Mục lục
Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống gia muốn lắc đầu phủ nhận, nhưng hàng xóm đứng nhìn, dù có muốn cũng không thể phủ nhận.

Cuối cùng, Tống gia bị phong tỏa, toàn bộ người Tống gia bị đưa về phủ Kinh Triệu thẩm vấn.

Lúc gia chủ Hằng gia Hằng Dự biết chuyện này, khuôn mặt đầy nếp nhăn mỉm cười “Ta biết mọi chuyện sẽ như thế này.”

Ban đầu, khi ông đến tham dự cuộc họp bí mật do Vương Can và Tĩnh huyện vương tổ chức, Vương Can đã xúi giục mọi người lật đổ Hoàng đế, đưa Tĩnh huyện vương lên làm tân đế, gia chủ Tống gia là người đầu tiên đứng ra ủng hộ.

Rõ ràng Tống gia sớm đã bị Vương Can mua chuộc.

Bọn họ cố tình kẻ xướng người hợp, hát một vở kịch.

Hiện giờ Vương gia bị thiêu rụi, Vương Can không rõ tung tích, Tĩnh huyện vương bị xử tử, toàn bộ âm mưu phản loạn bị vạch trần.

Tống gia là đồng đảng của Vương Can đương nhiên không thể trốn thoát.

Quả như Hằng Dự đã đoán, thông qua phủ Kinh Triệu thẩm vấn, tra được Tống gia cấu kết với Vương Can tham gia phản loạn.

Còn chuyện Tống Kiệt tự sát trong ngục, thật ra là được Vương Can giao nhiệm vụ hỗ trợ Uất Cửu bắt cóc Quý phi.

Kế hoạch đã sắp thành công, nào ngờ nửa đường nhảy ra ba tên Trình Giảo Kim làm rối tung mọi chuyện.

Hai người Tống Kiệt bị bắt, sợ liên lụy người nhà nên tự sát trước, hi vọng chết không đối chứng.

Tiếc là bọn họ nghĩ quá đơn giản.

Dù bọn họ có chết thì Tống gia vẫn không thể thoát được.

Vụ án được chuyển từ phủ Kinh Triệu sang Hình bộ hợp tác với Đại Lý Tự điều tra, chẳng mấy chốc Tống gia bị kết tội tạo phản.

Gia chủ Tống gia và toàn bộ dòng chính trực hệ của ông bị xử tử, các dòng khác bị đày đến biên cương, vĩnh viễn không được về kinh.

Sau khi Vương gia diệt vong thì Tống gia cũng sụp đổ.

Người của hai thế gia đã đi, nhưng ruộng đất tài sản đứng tên bọn họ vẫn còn đó, theo quy tắc thì tất cả những thứ này đều bị tịch thu, một nửa chuyển đến Thiếu phủ, một nửa chuyển vào quốc khố.

Chỉ trong mười mấy ngày ngắn ngủi, trong thành Thịnh Kinh đã có hai thế gia liên tiếp biến mất, làm các thế gia khác phải run sợ.

Tống gia không phải thế gia duy nhất chấp nhận mê hoặc của Vương Can đồng ý tham gia phản loạn, mà các thế gia khác cũng tham gia.

Vì có Hằng Dự mật báo, Lạc Thanh Hàn có thể chọn chính xác mấy thế gia đó, bắt đầu tính nợ.

Kế đó có vài thế gia bị xử lý.

Các quan viên trong triều có liên can cũng bị cách chức điều tra.

Âm mưu tạo phản do Vương Can bày ra không gây nhiều tổn hại cho Hoàng đế nhưng lại tạo cho Hoàng đế một lý do chính đáng để trấn áp thế gia.

Có vài thế gia cũng muốn phản kháng, nhưng vì Hoàng đế nắm đại quyền, ai dám phản kháng chỉ càng chết thảm hơn.

Chớp mắt đã đến Trung thu.

Hoàng cung tổ chức gia yến Trung thu như thường lệ.

Thái hoàng thái hậu vẫn còn ở thái miếu, không biết khi nào mới có thể trở về.

Hoàng đế và Quý phi ngồi trên cao vừa ăn uống vừa xem kịch.

Các phi tần ngồi hai bên.

Hiện giờ các phi tần cấp cao trong cung, người thì chết, người thì đi, chỉ còn lại Tài nhân và Lương nhân.

Trong số các Tài nhân và Lương nhân này có một số xuất thân từ Đông cung, còn một số sau đó được Thái hoàng thái hậu chọn vào cung.

Trong số các nàng có rất nhiều người trẻ đẹp, chẳng hạn như Nghiêm tài nhân.

Dung mạo của Nghiêm tài nhân có thể coi là nổi bật nhất trong hậu cung.

Đã từng có Mẫn tiệp dư ngang hàng với nàng.

Bây giờ Mẫn tiệp dư không còn, Nghiêm tài nhân đương nhiên trở thành người được chú ý nhất trong số các phi tần có mặt.

Có dung mạo khuynh thành, Nghiêm tài nhân đương nhiên không cam lòng làm một Tài nhân cỏn con.

Nhưng không cam lòng thì thế nào?

Cả Cảnh phi và Lao phi cũng lần lượt bị đánh bại, một Tài nhân cỏn con như nàng có thể làm được gì?

Nghĩ tới đây, Nghiêm tài nhân không khỏi ngẩng đầu nhìn Quý phi ngồi trên cao.

Số lượng phi tần trong cung ngày càng giảm, nhưng Quý phi là người duy nhất luôn ngồi cạnh Hoàng đế, địa vị vững như bàn thạch.

Nghiêm tài nhân cảm thấy Quý phi giống như ngọn núi lớn chắn trước mặt nàng, chỉ cần ngọn núi này tồn tại một ngày, nàng sẽ không thể tiến thêm một bước.

Tiêu Hề Hề đang ăn cua, phát hiện có người đang nhìn mình, ngẩng đầu quay sang thì vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Nghiêm tài nhân.

Nhịp tim Nghiêm tài nhân chợt đập nhanh hơn.

Nhưng trên khuôn mặt nàng vẫn nở nụ cười điềm tĩnh, trông dịu dàng xinh đẹp.

Lạc Thanh Hàn bỏ thịt cua đã bóc vào bát của Tiêu Hề Hề, sau đó lấy khăn nóng từ Thường công công lau sạch tay.

Tiêu Hề Hề nhanh chóng ăn hết thịt cua trong bát.

Nàng muốn ăn cua nữa nhưng bị Lạc Thanh Hàn ngăn cản.

Lạc Thanh Hàn “Thịt cua tính hàn, không thể ăn nhiều.”

Tiêu Hề Hề “Không sao, lát nữa ta uống chút rượu, rượu nồng có thể hóa giải tính hàn của thịt cua.”

Lạc Thanh Hàn cười lạnh “Với thể chất hiện tại của nàng, còn dám uống rượu? Không cần mạng nữa?”

Tiêu Hề Hề bĩu môi “Đại sư huynh đã tìm ra cách chữa kinh mạch, chỉ cần đợi dược liệu cuối cùng tới, nội thương sẽ được chữa khỏi.”

Nhờ có Lão Vương, Phương Vô Tửu đã tìm được cách chữa kinh mạch trong Tàng Thư Các, tuy nhiên trong bài thuốc đó có một loại dược liệu gọi là hoa Hải Sinh, dược liệu này cực kỳ hiếm, chỉ có thể tìm thấy ở gần biển.

Lạc Thanh Hàn đã lệnh cho người truyền tin đến Lạc Dạ Thần, nhờ Lạc Dạ Thần giúp tìm hoa Hải Sinh.

Ngoại trừ hoa Hải Sinh, bài thuốc còn dùng những dược liệu trân quý khác, nhưng đều có sẵn trong kho của Thái y viện, cho nên không cần lo lắng.

Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu hoa Hải Sinh.

Lạc Thanh Hàn không để ý Tiêu Hề Hề phản đối, lệnh người dọn hết cua trên bàn, chỉ để lại một ít đồ ăn thanh đạm ngon miệng.

Tiêu Hề Hề tức giận nhìn hắn.

“Chàng bá đạo quá rồi.”

Lạc Thanh Hàn múc một bát canh cá, đặt trước mặt nàng, nhẹ nhàng đáp.

“Nàng quen là được.”

Tiêu Hề Hề “……”

Đây là phát ngôn tồi tệ gì của trai thẳng vậy?!

Lạc Thanh Hàn “Nàng cứ nhìn ta như vậy, là muốn ta đút cho nàng sao?”

Tiêu Hề Hề không muốn bị đút trước mặt nhiều người, xấu hổ chết đi được!

Nàng liền bưng bát lên uống hết canh cá.

Lạc Thanh Hàn “Muốn nữa không?”

Tiêu Hề Hề đẩy bát trống sang, tự tin trả lời.

“Muốn!”

Tất cả mọi người trơ mắt nhìn Hoàng đế bóc cua cho Quý phi rồi múc canh cho Quý phi, cảm giác như đang mộng du, rất hư ảo!

Nếu là người bình thường được Hoàng đế hầu hạ như vậy, dù không sợ chết khiếp, cũng hoảng sợ không dám tiếp nhận.

Nhưng Quý phi lại thích nghi rất tốt, hành động vô cùng tự nhiên.

Cứ như thể nàng thường được Hoàng đế hầu hạ như thế.

Đúng là không thể tin được!

Tiết mục trên sân khấu vẫn đang tiếp diễn, các vũ công uyển chuyển nhảy múa, vạt váy bồng bềnh theo động tác, như đàn bướm xinh đẹp vỗ cánh, làm người khác xem rất thích mắt.

Những năm trước trong gia yến Trung thu, các phi tần sẽ lên sân khấu biểu diễn, nhưng năm nay không ai chiếm được hào quang sân khấu.

Tất cả phi tần đều ngồi im dưới sân khấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK