Trong chốc lát, dưới khóe mắt cô gái lộ ra vẻ phẫn nộ, chân đá, tay đấm. Một trong hai người đàn ông bị dính đòn đau.
Có cảm giác như cô gái này tấn công vào đâu thì sẽ khiến đối thủ tê liệt. Tên còn lại chưa kịp phản ứng thì đã bị cô gái đá ngang người, khiến hắn ngã sõng soài trên sàn xi măng. 3 tên lưu manh nhanh chóng bị hạ gục.
Còn cô gái, giống như thiên thần giữa đêm khuya trong trẻo. Lúc này, 3 tên lưu mình nghĩ cô như một bóng ma, không còn dám có bất kỳ ý định nào nữa.
Trong khi ở đây đang là đêm khuya, thì phía nửa kia của trái đất đang là giữa trưa. Bãi biển lấp lánh hình trăng lưỡi liềm trông như một tấm kính. Dưới ánh nắng mặt trời, cát vàng lóng lánh, nước biển biếc xanh, rặng rừa xanh mướt.
Đây là một nơi nghỉ dưỡng nổi tiếng.
Dưới chiếc ô, một cô gái với thân hình gợi cảm trong bộ bikini màu xanh đang nằm trên ghế với một chiếc khăn gió dài màu trắng. Cô đang uống bia một cách thư giãn sau bữa trưa.
Bên cạnh cô gái là một người đàn ông mặc quần dài, nửa trên cơ thể rắn chắc không mặc áo, một khuôn mặt phương đông điển hình, thu hút ánh nhìn của biết bao cô gái ngoại quốc xung quanh.
Thế nhưng, cô gái phương đông xinh đẹp nằm cạnh đó cũng là một cảnh đẹp nổi bật.
Cô gái bỏ chiếc khăn gió màu trắng trên người. Người đàn ông cạnh đó giữ chặt, “Không cho em cởi”
Cung Muội Muội đành phải thắt một nút ở chỗ bụng, sau đó cười hi hi, ngồi sang bên cạnh, với tay ôm vài và nói, “Chúng mình tới nghĩ dưỡng, chơi vui vẻ một chút được không?”
Cặp đôi này chính Cung Muội Muội và Dạ Lương Thành đang đi du lịch khắp thế giới. Đây là quốc gia thứ hai họ tới. Cung Muội Muội chơi rất vui vẻ. Mỗi ngày cô đều chìm đắm trong thế giới vui vẻ, tuyệt vời của hai người, đồng thời cũng được chứng kiến sự bá đạo của người đàn ông này.
Giống như hôm nay, cô tới bờ biển tắm nắng, trên người mặc bộ bikini. Đó là điều rất bình thường, nhưng ngay khi cô mặc lên, thì Dạ Lương Thành lại bắt cô phải mặt thêm một chiếc áo choàng mỏng. Hình như anh ta sợ phần nào trên cơ thể cô bị người khác nhìn thấy.
“Mình xuống dưới nước ngâm một lúc đi!” Cung Muội Muội cười và dắt tay anh xuống. Dạ Lương Thành chiều ý cô và cùng đi xuống. Nước biển ở đây trong tới nỗi có thể nhìn thấy đáy. Đứng trong nước, có thể nhìn thấy đàn cá bơi tung tăng. Cung Muội Muội đeo cặp kính bơi, nhìn anh cười, “Chúng ta cùng bơi nào!”
Dạ Lương Thành lại không mang kính bơi. Khi Cung Muội Muội lao vào trong làn nước, anh cũng lặn theo. Nhìn cô gái phái trước giống như nàng tiên cá, Dạ Lương Thành cười và bơi theo cô một cách chậm rãi.
Cung Muội Muội bơi một lúc rời ngoi lên thở, sau đó lại tiếp tục.Ở đây là khu vực bơi an toàn, hơn nữa giá vào cửa bơi khu vực này khá cao, nên hoàn toàn không có cảnh đông đúc, huyên náo, chỉ có sự yên tĩnh và vui vẻ bên bờ biển.
Trong làn nước trong xanh nhìn thấy cả đáy như thế này, bơi lội đã trở thành một thú vui không thể sánh bằng.
Cung Muội Muội và Dạ Lương Thành dừng ở khu vực cách bờ khoảng 200m. Cung Muội Muội cầm tay anh, tận hưởng sự ấm áp của nước biển dưới anh nắng mặt trời. Thật tuyệt vời!
