Linda nhìn bộ trang sức hiện ra trên màn hình, quả thực giống đến tám mươi phần trăm so với bộ trang sức mà Trình Ly Nguyệt thiết kế cho hoàng gia, ánh mắt cô trở nên nặng nề: “Cũng không biết bên phía hoàng thất có phát hiện ra chuyện này hay không?”
“Dù có phát hiện ra hay không thì tôi tin sớm muộn gì họ cũng biết, hơn nữa nhà thiết kế của hoàng gia nhạy bén hơn chúng ta, chẳng phải bản thiết kế của Ly Nguyệt bị bọn họ lấy đi rồi sao?”
“Dựa theo thời gian nữ minh tinh này đeo, cộng với quá trình tạo ra bộ trang sức này, tuyệt đối không thể nào là nhà thiết kế bên phía hoàng gia đã bán đứng tác phẩm, chúng ta tuyệt đối không thể đổ hết trách nhiệm lên người bọn họ.” Linda nghiêm túc nói.
Trình Ly Nguyệt ghét nhất là loại chuyện này, cô nắm chặt đôi tay thành nắm đấm: “Sao có thể chứ? Đây rõ ràng là tác phẩm thiết kế của tôi, ai là nhà thiết kế của tác phẩm này?”
Giản Vân nhìn thấy vẻ kích động của Trình Ly Nguyệt, cô ta có thể giúp đỡ Trình Ly Nguyệt, vừa hay cô ta cũng muốn làm to chuyện này lên. Bởi vì thời gian tác phẩm này được thiết kế còn sớm hơn thời gian Trình Ly Nguyệt nộp bản thiết kế, cho nên, đối phương hoàn toàn có thể đến chất vấn Trình Ly Nguyệt.
“Tôi có quen vài người bạn phía bên kia, tôi có thể nhờ bọn họ giúp tìm ra nhà thiết kế đó, xem xem rốt cuộc là chuyện gì?” Giản Vân nói với Trình Ly Nguyệt: “Ly Nguyệt, cô đừng lo lắng, chúng ta cứ điều tra rõ ràng rồi hãy nói.”
“Được, làm phiền cô rồi.” Trình Ly Nguyệt gật đầu với Giản Vân.
Sau khi Giản Vân đi, Linda nhìn thẳng vào Trình Ly Nguyệt vài giây, Linda nói với cô: “Ly Nguyệt, em có thể chắc chắn đây là tác phẩm của em không?”
“Em đương nhiên chắc chắn.” Trình Ly Nguyệt nói xong, chỉ vào một chỗ thiết kế của dây chuyền: “Em nhớ rất rõ, lúc đó em đang cân nhắc dùng hoa văn hình nón, nhưng em lo nó quá sắc nhọn, em liền đổi thành hình bán nguyệt, mà bản thiết kế này lại giống hệt bản của em.”
“Chỗ chị có bản thiết kế của em, chị lấy ra xem xem.” Linda ngày nào cũng phải xem rất nhiều bản thiết kế, không nhìn kỹ chi tiết.
Cô cầm bản thiết kế của Trình Ly Nguyệt ra xem, quả thực giống hệt chiếc dây chuyền trên màn hình, ngay cả cách xử lý chi tiết nhỏ cũng giống hệt.
“Linda, đây là tác phẩm của em, em có thể bảo đảm em là người đầu tiên thiết kế ra.” Trình Ly Nguyệt nói xong, cô cũng đã bình tĩnh trở lại, cô có thể xác định đây là tác phẩm của cô, có người sao chép tác phẩm của cô.
Cô nhìn về phía Linda: “Linda, chị nhìn thấy có ai mà ngay cả linh cảm cũng giống hệt nhau chưa?”
Linda lắc đầu: “Linh cảm là thứ vô cùng mờ ảo, dù có cùng một chủ đề thiết kế, nhưng thứ mọi người thiết kế ra đều không giống nhau, huống chi là hai bản thiết kế này hoàn toàn giống nhau, đây chính là sao chép.”
“Nhưng em cũng không biết vì sao bản vẽ của em lại bị một nhà thiết kế nước ngoài sao chép, chuyện này sao có thể chứ?” Trình Ly Nguyệt cắn răng, lẽ nào cũng giống như lần trước, có người trộm bản thiết kế của cô sao?
Linda nhìn cô, có một dự cảm bất thường: “Ly Nguyệt, chị không thể nói rõ, nhưng chị biết nhất định chuyện này sẽ gây bất lợi cho em. Vì vậy chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng.”
“Em lo nhất là bên phía nhà họ Tịch, nếu biết bản thiết kế của em đã bị người khác ăn cắp, mà người ta còn ra mắt trước chúng ta, nhà họ Tịch có nổi giận, hoặc là trả lại bản thảo hay không.”
“Trả lại bản thảo là chuyện nhỏ, chuyện quan trọng là danh dự của công ty chúng ta bị ảnh hưởng, nhà họ Tịch là người trong hoàng thất, nghĩa là chúng ta rất khó lấy lại sự tin tưởng của họ.”
