Y muốn một mình thẩm vấn Diệp tiên sinh.
Cánh cửa cọt kẹt đóng lại.
Mãi đến một canh giờ sau.
Cánh cửa lại mở ra.
Phương Vô Tửu chậm rãi bước ra, hai tay dâng bản lời khai tới trước mặt Hoàng đế.
“Đây là bản lời khai của Diệp Cửu Minh, mời bệ hạ xem qua.”
Lạc Thanh Hàn “Diệp Cửu Minh?”
Phương Vô Tửu giải thích “Diệp Cửu Minh là tên đầy đủ của Diệp tiên sinh.”
Mọi người đều ngạc nhiên.
Ngọc Lân vệ đã dùng hết cách nhưng không thể cạy được miệng Diệp Cửu Minh, sao Phương thái y chỉ mất một canh giờ đã khiến gã khai nhận?
Thượng Khuê không khỏi hỏi.
“Phương thái y, xin hỏi ngài dùng cách gì để Diệp Cửu Minh khai nhận vậy?”
Phương Vô Tửu khẽ cười “Tại hạ cho gã uống một chút An Thần Tán, sau đó nói chuyện với gã.”
Thượng Khuê không tin được “Chỉ vậy thôi?”
Phương Vô Tửu “Chỉ vậy thôi.”
Thượng Khuê cảm thấy y đang nói dối.
Ánh mắt Lạc Thanh Hàn tối sầm sau khi đọc bản lời khai.
Lạc Dạ Thần đi tới, nhìn chằm chằm bản lời khai trong tay hắn, háo hức hỏi.
“Ta xem chút được không?”
Lạc Thanh Hàn tiện tay đưa bản lời khai sang.
Lạc Dạ Thần nhận bản lời khai, cẩn thận đọc.
Bộ Sanh Yên đứng bên cạnh, hơi nghiêng đầu đọc nội dung bản lời khai.
Từ bản lời khai của Diệp Cửu Minh, gã quả thật là đại đương gia của Huyết Vũ Lâu.
Gã vẫn luôn ẩn náu trong thành Thịnh Kinh, Tập Hương Quán là cứ điểm của Huyết Vũ Lâu trong kinh, cũng là cứ điểm lớn nhất của Huyết Vũ Lâu.
Ở đây không chỉ là nơi giao nhiệm vụ cho sát thủ, còn là nơi thu thập tình báo từ các vị khách.
Tình báo thu thập được không chỉ tạo điều kiện thuận lợi cho sát thủ thực hiện nhiệm vụ mà còn có thể buôn bán.
Nhiều năm qua, Tập Hương Quán ẩn giấu rất kỹ, chưa từng khiến ai nghi ngờ.
Đến khi Tiêu Hề Hề và Lạc Dạ Thần xuất hiện, Tập Hương Quán mới lộ sơ hở.
Lạc Dạ Thần xem đến đây thì ngu người.
“Tập Hương Quán lộ sơ hở thế nào? Sao ta lại không biết?”
Phương Vô Tửu giải thích “Là ngài dẫn Quý phi đến đó, Quý phi lại dẫn Hoàng thượng tới, Quý phi và Hoàng thượng cùng lúc xuất hiện trong một thanh lâu nhỏ bé, chuyện này nghĩ thế nào thì cũng rất kỳ lạ, đương nhiên khơi dậy sự chú ý của Huyết Vũ Lâu.”
Lạc Dạ Thần “Chúng ta chỉ đi uống rượu xem biểu diễn thôi, không hề phát hiện Tập Hương Quán có sơ hở gì!”
Phương Vô Tửu cười nói “Bọn chúng có tật giật mình, chỉ cần gió thổi cỏ lay cũng sẽ nghĩ này nghĩ nọ.”
Bộ Sanh Yên bảo Lạc Dạ Thần đừng nói nữa, hai người tiếp tục đọc bản lời khai.
Chuyến viếng thăm bất ngờ của Quý phi và Hoàng đế làm tú bà bất an, bà lo có người phát hiện mối quan hệ giữa Tập Hương Quán và Huyết Vũ Lâu nên sai Ngân Sương đến phủ Hồng Quốc công tìm đại đương gia, xin đại đương gia cho ý kiến.
Diệp Cửu Minh là đại đương gia của Huyết Vũ Lâu, dùng thân phận tiên sinh dạy học sống trong phủ Hồng Quốc công.
Lý do bề ngoài là Hồng Quốc công đánh giá cao tài năng của gã, nhưng thực chất Hồng Quốc công và Diệp Cửu Minh qua lại từ lâu, hai người thầm cấu kết từ mười năm trước.
Diệp Cửu Minh mượn thân phận của Hồng Quốc công che giấu Huyết Vũ Lâu, hàng năm Hồng Quốc công nhận được một lượng lớn vàng bạc từ Huyết Vũ Lâu.
Nếu Hồng Quốc công có kẻ thù cần xử lý mà bản thân không tiện ra tay, cũng có thể mượn tay của Huyết Vũ Lâu tiêu diệt.
Hai bên đều có thứ mình muốn, rất vui vẻ hợp tác.
Hợp tác giữa bọn họ xảy ra biến cố từ Ngân Sương.