Cung Muội Muội hôm nay trông thật quyến rũ. Khuôn mặt trắng hồng dưới ánh nắng mặt trời trông càng hấp dẫn. Dạ Lương Thành lập tức kéo cô vào trong lòng, Cung Muội Muội thở hổn hển. Mặc dù họ đang ở trong thế giới của hai người, hoàn toàn có thể tận hưởng mọi thức, mỗi đêm có thể ân ái cuồng nhiệt cho tới mệt rồi ngủ thiếp đi. Thế nhưng, mỗi ánh mắt của người đàn ông này đều khiến tim cô đập rộn ràng.
Người đàn ông đó bây giờ đang lộ rõ từng góc cạnh trên khuôn mặt sau khi mái tóc đen nhanh bị làn nước chải ngược về phía sau. Khuôn mặt tuấn tú, đôi môi hấp dẫn khiến Cung Muội Muội thấy yêu vô cùng. Cô với tay ôm cổ anh, hôn lên đôi môi anh.
Dạ Lương Thành lấy tay đỡ cô. Hai người hôn nhau cuồng nhiệt.
Khó có thể chia tách được.
Dưới biển khoảng hơn chục phút, hai người bắt đầu thi bơi. Cung Muội Muội đương nhiên không thể bơi bằng đàn ông, thế nhưng anh lại bơi không bằng cô, mà luôn bơi sau cô khoảng 1m để bảo vệ cô.
Tới bờ cát, Dạ Lương Thành cầm tay cô đi vào dưới tán của chiếc ô, uống một hớp nước. Hai người sau đó quay về biệt thự.
“Em thích chỗ này quá, chúng ta ở lại thêm vài hôm nhé!” Cung Muội Muội cười nói.
“Được, thời gian do em quyết định.” Thời gian của Dạ Lương Thành chính là ở bên Cung Muội Muội từng giây từng phút. Cô muốn làm gì, anh đều đồng ý.
Khi quay lại khách sạn, Cung Muội Muội là Dạ Lương Thành đi vào phòng tắm. Trên người vẫn còn dính chút cát biển. Hai người quỳ đầu gối và tắm.
Trong phòng tắm, Cung Muội Muội nhìn thấy cơ thể săn chắc của Dạ Lương Thành. Cô cười và ôm lấy anh, ngẩng đầu, chủ động kề vào môi anh. Dạ Lương Thành hiểu ý trong mắt cô, cười ôm lấy cô, rồi hôn lên đôi môi của cô.
Khoảng 1 tiếng sau, Dạ Lương Thành hôn nhẹ lên cô gái đang ngủ ngon trong lòng anh. Ánh mắt nhìn cô đầy vẻ yêu thương, ngón tay nhẹ nhàng chải tóc. Khuôn mặt xinh đẹp ấy luôn khắc sâu trong tâm hồn anh.
Đây là vợ của anh, cũng là người mà anh phải chăm sóc cả đời. Anh nằm áp trán vào cô, đồng điệu cùng một hơi thở.
Trong lúc ngủ, đôi tay thon thả của cô vẫn đặt trên phần eo của anh. Cô ngủ ngon lành.
Ở nhà họ Lục
Trần Hà hai đêm liên tiếp không ngủ, cũng không ăn. Cô trông như già đi cả chục tuổi, mái tóc đen nhánh cũng điểm những sợi bạc
Họ đang chờ đợi phán quyết với Lục Tuấn Hiên. Người nhà họ Thẩm thề sẽ khép anh ta vào tội chết, quyết không nhượng bộ.
Còn Lục Tuấn Hiên lần này ra tay quá tàn độc, án tử hình là điều rất có thể.
Tập đoàn Lục Thị tan đàn xe nghé, Lục Nhã Tình và Trần Hà chưa từng hỏi thăm. Lúc này khi đối mặt với biến cố lớn như vậy, ngoài việc đứng nhìn tập đoàn Lục Thị bị mua lại, bị chiếm hữu, trong tay họ cũng chẳng còn bất kỳ quyền cổ đông, hoàn toàn không còn liên quan tới công ty.
Vì thế Trần Hà và Lục Nhã Tình từ nay trở về sau đã hoàn toàn mất nguồn sống.
Ngoài tiền tiết kiệm và bất động sản trong tay, tập đoàn Cung Thị cung chẳng còn nguồn tài chính nào nữa.
Vận khí của nhà họ Lục đã hết.
Còn Lục Nhã Tình và Trần Hà từ thân phận phu nhân và tiểu thư của nhà đài các nay rơi vào cảnh này khiến Trần Hà hết sức đau lòng. Kết cục của con trai bà chưa từng nghĩ tới. Con trai bà là tội phạm giết người.