“Em chủ động gọi điện thoại cho Tịch thiếu gia, nói thật cho hắn chuyện này, chị thấy được không?” Trình Ly Nguyệt nói với Linda.
Linda nghĩ ngợi nói: “Chuyển từ bị động thành chủ động chịu trách nhiệm, đúng là một cách giải quyết, để Tịch thiếu gia biết đây là bản thiết kế gốc của em, chỉ là đã bị ăn cắp thôi.”
“Được, bây giờ em gọi điện hẹn gặp hắn, nói rõ cho hắn biết.”
“Trước tiên cứ đợi tin tức bên phía Giản Vân đã, xem rốt cuộc ai đã trộm thiết kế của em.”
Trình Ly Nguyệt quay về phòng làm việc, nghĩ mãi vẫn không hiểu, bản thảo của cô lại bị nhà thiết kế nước ngoài ăn cắp, cô nghĩ kỹ lại, người từng nhìn thấy bản thiết kế của cô không nhiều lắm, ngoài người nhà họ Tịch ra, trong công ty chỉ có cô, Giản Vân, Duy Duy là những người vẫn hay vào phòng làm việc của cô, còn có cả Linda nữa.
Trình Ly Nguyệt cắn răng, không thể nào là Duy Duy được, bởi vì cô ấy lương thiện như vậy. Linda càng không thể nào, chị ấy là chủ của công ty, chị ấy sẽ sẽ bảo vệ hình tượng công ty bằng bất cứ giá nào.
Chẳng lẽ là Giản Vân? Trong đầu Trình Ly Nguyệt không thể không nghĩ đến Giản Vân.
Thế nhưng, Giản Vân có thể ngốc đến mức rõ ràng nhìn thấy bản thiết kế của cô rồi, mà vẫn còn bán rẻ cho người khác sao? Nếu là đúng là như vậy thì cô ta quá ngốc rồi.
Lúc Trình Ly Nguyệt đang đau đầu, Giản Vân gõ cửa đi vào: “Ly Nguyệt, điều tra ra rồi, là nhà thiết kế hàng đầu của một công ty lớn ở nước M tên là Karen, cô ta rất nổi tiếng trong giới thiết kế trang sức quốc tế.”
Trình Ly Nguyệt kinh ngạc, nhà thiết kế nổi danh trên trường quốc tế lại sao chép bản thiết kế của một nhà thiết kế không mấy tên tuổi như cô sao?
Không phải Trình Ly Nguyệt tự đáng giá thấp bản thân, mà là, cô vẫn chưa có buổi ra mắt trang sức, hay tổ chức đánh giá trang sức nào giống như vậy. Vì vậy cô chỉ được coi là một nhân viên, không thể được liệt vào hàng ngũ những người có tiếng tăm.
Linda đi vào, vừa nãy Giản Vân đã thông báo cho cô trước, cô an ủi Trình Ly Nguyệt: “Đừng lo lắng, chuyện này, chúng ta từ từ bàn bạc với đối phương.”
“Ly Nguyệt, không phải tôi đả kích cô, nhưng đối phương là nhà thiết kế nổi tiếng, lại là người trên trường quốc tế, cộng với việc cô ta ra mắt tác phẩm sớm hơn cô, cho dù tác phẩm là của cô thì dường như đối phương đã chiếm hết ưu thế.”
“Vậy cô có ý cách gì?”
“Tôi có thể bảo nhà họ Tịch thu hồi tác phẩm của Ly Nguyệt, sau đó chúng ta bù lại một tác phẩm khác, như vậy không phải đã tránh khỏi khó khăn rồi sao? Vừa hay, trong tay tôi có mấy bản thiết kế không tệ.” Giản Vân lúc này, bất kỳ lợi ích gì cô cũng đều nghĩ cho bản thân mình trước.
Trình Ly Nguyệt vướng phải chuyện này, chắc chắn Linda không để cô ta nhúng tay vào những việc liên quan đến nhà họ Tịch nữa. Vậy chỉ có thể giao vào tay cô, cô chỉ cần liên lạc với nhà họ Tịch, thường xuyên qua lại, cô sẽ có cơ hội tiếp xúc với Tịch Phong Hàn.
“Không được, nếu đây đã là bản thiết kế của tôi, dù phải trả giá gì, tôi cũng muốn đối phương thu hồi tác phẩm của họ, đây là quyền lợi cơ bản của tôi.” Trình Ly Nguyệt tức giận nói, cô không thể sợ hãi rút lui vì đối phương là người có danh tiếng!
Giản Vân thầm kinh ngạc, không ngờ lập trường của Trình Ly Nguyệt lại kiên định như vậy.
“Được rồi, Giản Vân, cô cứ về làm việc đi để tôi khuyên bảo Ly Nguyệt.” Linda nói với Giản Vân.
Đáy mắt Giản Vân hiện lên vẻ đề phòng phức tạp, vì sao cô lại cảm thấy Linda đang có ý tách riêng cô ra?