Ngân Sương không phải người của Huyết Vũ Lâu, nhưng nàng biết chút chuyện của Huyết Vũ Lâu nên tạm thời bị kéo vào trong. Hơn nữa, nàng có dung nhan tuyệt sắc nên khá được lòng Hồng Quốc công, tú bà thường cử nàng đi truyền tin cho Hồng Quốc công.
Sau khi qua lại, Ngân Sương bị sự giàu sang của phủ Hồng Quốc công mê hoặc, bắt đầu nghĩ đến chuyện làm thiếp của Hồng Quốc công.
Dù Hồng Quốc công đủ tuổi làm ông nội của nàng, gả cho ông làm thiếp còn hơn buôn bán x.ác thịt ở Tập Hương Quán.
Để lấy lòng Hồng Quốc công, Ngân Sương lén tiết lộ cho ông biết Quý phi và Hoàng đế đã đến Tập Hương Quán.
Hồng Quốc công tức thì sợ hãi.
Ông tưởng Hoàng đế phát hiện Tập Hương Quán có vấn đề, sợ chuyện ông thông đồng với Huyết Vũ Lâu sẽ bị phát hiện.
Vì vậy, ông chạy đi tìm Diệp Cửu Minh đề nghị giải tán.
Diệp Cửu Minh đương nhiên không muốn.
Mười năm qua, Huyết Vũ Lâu đã cho Hồng Quốc công nhiều tiền như vậy, nếu giải tán, chẳng phải số tiền đó sẽ lãng phí sao?!
Hơn nữa, Hồng Quốc công biết quá nhiều bí mật của Huyết Vũ Lâu, Diệp Cửu Minh sẽ không để Hồng Quốc công dễ dàng rút lui.
Hai bên xảy ra cãi vã, không vui ra về.
Ngân Sương cũng bị tú bà giết vì tiết lộ tin tức.
Sau đó, thi thể của nàng bị lén đưa ra ngoài thành, vứt vào bãi tha ma.
Lúc Hoàng đế và Quý phi đến phủ Hồng Quốc công, Diệp Cửu Minh cũng ở trong phủ, thậm chí còn nhìn thấy Quý phi từ xa, tuy nhiên Quý phi lúc đó chỉ bận tâm nghe lén cuộc cãi vã của hai tiểu thiếp, không để ý đến nam nhân đứng cách đó không xa.
Sau đó, Phủ doãn Mai Quảng Đào của phủ Kinh Triệu dẫn binh lính đến khám xét.
Tuy Mai Quảng Đào nói truy lùng tội phạm bị truy nã.
Nhưng Hồng Quốc công và Diệp Cửu Minh biết rõ Mai Quảng Đào không có ý đó.
Trong lúc binh lính đang lục soát phủ Hồng Quốc công, Diệp Cửu Minh lén rời đi bằng cửa sau.
Cuối cùng, Mai Quảng Đào trở về tay không.
Diệp Cửu Minh đoán gần phủ Quốc công sẽ có người theo dõi, để không bị người khác phát hiện, gã chỉ đành tạm thời từ bỏ thân phận tiên sinh, cải trang trốn vào Tập Hương Quán.
Hồng Quốc công mất ngủ, ăn uống không ngon suốt thời gian đó.
Ông sợ mọi chuyện bại lộ, quyết tâm cắt đứt quan hệ với Huyết Vũ Lâu.
Nhưng Diệp Cửu Minh lại không muốn buông tha ông như thế.
Tập Hương Quán là cứ điểm lớn nhất và quan trọng nhất của Huyết Vũ Lâu, để xây dựng nó, Diệp Cửu Minh đã tốn bao công sức.
Dễ dàng từ bỏ như vậy thật quá đáng tiếc.
Diệp Cửu Minh hy vọng có thể bảo vệ nó, mà như vậy cần phải dùng mối quan hệ trong triều của Hồng Quốc công.
Gã mời Hồng Quốc công đến gặp mặt ở Tập Hương Quán, muốn bàn bạc tử tế với Hồng Quốc công.
Hồng Quốc công không muốn đến, nhưng lại sợ nếu không đi, Diệp Cửu Minh sẽ vạch trần mối quan hệ của mình với Huyết Vũ Lâu, ông đành phải đến cuộc hẹn.
Vào đêm tết Nguyên Tiêu, Hồng Quốc công gặp Diệp Cửu Minh ở Tập Hương Quán.
Diệp Cửu Minh hy vọng sẽ tiếp tục hợp tác.
Hồng Quốc công không muốn.
Ông thấy Huyết Vũ Lâu là một con tàu hỏng sắp chìm, nếu ông còn ở lại trên con tàu hỏng này, chờ đợi ông chỉ có con đường chết.
Ông không muốn chết, thì bắt buộc phải giải tán!
Hai bên không đồng ý, lại tiếp tục tranh cãi.
Trong cơn giận, Diệp Cửu Minh đe dọa Hồng Quốc công, nếu ông kiên quyết muốn giải tán, sáng mai tất cả mọi người sẽ biết chuyện ông cấu kết với Huyết Vũ Lâu!
Lời này đã đánh trúng điểm khiến Hồng Quốc công sợ hãi nhất.