Trần tiệp dư bệnh nặng không thể xuống giường nên luôn ở trong điện Ninh Tâm.
Đã biết rõ thời gian và địa điểm xảy ra, chỉ còn thiếu người và vật.
Lạc Thanh Hàn gọi hết người trong điện Ninh Tâm đến dò hỏi, xem bảy ngày trước ở điện Ninh Tâm có chuyện gì khác thường? Hay có ai đó từng đến điện Ninh Tâm?
Ai cũng nói bảy ngày trước điện Ninh Tâm rất bình thường, không có gì xảy ra.
Còn ai từng đến điện Ninh Tâm thì chỉ có hai người.
Là Mẫn tiệp dư và Diêu tiệp dư.
Lạc Thanh Han lập tức sai người gọi Mẫn tiệp dư và Diêu tiệp dư tới.
Mẫn tiệp dư sống ở gần hơn nên nàng đến điện Ninh Tâm trước, cung kính hành lễ với Hoàng đế và Quý phi.
Lúc nàng đứng dậy, ánh mắt vô tình liếc về phía phòng ngủ.
Cửa phòng ngủ lúc này đã đóng, không nhìn thấy được cảnh bên trong.
Lạc Thanh Hàn lạnh giọng hỏi “Nàng đang nhìn gì?”
Mẫn tiệp dư “Bẩm bệ hạ, trên đường tới đây thần thiếp nghe tin Trần tiệp dư qua đời, trong lòng không khỏi có hơi lo lắng, xin thứ lỗi cho thần thiếp nhiều chuyện, Trần tiệp dư đi thật rồi sao.”
Lạc Thanh Hàn “Trần tiệp dư thật sự đã đi rồi.”
Nét mặt Mẫn tiệp dư buồn bã, mắt hơi đỏ lên.
Nàng cúi đầu, dùng khăn lụa ấn khóe mắt, run giọng nói “Thần thiếp cứ tưởng bệnh của nàng sắp khỏi rồi, dù sao nàng vẫn còn trẻ như thế, không ngờ mới đó đã ……”
Tiêu Hề Hề im lặng nhìn sắc mặt của nàng.
Dù nhìn thế nào thì tướng mạo của Mẫn tiệp dư vẫn rất mơ hồ, nàng không thể nhìn rõ.
Từ lúc Mẫn tiệp dư vào cung đến nay đã hơn nửa năm.
Tiêu Hề Hề vẫn chưa thể nhìn rõ được nàng.
Tiêu Hề Hề hỏi “Cô và Diêu tiệp dư vẫn luôn điều tra chuyện Trần tiệp dư bị hạ độc, điều tra lâu vậy rồi có tra được manh mối gì không?”
Mẫn tiệp dư lắc đầu “Chúng thần thiếp đã dùng hết cách, nhưng vẫn không tìm được manh mối hữu ích nào, là thần thiếp vô dụng, xin Quý phi nương nương trách phạt.”
Mắt của Tiêu Hề Hề có thể nhìn thấy quá khứ tương lai, nhưng lại không thể nhìn thấu lòng người.
Ví như bây giờ nàng không thể nhìn thấu Mẫn tiệp dư đang nghĩ gì? Càng không biết lời của Mẫn tiệp dư có mấy phần là thật, mấy phần là giả?
Tiêu Hề Hề hỏi “Bảy ngày trước cô từng đến điện Ninh Tâm?”
Mẫn tiệp dư gật đầu “Đúng vậy, cứ cách hai ngày thì thần thiếp đến thăm Trần tiệp dư một lần, dù không giúp được gì nhiều nhưng ít nhất thần thiếp cũng có thể nói chuyện với Trần tiệp dư, để nàng thấy dễ chịu hơn.”
Tiêu Hề Hề “Lúc cô đến điện Ninh Tâm, ngoài nói chuyện với Trần tiệp dư, còn làm gì khác không?”
Mẫn tiệp dư “Không có, thần thiếp chỉ nói chuyện với Trần tiệp dư một lúc, không còn làm gì nữa.”
Nàng dừng một chút, sau đó thận trọng hỏi “Tại sao Quý phi nương nương lại hỏi vậy? Lẽ nào Quý phi nương nương nghi ngờ thần thiếp có liên quan tới cái chết của Trần tiệp dư?”
Tiêu Hề Hề “Cô đừng nghĩ nhiều, bổn cung chỉ tùy tiện hỏi thôi.”
Bên ngoài có người báo Diêu tiệp dư đã tới.
Diêu tiệp dư cũng đã nghe tin Trần tiệp dư qua đời.
Nàng đang định đến điện Ninh Tâm xem thử thì nghe Hoàng đế triệu kiến mình, trong lòng nàng khó hiểu còn có hơi ất an.
Nàng cúi đầu bước vào trắc điện, hành lễ với Hoàng đế và Quý phi.
Tiêu Hề Hề đang định hỏi lại những câu vừa nãy, nhưng ánh mắt nàng chợt dừng lại trên khuôn mặt của Diêu tiệp dư.
