Mục lục
Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Lăng Sơ cắn chặt răng, lẽ nào có người động vào điện thoại của hắn? Hắn lập tức nghĩ đến một người, có khả năng lật xem điện thoại của hắn nhất.

Hạ Lăng Sơ hướng trợ lý Nghê Hạo nói,"Cầm lấy điện thoại của tôi, lập tức khôi phục lại thông tin ghi chép về ba ngày trước, nhất định phải tìm về bằng được cho tôi số điện thoại người tên Cung Vũ Ninh."

"Vâng ạ!" Nghê Hạo cầm lấy điện thoại của hắn, với thân phận như Hạ Lăng Sơ, điện thoại đều có hệ thống riêng biệt, chỉ cần tồn tại, đều có thể tìm lại.

Đưa điện thoại cho Nghê Hạo, Hạ Lăng Sơ híp mắt lại, ngồi trước bàn làm việc, lựa chọn một dãy số điện thoại.

Lúc này, nhất thời truyền đến một giọng nữ đầy vui mừng,"Anh Lăng Sơ, anh muốn hẹn em đi ăn trưa sao?"

"Ngưng Mạn, có phải em động vào điện thoại của anh không? Còn xóa đi số điện thoại trong máy anh?" Hạ Lăng Sơ không trách hờn hỏi.

"Anh Lăng Sơ, em... em không có! Em không động vào điện thoại của anh." Cô gái chột dạ phản bác.

Mà ngữ khí thiếu tự tin của cô, Hạ Lăng Sơ vừa nghe liền hiểu ra, là cô làm.

Lúc này cô gái giấu diếm không được, đành hùng hồn nói,"Đúng, là em xóa, em cho rằng con hồ ly tinh ấy đang quấn lấy anh, lo lắng anh bị làm phiền, vì vậy, em liền xóa số điện thoại của cô ta, không để cô ta đến quấy rầy anh."

Hạ Lăng Sơ nghe xong một hồi giải thích, sắc mặt lập tức hiện lên một tia bất đắc dĩ,"Ngưng Man, sau này điện thoại của anh, em đừng có lộn xộn, càng không được xóa bất kì số điện thoại nào trong điện thoại."

"Hạ Lăng Sơn, anh tức em sao?" lúc này, cô gái ủy khuất hỏi.

"Anh có thể không giận sao? Nếu như em không phải em của anh, anh sớm đã không khách khí với em rồi." Hạ Lăng Sơ nói xong, liền cúp máy.

Thượng Quan Ngưng Man là cô gái mà dì hắn nuôi dưỡng, cũng là em gái hắn, tính cách tương đối tùy hứng, Hạ Lăng Sơ thường vì cô giải quyết những chuyện như vậy, cảm thấy đau đầu không thôi.

Nửa giờ sau, Nghê Hạo đưa điện thoại đã khôi phục đến, Hạ Lăng Sơ lật xem số điện thoại của Cung Vũ Ninh, khóe miệng hắn vui vẻ cong lên, không chút do dự gọi đi, nhưng mà, vừa mới gọi, liền truyển đến thanh âm của nhân viên phục vụ, chứng tỏ điện thoại của Cung Vũ Ninh không trong vùng phủ sóng.

Hạ Lăng Sơ lập tức nghĩ tới, công việc hiện giờ của cô ở vùng núi, hoặc là bên đó không có thiết bị thông tin nhanh chóng.

Hạ Lăng Sơ có chút bất đắc dĩ, chỉ còn cách chờ đợi, chờ cô quay về nội thành, lại liên hệ.

Nhưng mà, đồng thời, hắn cũng sẽ lo lắng cho sự an nguy của cô, mặc dù chỉ là tưởng tượng thôi, cũng có thể khiến con tim hắn trở nên căng thẳng.

Cung Vũ Ninh với Andrew ở nơi đóng trại, bắt đầu làm việc, vẽ tranh là một công việc yêu cầu hết sức tĩnh tâm, thường xuyên làm, liền có thể đạt đến cảnh giới quên mình.

Mặc dù Cung Vũ Ninh lúc nào cũng nghĩ đến Hạ Lăng Sơ, nhưng mà, nhớ tới người đàn ông này, dư vị đem theo vẫn là cơn thịnh nộ trong lòng cô.

Cô đang nghĩ, một ngày nào đó, cô nhất định dạy dỗ hắn một trận.

Công việc của Cung Vũ Ninh, sau khi qua một tuần, cơ bản đều hoàn thành, bọn họ đang chuẩn bị đưa tận tay cho triển lãm tranh, nếu như đạt được khen thưởng, toàn bộ khen thưởng sẽ quyên góp từ thiện, đây chính là ý nghĩa công việc mà Cung Vũ Ninh đang làm.

Trong tuần này, Hạ Lăng Sơ dường như mỗi ngày đều sẽ gọi điện mấy chục lần, bởi vì hắn không xác định được khi nào cô quay về.

Vì vậy, chỉ có thể gọi điện thăm dò.

Cung Vũ Ninh còn chưa trở về, chiếc xe chạy ra khỏi đoạn đường rừng nguyên sinh nơi sông sâu núi thẳm, trong xe rất im lặng, đột nhiên truyền đến tiếng chuông điện thoại.

Khiến Andrew đang ngủ bên cạnh bị dọa một trận, Cung Vũ Ninh nhanh chóng lấy điện thoại ra, nhìn lướt qua, sắc mặt lập tức lạnh lùng.

Là Hạ Lăng Sơ gọi đến, Cung Vũ Ninh hừ nhẹ một tiếng, trực tiếp tắt đi không nghe.

Hạ Lăng Sơ đang ngồi tại phòng làm việc thực hiện cuộc gọi này, lúc không phải giọng nói nhân viên phục vụ truyền đến, vẻ mặt của hắn lập tức vui vẻ, thế mà, một giây sau, lại là lời nhắc nhở đối phương đã trực tiếp cúp máy.

Hạ Lăng Sơ có chút bất ngờ nhìn qua số điện thoại, không hề gọi nhầm, là số điện thoại của cô.

Hạ Lăng Sơ không từ bỏ, lại gọi lần nữa.

Trên xe, Cung Vũ Ninh nắm lấy điện thoại ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ, tâm trạng nặng nề, bên cạnh, Andrew vừa mới bị dọa tỉnh, lại tiếp tục thiếp đi.

Nhưng mà, hắn vừa mới nhắm mắt lại, chiếc điện thoại nằm trong tay cô lại reo lên, khiến hắn giật mình hoảng sợ, dụi mắt nhìn qua.

Cung Vũ Ninh vẫn thấy là điện thoại của Hạ Lăng Sơ, cô không khỏi có chút tức giận, nhưng mà, trên xe không tiện mắng hắn, trước mặt bảo vệ và Andrew, tổn hại đến hình tượng của cô, trực tiếp tắt nguồn.

"Vũ Ninh, ai gọi đó, tại sao em không nhận!" Andrew hỏi thăm.

"Không muốn nhận, anh ngủ đi! sẽ không phiền đến anh nữa."

"Ừ!" Lần này Andrew yên tâm nhắm mặt lại ngủ.

Hạ Lăng Sơ quả thực không dám tin, lại một lần nữa điện thoại bị cắt đứt, trong đầu hắn lập tức nảy lên nhiều suy đoán bất an.

Lẽ nào Cung Vũ Ninh gặp chuyện rồi sao? Điện thoại của cô ở trong tay ai?

Bị bắt cóc?

Hạ Lăng Sơ hơi thở gấp gáp đứng lên, lại một lần nữa gọi điện đi, vậy mà bên kia điện thoại đã tắt rồi.

"Vũ Ninh." Hạ Lăng Sơ gấp đến độ tay nắm chặt lại, một loại cảm giác bất an trong lòng nảy lên.

Hạ Lăng Sơ gấp gáp trong phòng làm việc, có chút nôn nóng đi ra ngoài, nhưng khoảng cách giữa cô và hắn quá xa.

Đúng rồi, Hạ Lăng Sơ đột nhiên nhớ tới một chuyện, lần trước hắn cùng với vệ sĩ A Đoàn của cô đã gọi điện với nhau, mặc dù điện thoại hắn không lưu số, nhưng vẫn còn bản ghi chép cuộc gọi.

Hạ Lăng Sơ lập tức trầm tư, lật tìm số điện thoại của A Đoàn.

A Đoàn hiện giờ đang ở trong chiếc xe khác, kết nối được với điện thoại của hắn, cầm lên nhìn một cái, liền nhận điện thoại,"Alo, xim chào."

"Xin chào, A Đoàn, tôi là Hạ Lăng Sơ, xin hỏi, tiểu thư nhà anh có gặp phải chuyện gì không?" Giọng nói của Hạ Lăng Sơ khó kìm được nôn nóng.

"Tiểu thư của chúng tôi rất an toàn, cô ấy vừa mới làm xong việc, hiện giờ chúng tôi đang quay lại thành phố." A Đoàn trả lời.

"Mọi người đều ở trên xe sao?"

"Đúng vậy!"

"Cô ấy thật sự không sao chứ!"

"Cô ấy không sao."

"Được rồi, cảm ơn." Hạ Lăng Sơ ngắt điện thoại, cả người thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Vậy thì, hiện tại, hắn nên chuyên tâm suy nghĩ, Cung Vũ Ninh tại sao không nhận điện thoại, hơn nữa, còn trực tiếp tăt nguồn.

Điện thoại của cô hết pin sao?

Nhưng mà hai cuộc trước vẫn đang gọi, rõ ràng là bị người khác ngắt, hẳn là do cô tắt đi.

Lẽ nào cô đang nghỉ ngơi? Hắn làm phiền cô rồi? Lồng ngực Hạ Lăng Sơ đột nhiên có cảm giác bị tổn thương.

Lẽ nào do hắn đánh giá quá cao vị trí của mình trong lòng cô sao? Hạ Lăng Sơ cắn môi, đành phải quyết định chờ muộn thêm chút mới gọi.

Mặc dù da mặt dày, hắn cũng phải biết, trong lòng cô, hắn rốt cuộc được đặt ở vị trí như thế nào.

Nội tâm Hạ Lăng Sơ chưa từng có cảm giác hoảng loạn đến như vậy, thậm chí có chút không tự tin, dù gì, với thân phận của Cung Vũ Ninh, cô có rất nhiều sự lựa chọn, cũng không phải chỉ có mình hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK