Mục lục
Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Được! Muốn đi ăn ở đâu? Cho em chọn nhà hàng!" Cung Vũ Trạch mỉm cười đồng ý.

"Vâng! Em tới tìm anh trước đã! Lát nữa cùng đi tới nhà hàng." Cô gái đầu bên kia nói xong liền ngắt máy.

Cung Vũ Trạch cũng đặt điện thoại lên bàn, ánh mắt vẫn thoáng nụ cười, chỉ có điều trong đầu nghĩ tới Quý An Ninh, ánh mắt anh lại bắt đầu trở lên lạnh lùng.

Nửa tiếng sau, bên ngoài cửa nhà Cung Vũ Trạch, một chiếc xế hộp màu đen chạy vào, một bóng người xinh đẹp chui ra khỏi xe, cô khoác một chiếc ba lô sau lưng, mặc một chiếc váy màu đen nho nhã, mái tóc dài thẳng mượt buông lơi, mềm mại mượt mà như tơ lụa.

Dưới ánh mặt trời, cô hơi ngẩng mặt, nở nụ cười hưng phấn, ngũ quan xinh đẹp quyến rũ, làn da trắng như tuyết, tinh tế như một búp bê sứ không hề có bất cứ khuyết điểm nào.

Tài xế xách hành lý của cô ra khỏi cốp xe, cô bèn lễ phép cười nói: "Cám ơn chú Quan!"

"Tiểu thư đừng khách sáo, có cần tôi giúp cô xách lên không?"

"Không cần đầu! Đâu có nặng, tôi tự xách được rồi!" Nói xong cô liền xách valy hành lý lên ba bậc thềm, tới trước cửa liền đẩy cửa đi vào.

Cô gái xinh đẹp này không phải ai khác mà chính là viên ngọc minh châu được mọi người cưng chiều nhất của nhà họ Cung, cũng chính là tiểu thư của nhà họ Cung, Cung Vũ Ninh.

Cung Vũ Ninh là một người đẹp hiếm có, gien tốt chính là bằng chứng tốt nhất.

"Anh ơi... em tới rồi, anh đâu rồi." Cung Vũ Ninh nhẹ nhàng như một cánh bướm bước đi trong ngôi biệt thự bằng kính ngập tràn ánh mặt trời, cô rất thích ngôi biệt thự này của anh mình.

Cung Vũ Trạch bước ra từ thư phòng, Cung Vũ Ninh cười hi hi nhào vào lòng anh, ôm chầm lấy anh, ngẩng đầu cười đắc ý: "Lần này em em được ba mẹ cho phép sống ở chỗ anh một thời gian đấy! Anh không được đuổi em đi."

"Sao anh lại nhận được thông tin là em tới đây để chuẩn bị tài liệu thi nghiên cứu sinh? Anh đã đồng ý với ba mẹ sẽ đôn đốc em không được lười biếng, vì thế anh sẽ làm được." Cung Vũ Trạch bật cười trêu chọc cô.

Cung Vũ Ninh lập tức buông anh ra, lùi lại một bước, bĩu môi: "Kẻ xấu xa."

"Đặt nhà hàng xong chưa?"

"Đặt rồi! Đặt nhà hàng lãng mạn kiểu Pháp mà em thích nhất!"

"Nơi đó chỉ có các cặp đôi mới đi, em đặt ở đó làm gì?"

"Cung Vũ Ninh mỉm cười nhướng mày: "Sao lại không được chứ?"

"Được, tùy em!"

"Em đi rửa mặt, trang điểm rồi đi." Nói xong, Cung Vũ Ninh liền đi về phía phòng khách mà cô thường ở.

Quý An Ninh nằm ở nhà, Quý Thiên Tứ mười một giờ hẹn cô ra ăn cơm, còn anh cũng đã đặt xong một nhà hàng.

Quý An Ninh đồng ý, cô chuẩn bị lái xe đi cho khuây khỏa đầu óc.

Quý Thiên Tứ bảo cô phải chú ý an toàn, đi từ từ, Quý An Ninh trang điểm sơ qua sau đó mới đi. Cô ngồi vào một chiếc xe màu trắng, tìm kiếm địa chỉ nhà hàng mà anh cô gửi tới, cô từ từ lái xe vào trung tâm thành phố theo lộ tuyến chỉ đường.

Xe thể thao của Cung Vũ Trạch cũng lái về phía trung tâm thành phố, Cung Vũ Ninh ngồi trong xe thảnh thơi ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ. Thành phố này đâu đâu cũng là cảnh đẹp, toát lên vẻ lãng mạn khiến người ta siêu lòng.

"Anh, em thay mẹ hỏi anh một chuyện, rốt cuộc anh đã có bạn gái hay chưa vậy?" Cung Vũ Ninh quay đầu nhìn người đàn ông ở ghế lái hỏi.

Cung Vũ Trạch đeo kính râm, dưới sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng sắc nét khẽ mấp máy: "Chưa có!"

"Không phải chứ? Anh à, sao anh lại chưa có lấy một cô bạn gái chứ? Lần trước chả phải anh đã nói em sắp có chị dâu rồi sao?" Cung Vũ Ninh chu môi hồn, oán trách một tiếng.

Ánh mắt Cung Vũ Trạch thoáng vẻ mỉa mai, nhưng giọng nói vẫn không đổi: "Không thích hợp nên chia tay rồi."

"Anh yêu cầu cao quá sao? Có cần em giới thiệu bạn học của em cho anh không?" Cung Vũ Ninh ghé sát tới trước mặt anh hỏi.

Cung Vũ Trạch lắc đầu, từ chối rất thẳng thừng: "Không cần!"

Đoi mắt long lanh của Cung Vũ Ninh khẽ nheo lại, ba năm qua, lần nào cô nói giới thiệu bạn gái cho anh cũng đều bị anh từ chối, cũng không buồn hỏi người con gái cô định giới thiệu có tốt hay không, xinh hay không!

Lẽ nào anh trai cô định làm quý tộc độc thân? Nếu như vậy thì đáng tiếc quá, đẹp trai thế này thật lãng phí tài nguyên.

Tuy nhiên trùng hợp là nhà hàng hôm nay Cung Vũ Trạch và Quý An Ninh đi đi là cùng một nhà hàng.

Quý An Ninh tới trước, Quý Thiên Tứ đã đợi cô ở bãi đậu xe trước cửa nhà hàng, nhìn thấy cô bình tĩnh lùi xe vào gara, anh mỉm cười khen ngợi.

Quý An Ninh xuống xe, Quý An Ninh trước đây xinh đẹp trong sáng, cùng với thời gian và những thăng trầm cô từng trải, gương mặt cô càng trở nên xinh đẹp, kết hợp với nét quyến rũ của phụ nữ, chỉ một động tác bình thường cũng toát lên khí chất nữ thần.

Hôm nay cô mặc một chiếc sơ mi trắng trễ vai, kết hợp với một chiếc đầm ôm mông màu vàng nhạt, tay xách túi xách, từng bước đi đều toát lên khí chất thục nữ tiểu thư.

Thu hút ánh nhìn của nhóm đàn ông phương tây bên cạnh, mấy lần quay đầu lại thưởng thức nét đẹp phương đông của cô.

Quý An Ninh bước tới bên cạnh Quý Thiên Tứ, Quý Thiên Tứ chiều chuộng đưa tay xách túi cho cô, hai người cùng bước về hướng đại sảnh.

Khi hai người họ vừa đi vào, một chiếc xe thể thao Bugatti màu đen cũng chạy tới dừng xe ở bên cạnh xe của Quý An Ninh, cửa xe ở ghế lái mở ra, Cung Vũ Trạch gỡ kính râm ra để lộ đôi mắt hẹp dài hút hồn như nam chính trong các bộ truyện tranh, hàng lông my dày như thể có sẵn đường kẻ mắt, dưới ánh mắt trời đôi mắt anh sâu thẳm như đại dương bao la.

Cung Vũ Ninh không giống anh lắm, người ngoài nhìn vào chỉ thấy hai người họ đẹp không thể diễn tả, nhưng thật khó tưởng tượng họ là anh em.

Lúc này đang là giờ ăn cơm, nhà hàng này là một nhà hàng dành cho các cặp đôi hẹn hò được đánh giá rất cao, vì thế khách hàng đi từ bãi đậu xe đi vào nhà hàng đều có đôi có cặp.

Cung Vũ Ninh bất chợt nảy ra một ý tưởng thú vị, cô nhảy tới bên cạnh Cung Vũ Trạch, đưa tay khoác lấy tay anh, ngẩng đầu mỉm cười tinh nghịch: "Anh à, lát đi vào có thể giả vờ làm bạn trai em được không, nể mặt em chút đi."

Cung Vũ Trạch liếc nhìn cô: "Em lại muốn giở trò gì?"

"Thì giả vờ chúng ta là một đôi! Như vậy sẽ không bị đối xử đặc biệt." Nói xong Cung Vũ Ninh liền khoác tay anh hối thúc: "Đi thôi, đi thôi!"

Cung Vũ Trạch từ nhỏ đã không biết phải làm sao với người em gái này, mười yêu cầu cô nêu ra anh sẽ đáp ứng cô cả mười một yêu cầu, cái cuối cùng là anh tặng kèm theo.

Vì thế người em gái được anh cưng chiều, cho dù có tinh nghịch cổ quái, ranh mãnh ngông nghênh thì cũng chỉ có thể trách anh mà thôi.

Cung Vũ Trạch cứ để mặc cô khoác tay mình giả vờ làm một cặp tình nhân đi về phía đại sảnh, vừa đi Cung Vũ Trạch còn mỉm cười nói: "Sao nào? Anh không khiến em mất mặt chứ?"

Cung Vũ Trạch "hử" một tiếng: "Hãnh diện chứ?"

"Đương nhiên rồi, ai bảo em xinh đẹp thế này?" Cung Vũ Ninh đắc ý mỉm cười, nụ cười xinh tươi như hoa, đâu có thể chỉ dùng xinh đẹp để hình dung được?

Khi sắp vào tới đại sảnh, Cung Vũ Trạch bất giác đưa tay véo nhẹ lên má cô.

Quý An Ninh khi ngồi xuống mới phát hiện ra điện thoại của mình vẫn còn sạc trong xe, cô muốn ra ngoài lấy, bất ngời nhìn thấy Cung Vũ Trạch khoác tay một cô gái ở ngoài cửa, ánh măt cưng chiều nhìn cô, lại còn nhéo má cô bước vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK