng với hắn nhưng Cửu Hoàng thúc cũng bằng lòng, không chỉ bằng lòng còn nói cho thế nhân, bọn họ đã là phu thê chính thức rồi.
Con cháu quyền quý, trước khi kết hôn chơi đùa với không ít nữ nhân bên ngoài, người giống như Cửu Hoàng thúc cực ít, rõ ràng chưa chính thức lấy đối phương lại đối xử với đối phương như chính thê, điều này khiến rất nhiều người không khỏi phải nhìn kỹ lại mối quan hệ giữa Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần, cũng như xem kỹ mục đích của hành động này của Cửu Hoàng thúc.
Dù Cửu Hoàng thúc vô tình hay cố ý, chuyện này xảy ra cũng khiến thành chủ Sở Thành không gả ái nữ nhi yêu quý của ông ta cho Cửu Hoàng thúc, đương nhiên các gia tộc khác đang muốn kết thân với Cửu Hoàng thúc sẽ phải suy nghĩ một chút, sự tồn tại đặc biệt của Phượng Khương Trần khiến Cửu Hoàng thúc không để ý lễ pháp, xằng bậy với nữ nhân.
“Triều phục Cửu Vương Phi, Cửu đệ ngươi thật đúng là không tiếc.” Vẻ mặt Hoàng Thượng tiếc hận, ngoài Hoàng Thượng thì công công cũng hiểu được, Hoàng Thượng đây là đang vui vẻ, đến triều phục Cửu Vương phi cũng đưa cho Phượng Khương Trần, cho thấy Cửu Hoàng thúc muốn kết hôn với Phượng Khương Trần.