Nét mặt của Diêu tiệp dư lúc này không khác gì bình thường, nhưng Tiêu Hề Hề lại nhìn thấy một luồng khí đen giữa ấn đường của nàng, đó là tử khí mà chỉ người sắp chết mới có.
Nếu tà khí xuất hiện trên người nàng, có nghĩa là nàng có khả năng gặp nguy hiểm trong thời gian sắp tới.
Nhưng nếu xuất hiện tử khí, vậy có nghĩa là nàng hiện đang gặp nguy hiểm, có thể chết bất cứ lúc nào.
Trong đầu Tiêu Hề Hề lập tức nhớ tới lời Phương Vô Tửu vừa nói.
Y nói Thất Nhật Túy không màu không mùi, sau khi trúng độc sẽ không có cảm giác gì, đến bảy ngày sau mới phát tác độc tính.
Tiêu Hề Hề vội nói “Phương thái y, khanh mau kiểm tra cho Diêu tiệp dư, xem thử nàng có trúng độc Thất Nhật Túy không.”
Nàng vừa nói xong, tất cả mọi người sững sờ.
Phương Vô Tửu phản ứng rất nhanh, y cũng không hỏi nhiều, nói thẳng “Vi thần lập tức trở về điều chế thuốc, mời Diêu tiệp dư lập tức trở về cung Cẩm Tú, chờ vi thần chuẩn bị thuốc xong sẽ lập tức đến kiểm tra cho Diêu tiệp dư.”
Diêu tiệp dư khó hiểu “Thất Nhật Túy là gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tiêu Hề Hề “Thất Nhật Túy là một loại kịch độc, Trần tiệp dư chết vì trúng Thất Nhật Túy.”
Sắc mặt Diêu tiệp dư tức thì tái nhợt, gần như ngất đi “Ý người là thần thiếp sẽ chết giống như Trần tiệp dư?”
Phương Vô Tửu lên tiếng “Thất Nhật Túy có thể giải được, xin Diêu tiệp dư làm theo lời vi thần nói, nếu người trúng Thất Nhật Túy thật, vi thần nhất định sẽ tận lực giải độc cho người.”
Nghe vậy, sắc mặt Diêu tiệp dư dịu đi một chút.
Chỉ cần cứu được là tốt rồi!
Nàng bình tĩnh lại, nghe lời Phương thái y quay về.
Phương Vô Tửu cũng vội trở lại Thái y viện.
Mẫn tiệp dư thận trọng hỏi “Tại sao Diêu tiệp dư cũng trúng loại độc giống Trần tiệp dư? Lẽ nào độc trên người Trần tiệp dư có khả năng lây nhiễm? Nếu đúng là thế, vậy chẳng phải thần thiếp cũng ……”
Nói đến đây, nàng giơ tay ôm ngực, nét mặt lộ ra vẻ sợ hãi, ánh mắt cầu cứu nhìn Quý phi.
Tiêu Hề Hề “Thất Nhật Túy không lây nhiễm.”
Mẫn tiệp dư thấy nhẹ nhõm một chút.
Tiêu Hề Hề “Diêu tiệp dư và Trần tiệp dư trúng cùng một loại độc, không thể nào là chuyện trùng hợp, dù gì Thất Nhật Túy cũng là loại độc rất hiếm. Trước tiên điều tra từ chỗ của Trần tiệp dư, xem thử có đồ vật nào mà Trần tiệp dư và Diêu tiệp dư từng chạm qua, xem hai người họ có điểm chung gì.”
Lạc Thanh Hàn gật đầu đồng ý với cách nghĩ của nàng.
Mẫn tiệp dư thuận thế tán thưởng “Quý phi nương nương anh minh.”
Hoàng đế ra lệnh điều tra kỹ càng điện Ninh Tâm.
Một lượng lớn Cấm vệ đổ vào điện Ninh Tâm, lục soát toàn bộ điện Ninh Tâm từ trong ra ngoài.
Không tìm ra được gì khác thường.
Phương Vô Tửu đã kiểm tra cho Diêu tiệp dư, kết quả cho thấy Diêu tiệp dư quả thật đã trúng Thất Nhật Túy.
May là phát hiện sớm, độc vẫn chưa phát tác nên vẫn còn cơ hội giải độc.
Phương Vô Tửu bắt đầu chuẩn bị thuốc giải độc cho Diêu tiệp dư.
Hoàng đế lập tức ra lệnh lục soát thật kỹ cung Cẩm Tú của Diêu tiệp dư.
Diêu tiệp dư đứng trong sân, hồi hộp chờ kết quả lục soát.
Sau khi so sánh cẩn thận, điểm chung duy nhất giữa điện Ninh Tâm và cung Cẩm Tú chính là hương liệu.
Triệu Hiền đặt hai phần hương liệu trước mặt Hoàng đế và Quý phi.
“Bên trái là phần hương liệu dùng gần hết được tìm thấy trong điện Ninh Tâm, bên phải là phần hương liệu mới dùng một nửa được tìm thấy trong cung Cẩm Tú, cả hai đều do Thái hoàng thái hậu ban thưởng.”
Tiêu Hề Hề vừa nghe xong thì nhớ lại.